tag:blogger.com,1999:blog-29051690842000503932024-03-04T22:52:40.656-08:00Cội NguồnDiễn Đàn Văn Học Nghệ Thuật Của Những Người Yêu Văn Chương và Văn Hóa ViệtSong Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.comBlogger135125tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-72680071810947244532018-11-08T12:36:00.000-08:002018-11-08T12:42:07.866-08:00Bàn về THƠ VẦN & THƠ KHÔNG VẦN<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfQ5-VShg6AhFmHbtFz99frIhT7nkz0WNZc1eOk9imbh_fQx2u5GpKvBv6KURuXtduNGr4ShMU_eik4C1qaiSf5upQVPPlZnji9AR8yNoV-p9dj_JqEiIplK47r5GIe2bdj64qDE6CHic/s1600/41824743_1874051352711483_2026661996010668032_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="595" data-original-width="416" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfQ5-VShg6AhFmHbtFz99frIhT7nkz0WNZc1eOk9imbh_fQx2u5GpKvBv6KURuXtduNGr4ShMU_eik4C1qaiSf5upQVPPlZnji9AR8yNoV-p9dj_JqEiIplK47r5GIe2bdj64qDE6CHic/s320/41824743_1874051352711483_2026661996010668032_n.jpg" width="223" /></a></div>
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Đọc
bài báo của ký giả Lâm Văn Sang (LVS) trên tuần báo VTimes số 31, ngày 29 tháng
12-2006, tôi mở đầu bài viết này từ hơn một tháng qua, do bận với công việc tại
tòa soạn Nguồn cho tạp chí Nguồn số Xuân ra kịp, nên bài viết này cách bài viết
của ông LVS khá xa. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Ký
giả Lâm văn Sang với người viết là chỗ quen thân đã trên dưới mười năm. ông là
một ký giả được nhiều người tại San
Jose biết đến qua mục “Sổ Tay Cộng Đồng” của tuần báo
Việt Mercury do ông Trần Đệ làm chủ nhiệm. Việt Mercury đình bản, Ông Trần Đệ
ra tờ VTimes đứng tên Chủ nhiệm, ông<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Lâm
Văn Sang Tổng Thư ký, giữ tiếp mục “Sổ tay cộng đồng” trên tờ báo này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Do
cách viết của một cây bút có khi rất thẳng thắn, có khi bị cho là thiếu trung
thực nên trước đây ông LVS từng gặp phản ứng của một số độc giả và một vài nhóm
khi họ không vừa lòng với bài báo. Cái chuyện không vừa lòng này xẩy đến với
Ông LVS nhiều lần, nhưng cũng là chuyện thường tình đối với một nhà báo trước
dư luân của số đông.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Bài
viết của Ông LVS mà tôi đề cập ở đây có tựa đề: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">“Màu
xanh trong thơ siêu thực Hải Phương”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tôi
lấy làm ngạc nhiên, buộc phải suy nghĩ và nói ra<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>như một ý kiến thảo luận, khi đọc đoạn văn
ông LVS viết: “San Jose
từ lâu nay đã trở thành một xí nghiệp thơ, sản xuất ra những vần điệu nghiêm
chỉnh đóng thành tập”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Theo
cách viết đó, người ta hiểu rằng chỉ có loại thơ siêu thực, thơ không vần, thơ
cách tân mới đáng gọi là thơ. Vì vậy ông LVS đã không tiếc lời, tiếc chữ ca
tụng sự tâm đắc của ông với loại thơ siêu thực như sau: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">“Không
phải mọi thứ được in ra đều là tuyệt phẩm”, ...Từ lâu lắm tôi mới được đọc một
tập thơ như CƠTGBBNEC </span><span style="font-family: "tahoma";"><span style="font-family: "tahoma";">(Cảm ơn tháng giêng biêng biếc ngực
em cười) </span>của Hải Phương”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Hẳn
bạn đọc và những người làm thơ, yêu thơ đã từng (hơn một lần) đọc một, hai, ba
bài thơ siêu thực, thơ cách tân, thơ dung tục và đã cảm nhận được “cái hay, cái
đẹp” của nó như thế nào so với loại thơ vần trong Truyện Kiều, trong Cung oán
Ngâm khúc, trong thơ của Vũ Hoàng Chương, của Xuân Diệu...<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Lâu
nay người ta đã bàn luận nhiều đến Thơ Vần và thơ không vần, một đề tài đã “xưa
như trái đất”, nhưng xem ra vẫn luôn luôn mới, bởi bộ môn Thơ là một phần của
đời sống tinh thần trong sinh họat văn học nghệ thuật của nhân loại. Ở Pháp vào
thời vua Louis 14 đã có những thi đàn do các nhà quý tộc lập ra để giới trí
thức lịch duyệt, được nhà vua nể trọng họp nhau nghe thơ, bàn luận về thơ và để
đánh giá mà thừa nhận danh xưng thi sĩ cho những người xứng đáng. Ở Trung Hoa,
vào thời thịnh Đường, nhiều nhà thơ không chấp nhận những ràng buộc của Khổng
giáo như Đào Tiềm, Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Mạnh Hạo Nhiên... đã để lại
hàng ngàn bài thơ cho gia tài văn học Trung Quốc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Đó
là loại thơ vần mà văn học Việt Nam
coi như kế thừa đã mấy nghìn năm. Chúng ta không bao giờ chấp nhận sự “kế thừa”
này, vì vậy Thơ Đường đã bị trào lưu thơ Mới đẩy lùi vào bóng mờ của dĩ vãng.
Hoài Thanh đã gọi đó là “một cuộc cách mạng thi ca (đã nhóm dậy vào tháng 3
-1932) ”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Văn
học, thi ca cũng như khoa học luôn luôn đòi hỏi con người đi tìm cái mới, cái
hay, cái hoàn mỹ, hoàn thiện hơn.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Người
ta thấy sự thay thế vị trí của thơ - từ cũ sang mới - sau thời kỳ Tự Lực Văn
Đoàn cho đến thời kỳ văn học miền Nam (1954-1975), nhưng dù là cũ hay mới thì
thơ vẫn là thơ vần, với đầy đủ tính nghiêm chỉnh của vần điệu, của nhạc tính,
của thi tứ và thi ngữ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Thời
kỳ thăng hoa của thơ Việt có lẽ phải kể là vào thời kỳ này với Thi Văn Tao Đàn,
với các giải thơ toàn quốc. Ngay cả một số nhà thơ ở miền Bắc sau thời kỳ thơ
mới như Hoàng Cầm với Bên Kia sông Đuống, Hữu Loan với Màu Tím Hoa Sim, và các
nhà thơ khác trong Nhân Văn, Giai Phẩm đều là những nhà thơ mới, đều có làm
những bài thơ phá thể, thơ tự do nhưng nhạc tính và vần điệu vẫn rất hoàn
chỉnh, vẫn có thể đọc, có thể ngâm để mà cảm nhận, mà thưởng thức.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Cùng
lúc với Thơ Mới chiếm lĩnh vị trí trong thơ Việt, thơ mới “giành được quyền
sống”; thơ cũ “mất quyền sống” trong làng thơ, cũng là lúc có những người phỏng
theo thơ Pháp làm thơ tự do, thơ phá thể, thơ không vần, nhưng không phổ biến
nhiều, không lớn lên được, và không thể tồn tại. Mãi đến sau năm 1954, sau cuộc
di cư của gần một triệu người từ Bắc vào Nam, Thanh Tâm Tuyền là người chủ
trương khuynh hướng sáng tác thơ tự do, được nhóm Sáng Tạo hưởng ứng và cổ vũ.
Từ đó cho tới nay, sau hơn nửa thế kỷ thơ tự do của Thanh Tâm Tuyền vẫn là...
của Thanh Tâm Tuyền, chưa bao giờ nhân rộng ra thành một trường phái có tác
phẩm hẳn hòi. Người ta thừa nhận cái công của Thanh Tâm Tuyền hô hào cho khuynh
hướng thơ tự do, nhưng không ai thừa nhận cái thành công của khuynh hướng này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Nhà
thơ Hà thượng Nhân, một nhà thơ kỳ cựu trong làng thơ miền Nam, có lần cho
chúng tôi biết, trong một lần ông được mời vào Ban giám khảo chấm thi một giải
thơ toàn quốc (VNCH), khi biết trong số các tác giả được đề nghị có Thanh Tâm
Tuyền, ông đã nói với Vũ Hoàng Chương và Cao Tiêu xin từ chối vào Ban Giám
Khảo. Ông Hà vẫn thường nói với chúng tôi: “Ai bảo Thanh Tâm Tuyền là nhà thơ,
là thi sĩ, dù ông ta là một người có kiến thức, có tài...” </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Trở
lại với bài viết của Ông Lâm Văn Sang trên VTimes số 31, quả thật tôi không
hiểu được lý do gì đã gây nên cái cảm giác “bất an” cho tác giả bài báo, khi
ông viết: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">“Những
người làm thơ khác ở San Jose
(và một phần khác ở hải ngoại, những người có dịp ghé qua thành phố này ra mắt
sách của họ), những thi tập khác (cá nhân hay tập thể) vẫn tạo cho tôi cảm giác
bất an”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Chúng
ta biết ở hải ngoại và cả trong nước hiện nay thơ đã lạm phát đến mức báo động,
nhưng thực ra chẳng hề hấn gì. Ít năm trước thời kỳ thơ mới, tờ “Đông Pháp” ở
Hà Nội mở cuộc thi thơ đã có đến 1.500 người dự thi. Hồi đó Hoài Thanh đã tự
hỏi: “nước ta có bao nhiêu thi sĩ? 40 ngàn hay 400 ngàn? và ông cho biết 4.000
người có thơ đăng báo, in sách nhưng có chừng 40 người có thơ đưa vào “Thi Nhân
Việt Nam”.
Số 4.000 hay 40 ngàn hay 400 ngàn người làm thơ thời đó đến nay không ai biết
tên tuổi họ (ngoại trừ một số trong “Thi nhân Việt Nam”). Và trong con số 40 người đó
cho tới nay cũng chỉ một số ít người đi vào văn học, đếm được đầu ngón tay,
được người đời nhắc đến. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Sự
sàng lọc, đào thải của thời gian và công luận, của ngườiø đọc là một “cán cân
công lý” vô tư nhất. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tiếp
đến, ông LVS viết: “Chúng ta vẫn tự hào một cách chung chung về chuyện đã mang
cả sinh hoạt văn hóa (văn học nghệ thuật) của miền Nam ra hải ngoại và từ đó đã tiếp
tục phát triển sinh họat này. Tin tưởng như thế và tiếp tục bịt mắt mình, chúng
ta đã đi một đoạn đường khá dài, hơn 30 năm”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Không
rõ tác giả bài báo đã có hay sẽ có chương trình, đề án nào cho sinh hoạt và
việc nối dài của VHNT miền Nam
ở hải ngoại? Và ông LVS cũng dư biết tất cả mọi sinh hoạt chính trị, văn nghệ,
văn chương học thuật ở hải ngoại đều là những hoạt động tự phát của từng nhóm,
từng hội đoàn, tùy theo khả năng và tấm lòng của họ đối với nghĩa lớn của cộng
đồng, của dân tộc, mà phần lớn đều cùng một hoàn cảnh là lực bất tòng tâm.
Người đọc bài viết của Ông LVS dù vô tư đến mấy cũng cảm thấy bị xúc phạm, khi
mình bị gán ghép cho hành vi “tự bịt mắt” với thái độ “tự hào chung chung”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Có
phải tác giả bài báo cho rằng “Tự bịt mắt mình” nghĩa là mù quáng, là không
nhìn về phía trước mà đi tới, dù phía trước đó là cái gì, là nơi chốn nào. Cứ
đi tới, đừng nhìn lại quá khứ, vứt bỏ hết quá khứ, dù quá khứ đó như thế nào.
Trong khi người sáng tác lại rất cần chất liệu của quá khứ để viết, để suy gẫm
và để rút tỉa làm bài học cho chính mình và cho người đi sau. Tôi tin trong
chúng ta không ai tán thành việc tiếc nuối quá khứ, khóc than dĩ vãng. Không ai
chủ trương hằn học hận thù với quá khứ, nhưng nhất định không ai có thể quên
được quá khứ. Quá khứ chính là vốn sống của hiện tại, là bài học lớn và là kinh
nghiệm cho hướng đi trong tương lai. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Một
đoạn khác trong bài báo:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">“Đọc
thơ ở đây, người ta sẽ kinh hoàng chợt nhận ra thế giới thơ từ 1975 cho đến
trước đó, năm 1954, đã bị xóa trắng một cách oan uổng.”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Thật
tình, tôi không hiểu ý của tác giả bài báo muốn nói gì về nhận định này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">“Thế
giới thơ từ 1975 cho đến trước đó, năm 1954” mà ông LVS nói đến là thế giới
những gì? Theo sự hiểu biết thô thiển của tôi thì “thế giới thơ” từ năm 1954
đến 1975 là một “thế giới” thơ của hai ba thế hệ người làm thơ Bắc (di cư) Trung, Nam,
phong phú và đa dạng cả về nội dung tư tưởng đến hình thức. Nói đến “thế giới
thơ” miền Nam là nói đến Thi Văn Tao đàn, đến các giải thi thơ toàn quốc, đến
các thi văn đoàn và không thể không nói đến những tên tuổi như Quách Tấn, Á Nam
Trần Tuấn Khải (thơ Đường), Vũ Hoàng Chương Đinh Hùng, Tạ Ký, Bùi Giáng, Tô
Thùy Yên, Hà Thượng Nhân, Trần Tuấn Kiệt, Trần Dạ Từ, Nhã Ca, Diên Nghị, Tuệ
Nga, Quỳ Hương... Thơ tự do có Thanh Tâm Tuyền, Trần Thanh Hiệp... </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Sau
75 “thế giới thơ” đó đã bị chế độ XHCN với văn hóa Mac-xit xóa trắng một cách
không thương tiếc ở trong nước. Vũ Hoàng Chương ra khỏi tù, mấy ngày sau qua
đời. Tạ Ký chết bụi chết bờ, Hồ Điệp chết trên đường vượt biên. Tác phẩm của họ
bị cho là sản phẩm văn hóa đồi trụy, bị cấm đọc, cấm lưu truyền, cấm lưu trữ...
Đó mới chính là sự xóa trắng đáng kinh hoàng, chứ ở hải ngoại người ta vẫn trân
trọng, vẫn đọc và vẫn kế tục trong sáng tác, trong lưu hành, và phổ biến.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Có
phải cái “xóa trắng” mà tác giả bài báo muốn nói là từ sau 75, ra hải ngoại, và
riêng tại San Jose không ai nối nghiệp Thanh Tâm Tuyền, không phát động trào
lưu sáng tác thơ văn xuôi, thơ tự do, thơ không vần? Có phải vì suy nghĩ như
vậy mà ông LVS giáng bút một cách chủ quan và mỉa mai rằng: “San Jose từ lâu nay đã trở thành một xí
nghiệp thơ, sản xuất ra những vần điệu nghiêm chỉnh đóng thành tập”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Một
ý niệm rất đơn giản mà phổ quát đã có từ xa xưa là khi nói đến thơ là nói đến
vần điệu. Từ xưa nay, một câu nói, một đoạn viết mà không có vần có điệu thì
không ai gọi là thơ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tuân
Tử trong thiên Nho Hiệu đã phân biệt Thi (là thơ) với Thư (là văn xuôi). Với sự
phân định rạch ròi đó, trong văn học cổ Trung Hoa có hai bộ sách - Kinh Thi và
Kinh Thư.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Một
số người ngày nay hoặc do không phân biệt được, hoặc do quá dễ dãi, thường nói
“viết thơ cho gia đình”, “đi lấy thơ ở bưu điện”, thay vì nói viết thư, đi lấy
thư... nhưng một người hiểu biết bình thường không ai lầm lẫn giữa thư và thơ;
giữa văn xuôi và văn vần.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Như
một nguyên tắc bất di bất dịch, từ lâu đời: Thơ không phải/và không thể là văn
xuôi; Thư không phải/và không thể là văn vần. Nay khuynh hướng thơ cách tân,
thơ siêu thực, thơ dung tục muốn làm một cuộc “cách mạng” thi ca bằng cách tạo
ra một loại thơ tối nghĩa, không vần, không điệu, một mớ chữ nghĩa xà bần,
thanh ít tục nhiều, nhằm biểu lộ hoặc để thỏa mãn tính lập dị, khoa trương kiến
thức, đem chữ nghĩa ra thách đố người đọc, mà có khi chính người làm ra bài thơ
đó cũng không hiểu mình muốn nói gì. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Bạch
Cư Dị của Trung Hoa cách đây hơn 1.100 năm lúc làm xong một bài thơ, đọc cho
người vú già nghe rồi hỏi: “Có hiểu không?”. Nếu đáp “hiểu” thì ông mới chép
lại (bằng không thì vứt bỏ). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Xin
quý vị nhà thơ cách tân trước khi đạp đổ cái cũ (thơ vần) hãy từ trong cái cũ
bước ra, ít nữa phải là một người đã từng sành sỏi thơ vần và hãy chỉ ra cho
mọi người biết và hiểu được cái hay cái dở của cái vần và cái không vần. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Trích
dẫn lời nói của nhà văn Ba Lan Witold Gombrowicz “văn chương không phải là một
xí nghiệp, cũng không phải là một sản phẩm xí nghiệp”, bài báo viết tiếp “Không
phải mọi thứ được in ra đều là tuyệt phẩm”, và trước đó ông viết: “Từ lâu lắm
tôi mới được đọc một tập thơ như CƠTGBBNEC (Cảm ơn tháng giêng biêng biếc ngực
em cười) của Hải Phương”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Ý
kiến này của tác giả bài báo cho người ta cảm tưởng tập thơ của Hải Phương
không là tuyệt phẩm thì cũng là một thi tập vượt lên trên tất cả những tập thơ
khác, “từ lâu lắm”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tôi
hoàn toàn không có ác cảm nào với cá nhân các “nhà thơ cách tân, siêu thực”,
cũng mong quý vị thực hiện thành công cuộc “cách mạng thi ca” mà quý vị chủ
trương. Riêng loại thơ dung tục thì xung quanh tôi rất nhiều người tỏ ra ngại
ngùng khi liếc mắt tới loại thơ trần truồng giả hiệu này. Dư luận chung cho
rằng cũng chỉ vì muốn mua chút danh bằng tính lập dị, không giống ai, một số
người đã tạo ra một loại “dâm thư” qua thơ, một cách bệnh hoạn. Tôi gọi đó là
loại thơ trần truồng giả hiệu, bởi vì tôi tin một cách chắc chắn rằng quý vị
“nhà thơ dung tục” ấy chỉ bày biện chữ nghĩa trần truồng lên giấy, nhưng không
bao giờ dám bày những thứ đó trước mặt gia đình, con cái, thân nhân, người quen
kẻ lạ... Chỉ khi nào quý vị ấy trút bỏ hết y phục, bày mọi thứ... ra trước
thiên hạ như quý vị đã viết ra trên giấy thì bấy giờ loại thơ kia mới có “cầu
chứng” (với tác giả của nó).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Thử
hỏi nếu gia tài thi ca Việt Nam từ Cung Oán Ngâm khúc, rồi Chinh Phụ ngâm khúc
đến Truyện Kiều, sang tới thi ca thế kỷ 19 cho đến tận thời kỳ thơ Mới của Tự
Lực Văn đoàn và “thế giới thơ miền Nam” mà tất tất đều là “thơ cách tân”, thơ
“tân hình thức”, thơ siêu thực thì văn học Việt Nam ngày nay sẽ ra sao? Và nếu
hôm nay thơ siêu thực thay thế toàn bộ thơ “vần điệu nghiêm chỉnh” thì các thế
hệ sau này làm thế nào để tìm hiểu, nghiên cứu, học hỏi? Hay đến lúc bấy giờ
tất cả mọi người đều đã trở thành những “siêu nhân”, có thể đọc và hiểu được
thứ ngôn ngữ thần chú, huyền bí, hiểm hóc ấy! Giả dụ vị khai quốc công thần Lý
Thường Kiệt làm bốn câu tứ tuyệt “Nam quốc sơn hà Nam đế cư...” bằng loại thơ
cách tân siêu thực thì đã có được tác dụng gì với lòng dân, với triều đình nhà
Hán, và còn tồn tại đến ngày nay không?<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Có
thể là quá đáng, trong khi tác giả bài báo hết lời tán tụng tập thơ “siêu thực”
có tên “cám ơn tháng giêng biêng biếc ngực em cười” của Hải Phương thì ông lại
nặng lời với những người làm thơ khác ở San José một cách đáng tội: “Nhiều
người khác ở đây (San Jose) cũng móc gan ruột ra tuyên bố tương tự như một nhãn
hiệu cầu chứng cho những gì phát xuất từ 1954 cho đến 1975 mới là chính hiệu”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tôi
cư ngụ tại San Jose đã gần mười lăm năm nay, từng theo dõi mọi sinh hoạt thơ
văn trong vùng nhưng chưa bao giờ nghe ai “móc gan ruột ra” tuyên bố như vậy
“để làm cầu chứng” như bài báo gán ghép. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Một
đoạn văn khác xin trích dẫn:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">“Kế
thừa là chuyện dễ nói hơn dễ làm trong văn chương nhắm mắt và bịt mắt. Thế giới
thơ ở San Jose đã không tiếp nối trào lưu sáng
tác thơ đa dạng ở miền Nam
trước 1975. Đọc thơ ở đây, người ta sẽ kinh hoàng chợt nhận ra thế giới thơ từ
1975 cho đến trước đó, năm 1954, đã bị xóa trắng một cách oan uổng”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Thật
tình tôi không hiểu thế nào là “văn chương nhắm mắt và bịt mắt”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Phải
chăng văn chương mở mắt là loại văn chương siêu thực, cách tân, dung tục mà tác
giả bài báo dẫn dụ người đọc với “Màu xanh trong thơ siêu thực Hải Phương”, khi
ông đưa ra kết luận: “Hải Phương đang làm sống lại ngôn ngữ thơ Việt Nam
qua CƠTGBBNEC”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Một
nhà thơ nữ nói với người viết: “đọc thơ HP, đọc câu này của LVS ngẩn ngơ hết
biết”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Không
ai có quyền bắt buộc một người khác thích cái này hay không thích cái kia. Một
bức tranh đối người này cho là đẹp, người kia phê bình là xấu. Một bài thơ
người này khen hay, người khác chê dở; một thiếu nữ đi ngang qua, người này
khen là đẹp, duyên dáng, người kia cho là “thường”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Cũng
vậy, môt người có thể cảm khoái với loại tranh lập thể, trừu tượng, nhưng xin
đừng quay sang chỉ trích trường phái “cổ điển” mà cho rằng (ví dụ): “San Jose
lâu nay đã trở thành một xí nghiệp tranh vẽ, được lắp ráp cảnh trí với chân
dung nghiêm chỉnh, dùng sơn màu và cọ đưa lên khung vải...”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Như thế có ổn không?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">Theo
tôi, ranh giới giữa các trường phái nghệ thuật cũng như giữa thơ siêu thực và
thơ vần có hai dạng thái rõ rệt </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">San Jose</span><span style="font-family: "tahoma";"> 2-2007</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-14253411375261763042018-11-08T12:29:00.004-08:002018-11-08T12:31:02.485-08:00Một Ý Kiến Về <!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Giới Thiệu Tác Phẩm & Phê Bình Văn Học </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiA1PWmPKc0Ogmv9ucD-AnSTZQb0XsFbOJ0G6Xwu0JR6Y0nxSY7nT63hr3PoWYpY4ieNuZBCaI0rRhdQzXMwVIZQ28GLMXscrGyG61KlEMAvIdPcRLhG5Wlt_pB0Kf4vVuN_xdQtWpdiQ/s1600/IMG_0438.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1200" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiA1PWmPKc0Ogmv9ucD-AnSTZQb0XsFbOJ0G6Xwu0JR6Y0nxSY7nT63hr3PoWYpY4ieNuZBCaI0rRhdQzXMwVIZQ28GLMXscrGyG61KlEMAvIdPcRLhG5Wlt_pB0Kf4vVuN_xdQtWpdiQ/s320/IMG_0438.JPG" width="240" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Như có lần tôi đã trình bày trong một trang viết đăng trên
tạp chí Nguồn số 54 về sự tương quan như thế nào giữa việc giới thiệu một tác
phẩm và bộ môn Phê Bình Văn Học. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Xin thưa, viết tựa cho một quyển sách hay giới thiệu một
tác phẩm là một việc làm mang tính ước lệ. Người viết thường trích dẫn từ trong
sách những đoạn văn, những câu thơ ưng ý để minh họa cho nhận định mà mình đồng
cảm, tâm đắc với tác giả. Người giới thiệu tác phẩm thường có vai trò khác với
độc giả của tác phẩm đó – nghĩa là không làm công việc bình phẩm khen chê. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Về bộ môn thơ, có một nhận định chung là tất cả các tập thơ
- của bất kỳ tác giả nào, không phải toàn bộ thi phẩm đều là những bài thơ có
cùng phẩm chất. Và rằng một người làm hàng trăm bài thơ, có được năm, ba bài;
hoặc năm, bảy câu thơ được người đời nhắc nhở, truyền tụng thì đó là một tác
giả thành công và là một nhà thơ thành danh.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Người thưởng ngoạn thơ, khi đọc một bài thơ, một tập thơ,
cảm xúc của người đọc sẽ hòa lẫn vào cảm xúc của người viết. Tác giả truyền dẫn
tâm sự của mình vào tâm hồn người đọc nếu bài thơ được viết ra từ rung cảm, từ
sự trăn trở, từ nỗi niềm tận đáy lòng mình. Ngược lại là những bài thơ khó làm
rung động lòng người, dù bài thơ vẫn nghiêm chỉnh ngữ nghĩa, vần điệu, niêm
luật.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Người đọc tác phẩm và giới thiệu đến độc giả tác phẩm đó
rất khác với công việc phê bình tác phẩm. Người giới thiệu tác phẩm cũng có vai
trò như một độc giả, đọc và thưởng thức nội dung tác phẩm rồi lượm lặt ra những
bài thơ, đoạn thơ, câu thơ tâm đắc, ưng ý mà viết ra, nói ra chia sẻ với người
khác. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Người giới thiệu tác phẩm không làm công việc của nhà phê
bình: tìm tòi, phân tích những cái hay, cái dở trong từng câu từng đoạn - văn
cũng như thơ. Và sau cùng có thể định hình một cách khách quan giá trị nội dung
của tác phẩm. Nhờ đĩ tác giả có thể nhìn nhận (hoặc phủ nhận) ý kiến của nhà
phê bình, một cách không chủ quan, để hoàn chỉnh lại tác phẩm của mình. Và độc
giả cũng nhờ đó mà tìm được những tác phẩm ưng ý.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Bộ môn phê bình văn học đã bị bỏ trống từ nhiều thập niên ở
trong nước và hoàn toàn thiếu vắng ở hải ngoại. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Từ thời Đệ nhất Cộng Hòa, sau Bản tuyên bố trong cuộc hội
thảo về “Vấn đề phê bình văn nghệ” tổ chức ngày 15 tháng 1 - 1967 tại Chợ Lớn,
với trên 250 nhân sĩ, trí thức, văn nghệ sĩ, ký giả, sinh viên tham dự... cho
đến nay chưa có một cuộc tập họp nào thảo luận về đề tài này. Sở dĩ người ta
“tránh né” vì Phê bình văn học “chính là một nguồn dư luận, với một chủ đích
nhất định, nhưng lại khó chấp nhận ở loại công chúng chủ động...” (*). Bất cứ
một tác phẩm nào muốn gây được sự chú ý của dư luận và muốn được dư luận chú ý
thì phải chấp nhận “bị ném đá” như câu ngạn ngữ khá phổ biến trong giới văn
nghệ: “Chỉ những cây có quả mới bị ném đá”.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Trong “Nói Chuyện Với Thơ”, Chương I – “Vai Trò Và Sứ Mệnh
Của Thi Sĩ” là phần nhận định của tôi về thơ của các tác giả: Tuệ Nga, Vi Khuê,
Cao Mỵ Nhân, Phan Thị Ngôn Ngữ, Cao Nguyên, Cung Diễm, Duy Năng, Hương Giang,
Hàn Thiên Lương, Hà Trung Yên, Luân Hoán, Song Thi, Sương Mai, Thường Quân, Võ
Ý, Vương Nhân cũng cùng “thể loại” với các tác giả viết về thơ Song Nhị. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Nói chung trong cả hai chương I và II đều có một cách viết
giống nhau, đúng như tựa đề quyển sách “Nói Chuyện Với Thơ”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Cũng vậy ở Chương II - Thơ Song Nhị - Giòng Sử Thi Buồn Của
Đất Nước (*) là phần giới thiệu thơ Song Nhị của những cây bút quen thuộc như:
Trần Tuấn Kiệt, Trần Kiêm Đoàn, Nguyễn Thùy, Diên Nghị, Hồng Vũ Đông Sơn, Phan
Bá Kỳ, Diệu Tần, Hà thượng Nhân… mà không phải là Phê Bình Văn học. Các tác giả
chỉ lượm lặt ra những câu thơ, ý thơ hay, cốt lõi để giới thiệu…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Tuy nhiên, là những người cầm bút (tự trọng), chúng tôi
chịu trách nhiệm về những bài viết của mình trước dư luận. Trong phần viết về
thơ Phan Thị Ngôn Ngữ, tôi có lời bộc bạch như sau:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Tôi không có ý cường điệu khi đưa ra nhận định này. Tôi
không viết cho tôi và cũng không phải viết cho tác giả. Sự khen chê thiếu vô tư
trong sáng sẽ là điều lố bịch”. (trang 200)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Nhân dịp ấn ấn hành tác phẩm này, đây là lúc tôi có cơ hội
được nói lời cảm tạ tấm thịnh tình của các nhà văn, nhà thơ trong Chương II đã
ưu ái dành cho tôi những bài nhận định công phu sắc bén về Thơ Song Nhị.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Đây cũng là dịp tôi được nói lời cảm tạ đến các Nhạc sĩ
đồng cảm đã đem thơ Song Nhị lồng vào dòng nhạc của các bạn. Số nhạc phẩm tôi
có khá nhiều, nhưng cho tới nay chỉ mới thực hiện được một CD “12 Tâm Khúc…”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Có một số bản nhạc của các nhạc sĩ Tô Dương Tử (Saigon
1969) và NS Hiếu Anh (Hoa Kỳ) đã qua đời, cùng một số bản nhạc khác bị thất lạc
nên không có để in vào trong sách. Xin tạ lỗi. Nay các bạn đã ra người thiên
cổ.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Sau cùng xin được nói lời cảm tạ đến các nhà thơ đã ủy thác
cho Cội Nguồn xuất bản tác phẩm để tôi có dịp được đọc và viết về thơ của quý
bạn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Xin cảm ơn nhạc sĩ trần Hưng Nguyên, người bạn tù và cũng
là bạn văn nghệ đã nhiệt tình giúp tôi trong phần kỹ thuật thực hiện CD và các
bản nhạc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Sau hết, tôi xin cáo lỗi với một số nhà thơ khác như Ngân
Phi Thư (Australia), Việt Bằng, Duy An Đông, Ngô Đức Diễm, Kha Lăng Đa, Mạc
Phương Đình, Mặc Lan Đình, Lê Nguyễn…. mà bài viết của tôi về thơ của các bạn
phần bị thất lạc, phần chưa hoàn chỉnh nên không in được trong quyển sách này. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Một số bài viết về các tác phẩm văn/truyện của các tác giả
khác sẽ in trong tập “Khoảnh Vườn Văn”, đã hoàn tất bản điện tử và đang chờ
đợi... được ấn hành.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Song Nhị, 4/2014</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">---------------------------- </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">(*) Những nghịch lý của phê bình - Lại Nguyên Ân</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-45064564199122141032018-11-08T08:06:00.006-08:002018-11-08T08:06:59.074-08:00Nói Chuyện Với Thơ<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Tahoma;">NÓI CHUYỆN V</span> <span style="font-family: Tahoma;">ỚI… NÀNG THƠ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUZOlk1XyGjOIVGQnNeUqEMs23ay0TljozW-GC8X2YpDAxUb-Kd_NsBVFDLExM93kdH43knKSD1q2R-89qPwRGQ8jjnKpnOu-4AFKN1LI879wbssCJ9i1pJ3stlc7xMWTNAzV89Tmwew4/s1600/Noi+chuyen+Voi+Tho+-1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="640" data-original-width="428" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUZOlk1XyGjOIVGQnNeUqEMs23ay0TljozW-GC8X2YpDAxUb-Kd_NsBVFDLExM93kdH43knKSD1q2R-89qPwRGQ8jjnKpnOu-4AFKN1LI879wbssCJ9i1pJ3stlc7xMWTNAzV89Tmwew4/s320/Noi+chuyen+Voi+Tho+-1.jpg" width="214" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;">Giới thưởng ngoạn nghệ thuật qua bộ
môn thi ca, khi nói đến Thơ, người ta trân trọng gọi Thơ là Nàng Thơ hay Nàng
Ly Tao (*).</span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Nói đến Thơ là nói đến một cảm xúc rất dịu
dàng, rất mềm mại, rất thắm thiết, rất quyến rũ, và rất…. Nên Thơ.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Đã hàng ngàn năm Nàng Thơ luôn luôn là người bạn đến với
Tao Nhân Mặc khách</span><span style="font-size: 11.0pt;"> </span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">trong mọi cảnh ngộ của con người,
khi hạnh phúc an vui cũng như lúc nguy nan bất hạnh. Trong mọi hoàn cảnh, thơ
đến với người như một an ủi, để vuốt trôi những uẩn ức hay những cảm xúc rạo
rực của nỗi lòng.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thơ là một nghệ thuật riêng biệt của văn chương. Ngôn ngữ
của thơ là ngôn ngữ đặc biệt, và riêng biệt đi kèm với cảm xúc của người làm
thơ. Người thơ, khi đắm chìm trong trạng huống xao xuyến, do những rung cảm của
con tim; do những trầm tư về một cảnh vật, về một con người, về những đoạn đời
từng trải, trong một khoảnh khắc, cái âm-ỉ kia cuồn cuộn như cơn lốc xoáy để
bật thành tiếng, và thơ hiện hữu như một hóa giải, như một đáp ứng tiếng réo
gọi thôi thúc của tâm tư. Thế là ngôn ngữ thơ tràn ra trang giấy. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cụ Bùi Kỷ cho rằng Thơ là phần kết tụ của khí hạo nhiên,
một thứ hạo khí thuộc về phần hình nhi thượng của tạo hóa, để rồi từ đó tuôn
trào ra đầu ngọn bút, trước những cảnh vật thiên nhiên, cũng như trước những
cảm xúc của con người, như khóc, như cười, như say, như tỉnh, như bực dọc, như
hả hê, như nhớ nhung, như khuây khỏa…. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Người thời nay, như Mai Thảo thì lại nhận định: “Chỉ thơ,
thơ mới là ngôn ngữ, là tiếng nói tận cùng và chung quyết của văn chương”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Học giả Thu Giang Nguyễn Duy Cần sau một đời người miệt mài
với chữ nghĩa, đọc, viết và nghiên cứu văn học cuối đời đã đưa ra kết luận:
“Thi sĩ các anh là con cưng của thượng đế. Rút cục chỉ có Thơ.” </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tóm lại, Thơ là sự thăng hoa tuyệt đỉnh của cảm xúc, tư
tưởng và ngôn ngữ. Ngôn ngữ của thơ là ngôn ngữ đặc biệt, và riêng biệt đi kèm
với cảm xúc của người làm thơ, mà người ta thường gọi là Năng Khiếu Thiên Phú.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong văn học Trung Hoa, từ thời đại xa xưa, Chu Hy cho
rằng “nhân chi sơ tính bản tĩnh”. Từ “bản tĩnh”, do cảm xúc của dục tính mà
“tĩnh” chuyển sang “động”. Và một khi tâm đã động thì trí sẽ vận dụng đến suy
tư, khi đã suy tư thì phải thốt lên bằng tiếng nói. Lời nói không đạt tới được
cái tận cùng của cảm xúc nên sinh ra vịnh thán. Khi đã vịnh thán thì không thể
không vận dụng đến tiết tấu tự nhiên từ mối rung động xốn xang... Và từ mối
rung động đó mà một thể tính cảm xúc xuất hiện. Người ta gọi đó là Nguồn Thơ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tất cả những người làm thơ đều có nguồn cảm xúc giống nhau,
như nhau. Khác nhau là ở cái căn nguyên từ đối cảnh, đối tình của mối rung
động. Nguồn cảm xúc ấy vượt lên trên, không chỉ là một tâm sự tách bạch. Một
bài được gọi là thơ, diễn đạt để phô bày một tâm trạng chưa hẳn là một bài thơ,
đó không phải là nguồn thơ. Nguồn Thơ là dòng chảy mênh mông bất tận, dẫu cho
đến khi cuộc sống có mỏi mòn, thể xác kia có già nua thì nguồn thơ vẫn không
tàn héo. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Còn nữa, còn nhiều lắm, nhận định của những danh nhân, học
giả Đông Tây dành cho thơ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xin được mở dấu ngoặc ở đây để nói về Thơ Tình. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tình đây là Tình Yêu. Theo như định nghĩa có nhuốm mùi
triết học: Tình Yêu là sự tra vấn, kiếm tìm, săn đuổi, để chụp bắt một cái gì,
như có, như không; như có đó mà không có đó, rất thật mà không có thật; không
có bây giờ, nhưng có thể có ở ngày mai, hoặc có ở lúc này, nhưng ngày mai không
chắc sẽ có. Và vì vậy, tình yêu như một ngọn sóng cuốn hút con người, hết thế
hệ này đến thế hệ khác, cứ thế tiếp tục một cuộc săn đuổi, kiếm tìm bất tận.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;">Xuân Diệu, khi viết bài thơ với câu mở
đầu: “Yêu là chết trong lòng một ít”, tuyệt nhiên không phải là một định nghĩa
về tình yêu như nhiều người vẫn gán ghép, mà là do cảm xúc nội tại về sự xao
xuyến của cõi lòng về một mối tình, một đối tượng đang còn săn đuổi, khi chưa
đạt được cứu cánh, chưa qua thời kỳ quá độ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.4pt;">Nguyễn Bính, khi làm bài thơ Người
Hàng Xóm với bốn câu mở đầu:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nhà nàng ở cạnh nhà
tôi</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cách nhau cái giậu
mùng tơi xanh rờn</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hai người sống giữa
cô đơn</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nàng như cũng có mối
buồn giống tôi </span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">là lúc thoát thần, thú nhận một cảm xúc trào dâng, để bao
nhiêu ý tưởng, suy nghĩ trào ra thành một “bản tự thuật” của trái tim thi sĩ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Bỗng dưng tôi thấy
bồi hồi</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi buồn tự hỏi: “hay
tôi yêu nàng?”</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 10.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chính cái hư hư thực thực, của cảm giác có, không, không, có
của nhu cầu tâm lý ấy, mà những khoảnh khắc bất chợt của cảm xúc bùng vỡ bất
ngờ, làm cho Thơ vụt hiện. Cùng với cảm xúc bùng vỡ, ngôn ngữ cũng bất thần
xuất hiện, ăn khớp nhịp nhàng với rung cảm, để ý tưởng tuôn trào thành thơ.
Những ngôn ngữ bộc phát lúc bấy giờ, có khi vô nghĩa với người ngoại cuộc,
nhưng lại rất tâm đắc với chủ thể của mối rung động, phát ra thành Thơ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tất cả ngôn ngữ, cảm xúc đó chỉ thể hiện trong cái khoảnh
khắc rung động ấy thôi, sau đó là hết, là mất hẳn. Sau đó nếu có cố vận dụng
cách nào đi nữa, cũng không bao giờ tái tạo được cái cảm giác kỳ ảo, đi kèm với
những ngôn ngữ tuyệt diệu kia.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Bài thơ làm xong, giây phút đó qua đi, từ đó không bao giờ
có lại cái cảm xúc lần thứ hai như vậy nữa. Đối tượng từ từ chìm khuất, và con
tim ngủ yên.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Loại thơ này khác với những
bài thơ tìm ý, tìm chữ, ghép vần.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Người thơ khi đắm chìm trong trạng huống tâm tư
như thế, do những rung cảm của con tim; do những trầm tư về một cảnh vật, một
con người, về những đoạn đời từng trải, trong một khoảnh khắc cái âm-ỉ kia cuồn
cuộn như cơn gió xoáy để bật thành tiếng, và thơ hiện hữu như một hóa giải, như
một đáp ứng tiếng réo gọi thôi thúc của tâm tư. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Sau đây là một bài thơ được viết ra trong một
cung cách như thế.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tác giả cũng xin “thú
nhận” bài thơ được viết trong trạng thái con tim ray rứt, khắc khoải về một đối
tượng, như một cơn khát dữ dội, con tim đòi hỏi phải đuợc nói ra. Thế là ngôn
ngữ thơ tràn ra trang giấy. Bài thơ làm xong, giây phít đó qua đi, từ đó không
bao giờ có lại cái cảm xúc lần thứ hai như vậy nữa. Đối tượng từ từ chìm khuất
và con tim ngủ yên.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Loại thơ này khác với những bài thơ tìm ý, tìm
chữ, ghép vần.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Góc Phố Này Mỗi Đêm</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cảm ơn em cho tôi đề tài</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">để làm bài thơ dạt dào cảm xúc</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">bài thơ không cần người đọc</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">khi viết xong đem thả giữa trời</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cảm ơn em những buổi sớm mai</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">ra khỏi cửa để thấy mình ngớ ngẩn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">như chiếc xe lạc đường luẩn quẩn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">chạy lòng vòng không tới ngõ nhà em</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi trở về nghe nhịp đập con tim</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">nhìn thấu suốt con đường lên phố núi</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi hối hả chạy quanh dòng suối</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">kiếm tìm em ... gặp kẻ vô tình</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi trở về hỏi lại con tim</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">nghe thỏ thẻ toàn những lời mộng ảo!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cảm ơn em đã làm nên giông bão</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">để tôi ngồi trần trụi ngó phong ba</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">cảm ơn em vườn cây trái phù sa</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">đã bỏ mặc kẻ cơ hàn đói khát</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">đã bỏ mặc - gã thâm tình - tệ bạc</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">tiếc tiếng xưng em tiếc tiếng gọi mình</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Bên cánh rừng em hát với bình minh </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">mà quên mất góc phố này mỗi tối</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cảm ơn em - không có gì để nói<span style="mso-tab-count: 1;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">mà còn rất nhiều không thể bỏ quên</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">tôi trở về ngồi suốt sáng thâu đêm</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">tưởng như thể chuyện long trời lở đất</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cảm ơn em ...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">đành một lần lỡ mất!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Song Nhị</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">=</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hiệu chính 4/2017</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Song Nhị</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">----------------------</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">(*) Ly Tao - tên tác phẩm vận văn (văn vần) của Khuất
Nguyên đời Chiến Quốc, là trường thiên xưa nhất của văn học Trung Hoa.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-5722937213066151742018-07-15T10:02:00.000-07:002018-07-15T10:03:49.039-07:00NGUỒN SỐ 65 NĂM THỨ 15 THÁNG 8/ 2018<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiCkaP0qj51ZUF1PTXncGmxKpMtE8d-ddFPzu5Os8ZyDJQObL08PrfFbg_ulVWpEHDPrb32EsSIZBy63tAiI9eiuP4NKvpNgl9reJGMAdl3nbmUV9V5IgeDjf2HIEP3CNFcdCn-pnJLHCM/s1600/Nguon+65+-1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="854" data-original-width="580" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiCkaP0qj51ZUF1PTXncGmxKpMtE8d-ddFPzu5Os8ZyDJQObL08PrfFbg_ulVWpEHDPrb32EsSIZBy63tAiI9eiuP4NKvpNgl9reJGMAdl3nbmUV9V5IgeDjf2HIEP3CNFcdCn-pnJLHCM/s320/Nguon+65+-1.jpg" width="217" /></a></div>
<br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">NGUỒN</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">ISSN 2157 - 6440<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">SỐ 65 NĂM
THỨ 15 THÁNG 8/ 2018</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">TẠP CHÍ
SÁNG TÁC NHẬN ĐỊNH PHÊ BÌNH</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">DIỄN ĐÀN
VHNT CỦA CSTV CỘI NGUỒN</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tạp Chí
Tiêu Chuẩn Quốc Tế số Lưu Ký Tại Thư Viện Quốc Hội Hoa Kỳ:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">ISSN 2157 - 6440</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Chủ Đề:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">CẢI CÁCH
RUỘNG ĐẤT 1950 - 1956</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Publisher/
Chủ Nhiệm<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ªLÊ VĂN HẢI</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Editor-inChief / Chủ Bút ªSONG NHỊ<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Subeditor/
Thư ký Tòa soạn: ª HÙNG VĨNH PHƯỚC</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Editors/
Columnists/ Biên tập/ Chuyên mục: DIÊN NGHỊ ªCUNG DIỄM<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">CỘNG TÁC: </span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">HÀ BẮC ª ẤU
TÍM ª TUỆ NGA ª HÀN THIÊN LƯƠNG ª PHAN THỊ NGÔN NGỮ ª PHAN THÁI YÊN ª ĐẶNG LỆ
KHÁNH ª HƯƠNG GIANG ª HUỆ THU ª HỒ LINH ª LÊ ĐÌNH CAI ª THANH THƯƠNG HOÀNG ª
TRẦN KIÊM ĐOÀN<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ĐOÀN THANH LIÊM ª TRIỀU NGHI ª ĐỖ BÌNH<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª DU SƠN ª CAO THẾ DUNG<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª BÁT TÚ TRẦN HỮU TỪ ª BIỆN THỊ THANH LIÊM ª
NAM GIAO ª THỦY LÂM SYNH ª CAO NGUYÊN ª NGỌC BÍCH ª TRỊNH TOÀN ª NGUYỄN VY
KHANH ª TRÀM CÀ MAU ª NGUYỄN LIỆU ª THƯ SINH ª VI KHUÊ ª TIỂU MUỘI ª PHƯƠNG
VINH ª XUÂN ĐỨC ª TÚ LẮC ª VŨ THỊ THIÊN THƯ ª VÕ Ý<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª LÊ DIỄM ª TIÊU DUY ANH ª LT ĐÔNG PHƯƠNG ª
HẠ HUYỀN ª HÀ VIẾT TỊNH ª VƯƠNG NHÂN ª<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">TRONG SỐ
NÀY:</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">2. BBT
NGUỒN<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>………………………………………………..….<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Cảm Tạ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">3. THƯ TÒA
SOẠN<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>……………..…. 65 năm Cải cách Ruộng đất
</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">5. TIN VĂN
……………………..………….…..…. 23 năm VH Cội Nguồn<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">7. ĐỖ BÌNH
................................<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>VN Cuộc
vùng day toàn quốc<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">13.
JONATHAN LONDON
..............................<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Triển lãm
CCRĐ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">14 LÊ KHẢ
SĨ ..................................................... Tiển lãm CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">16.
WIKIPEDIA/ SONG NHỊ ………………….... CCRĐ ở Việt Nam<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">19. CHU LYNH ………………………………………………………..Phỏng Vấn</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">22.HÀ VIỆT
TĨNH ………………… Hồi Ức của một Nhân chứng</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">24. NGUYỄN
VĂN THẠNH ...................... Suy ngẫm về CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">26. LÊ
QUANG VINH .................. Cuộc hành hình cụ Nghè Cơ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">31. NGUYỄN
CAO CAN ….……………………….….… Từ CCRĐ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">……………………..<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>thử nhìn về cái chết của dân tộc Việt</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">34. TỔNG
HỢP CUỘC CCRĐ ….…………………….….… Nguồn</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">58. BÙI TÍN
............ Nhìn lại cuộc CCRĐ – Những bài học</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">67. NGUYỄN
ĐIỀN ……………………….......... Nhìn lại cuộc CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">81. TRẦN
GIA PHỤNG ……........... CCRĐ – Tội ác diệt chủng</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">85. BBC
………………............... Nhìn lại cuộc CCRĐ Ở Việt Nam</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">92. LÊ ĐÌNH
CAI ………………..…… Vài nhận định về tác phẩm </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">95. ĐÔNG A
PHÚC NHẠC…………..…... Từ truy tô đến CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">99. NGUYỄN
QUANG DUY ….……………….. Bà Cát Hanh Long</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">114. TRẦN
KIÊM ĐOÀN ..…………………...….…<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Du lịch Tàu</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">119. TRẦN
BÁ XÁ ………………………….……... Truyện – Anh cò Lẫm</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">124. HỒ
LINH ……………….…….. Câu chuyện khởi đầu tại làng tôi</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">131. HÀ BẮC
….……………………….….<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Mộng Cầm Ca - Truyện</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">135. NGUYỄN
LIỆU ……………….…….... truyện – Thôi anh về</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">144. NAM GIAO
................. Truyện - Người điên ở ấp Phú</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">148. TÔN NỮ
ÁO TÍM …………..Truyện - Nắng Hoàng hôn</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thơ<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">CUNG DIỄM
103<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª ĐẶNG LỆ KHÁNH 113<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª ĐỖ THỊ MINH GIANG 80 ª DU SƠN 118 ª HÀN
THIÊN LƯƠNG 61 ª<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>HỒ LINH 91 ª HOA VĂN
113 ª HÙNG VĨNH PHƯỚC 57 ª<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>MẶC LAN
ĐÌNH<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>116 ª NAM GIAO 134 ª PHAN THỊ NGÔN
NGỮ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>65 ª PHƯƠNG VINH 29 ª NGỌC BÍCH 117
ª SONG NHỊ 15 ª SONG LINH 15 ª TIỂU MUỘI 18 ª TUỆ NGA 87 ª TRƯƠNG XUÂN MẪN 98 ª
TRIÊU NGHI 130 ª<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>VĂN CAO<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>25 ª<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>VƯƠNG NHÂN 144<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ª<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> Bìa: Ảnh
nguồn: Nhiếp ảnh gia Liên Xơ Dmitri Baltermants (1912-1990) chụp tại Miền Bắc Viet Nam năm
1955.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">CO SO THI
VAN COI NGUON</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Developing
Culture and Public Charity of the Vietnamese Community</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">A
Non-Profit based Organization since 2004</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">P.O. Box 3648</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> San Jose,
CA 95156-3648</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Email:
coinguonus@gmail.com –<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">ĐẠI DIỆN TẠP CHÍ NGUỒN:</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Paris</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> : Mme.Trần Bạch Sương 115 Avenue
Carnot 78700 Conflans St
Honorine, France<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>E-mail: doc.phan@wanadoo.fr - Tel: 01 39 19
22 64</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Washington</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> DC</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">: Xuân Đức<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>7712
Glenister Dr. Springfield, VA 22152</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tel: (571)
499 8186</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Houston</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">, Texas</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> - Trần Hữu Từ: 6603 Pouter Drive, Houston,
Texas 77083.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">E-mail:
trantuhoi123@yahoo.com - Tel: 832 230 1467 or (408) 960 3025</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nam</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> California : Võ Ý 10200
Bolsa Ave., Spc 112 Westminster,
CA 92683</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">E-mail:
tamthe4422@yahoo.com - Tel: (714) 262 6272</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Hawaii</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> – Mss. Thúy Hồng: 1943 Kilolani Pl., Honolulu, Hawaii 96819</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Tel:
(808) 398 5179</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cảm Tạ</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ban Điều
Hành CSTV Cội Nguồn xin chân thành cảm tạ:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Cộng đồng
Việt Nam Bắc California
cùng toàn thể đồng hương hiện diện trong tiệc kỷ niệm 23 Năm VHCN.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Nghị viên
Nguyễn Tâm thay mặt Thị Trưởng Sam Ricardo tham dự và trao bằng Tuyên dương của
Hội đồng TP San Jose cho CSTV Cội Nguồn.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Nhà báo
Hoàng Dược Thảo và tuần báo Sài Gòn Weekly</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Quý văn
thi hữu, quý ân nhân, bạn đọc sau đây yểm trợ hiện kim, đặt mua báo, gởi bài
cho Nguồn và tiếp tục ủng hộ ấn phí để Tạp chí được hiện diện trên văn đàn và
trao gởi đến bạn đọc:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nhà thơ Du
Sơn 200USD, Ông Tony Dinh 500. LS Nguyễn Công 600. Ô. Trần Kim Tâm/Công ty
Double T Electric Inc. 500. BS Nguyễn Kế Khoa 500. TS Hoàng Cơ Định 200. TS
Trần Minh Lợi 100. Cô Kim-Ha H. Ho 200. LS Nguyễn Tâm 100. Ông Đỗ Trọng Linh
100. Nữ nghệ sĩ Mai Hân 100. Nhà thơ Mặc Lan Đình 60.00</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thành Kính Tưởng Niệm</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Các Văn
Nghệ sĩ từng cộng tác, gắn bó với Nguồn đã về Cõi Vĩnh Hằng</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nhà Thơ Duy Năng, nhà thơ Hà Ly Mạc,
nhà báo Cao Sơn, nhà báo tự do Phạm Bằng Tường, GS Nguyễn Ngọc Bích, Nhà thơ Hà
thượng Nhân, nhà thơ Phương Vinh, nhà thơ Nguyễn Thuận Đính, nhà thơ Quang
Tuấn, nhà thơ Dị Sỹ/ BS Phạm Nguyên Lương..</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thư Tòa Soạn<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nước đi ra biển lại mưa về Nguồn
Tản Đà</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">65 NĂM CẢI CÁCH </span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">RUỘNG ĐẤT 1953 - 2018</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngày 6
tháng 5 - 2018 Cơ Sở Thi Văn Cội Nguồn mở tiệc kỷ niệm 23 năm sinh hoạt Văn Học
Nghệ Thuật tại nhà hàng Phú Lâm, TP San Jose, California.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Bữa tiệc thu hút trên 220 quan khách tham dự.
Điều này đã nói lên sự quý mến của đồng hương tỵ nạn CS tại hải ngoại nói
chung, và San Jose, California nói riêng dành cho chúng tôi.
Đồng thời đây cũng là một sự đánh giá những thành tựu đáng khích lệ của Cội
Nguồn trong ý hướng phục vụ Văn Học nước nhà và văn hóa Việt Nam tại hải
ngoại...<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Số báo này
- Nguồn 65 là số báo “Nhìn Lại 65 Năm Cuộc Cải Cách Ruộng Đất” (1953-1956),
tính từ ngày<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>12-4-1953 HCM ban hành sắc
lệnh số 150 SL về Cải Cách Ruộng đất cho đến giai đoạn cuối (1955-1956) là giai
đoạn sôi sục, dã man tàn ác khủng khiếp nhất, phủ trùm lên khắp miền Bắc và các
tỉnh phía Bắc Việt Nam, từ Quảng Bình, Hà Tĩnh, Nghệ An và Thanh Hóa trở ra.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong suốt
dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Bắc Nam (1955-1975) chưa có một biến cố
nào làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, như cuộc CCRĐ (1950-1956). LS Nguyễn Mạnh
Tường, trả lời báo Quê Mẹ khi du lịch sang Pháp sau năm 1975, ông nói: “Lịch sử
Việt Nam từ hồi lập quốc đến nay chưa có một cuộc thanh trừng, giết dân nào
khủng khiếp tàn bạo như cuộc CCRĐ..”; “Các đội CCRĐ không từ một cách nào hết
để “tìm ra địa chủ”, “tìm ra phản động”, “tìm ra của chìm”, ép buộc con cái
“đấu tố” cha mẹ, con dâu “đấu tố” bố mẹ chồng, con rể “đấu tố” bố mẹ vợ, vợ
“đấu tố chồng”, anh em “đấu tố” lẫn nhau, trò “đấu tố” thầy, kẻ hàm ơn “đấu tố”
kẻ ban ơn, láng giềng hàng xóm “đấu tố” lẫn nhau... </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người được
đề cử thi hành chính sách sửa sai, Ông Nguyễn Minh Cần, nói: “...Với chỉ tiêu
ác độc phải giết địa chủ ở mỗi xã cho đủ 5% dân số hoặc nhiều hơn càng tốt,
càng được khen thưởng”. Những cuộc hành hình như thời trung cổ... Sửa sai chỉ
là một cách xoa dịu, chứ sửa thế nào được khi nhà cửa trả lại đã bị gỡ hết cửa
sổ vách tường chẻ làm củi đốt, cây cối bị đốn, vườn tược bỏ hoang và người bị
bắn, bị giam chết rồi sửa làm sao được nữa...”</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thành viên
một đội cải cách năm 1955 Ông Nguyễn Đăng Mạnh viết trong hồi ký: “Cải cách
ruộng đất đúng là một sai lầm nghiêm trọng. Bắt oan, giết oan hàng vạn người.
Mà thật ngu xuẩn. Làm sao địa chủ lại nhiều thế: 5%! Và làm sao mà Quốc dân
đảng lại có ở khắp mọi nơi.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">BS Phạm
Hồng Sơn khẳng định “Việc đảng Lao Động VN phát động CCRĐ, được cụ Hồ gọi là
‘cách mạng long trời lỡ đất’, vào năm 1953. Bao trùm toàn bộ ‘cách mạng’ này là
sự tuỳ tiện của chính phủ cụ Hồ trong việc bắt giữ, hành hạ, bắn giết, tịch thu
gia sản đối với hàng trăm nghìn người Việt Nam..”<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Có ý kiến
cho rằng “Yếu tố bạo lực có nguồn gốc bộc phát từ hận thù giai cấp và cá nhân
đã được tích lũy bao đời nay trên những cánh đồng lúa. Địa chủ trở thành chỗ
cho dân nghèo trút cơn giận dữ vì cuộc sống khó khăn của họ, số khác thì vì
ghen tức với tài sản của địa chủ...” (Hoàng Tùng).</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Theo chúng
tôi, đã từng sống trong xóm làng và kinh qua suốt thời kỳ CCRĐ thì không hề có
hiện tượng “hận thù giai cấp” trong cuộc sống thuận hòa êm ả ở nông thôn. “Hận
thù giai cấp” chỉ nảy sinh và trở thành cuồng nộ của một số bần cố nông khi
“đội cải cách” mớm vào đầu óc họ, tuyên truyền nhồi sọ, hứa hẹn một tương lai
ảo tưởng để biến họ thành những kẻ hung ác mất hết tính người.. Cũng vậy, nước
mắt HCM khi nhìn nhận sai lầm trong CCRĐ chỉ là “nước mắt cá sấu”. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cuộc CCRĐ
nếu kể từ năm 1953 đến nay đã 65 năm nhưng vết thương vẫn còn rỉ máu. Nhiều ý
kiến nhận định, như những tiếng kêu than, thay cho nỗi đau thương thống khổ
không những cho các nạn nhân mà cho cả dân tộc trong thời kỳ bất hạnh đó. - “Bi
kịch CCRĐ kéo dài trong không gian và thời gian, chồng chất ngày càng nhiều
những đau khổ và tàn phá đất nước và dân tộc” (Bùi Tín). Họ (ĐCS) còn món nợ
với ít nhất hàng ngàn oan hồn (Nguyễn văn Thạnh – suy ngẫm về CCRĐ).</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">“Cái mất
mát lớn bởi sai lầm trong CCRĐ là nó phá vỡ mất cái nông thôn Việt Nam và phá vỡ
mất lòng tin. Cái nguy hại của CCRĐ là ở chỗ nó phá vỡ một tế bào quan trọng
vào bậc nhất của xã hội Việt Nam
lúc bấy giờ là làng quê” (Học giả Hoàng Xuân Hãn).<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Theo bộ
“Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản tại Hà
Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai đoạn sửa
sai xác định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong khi
tổ tiên chúng ta cũng như các dân tộâc khác kêu gọi, khuyến khích đồng bào,
đồng loại thương yêu đùm bọc lẫn nhau thì đảng csvn lại chủ trương hận thù giai
cấp dùng người Việt giết người Việt cho tham vọng thống trị, đưa dân tộc Việt
Nam vào vòng nô lệ chủ nghĩa cộng sản tàn ác cho mãi đến ngày hôm nay.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ban Biên
Tập Nguồn</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">NGUỒN - Tin Văn</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Hà Việt Tĩnh – Hạ Huyền tuyển đọc và
giới thiệu</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">23 Năm Văn Học Cội Nguồn </span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Chủ Nhật, 6
tháng 3 năm 2018 CSTV buổi lễ Kỷ niệm 23 năm Văn Học Cội Nguồn và Tạp Chí Nguồn
đã được tổ chức tại thành phố San Jose,. Đông đảo Văn nghệ sĩ, bạn đọc, mạnh
thường quân và một số đại diện hội đoàn, cơ quan truyền thông đã đến tham dự.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Sau nghi
thức khai mạc, chào quốc kỳ và mặc niệm, giới thiệu quan khách qua MC Hoàng
Tuấn, nhà báo Lê Văn Hải, trưởng ban tổ chức, chào mừng quan khách, thân hữu...
nhấn mạnh vai trò văn học hải ngoại, giới thiệu Tạp Chí Nguồn, một tạp chí văn
học, trong suốt 14 năm qua đã phát huy, duy trì và phong phú hóa ngôn ngữ mẹ,
với nhận thức rằng “Tiếng Việt còn, đất nước còn”, bền bỉ đấu tranh cho lý
tường quốc gia, dân tộc chống đối và loại trừ những ảnh hưởng Mác-xít, độc
đảng, độc quyền đang ngự trị trên quê hương. 23 năm qua, các tờ báo, các tạp
chí chủ trương văn học nghệ thuật, sống bằng ngòi bút, bằng độc giả, đi chung
với Nguồn nay đã đình bản hết chỉ còn riêng Tạp Chí Nguồn sau 14 năm vẫn còn
tồn tại và tiếp tục đi tới...</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nhà văn
Song Nhị, Trưởng điều hành Cơ Sở Thi Văn Cội Nguồn, chủ bút Tạp Chí Nguồn,
tường trình sinh hoạt 23 năm qua, theo đó, kết quả tuy còn khiêm tốn, nhưng qua
nổ lực của Cội Nguồn cũng như uy tín của tổ chức đã nhận được những khích lệ
quý báu từ những vị mạnh thường quân, các văn nghệ sĩ hợp tác, cũng như đông
đảo người đọc đặt mua tạp chí Nguồn, không chỉ tại lục địa Hoa Kỳ mà còn tại
các quốc gia Âu châu và ngoài Hoa Kỳ. Đặc biệt Tạp Chí Nguồn được Thư Viện Quốc
Hội Hoa Kỳ đặt mua trọn bộ, công nhận là tạp chí tiêu chuẩn quốc tế và cấp mã
số xuất bản riêng; đồng thời các thư viện các đại học như Cornell (New York),
Utah, Chicago... cũng đã lưu trữ Tạp Chí Nguồn.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tiếp theo,
Nhà thơ Hùng Vĩnh Phước, thư ký tòa soạn Tạp Chí Nguồn, trình bày sinh hoạt dự
định sắp tới của Cội Nguồn. Trước mắt, sẽ ấn hành tập thơ nhiều tác giả đã có
thơ đăng trên Tạp Chí Nguồn, ấn hành tập II “Lẽ Đạo và Tiến Hóa” khoảng trên
1000 trang. của tác giả Nguyễn Thùy đang sinh sống tại Paris (tiếp tập I đã phát hành) và sẽ giới
thiệu ra mắt bạn đọc một ngày không xa. Cả hai tập “Lẽ Đạo và Tiến Hóa” </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngoài ra,
Tạp Chí Nguồn số 65 cũng đang tập trung bài viết, với chủ đề Cuộc Cải Cách
Ruộng Đất ở miền Bắc thập niên 1950.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong phần
phát biểu nhận định về Cội Nguồn và Tạp Chí Nguồn, <b style="mso-bidi-font-weight: normal;">Nhà văn Trần Kiêm Đoàn</b> cho rằng Cội Nguồn đã nêu rõ ý nghĩa về một
nền văn học không thể không có tại hải ngoại từ hơn ba thập niên qua, và cuộc
đấu tranh dài lâu, mãi mãi vẫn là văn học. Cái thật sẽ thắng cái giả, cái lành
cái đẹp sẽ thắng cái ác như một quy luật nhân sinh.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tiếp theo
phần trao giải thưởng Truyện Ngắn Tạp Chí Nguồn, <b style="mso-bidi-font-weight: normal;">Nhà báo Cao Ánh Nguyệt</b>, chủ nhiệm Tuần Báo Phụ Nữ Bắc California,
thay mặt Ban Tuyển Chọn trình bày quá trình tuyển chọn và đọc kết quả sau
cùng.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Kết quả qua một cuộc bỏ phiếu và
đã đồng thuận như sau:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Môt giải
Nhất dành cho truyện “Bản Hợp Đồng” của nhà văn Vũ Lưu Xuân.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Một giải
Nhì dành cho truyện “Thư Sáu Ruộng Gởi Về Đầm Dơi” của nhà văn Tràm Cà Mau.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>- Một giải Ba dành cho truyện “Trong Sách Có
Hoa” của nhà văn Hồ Linh.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Sáu giải
Tư đồng hạng:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- “Con Dao
Con Chó” của nhà văn Nguyễn Liệu.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- “Con Gà
của Ông Dậu” của nhà văn Nhật Nguyệt</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- “Xuân Về
Trên Non Cao” của nhà văn Phan Thái Yên.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- “Ba Khuôn
Mặt” của nhà văn Trần Tự Chi.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- “Hai Má
Con Nó” của nhà văn Vũ Thị Điềm Đạm.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- “Trai
Thời Loạn” của nhà văn Tôn Nữ Áo Tím.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Được biết
Ban Tuyển Chọn, qua lời mời của Thi Văn Cội Nguồn, gồm có: nhà thơ Diên Nghị,
nhà văn Thanh Thương Hoàng, nhà văn Trần Kiêm Đoàn, nhà biên khảo Nguyễn Vy
Khanh, và nhà báo Cao Ánh Nguyệt và nhà văn Song Nhị, trưởng ban tổ chức giải.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trước khi
vào tiệc mừng, quan khách, văn nghệ sĩ, và mọi người cùng nâng ly rượu chúc
mừng Cội Nguồn và Tạp Chí Nguồn. Phần văn nghệ phụ diễn có Đoàn Du Ca Bắc
California và các ca sĩ tự do, cùng đoàn vũ Hoa Tiên đã trình bày những ca khúc
dân tộc góp thêm phần ý nghĩa cho lễ kỷ niệm.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>*Hạ Huyền</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Biểu tình
“Đả đảo bọn bán nước”</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Lần đầu
tiên sau 43 năm có một sự kiện chính trị quần chúng chấn động toàn quốc. Sài
Gòn, Bình Dương, Mỹ Tho, Đà Nẵng, Nha Trang, Cam
Ranh, Hà Nội, Nghệ An, Hải Dương... đều đồng loạt cất vang “Không Trung Quốc,
Không đặc khu!”, “An ninh mạng, Bịt miệng dân!”. Đây mới thật sự là ngày “thống
nhất đất nước” và ngày mà người dân thật sự được “giải phóng” bằng sự giải
phóng chính mình khỏi nỗi sợ hãi chế ngự bám chặt trong trí não hàng chục năm.
Đây cũng là ngày mà chế độ phải sửng sốt trước những hô vang “Đả đảo bọn bán
nước”, “Đả đảo cộng sản bán nước”, “Đả đảo Việt gian”. Lần đầu tiên, người dân
đã đàng hoàng và đầy dũng khí gọi đích danh những kẻ rắp tâm luồn cúi ngoại
bang và manh nha đưa voi về dày mả tổ. Đây sẽ là ngày mà chế độ nhận ra một
thực tế: họ bị mất niềm tin nhiều như thế nào. Họ cũng phải thừa nhận một
“thách thức” mà họ vĩnh viễn không bao giờ đạt được: “Bán nước” không dễ chút
nào. Xin cám ơn tất cả cô bác và anh chị đã xuống đường ngày hôm nay. Xin cám
ơn những giọt mồ hôi, và cả máu, đã đổ xuống ngày hôm nay. Xin nghiêng mình cám
ơn tất cả!<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[*Mạnh Kim/ Dân Làm Báo]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bạn đọc đón
xem Nguồn sẽ dành cho chủ đề này trong một số báo tới..</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">ĐỖ BÌNH </span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Paris</span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Việt Nam </span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cuộc Vùng Dậy khắp Mọi Miền Đất Nước
(*)</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Người ta không thể lúc nào cũng sống với quá
khứ vì tương lai mới cần thiết và quan trọng hơn, nhưng chỉ có những người bị
bệnh mất trí mới quên ký ức. Kẻ muốn quên ký ức là muốn chạy trốn sự thật của
dĩ vãng. Ngày nay thế giới đã có nhiều thay đổi, những tiến bộ vượt bậc của
khoa học hiện tại tỏa sáng đầy hào quang vì đã mang phúc lợi cho nhân loại,
nhưng vẫn không thể thay được lịch sử và qúa khứ!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thế kỷ vừa
qua nhân loại đã trải hai cuộc đại thế chiến mà hậu quả còn di hại mãi đến nay,
nhưng khủng khiếp và ác độc hơn vẫn là hai chủ nghĩa: Phát Xít và Cộng Sản, cả
hai đều độc tài vì quyền lực nằm trong tay một số nhà lãnh đạo, điểm giống nhau
là mang tính bạo lực nên rất dã man. Trong cuốn Le livre Noir du communisme:
Crimes tereur Repression do nhà xuất bản Robert Laffont<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ấn hành, quyển sách đen về chủ nghĩa cộng
sản: Tội ác, Khủng bố, Đàn áp. Sách dày gần 900 trang là một tập hợp công trình
biên khảo của nhiều chuyên viên, sử gia, giáo sư đại học đã tổng kết chủ nghĩa
cộng sản diễn ra từ quê hương của cuộc cách mạng tháng 10 Nga đến phần đất Châu
Âu nạn nhân rồi lan sang Châu Á tới Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, Việt Nam, Lào,
Cam bốt và ở các châu lục thế giới thứ ba. Chủ nghĩa cộng sản và<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>phát xít đều thi hàønh những biện pháp mạnh
nhằm củng cố quyền lực của chế độ bằng cách trấn áp, khủng bố, thủ tiêu, tù đày
v.v.. Ở cuối chương còn so sánh tội ác CS với chủ nghĩa Phát xít, khiến tội ác
của hai chủ nghĩa đó ngút tận trời. Trong quyển “Death by Government” (Chết do
chính phủ), tác giả Rudolph J. Rummel, giáo sư khoa chính trị học đại học Yale
thì cộng sản tại các quốc gia đã giết chết đồng bào của họ, như sau: </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Liên Xô
61.911.000 người. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trung Hoa
cộng sản 35.236.000 người. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Quân phiệt
Nhật 5.964.000 người.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Khmer đỏ
2.035.000 người. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thổ Nhĩ Kỳ
1.883.000 người. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cộng sản
Việt Nam
1.670.000 người.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cộng sản Ba
Lan 1.585.000 người. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cộng sản
Nam Tư 1.072.000 người.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thế kỷ vừa
qua thế giới đã kết tội CS là tội ác của nhân loại, do đó những tòa án về tội ác
nhân loại được lập ra khắp nơi để xử tội những người có trách nhiệm. Người ta
đã cho xây một đài Tưởng Niệm Nạn Nhân Cộng Sản (Victims of Communism Memorial)
tại Washington DC để tưởng niệm hàng trăm triệu người đã chết vì bạo lực CS. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Chủ thuyết
Cộng Sản và Tư Bản đã xâm nhập Việt Nam gây nên một cuộc chiến Ý Thức Hệ làm
hao tổn biết bao xương máu của dân tộc. Cuộc chiến bằng vũ trang chấm dứt vào
30 tháng tư năm 1975 nhưng sự tranh chấp giữa người Việt Quốc Gia và Cộng Sản
lại càng trở nên gay gắt, và mãi đến hôm nay đã hơn 43 năm mà các thế lực cường
quốc: Mỹ, Nga, Trung Cộng vẫn chưa từ bỏ ý định lôi kéo VN, cho dù sau bao
nhiêu năm mượn dân tộc nhỏ bé nầy làm thí điểm để đọ vũ khí qua chiêu bài ý
thức hệ, mục đích tối hậu cũng chỉ để buôn bán vũ khí và duy trì thế lực của
các nước mạnh trên thế giới! </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Chiến tranh
chấm dứt người dân Việt tưởng rằng đất nước đã hòa bình, chiếc cầu Bến Hải được
thông thương nam bắc một nhà, xóa bỏ những hận thù và nguyện vọng của tòan dân
được an bình sau bao năm mong ước, nhưng sự thật qúa phũ phàng, nước mắt vẫn
chảy vì một nền hòa bình khốn khổ!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngừng tiếng
súng những giọt nước mắt vui mừng của mẹ già gặp lại đứa con sau bao năm xa
cách, và những người anh em nhìn lại nhau ngấn nước mắt chưa khô thì các vết
thương trên da thịt quê hương lại rỉ máu! Sau ngày hòa bình người dân đã thấy
CS mở ra<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hàng ngàn trại tù để nhốt hơn
một triệu người gồm sĩ quan và công chức thuộc chế độ cũ. Khẩu hiệu “Không Có
Gì Quí Hơn Độc Lập Tự Do” được dán khắp nơi kể cả trước cổng trại tù như hàm
chứa sự mỉa mai đối với kẻ thua cuộc! Những chiếc loa phóng thanh luôn hô hào
khẩu hiệu: “Chí Công Vô Tư, Cần Kiệm Liêm Chính”, nhưng kẻ chiến thắng đã vơ
vét, cướp đoạt hết nhà cửa, tài sản những người giàu có rồi trấn áp và đuổi
hàng triệu người thuộc chế độ cũ đi kinh tế mới một sự lưu đày trá hình nơi
rừng thiêng nước độc. Nhiều người chịu không nổi nên đã quay lại thành phố<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>như những kẻ mất hồn vì phải sống vất vưởng
nơi những vĩa hè, đầu đường xó chợ hay dựng những túp lều bằng bao cát trong các
nghĩa trang để sống lay lất qua ngày! Trên các đài truyền thanh truyền hình và
báo chí đảng vẫn lại ca ngợi tình người, kêu gọi lương tâm dân tộc bằng những
lời đạo đức giả. «Lấy tình thương lấp sông Bến Hải để hàn gắn vết thương dân
tộc và cùng nhau xây dựng lại đất nước». Khẩu hiệu, bích chương thì khắp nơi,
nhưng đảng lại ngấm ngầm kích động vết thương lòng, gây chia rẽ hận thù dân tộc
bắt<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ép dân đi xem những tàn tích chiến
tranh: “sản phẩm của Tội ác Mỹ Ngụy” giả tạo được trưng bày khắp nơi, và mãi đến
hôm nay, 43 năm sau chiến tranh nhà cầm quyền CS vẫn quảng bá về những sản
phẩm, những di tích chiến tranh qua những chương trình truyền hình đối ngoại
nhằm bóp méo sự thật lịch sử để kết tội phe thua cuộc. Ngay từ lúc người CS mới
chiếm được miền nam, trong tâm trí người dân lúc nào cũng lo lắng sợ hãi; vì
trong quá khứ họ đã trông thấy những tội ác do CS gây ra khắp nơi trên quê
hương, như vụ thảm sát Tết Mậu Thân năm 1968 ở Huế khiến hàng ngàn dân vô tội
bị đập đầu và chôn sống! Xa hơn chút nữa, tội ác CS đã gây ra khi chủ nghĩa CS
mới nhen nhúm ở miền Bắc, hàng ngàn thân hào nhân sĩ, địa chủ bị sát hại qua
Phong Trào Xô Viết Nghệ Tĩnh năm 1931, tiếp đến<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>là Phong Trào Chỉnh Huấn 1951-1956 tố giác tính dã man và sự vô ơn bạc
nghĩa của Đảng Cộng Sản đã vắt chanh bỏ vỏ ngay những người cùng hàng ngũ sau
khi lợi dụng lòng yêu nước của họ qua chiêu bài chống thực dân. Trong
quyển“Death by Government” giáo sư R.J. Rummel viết như sau: “Dưới lớp vỏ Việt
Minh chống Pháp, cùng lúc họ thực hiện cuộc chiến tranh tán sát những người
quốc gia không cùng đường lối với họ. Chưa hết, họ cũng tiêu diệt những người
cùng trong hàng ngũ khi họ xem những người cộng sản đi chệch hướng”. Điển hình
là vụ án Nhân Văn Giai Phẩm có biết bao trí thức văn nghệ sĩ đã có thời phục vụ
dưới quyền lực của đảng họ đã bị quy tội phản động để dễ thanh trừng, loại được
những đối tượng không ăn cánh hoặc để bịt miệng những trí thức văn nghệ sĩ đã
phản tỉnh vì đã nhìn ra bộ mặt thật bỉ ổi của CS! Cùng thời gian ấy, Phong Trào
Cải Cách Ruộng Đất phát động từ 1953-1956, theo nhật báo “Nhân Dân” của CSVN
ngày 20/7/1955 sau 6 đợt cải cách ruộng đất có 10.303.004 nạn nhân. Theo<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 -2000” do
Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản tại Hà Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến
172.008 người, và sau giai đoạn sửa sai xác định trong tổng số đó có đến
132.266 người bị oan. (trích bài nghiên cứu: “Con Số 100 Triệu Nạn Nhân”
của<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>nhà báo Tú Gàn ngày 25/6/2007). Và
sau nầy vào đầu thập niên 60 cũng xảy ra vụ án Chủ nghĩa Xét lại một vụ án
tương tự như vụ Phong Trào Chỉnh Huấn loại bỏ những người theo Liên Xô, vì đảng
lúc đó đang cung cúc nghe lệnh của Bắc Kinh. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Với những
bài học quá hãi hùng đã xảy ra trên quê hương giúp cho người dân miền Nam sáng mắt
hơn khi lấy quyết định chối bỏ ngay “thiên đường ớn lạnh chủ nghĩa” mà người
anh em miền Bắc đã tận tình “chia xẻ”! Họ bỏ của chạy lấy người, cố tìm đường
tẩu thoát, vượt biên bằng đường bộ hay đường biển, cho dù phải trả một giá rất
đắt trên con đường bôn tẩu. Hơn nửa triệu người đã bỏ mình trong lòng đại
dương,<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và bao người đã gục ngã<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>làm mồi cho muông thú, cho bọn cướp hải tặc.
Cuộc ra đi tìm tự do của người VN<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>là một
thảm cảnh bi đát nhất trong lịch sử chạy trốn của nhân loại!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Từ khi bức
tường Bá Linh sụp đổ toàn khối Liên Xô tan rã, chủ nghĩa CS cáo chung thì đảng
CSVN lại càng run sợ nên đã vội vã mở cửa kêu gọi thế giới vào đầu tư, và réo
gọi tình tự dân tộc để mồi chài những Việt kiều bằng ngôn ngữ thân thương “khúc
ruột ngàn dặm” mà trước nay đảng đã không tiếc lời thóa mạ, hãy trở về xây dựng
đất nước và cứu nguy đảng. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thế kỷ mới
thế giới chuyển mình toàn cầu hóa, Việt Nam cũng phải biến theo sự chuyển
động đó nên đã được gia nhập vào khối cựu thù ASEAN cho dù sự hội nhập có khập
khễnh nửa Xã Hội Chủ Nghĩa nửa kinh tế thị trường để cố lết theo. Nhưng tiếc
thay nền kinh tế tư bản sẽ không bao giờ đồng hành với Chủ Nghĩa Xã Hội. Có
người ví: “Chủ Nghĩa Xã Hội là đường rày, đảng là người lái tàu lửa và nhân dân
là hành khách. Đường rày lăn vào hướng hố thẳm, thế<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>là đảng giết hết nhân dân!”.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Lúc mới
chiếm được miền Nam những người lãnh đạo CS đổ thừa cho quê hương vừa trải qua
chiến tranh, đất nước còn nghèo đói nên nhiều khó khăn, nhưng sau bao năm đổi
mới VN vẫn<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>là một trong những nước nghèo
đói và tham nhũng nhất thế giới thì đổ thừa cho ai? lợi dụng tình trạng nghèo
đói của đất nước do sự quản lý kém của tầng lớp cán bộ CS, giới tài phiệt quốc
tế bắt được thời cơ đãõ đem tiền của đổ vào biến VN thành một nơi tiêu thụ rửa
tiền,<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và thuê đất thuê rừng để lập nên
những công kỹ nghệ tiêu thụ như: Công xưởng làm gìay dép, công ty du lịch, bãi
biển, hotel, nhà hàng, sòng bạc, vũ trường... tạo thành một thứ phồn vinh giả
tạo, cũng từ những công trình đó cán bộ CS có thể cắp xén, tham nhũng làm giàu.
Để tạo sức mạnh vây cánh cho phe nhóm, giới chức có quyền thế đã cấp thêm nhà
đất hóa gía cho một số người thân tín sau đó tăng giá nhà đất, đây là bộ máy
đàn áp sẵn sàng dùng họng súng để bảo vệ chế độ! </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Xã hội đầy
bất công, sự chênh lệch giàu nghèo giữa giai cấp mới tư bản đỏ tỷ phú, triệu
phú dollar và tầng lớp dân chúng nghèo quá rõ nét do đó tiếng dân than oán bất
mãn khắp nơi tạo thành một làn sóng chống đối. Để duy trì quyền lực, đảng đã
bất chấp thủ đoạn thi hành chính sách hai mặt xiết chặt chính trị trấn áp đối
kháng, kiểm sốt chặt chẽ thông tin báo chí, mặt khác nới lỏng tự do, biến đất
nước thành khu vực ăn chơi thụ hưởng khiến tệ đoan xã hội càng ngày càng trầm
trọng. Ngày nay sự trụy lạc, tha hóa gấp ngàn lần thời thuộc địa<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và chế độ cũ, nạn mãi dâm, hút xách xảy ra
khắp nơi, đạo đức suy đồi nền giáo dục băng hoại! Kể từ sau ngày «giải phóng»
đất nước triền miên đói rách, những năm gần đây nhờ tiền của ngoại quốc đổ vào
đầu tư bộ mặt của một số thành phố có thay đổi, những dãy biệt thự sang trọng,
những khu nghỉ mát lộng lẫy dành cho giai cấp tư bản đỏ; những dãy nhà cao tầng
trong các phố thị dành cho ngoại quốc mướn. Chỉ riêng những người Việt ở hải
ngoại gởi về hàng năm lên đến mười mấy tỷ dollar góp phần nâng mức sống của
giai cấp đỏ. Một số cán bộ đảng viên trở nên giàu có thành đại gia nên có điều
kiện tiêu xài phung phí đã khiến thanh niên bắt chước đua theo lao vào ăn chơi.
Sự tha hóa của xã hội, cộng thêm đời sống nghèo đói của những người dân vùng
sâu vùng xa khiến những trẻ em dưới vị thành niên bỏ học vì cha mẹ không có
tiền nuôi con ăn học! Số thanh niên ở thành phố bỏ học đa số chỉ vì thích đua
đòi với chúng bạn mà tiền bạc lại khó kiếm, gia đình phải chạy gạo từng bữa nên
các em đã sẵn sàng bán thân kiếm tiền hầu bắt kịp mode thời đại, thỏa mãn cơn
say vật chất thời kinh tế thị trường tràn ngập hàng ngoại quốc lậu! Để kiểm
soát tư tưởng và kiềm hãm sự bất mãn dẫn đến xung đột, đấu tranh, đảng khai
thác tính ủy mị để người dân mất tính đề kháng, quên đi tình trạng thiếu tự do
dân chủ, vận mạng của dân tộc đang rơi xuống đáy thẳm vì họa Trung Cộng, nên
Film ảnh, băng video được nhập vào và trình chiếu toàn là những film tình sướt
mướt, ủy mị. Đảng tích cực khuyến khích mở những sòng bạc công khai, để người
dân lao đầu vào đen đỏ,̉ quên đi sự vất vả trong cuộc sống hằng ngày như: LôTô,
xổ số, cá ngựa, số đề, bóng đá cá độ... Những quán nhậu, nhà hàng, bia ôm, quán
karaoke, vũ trường mọc ra như nấm để thanh niên vui chơi say đắm trong men
rượu, hưởng thụ những lạc thú. Tệ hại hơn nữa là dịch vụ buôn bán ma túy, nạn hút
sách khắp nơi, đảng biết nhưng vẫn lờ đi, vì công an: bộ máy đàn áp và mafia đã
cấu kết nhau thao túng xã hội đen để làm gìau. Người ta tự hỏi: Sau nhiều năm
chiến tranh anh em tương tàn, người dân VN có cần thiết một sự hòa hợp hòa giải
dân tôc̣?. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Biến cố
20-07-1954 đã chia đôi đất nước bằng một lằn ranh ý thức hệ làm hai nửa đối
chọi nhau. Những tư tưởng xoay quanh ý thức hệ ấy chỉ là vay mượn! Được chính
quyền hai phía áp dụng triệt để, nhưng đối với người dân hai miền lại rất thờ
ơ, họ chỉ đau lòng vì sự chia cắt đất nước. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Biến cố
30-04-1975, dòng sông Bến Hải được nối liền, mẹ con, vợ chồng, anh em gặp lại
nhau trong tình nghĩa ruột thịt sau nhiều năm bị phân chia trong ranh giới thù
nghịch. Chẳng có một tư tưởng, chủ thuyết nào định cắt chia tình người mà tồn
tại, như thế, tình dân tộc có cần hòa hợp không? Sự hồ hợp chỉ là “thừa” trong
cái “sẵn có” của tính dân tộc. Vậy cụm từ hòa hợp nếu cần phải thực hiện thì
đảng cần hơn? Nhưng đảng hòa hợp với ai, với đối tượng nào? Nhân dân chăng?
Nhắc đến đảng, nhân dân chỉ biết rùng mình và làm thinh chứ không dám hé môi ta
thán hay nói xấu đảng vì hãi sợ guồng máy bạo lực của đảng trả thù. Đảng duy
trì một chế độ toàn trị để cướp đi sự tự do, tiếng nói chân chính của người dân
để dễ cai trị. Bước chân của người CS tiến đến đâu chỉ có loài kỳ nhông biết
đổi màu là tồn tại! Kinh nghiệm cho họ thấy cứ nín thở qua sông hay going ép
gật đầu trước mọi việc, cứ nhất trí thế là được yên thân. Sống trong chế độ CS
biết hèn mới sống và biết câm mới tránh khỏi bị tù đày! Họ đành phải làm ngơ </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">trước những
bất công đè lên cổ dù đã bao lần cố vùng vẫy nhưng chưa thoát được chiếc thòng
lọng gian ác chuyên chính của đảng, nên đành cắn răng nhẫn nhục làm một thứ
công cụ hờ cho đảng. Họ vẫn hy vọng với sức ép kinh tế của những nước tư bản
hiện nay nền kinh tế thị trường nửa vời của VN sẽ phải mở cửa dân chủ, điều đó
sẽ giúp người dân có cơ hội vùng lên lật đổ bạo quyền để đòi lại tự do dân chủ
mà đảng đã tước đoạt. Do đó, giữa nhân dân và đảng luôn có sự chống đối ngầm và
ắt sẽ có ngày sự xung đột bùng nổ. “Nhân dân là nạn nhân, còn đảng là thủ phạm,
thì giữa nạn nhân và thủ phạm, có bao giờ hòa hợp? Vả lại đảng chỉ xem nhân dân
là công cụ thì sự hòa hợp nếu xảy ra sẽ tước đoạt đi quyền lực cần phải có của
đảng để tồn tại”.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nhà cầm
quyền Hà Nội đã tung nghị quyết 36 một chiêu thức hòa hợp hòa giải trá hình để
dụ những nhân vật cũ của VNCH có dụng ý dùng số người này làm nấc thang cho
đảng bước để tranh thủ tiếng thơm tự do dân chủ với thế giới, trong đó có một
số ít người thuộc lãnh vực chính trị, văn hóa, tôn giáo, tuổi đã cao nhưng còn
háo danh muốn trước khi lìa trần vẫn lóe sáng như ánh sao băng! Đảng chú ý nhất
là thành phần cơ hội vì dễ tung hỏa mù thích hợp với nhu cầu dân chủ hiện nay.
Đảng cần người đối kháng cuội để đánh bóng tính dân chủ nhằm che đậy việc không
chấp nhận đa nguyên. Những người hợp tác phải đứng dưới cờ đảng, nghĩa là do
đảng quản lý đặt để như một thứ công cụ. Những bọn con buôn quốc tế và bọn hoạt
đầu chính trị vốn chỉ biết quyền lợi cá nhân<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>và phe nhóm; thì ý nghĩa Tự Do Dân Chủ chỉ là sự lừa dối để trao đổi mua
bán tìm lợi nhuận! Những nhà trí thức, văn nghệ sĩ và tôn giáo trong nước mới
chỉ lên tiếng, muốn nói tiếng nói của lương tâm đã bị bịt mồm và bắt cầm tù
ngay thì làm gì có sự hòa hợp với người khác chính kiến?! Hiến pháp Cộng Hòa xã
Hội Chủ Nghĩa VN quy định duy nhất chỉ có đảng CSVN là được quyền lãnh đạo nhân
dân, những đảng phái khác đều không được phép hoạt động. Đối với những đảng
phái quốc gia chân chính sẽ không bao giờ chịu sự hòa hợp với CS. Nói chuyện
hòa hợp với CS là tự bắt cái bóng mình trả lời! Điều hợp lý nhất là đảng phải
tự giải thể, lột xác CS, vứt bỏ để trở về với cội nguồn và cộng đồng dân tộc.
Vấn đề được đặt ra là đảng có chịu giải thể không? Điều đó rất khó một khi mà đám
lãnh đạo bảo thủ CS gìa nua thân Trung Cộng vẫn còn vây quanh nhà cầm uyền Hà
Nội!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Sau 43 năm
“giải phóng (!)” đất nước VN vẫn là một trong những nước nghèo đói nhất thế
giới, xã hội tha hóa, đạo đức suy đồi! Tuy Việt Nam<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hôm nay có nhiều thay đổi, dân trí khá hơn
nhưng người dân chỉ lo cho cái bao tử, thờ ơ đến chính trị, vận nước, mặc dù họ
vẫn biết đảng CSVN đã làm mất đất, mất lãnh hải về tay Trung Cộng nhưng vẫn làm
ngơ trước bao nghịch cảnh thương tâm đang xảy ra hàng ngày trong xã hội: Con
gái bị bán đi làm nô lệ tình dục, con trai bị ép đi làm lao nô. Ở thành phố,
người nào khá giả một chút chỉ lo ăn chơi, thành phần trí thức đa số thụ động,
cầu<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>an. Số người dấn thân thì quá<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ít, có người nào đứng ra đòi hỏi đấu tranh
thì bị trù dập, hoặc bị CS tung hỏa mù để người quốc gia ở hải ngoại nghi ngại
là «phản tỉnh trá hình» đâm ra tranh cãi rồi tự phân hóa nhau! </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Những năm
gần đây phong trào đòi Tự do Dân chủ thế giới chuyển mình, VN được gia nhập
Liên Hiệp Quốc, nhà cầm quyền VN buộc phải tuân theo những quy luật uốc tế, bộ
mặt VN được tô vẽ lại, gọng kìm của đảng được nới lỏng để “làm trò” dân chủ.
Sau nhiều năm kinh tế toàn cầu tăng trưởng mạnh, sự thịnh vượng của thế giới
hiện nay đang bị đe dọa, kinh tế rơi vào cơn bão tài chánh! Sự khủng hoảng tiền
tệ của những nước giàu như cơn lốc đã thổi sang VN, với nền kinh tế thị trường
nửa vời VN sẽ bị xóay theo cơn lốc, giá sinh hoạt của thị trường sẽ đắt đỏ; mất
sức quyến rũ! Nơi phồn hoa vật chất của giới tư bản đỏ bớt nhộn nhịp, nhố
nhăng!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Sau bao
biến cố, người dân Việt<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hôm nay bừng
tỉnh cơn đắm say vật chất khi nhận thức cái họa gần kề, những tài nguyên, đất
đai, bờ biển đang bị xâm thực mất dần do mộng bá quyền của Trung Quốc. Người
dân phẫn uất đảng, sinh viên xuống đường phản đối chính quyền. Thế hệ trẻ nhờ
đã tiếp cận với thế giới bên ngòai bằng phương tiện internet nên đã mở mang trí
tuệ, biết được cái hay cái đẹp của xứ người nên không còn sợ hãi trước bạo lực,
họ can đảm dấn thân không sợ tù đày. Rất nhiều người đứng lên đấu tranh hôm nay
đủ mọi thành phần từ trí thức, văn nghệ sĩ đến người công nhân, nông dân, họ
đình công bãi thị, đòi nhà, đòi đất, đòi nhân quyền, tự do tôn giáo. Nhiều
người trong số đó là phụ nữ, thanh niên, </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span> Xem tiếp trang<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>144</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">JONATHAN LONDON</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Triển lãm CCRĐ năm 2015</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong những
ngày qua “Vụ án Triển lãm về cải cách ruộng đất bị đóng của vì vấn đề kỹ thuật”
đã được nhiều người quan tâm đến và nhiều nhà bình luận, nhà blog đề cập. Từ
góc độ xã hội học tôi thấy sự kiện này là rất thúù vị. Từ góc độ của một cá
nhân, tôi lại thấy sự kiện này là rất đáng tiếc. Hình như ý mà nên có một triển
lãm về CCRĐ là một ý rất tốt, một ý mà rất nhiều người có thể ủng hộ được. Vấn
đề là ở chỗ nội dung. Vào 2014, không thế nào lại có thể có một triển lãm mà
đầy ‘thông tin’ một chiều, thông tin mà không phân tích CCRĐ một cách khách
quan, cởi mở, với tinh thần hòa giải. v.v.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Vậy, thay
vì nhấn mạnh những vấn đề về mặt học thuyết (chẳng hạn bản chất chính trị của
ký ức tập thể) hay suy ngẫm về những chuyện buồn tiếc (triển lãm được tổ chức
vào một thời điểm mà nhũng vấn đềâ xoay quanh ruộng đất còn chưa được giải
quyết), tôi xin đề xuất một đề nghị đơn giản như sau:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">1. Hình
thành một hoặc hai hội đồng đặc biệt về nghiên cứu CCRĐ, có sự tham gia của
những thành phần xã hội thực sự đa dạng để đi vào việc đánh giá lại lịch sử và
ý nghĩa của CCRĐ; Nếu cần, hãy hình thành hai hội đồng khác nhau, một gồm những
tổ chức của nhà nước và một gồm những tổ chức xã hội dân sự.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">2. Hãy tìm
ra một cơ chế để bàn những kết quả nghiên cứu, có thể là một hội thảo về chủ để
này nhằm mục địch nêu rõ những gì chúng ta biết và đồng ý và những chủ đề còn
tranh cãi; Sẵn sàng tổ chức hội thảo này ở Hồng Kông; giả định nếu làm chuẩn sẽ
chẳng có vấn đề tài chính nào (nhiều người sẽ ủng hộ chứ);</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">3. Hãy mời
những người giỏi về bảo tàng học, nhân học, v.v. để dự những hội thảo này và
thiết kế một triển lãm về CCRĐ, một triển lãm kiểu mới, có tính hòa giải, không
áp đăït quan điểm nào nhưng lại tạo ra một cơ hội cho dân của đất nước để có
những thảo luận cần có; Triển lãm có thể đề cập trực tiếp những tranh cãi mà
chưa được giải quyết và sự liên quan đương đại của chủ đề.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">‘Vấn đề kỹ
thuật’ của Việt Nam
ngày nay chính là chưa dám hay chưa phát hiện ra những cách thảo luận về ngày
xưa. Một nước văn minh là một nước không sợ nói về lịch sử một cách cởi mở. Rõ
ràng Việt Nam
còn rất nhiều chuyện lịch sử nên thảo luận. Muốn một xã hội văn minh thì hãy
dám lấy triển lãm về CCRĐ năm 2014 làm một cơ hội. Nếu làm thế thì Triển Lãm
CCRĐ năm 2015 sẽ là một bước có tầm quan trọng lịch sử và có thể là một mô hình
cho nhiều thảo luận tiếp theo. Ảo tưởng? Hy vọng là không.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Jonathan
London </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">http://xinloiong.jonathanlondon.net/2014/09/15/trien-lam-ccrd-nam-2015/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=trien-lam-ccrd-nam</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">LÊ KHẢ SỸ</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Triển Lãm Cải Cách Ruộng Đất
1946-1957, Có Ba Cái Ngu</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngày
08-9-2014, Bảo tàng lịch sử quốc gia (Hà Nội) triển lãm cải cách ruộng đất
1946-1957, được 3 ngày thì phải đóng cửa, có ba cái ngu:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">* Ngu thứ nhất:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngày
4-12-1953 Chủ tịch Quốc hội Hồ Chí Minh mới ký Luật Cải cách ruộng đất, mà
ngành "Văn hóa" dở hơi lại bày trò triển lãm với cái tên Cải cách
ruộng đất 1946-1957 ngay trên đất Thủ đô cho khách trong nước ngoài nước vào
xem. Như thế là triển khai CCRĐ trước gần 8 năm rồi mới có Luật CCRĐ?!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">* Ngu thứ
hai (nhưng là cái nhu to nhất): Từ xưa, người ta nói miếng ngon nhớ mãi, điều
thảm hại nhớ lâu! Mấy cái đứa bày trò triển lãm đã vô tình hoặc hữu ý chọc vào
vết thương CCRĐ của dân tộc, mà như hình ảnh dưới đây đã minh chứng: Cụ Hồ khóc
trước hội nghị TW kiểm điểm về sai lầm trong CCRĐ.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ở đời, làm
không sai đã quý, làm sai mà biết sửa cho đúng lại càng quý hơn! Việc sai lầm
trong CCRĐ đã được sửa, can chi mà lôi ra để bêu rếu cái sự dĩ vãng đã 6 thập
niên? Rồi còn biện bạch như Nguyễn Văn Cường, Giám đốc Bảo tàng lịch sử quốc
gia trả lời BBC: Chúng tôi không coi đó là một vết thương mà coi đó là bài học
xương máu trong quá trình thực hiện cuộc cách mạng dân chủ. Bên cạnh đó chúng
ta sử dụng tư liệu của Đảng, Bác Hồ khi sửa sai. Chứ chúng tôi không coi đó là
một vấn đề chính trong trưng bày để xoáy sâu vào mất mát hay tổn thất gì. Cái
đó Đảng ta đánh giá rồi.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Xin hỏi
Giám đốc Bảo tàng lịch sử quốc gia Nguyễn văn Cường: Ông đã không coi đó là một
vết thương thì sao lại coi đó là bài học xương máu trong quá trình thực hiện
cuộc cách mạng dân chủ? Như thế, những chủ trương kế sách dù đúng đắn thì sau
đó vẫn cần lôi ra để làm “bài học xương máu” à? Ông học trường nào? Ai là thầy
dạy ông? Ông không hiểu gì về lô-gich trong văn chương, cái sơ đẳng đối với con
người có học và làm viên chức công quyền như ông?! Ông nói chúng tôi không coi
đó là một vấn đề chính trong trưng bày để xoáy sâu vào mất mát hay tổn thất gì.
Cái đó Đảng ta đánh giá rồi. Đã biết Đảng ta đánh giá rồi thì mục đích các
người triển lãm nêu lên để đánh giá lại hay sao? </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Các người
không xoáy sâu vào vết thương lòng của dân tộc trong CCRĐ để buộc tội cho lịch
sử thì với ý đồ gì? Hay cái chế độ này thu của dân quá nhiều để nuôi bộ máy
gián tiếp con cha cháu ông quá cồng kềnh, quá khổ, vô công rỗi nghề nhàn cư vi
bất thiện, sinh lẩm cẩm dở hơi như cái Bảo tàng lịch sử quốc gia này? Nếu để
ông tự xếp hạng cho mình thì ông liệt vào hàng ngu hay dốt? Và, các “nhà” cùng
a dua với ngành “văn hóa” trả lời phỏng vấn của báo chí, có đáng xếp vào hàng
“theo đóm ăn tàn, ăn theo nói leo” không?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">* Ngu thứ
ba:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cải cách
ruộng đất rồi sửa sai, cả thành công và sai lầm không nhỏ, các người triển lãm
mới thể hiện một chiều. Là cái đinh gỉ gì những điếu bát, ấm trà, áo dài hoa...
của địa chủ, sao các người không đưa hình ảnh, tang vật địa chủ dùng đàn áp
nông dân? Không dám đưa hình ảnh bắn địa chủ kháng chiến Nguyễn Thị Năm, bắn
các đảng viên 30-31, con đấu tố cha mẹ... cùng với những hình ảnh cảm động như
cụ Hồ khóc vì sai lầm CCRĐ, những người bị quy oan nhưng sau đó tự nguyện tham
gia đi sửa sai...? Việc làm của các người chứng tỏ nếu không đến nỗi thiếu hiểu
biết thì vừa xỏ lá lại vừa “già dái non hột” (!) Các người nên đến xem để học
tập bảo tàng Dân tộc học, họ triển lãm đã qua mấy năm mà không có ý kiến phản
đối, chê trách !</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cuối cùng
xin nói thật: Ngành Văn hóa-thể thao-du lịch có quá nhiều cán bộ nhân viên gián
tiếp thì liên hệ với hội Nông dân Việt Nam mở rộng lòng thương, nhận bớt cho về
nông thôn làm ruộng hoặc chăn nuôi, đánh giậm, hơn là nuôi những con người như
thế chỉ làm tổn hại đến thanh danh đất nước, gây thêm rối rắm giữa mối bòng
bong !</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Lê Khả Sỹ/
13-9-2014</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">SONG NHỊ</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tháng Tư Bảy Lăm</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tháng tư
tan tác mảnh đời</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Hồn xiêu
phách lạc rã rời thế gian</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Đất trời
phủ một màu tang</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nước non
lật ngược sang trang sử buồn</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Em nhàu
tuổi mộng sắc hương </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ta neo thân
giữa pháp trường quỷ ma</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Máu loang
thắm khắp sơn hà</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Muôn dân
trăm họ khóc òa </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">oán than!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">tháng tư
2018</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">SONG LINH</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tháng Tư Đen</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tháng Tư
sao lệch hai vai</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Miếng cơm
manh áo mệt nhoài thịt da </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tháng Tư
tình nhận không ra</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ta đi đào
huyệt chôn ta </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">chôn tình</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Song Linh</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">CẢI CÁCH
RUỘNG ĐẤT Ở VIỆT NAM</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bách Khoa
Toàn Thư - http://wikipedia.org/</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bản dịch:
Song Nhị</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cải cách
ruộng đất ở Việt Nam
là một chương trình Cải cách ruộng đất ở miền Bắc từ năm 1953 đến 1956, rập
khuôn theo chương trình Cải cách ruộng đất ở Trung quốc từ năm 1946 đến 1953.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Mục đích
của chương trình cải cách ruộng đất là để phá vỡ sức mạnh của các tầng lớp lành
nghề truyền thống, để tạo thành một giai cấp lãnh đạo mới, và phân phối lại của
cải (chủ yếu là ruộng đất) để tạo ra một giai cấp mới không có quyền sở hữu. Đó
là một yếu tố của cuộc cách mạng cộng sản. Cuộc cải cách dẫn đến những cáo buộc
nhiều người dân làng bị hành quyết, ruộng đất bị tịch thu, thậm chí với cả
những người nông dân nghèo, và những người láng giềng kiêu ngạo hoang tưởng.
Một số nhân chứng nước ngoài làm chứng cho những vụ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hành quyết hàng loạt. [1] [2] Một số nguồn
tin cho rằng khoảng 30% "địa chủ" bị hành quyết là những đảng viên
đảng cộng sản [3] [4] [5] [6] [7. ] </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cựu quan
chức chính phủ Bắc Việt, ông Nguyễn Minh Cần nói với bộ phận Việt ngữ của đài
RFA rằng: "Cuộc cải cách ruộng đất là một cuộc tàn sát những người hiền
lương, vô tội, và nếu sử dụng thuật ngữ hiện đại, thì chúng ta phải nói rằng đó
là một cuộc diệt chủng gây ra bởi sự phân biệt giai cấp" [8]. Từ 8.000 đến
172.000 người bị xem là "kẻ thù giai cấp" đã bị hành quyết. [9]<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Gareth Porter trong bài viết “Chuyện Hoang
Đường Của Cuộc Tắm Máu”, cho rằng số người chết chỉ là con số hàng ngàn [13]
nhưng luận điểm đó đã bị nhà sử học Robert F. Turner chỉ trích khi ông cho rằng
công bố đó (của ông Porter chỉ dựa trên những nguồn tài liệu chính thức của
cộng sản. Turner cho rằng số người chết "là chắc chắn trong trong hàng sáu
chữ số". [14] Tuy nhiên, ít nhất một nhà sử học, Edwin Moise, đã bảo vệ
luận cứ này, ông khẳng định rằng các tờ báo chính thức của cộng sản Bắc Việt là
"rất giá trị về thông tin" và "thể hiện một mức độ cao của tínhï
trung thực "khi so sánh với những thông tin của các nhà nước cộng sản
khác”. [15] Cựu giới chức chính phủ Bắc Việt Hoàng Văn Chí cũng trả lời Porter,
rằng: "Ông Porter nghiên cứu .... một vài tập tài liệu tuyên truyền do Hà
Nội xuất bản.... “Tôi đã sống qua toàn bộ quá trình ấy, và tôi đã mô tả những
gì tôi đã nhìn thấy tận mắt". Cả hai ông Hoàng Văn Chí và Turner đều lưu ý
rằng Porter chỉ có thể nói tiếng Việt (mặc dù tuyên bố của ông cho rằng các
nguồn tài liệu về cải cách ruộng đất đã dịch sai), và rằng đôi khi ông ta dựa
vào bản dịch tiếng Anh không chính xác của báo Nhân Dân, thực hiện bởi bộ phận
Phát thanh Thông tin quốc ngoại. (cũng là phương tiện tuyên<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>truyền bằng tiếng Anh để khuyến khích các
nhóm chống chiến tranh). [16] [14]<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Moise phủ
nhận Trung Quốc đóng một vai trò quan trọng trong cải cách, nên không còn được
chấp nhận học bổng mới. [17] Gần đây học bổng từ Việt Nam cũng cho
thấy rằng một số lượng lớn các địa chủ đã bị ngược đãi nhiều hơn so với suy
nghĩ trước đây. [12]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Báo cáo từ
những người đào thoát khỏi miền Bắc vào thời điểm đó cho rằng 50.000 đã bị hành
quyết. Một nhà ngoại giao Hungary cho biết, 60.000 đã bị giết [18] Tài liệu
giải mật của Bộ Chính trị xác nhận rằng 1 trong 1.000 người ở Bắc Việt (tức là
khoảng 14.000 người) là chỉ tiêu tối thiểu mục tiêu để xử tử trong thời gian
của chiến dịch "giảm tô" trước đó; Số người bị giết trong nhiều giai
đoạn triệt để của cuộc "cải cách ruộng đất" có thể lớn hơn nhiều lần.
[19]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Ông Lâm Thanh Liêm, một giới chức thẩm quyền
về ruộng đất<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>tại Việt Nam, thực hiện
nhiều cuộc phỏng vấn, trong đó các cán bộ cộng sản đã đưa ra những ước tính về
những mức độ hành quyết trong cải cách ruộng đất là từ 120.000 đến 200.000 vụ.
Con số đó phù hợp với "gần 150.000 ngôi nhà lớn nhỏ đã được phân bổ cho
người cư ngụ mới". [20] </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thành phần
Địa Chủ đã đã bị tùy tiện phân loại là 5,68% dân số, nhưng phần lớn đã bị xử
nhẹ hơn mức án tử hình. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Hồ sơ chính
thức kể từ khi đưa ra con số 172.008 "địa chủ " đã bị hành quyết
trong "cải cách ruộng đất", trong đó có 123.266 (71.66%) sau đó đã
được xác nhận là do phân loại sai [12] Nạn nhân đã được báo cáo là bị bắn, bị
chặt đầu, và bị đánh đến chết;. "Một số bị trói, bị ném vào một huyệt mộ
và bị ném đá cho đến khi họ tươm xác đến chết". [21] </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tổng số
người chết tính đủ thậm chí còn lớn hơn nhiều bởi vì gia đình nạn nhân bị chết
đói dưới chính sách "cô lập". [22]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người cộng
sản đào thoát Lê Xuân Giao giải thích: "Không có gì tồi tệ hơn là nạn đói
của trẻ em trong một gia đình có cha mẹ bị đặt dưới sự kiểm soát của một đội
cải cách ruộng đất.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Họ bị cô lập nhà, và
những người sống ở đó sẽ chết đói. tất cả trẻ em đều là những đứa vô tội. Không
có gì tồi tệ hơn thế. Họ muốn nhìn thấy toàn bộ gia đình phải chết ". [14]
Hoàng Văn Chí cho rằng có khoảng 500.000 người miền Bắc Việt Nam có thể đã
chết vì hệ quả của cải cách ruộng đất. [23]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Hơn 1 triệu
người Bắc người Việt Nam bỏ
trốn vào Nam,
một phần do các cuộc cải cách ruộng đất. [24] Người ta ước tính rằng có đến hơn
hai triệu người sẽ ra đi nếu họ không bị Việt Minh ngăn chặn lại. [25]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">http://en.wikipedia.org/wiki/Class_enemies
</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">[Bản dịch
của Song Nhị ]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bản Anh
ngữ:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Land reform
in Vietnam</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">[From
Wikipedia, the free encyclopedia].</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Land reform
in Vietnam was a program of
land reform in North Vietnam
from 1953 to 1956. It followed the program of </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">land reform
in China
from 1946 to 1953.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thơ TIỂU MUỘI</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cô<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Đơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người đàn
ơng đơn độc</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cơ đơn buồn
một mình</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong căn
nhà xưa cũ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Khơng hơi
ấm người thân</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người đàn
ơng bĩ gối</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Lặng lẽ
nhìn đêm thâu</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong nhá
nhem sáng tối</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Mặt trời đi
về đâu</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người đàn
ơng nhỏ bé</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Mỉm cười
với tay mình</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trên cánh
tay gầy guộc</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Vết thương
đời điêu linh</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người đàn
ơng ngồi đấy</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trên cánh
võng đong đưa</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngóng người
mà không thấy</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Một mình
trong ngày mưa</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Người đàn ông
chẳng biết</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngày mai
mình ra sao</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Đôi khi
bâng quơ hỏi</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Biển rộng
với trời cao!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">The aim of
the land reform program was to break the power of the traditional village
elite, to form a new class of leaders, and redistribute the wealth (mostly
land) to create a new class that has no ownership. It was an element of the
Communist revolution. The reform led to allegations of many villagers being
executed, land being taken away even from poor peasants, and of paranoia among
neighbors. Several foreign witnesses testified to mass executions. [1][2] A
number of sources have suggested that about 30% of the "landlords"
executed were actually communist party members. [3][4][5][6][7] Former North
Vietnamese government official Nguyen Minh Can, told RFA’s Vietnamese service:
"The land reform was a massacre of innocent, honest people, and using contemporary
terms we must say that it was a genocide triggered by class
discrimination".[8]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Between
8,000 and 172,000 perceived "class-enemies" were executed.
[9][10][11][12] Gareth Porter wrote The Myth of the Bloodbath, claiming that
the death toll was only in the thousands [13] but was criticized by historian
Robert F. Turner for relying on official communist sources. Turner argued that
the death toll "was certainly in six digits." [14] Nevertheless, at
least one historian, Edwin Moise, has defended this practice; asserting that
the official communist newspapers of North Vietnam were "extremely
informative" and "showed a fairly high level of honesty" when
compared to those of other communist states. [15] Former North Vietnamese
government official Hoang Van Chi also responded to Porter, stating that
"Mr. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Porter
studies....a few propaganda booklets published by Hanoi.... I lived</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span> Xem tiếp trang<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>159</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">CHU LYNH - VIETNAM FILM
CLUB PHỎNG VẤN NHÀ VĂN SONG NHỊ Về CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">[CHU LYNH
Chủ nhiệm Viet Nam Film Club Thực hiện]</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Chu
Lynh:</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> Thưa Anh, tôi
vừa đọc xong phần Cải Cách Ruộng Đất từ cuốn sách của anh. Xúc động, nhiều chi
tiết cụ thể rất cần cho cuốn phim. Xin đề nghị một số câu hỏi, để được anh đóng
góp cho bộ phim tài liệu.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Gia đình anh
bị đấu tố gồm những ai? Bị gán ghép vào những tọâi gì?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Song Nhị.-</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> Mục đích của CCRĐ là tiêu diệt các
thành phần trí địa phú hào (trí thức, địa chủ, phú nông, thân hào nhân sĩ). Đối
tượng để triệt hạ là chủ gia đình, là người chồng hay người vợï. Trong trường
hợp người chồng bị ốm bệnh, tàn tật thì người vợ là đối tượng bị đấu tố.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trường hợp
gia đình tôi, bố tôi sau khi bị bắt đi “quản huấn” 3 tháng được thả về, ông nằm
liệt giường nên mẹ tôi bị bắt giam và đưa ra đấu tố. Tội trạng, theo đúng chủ
trương của CCRĐ gán cho thành phần địa chủ, bố mẹ tôi bị đấu tố: “Vợ chồng mày
làm chủ ruộng đất, không lao động sản xuất, ăn không ngồi rồi, phát canh thu
tô, chỉ tay năm ngón, ức hiếp, bóc lột nông dân...”.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bản thân
tôi năm đó mới là học sinh Trung học nhưng cũng bị đem ra đấu tố trong một đêm
về tội “phá hoại đoàn thể, xuyên tạc chính sách của đảng và nhà nước, không
chấp hành điều lệ và sinh hoạt của đoàn thanh thiếu niên...”, mặc dầu lúc đó
tôi đang là trưởng ban văn nghệ ca múa và huynh trưởng phụ trách đội thiếu nhi.
Tôi bị cấm đến trường học, không được đi ra khỏi địa phương.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Chu
Lynh:</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> Xin anh thuật
lại một buổi đấu tố mà anh chứng kiến.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- SN:</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> Hầu như các cuộc đấu tố đều diễn ra
cùng một cách thức như nhau. Người nào sau khi bị quy vào thành phần địa chủ là
liền bị bắt. Thường là họ bị trói và giữ tại nhà một bần cố nông do đội cải
cách chỉ định và du kích, công an canh giữ. Trong nhiều tháng họ bị đưa ra
trong các buổi họp gọi là đấu lưng” để hạch hỏi, tố cáo tội trạng, khủng bố
tinh thần và tra khảo của cải mà họ nghi là còn cất giấu. Ngày mà một địa chủ
bị đưa ra “đấu pháp” là<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>một màn đấu tố
công khai, kết thúc số mệnh cá nhân và gia đình người địa chủ đó với một “Tòa
Án Nhân Dân Đặc Biệt” (TA.NDĐB).</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Buổi đấu tố
cuối cùng được chuẩn bị từ nhiều ngày trước, dân chúng bị bắt buộc phải đến
tham dự, thường diễn ra từ ba đến bốn tiếng đồng hồ. Sau các màn đấu tố là bản
án do TA.NDĐB tuyên bố và các bản án tử hình luôn luôn được thi thành tại chỗ.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tôi từng
chứng kiến ba, bốn buổi đấu tố và các phiên tòa xử địa chủ. Nếu kể ra hết sẽ
mất rất nhiều thì giờ. Tôi xin tóm tắt vài điển hình mà tôi đích thân chứng
kiến.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Lần thứ
nhất là cuộc đấu tố địa chủ Võ Tá Tân ở xã Thượng Bình, diễn ra vào một buổi
tối trên bãi trống một ngọn đồi hoang. Đêm tối không có đèn dầu hay đèn điện mà
chỉ có những bó đuốc, ánh sáng lập lòe. Nạn nhân bị dẫn ra trói vào một cọc
tre, trước bàn chủ tọa gồm chánh án và các “bồi thẩm” TA.NDĐB. Một số bần cố
nông đã được chỉ định trước, lên chỉ tay vào mặt nạn nhân kể đủ thứ tội được
đội cải cách bắt học thuộc lòng trước. Thỉnh thoảng lại có những tiếng hô “Đả
đảo địa chủ gian ác!”, bắt nhịp cho người tham dự hô theo. Sau những màn đấu
tố, chánh án TA.NDĐB đọc bản cáo trạng và tuyên án tử hình, tịch thu toàn bộ
tài sản. Nạn nhân được mở trói và kéo tới trói vào một cọc tre cách đó vài chục
mét, gần đó một lỗ huyệt đã được đào sẵn từ chiều. Mấy phát súng xé màn đêm,
phá vỡ sự im lặng của đám đông. Mấy tiếng hô “đả đảo địa chủ gian ác” rời
rạc... Đó là phiên tòa đầu tiên và người địa chủ đầu tiên bị hành quyết nên
“may mắn” còn có được một cỗ quan tài thô sơ.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Một địa
chủ khác bị đưa ra đấu tố tại sân trường tiểu học vào một buổi chiều ở thời
gian cao điểm của cuộc CCRĐ. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Chu
Lynh</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">: Tính chất dã
man của CSVN trong CCRĐ nằm ở những khía cạnh nào?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- SN:</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Theo tôi, tính chất dã man trong việc thực hành CCRĐ thể hiện ở chỗ họ
đã biến con người mất hết nhân tính, nhẫn tâm, vô cảm trước nỗi thống khổ, đau
thương của đồng loại, mà nạn nhân là đồng bào, cùng chung làng, chung xóm, từng
quen biết qua lại với nhau. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>- Thông thường, khi một người bị thiên tai,
hoạn nạn thì láng giềng, chòm xóm ra tay cứu độ, an ủi, giúp đỡ, nhưng ở đây
chính những người láng giềng, chòm xóm lại giáng những đòn tai họa xuống những
người gần cận với mình để đạt mục đích cướp của giết người.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Tính dã
man còn thể hiện ở tính hành hạ tinh thần, làm đau đớn hơn những vết chém vào
da thịt khi người ta ướm mớm, cổ vũ, đốc thúc con cái đấu tố cha mẹ, gọi cha mẹ
bằng mày và xưng tao; anh em ruột thịt, họ hàng tố láo, cáo gian nhắm vào anh chị
em, bà con cùng huyết thống chỉ vì nghe theo lời hứa hẹn, dụ dỗ, răn đe của Đội
Cải Cách.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Cộng Sản
cũng đã biến cải những người nông dân bình thường chất phác, một sớm một chiều
trở thành những đao phủ thủ giết người không gớm tay. Trong những vụ xử tử địa
chủ, sau khi nạn nhân bị bắn, đám bần cố nông cốt cán xúm lại mở giây trói, kéo
lê xác chết, hè nhau vứt xuống hố, tay chân, quần áo họ đính đầy máu<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và họ lấy làm hả hê như đã lập được một “kỳ
công”!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngoài ra,
những người tham dự chứng kiến cảnh giết người rùng rợn ấy thay vì mủi lòng
thương cảm thì họ phải hô “đả đảo địa chủ” theo tiếng hô được một cán bộ xướng
lên...</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Chu
Lynh</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">: Sau CCRĐ,
thảm cảnh nông thôn miền Bắc như thế nào?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- SN:</span></b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> Qua thực trạng mà tôi chứng kiến và
trải nghiệm tại<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>vùng quê tôi và qua tài
liệu tôi đọc được thì tình trạng nông thôn miền Bắc nói chung cùng một thảm
cảnh như nhau. Tất cả các mặt Xã hội, Kinh tế, Luân lý Đạo đức, Văn hóa... đều
suy thoái một cách thảm hại, trong đó Văn hóa và Luân lý đạo đức bị phá sản,
xói mòn từ nền tảng.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Về mặt xã
hội, ngoại trừ một số bần cố nông cốt cán, phần đông người dân thôn quê khép
mình tuân thủ mọi chủ trương của Đội Cải cách để được yên thân, nhưng trong
thời gian phát động, thi hành CCRĐ và sau khi hoàn thành phong trào, chia quả thực,
rồi sửa sai, họ hoang mang giao động, khi nào cũng sống trong lo sợ, sa sút
tinh thần. Tôn ti trật tự có từ nghìn xưa hoàn toàn bị đảo lộn. Mọi giềng mối
liên hệ giữa người với người sụp đổ. Mọi người sống xa lánh, nghi kỵ và thậm
chí thù ghét lẫn nhau. Những người già cả không còn được gọi là Cụ, là ông, bà
như trước. Một đứa trẻ sáu, bảy tuổi gọi một người lớn là mày, là nó một cách
tự nhiên. Cha mẹ không dám nói bất cứ điều gì công khai, vì sợ con cái đi méc
với cán bộ, với đoàn thể. Anh em, họ hàng không còn tin nhau, trừ một số ít
hiểu biết tìm cách liên lạc chuyện trò kín đáo.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Về mặt
Kinh tế, không lâu sau khi kết thúc CCRĐ, tịch thu tài sản địa chủ và chia “Quả
thực”, liền sau đó có chỉ thị thành lập Hợp Tác Xã Nông nghiệp. Toàn bộ ruộng
đất trâu bò của địa chủ và các loại công điền, công thổ chia về cho các Đội Sản
Xuất, điều động các xã viên canh tác theo chủ trương “Làm chung hưởng riêng”. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Sau mỗi vụ
mùa, lúa thu hoạch về chứa trong những kho lúa đồ sộ, kiên cố, tường cao cổng
kín của hợp tác xã (HTX) do một thủ kho đảm trách quản lý. Số lúa thu hoạch sau
khi tính trừ các khoản quỹ và thuế nông nghiệp, số còn lại chia cho mỗi xã
viên, được trả 300gram thóc cho mỗi ngày công. Chỉ sau vài vụ mùa nông dân bắt
đầu lâm vào cảnh thiếu thốn đói khổ. Họ chán nản thất vọng, bỏ HTX kiếm kế khác
sinh nhai, vào rừng chặt tre, nứa về bán... Trâu bò tịch thu của địa chủ giao
cho HTX ngày càng gầy nhom, bệnh tật, sau một hai mùa đông là ngã quỵ, xã viên
làm thịt chia nhau ăn. Các loại dụng cụ sản xuất dần dà thất thoát, tiêu hao...
HTX âm thầm phá sản. Toàn xã hội chỉ còn một giai cấp vô sản, nghèo tận mạng. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">- Về mặt
Văn hóa, và Luân lý Đạo đức, qua chủ trương thi hành trong cuộc CCRĐ - nói theo
từ ngữ của cộng sản là giai đoạn quá độ trong chính sách nhằm phá vỡ toàn bộ
truyền thống văn hóa và đạo lý Việt Nam. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trước CCRĐ,
vào những năm 1950 - 51 chính sách hợp tự là bước đầu nhằm triệt hạ các cơ sở
tôn giáo bằng cách “rước” đồ thờ tự từ các đình chùa, đền miếu đến tập trung
thờ ở một ngôi đền nào đó. Những đền bị “hợp tự” chính quyền cho tháo dỡ, đất
bỏ hoang. Một vài nơi nhà nước trưng dụng làm trụ sở Ủy Ban Hành chánh, đến
thời kỳ CCRĐ dùng làm đấu trường, “hành tội” địa chủ. Vấn đề tín ngưỡng mặc
nhiên cấm kỵ đối với lớp người có tuổi và hoàn toàn xa lạ với lớp trẻ ở nông
thôn, ngoại trừ giáo dân Thiên Chúa giáo vẫn lặng lẽ đến nhà thờ cầu nguyện.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Với chủ
trương xúi giục, cổ vũ con đấu cha, vợ tố chồng, nền tảng đạo lý kỷ cương gia
đình nghiêng ngửa, suy đồi. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Những chuẩn
mực luân lý, đạo đức từ nghìn xưa truyền lại như: Nhiễu điều phủ lấy giá gương/
Người trong một nước phải thương nhau cùng”, “Thương người như thể thương
thân”; Hay “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”; “Bầu ơi thương lấy bí cùng..; “Thấy người
hoạn nạn thì thong..” v.v.. Tất cả bị xóa bỏ để biến con người trong xã hội mới
thành những kẻ lừa đảo, gian dối, chụp giựt, chai lì, bất nhẫn trước mọi khổ
đau, bất hạnh của tha nhân. Tình trạng đó hiện nay không còn ở trong phạm vi
nông thôn mà đang phổ biến khắp cả nước từ thành đến tỉnh, ở mọi lớp người. Và
chủ trương của người Cộng sản nhằm làm thui chột, tê liệt và băng hoại đời sống
tinh thần trong sáng của người dân đã bước qua thời kỳ quá độ.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">*Song Nhị/
30 tháng Tư 2011</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">HÀ VIỆT TĨNH</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Hồi Ức Của Một Nhân Chứng Và Nạn
Nhân Trong CCRĐ</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thời kỳ
CCRĐ tôi ở tuổi 15, 16, lứa tuổi còn “vô tư” nhưng đã đủ hiểu biết để ghi nhận
mọi chuyện xẩy ra xung quanh trong xóm làng. Năm 1954 khi có hiệp định đình
chiến, mọi người dân quê tôi chỉ biết mơ hồ là “không còn sợ máy bay Pháp ném
bom nữa”. Một không khí âm ỉ như làn khói bùng lên dành cho CCRĐ, một năm sau
không khí đó sục sôi mà ngột ngạt, mọi người như câm nín dưới sức nặng đè nén
của những “ông đội” và đám bần cố nông đang được tẩy não để bơm vào ý thức căm
thù giai cấp với đủ thứ tội ác tưởng tượng do “ông đội” soạn thành bài học
thuộc lòng cho cuộc đấu tố những người mà trước đó không bao lâu họ còn nhờ vả
nương cậy trong tình chòm xóm.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bố tôi năm
18 tuổi là bí thư chi bộ (cs) xã, một năm sau đó bỏ đảng khi </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">chứng kiến
những màn khủng bố cướp của giết người do lệnh từ trên ban truyền xuống. Sau
cách mạng tháng Tám, e ngại bị trả thùø, ông gia nhập Liên Việt (Việt Minh) làm
tới chủ tịch Liên Việt Xã, ủy viên Liên Việt huyện. Năm 1953 khi biết tin bà
Nguyễn thị Năm bị xử tử, tôi thấy bố tôi thường ngày thầm thì với mẹ tôi (vì
không dám cho con cái biết, sợ bị lộ chuyện, và có khi sợ con cái đi báo cáo
với nông dân). Sau đó (tôi không khớ thời gian bao lâu) bố tôi đang làm việc
tại Ủy ban xã thì bị gọi ra trường tiểu học Thượng Bình </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">cùng với
bốn người khác, bắt ra đứng sắp hàng giữa sân, người cầm đầu toán du kích mang
súng trường tuyên bố : “các anh là những người có tội với nhân dân. Từ nay các
anh không được đi ra khỏi địa phương....”. Sau đó họ giữ lại một người là ông
Võ Tá Tân, còn 4 người khác cho về quản thúc tại gia. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Không lâu
sau đó ông Võ Tá Tân bị đem ra xử bắn. Đêm xử bắn họ tập họp dân trong làng và
bắt buộc tất cả gia đình bị quy địa chủ ra ngồi trên một ngọn đồi, nơi lập “Tòa
án nhân dân đặc biệt” với chánh án Lê Minh là một thanh niên đi chăn bò, chưa
bao giờ đến trường, mù chữ. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Một cọc tre
đã đóng sẵn từ chiều, có một cái hòm ọp ẹp để bên cạnh. Khi chánh án đọc “bản
cáo trạng” mấy câu thuộc lòng và tuyên bố tử hình, nạn nhân bị bốn du kích mang
súng dài xốc tới kéo thốc trói vào cọc tre. Người em ruột nạn nhân là ông Võ Tá
Thiều la lên một tiếng “Trời Ơ!!” tiếng than la dội lên trong đêm khuya trên
ngọn đồi hoang, một không khí nặng nề ngột ngạt, không có tiếng vỗ tay nào. Ông
Thiều bị bắt dẫn đi ngay lập tức. Nạn nhân bị bắn sau khi bị trói dựng lên cọc
tre xong. Mấy tiếng súng lạc lõng giữa đêm khuya</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tôi đi với
người bạn học từ bậc tiểu học. Anh ta tên là Tùng, con một bần cố nông, tôi đi
theo để được Tùng che chở. Không ai để ý đến sự hiện diện của tôi, con một địa
chủ đã bị quy thành phần.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Mấy tháng
sau bố tôi giả vờ bị điên loạn, hằng ngày, mỗi buổi sáng ông dùng một cái đòn
gánh, một đầu đòn gánh buộc một cục gạch, một đầu buộc một cái mõ lấy ở chùa đi
lang thang trong xóm, vừa đi vừa đọc ê a những câu kinh Phật. Một hai tháng sau
ông nói với mẹ tôi “điên nó cũng bắn” và sắp đặt giả vờ ốm bệnh nằm liệt giường
suốt một năm trước ngày bị đưa ra đấu tố.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Ngày “đấu lưng” (đấu thí điểm trước ở trong xóm) bố tôi bị khiêng lên
đấu trường nhưng không thể dựng một người ốm liệt giường lên để đấu tố nên cho
con cái khiêng về nhà, và mẹ tôi biï bắt trói treo lên cây bưởi cạnh sân trước
nhà một bần cố nông tên là Hòa Đèo để khảo của. Khi thấy mẹ tôi bị tím bầm họ
cắt giây cho rớt xuống rồi bắt đi giam ba ngày đêm ở nhà một bần cố nông, trước
khi bị đem ra đấu trường lần thứ hai. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngày bị đấu
tố mẹ tôi bị bắt quỳ trên hai tảng đá ong chồâng lên nhau. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Chỉ có vài
ba bần cố nông được sắp đặt trước nhảy xổ lên đấu tố mẹ tôi. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Thấy không
có ai “sốt sắng” lên đấu, họ xúi Chị Thoan người giúp việc cho bà nội tôi lên
đấu, chị Thoan bước lại mấy bước nhìn mẹ tôi rồi quay lui, lẩn vào đám đông. Họ
lại đẩy chị dâu tôi lên, bảo “chị làm dâu nhà nó nhiều năm rồi, chị biết nó độc
ác chị lên đấu tố nó đi! Chị dâu tôi cũng bước vài bước rồi quay lui. Sau ba
đêm đấu tố mẹ tôi bị giam giữ thêm hai ngày đêm nữa mới cho về mái nhà tranh ọp
ẹp. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Mẹ tôi
“đóng vai Lê lai” để cứu bố tôi. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Bố tôi đã
thủ sẵn một gói thuốc độc trong người, sẵn sàng để tự tử nếu bị bắt khiêng đem
vào tù. Bố tôi nhất định “một ngày vào tù cộng sản cũng không”.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Đang nằm
chờ số phận thì một đêm khuya người anh họ tôi, gọi bố tôi là chú (đang trốn
trong rừng từ gần một năm qua vì bị quy tộâi “phản động”) tìm đến đưa bố tôi
cùng vượt thoát thành công sang Lào.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Sau CCRĐ,
nhà cửa tài sản bị tịch thu, chúng tôi được cho đến ở một gian nhà tranh lụp
xụp dột nát, không đủ tấm che mưa gió. Và sau khi bố tôi vượt thoát, chúng tôi
bị truy hỏi và khốâng chế từng ngày. Nhưng sáu tháng sau, tháng 1-1957, bố tôi
cho người từ Lào về trong đêm khuya đem cả gia đình tôi vào rừng, vượt Trường
Sơn trốn sang Lào. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Cuộc đời
bỗng chốc hoàn toàn thay đổi từ cõi chết sang chốn an bình, tự do, no ấm, tương
lai rực rỡ đón chờ. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tháng
4-1960 tôi bay từ Paksé về Sài Gòn tiếp tục con đường học vấn. Cuối năm, bố mẹ,
gia đình tôi cùng về Sài Gòn - Miền Nam Tự Do - một cuộc đổi đời ngoạn mục Tổ
tiên, Trời đất ban cho để có ngày hôm nay...</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">* Hoa Kỳ,
6/2018</span></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-24572017775613052402018-04-25T20:44:00.003-07:002018-04-25T20:44:50.136-07:00Tháng Tư Bảy Lăm<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal">
tháng tư bảy lăm</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzHBPszAM_3gz1xARJEZ8unD-bic60hIn3zZE6JBQQRR8fRggtLIf47h1XbEjSkIWcTA0ZJ_8av8Ty7QodMfgQkI-9bautCO3RkeL5tcU1p4E2yhyX4wMHszJoXAzcEM6Db9MU0ZT5NNQ/s1600/vietnam+_Saigon+30+April+1975.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="637" data-original-width="950" height="214" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzHBPszAM_3gz1xARJEZ8unD-bic60hIn3zZE6JBQQRR8fRggtLIf47h1XbEjSkIWcTA0ZJ_8av8Ty7QodMfgQkI-9bautCO3RkeL5tcU1p4E2yhyX4wMHszJoXAzcEM6Db9MU0ZT5NNQ/s320/vietnam+_Saigon+30+April+1975.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
tháng tư tan tác mảnh đời</div>
<div class="MsoNormal">
hồn xiêu phách lạc rã rời thế gian</div>
<div class="MsoNormal">
đất trời phủ một màu tang</div>
<div class="MsoNormal">
nước non lật ngược một trang sử buồn</div>
<div class="MsoNormal">
em nhàu tuổi mộng sắc hương </div>
<div class="MsoNormal">
ta neo thân giữa pháp trường quỷ ma</div>
<div class="MsoNormal">
máu loang thắm khắp sơn hà</div>
<div class="MsoNormal">
muôn dân trăm họ khóc òa oán than!</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Song Nhị</div>
<div class="MsoNormal">
tháng tư 2018</div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-58597581830314037902018-03-27T16:12:00.001-07:002018-03-27T16:12:08.063-07:00Nửa Thế Kỷ Việt Nam - Châu Về Hiệp Phố (*)<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong cuốn
NTK.VN tôi có dành tám chương viết về tù cải tạo. Ở đây xin dành một chương có
niềm vui và hạnh phúc sau một hành trình đày đọa, đau đớn và tủi nhục của quan
chức quân cán chính VNCH trong các trại tập trung cải tạo...</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="letter-spacing: -.2pt;"></span></b></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUHtHgnZWHasE0vlyQ4zFbYv0tQFnbkEbWI1TKvzDV-ATyQktvzypXyRfqGZzrmRH3HpozS6NOnOG95bn6chPC-WXzxN3nvftCP67_qw4vdwXb1h4W0mUWsFdnLmFbgReTWZHRYZ6TbyU/s1600/IMG_0867.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1024" data-original-width="704" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUHtHgnZWHasE0vlyQ4zFbYv0tQFnbkEbWI1TKvzDV-ATyQktvzypXyRfqGZzrmRH3HpozS6NOnOG95bn6chPC-WXzxN3nvftCP67_qw4vdwXb1h4W0mUWsFdnLmFbgReTWZHRYZ6TbyU/s320/IMG_0867.JPG" width="220" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjd3fm4EQIcoQHcRj-XIbjSMrXmX3FgWJklj4-e_w2WZD9z_2R-2YXyg80e2WCv_lD8i_Nl0KD0aTDQhbWdxVJ8YlTt6mSy6CVgPn3dpCULPrQFj54nTgnIfJ1lq-Z-XTbUX9g4ZmQaXto/s1600/20170722_132740.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="448" data-original-width="736" height="194" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjd3fm4EQIcoQHcRj-XIbjSMrXmX3FgWJklj4-e_w2WZD9z_2R-2YXyg80e2WCv_lD8i_Nl0KD0aTDQhbWdxVJ8YlTt6mSy6CVgPn3dpCULPrQFj54nTgnIfJ1lq-Z-XTbUX9g4ZmQaXto/s320/20170722_132740.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Verdana; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;"> CHÂU VỀ HIỆP PHỐ</span><span style="font-family: "UVN Giay Trang"; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;"> </span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;">(*)</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Verdana; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;">(Chương XVII)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 15.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: .3in;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xin từ biệt một cảnh đời,</span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">tường xây cửa sắt tình người lạnh
căm</span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xin từ biệt những tháng năm</span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">mồ hôi máu lệ nhục nhằn đắng cay</span></i><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Có biết bao chuyện hợp tan trên đời – thương hải tang điền
– xưa nay từng xé lòng bứt ruột thế nhân. Trong đời tôi, đã bao lần trầm lòng
trước những cuộc hợp tan não nuột – Ngày rời bỏ quê hương bản quán ra đi biền
biệt đến bây giờ; ngày xách túi hành trang với vài bộ quần áo, từ giã gia đình,
đành đoạn bỏ lại những yêu thương bịn rịn để ra đi “trình diện” vào tù, từ đó
tôi cứ mãi nôn nao với những lần hợp tan, tan hợp. Khi rời Quảng Ninh về Thanh
Hóa, nhìn lại phía sau núi rừng trùng điệp heo hút, tôi cứ mãi chập chờn với lẽ
thịnh suy. Người cộng sản không thể lường trước được viễn ảnh của việc đưa hàng
nghìn tù từ trong Nam ra rồi
lại phải đưa trả về Nam.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nhưng lần rời khỏi cái “địa ngục trần gian” trại Lam Sơn,
Thanh Hóa sau hơn hai năm tủi nhục, đắng cay, mồ hôi nước mắt và sinh mệnh con
người, tôi cứ mãi miên man với niềm vui, nỗi buồn, với khổ đau và hạnh phúc,
như xen lẫn, hòa trộn vào nhau trong giờ ăn giấc ngủ, trong tim óc, trong cuộc
sống của tôi, cho tới mãi hơn 20 năm sau, khi ngồi viết lại những dòng hồi ức
này vẫn như chuyện mới ngày hôm qua hôm trước.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Người ta xây thiên đường hạ giới bằng ảo tưởng, để chúng
tôi, cùng nguồn cội Âu Cơ bị đẩy vào địa ngục trần gian có thật, bởi cuồng tín
giáo điều và lòng thù hận. Năm năm với hầm phân hố xí, với xích sắt, gông cùm,
với khai hoang, phá rẫy, đắp bờ, đào ao, làm nhà, dựng trại, xây xà lim; Năm
năm bo bo, khoai sắn, chén nước canh, nước muối, chén cơm gạo hẩm, bữa có bữa
không, đói rách, khổ nhục, đọa đày... Giữa bóng đêm mù mịt ấy, ánh sáng lờ mờ
phát ra từ hai bóng đèn đoàn tàu Xuyên Việt rọi sáng niềm tin và hy vọng – “Hy
vọng đã vươn lên trong màn đêm...” – Đoàn tàu ngày nào chở những đoàn tù bất
hạnh ấy ra đi, nay đang chở họ trả về phương Nam, nơi có những bà mẹ già, có
những người vợ trẻ, có những đàn con thơ, có bao người thân thuộc, và có cả một
đất trời đang ngày đêm chờ đợi, ngóng trông. “Chúng ta sẽ về Nam”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chúng ta sẽ về Nam. Đó là điều tôi đã quả quyết
với nhiều anh em trong những lúc bàn luận riêng tư. Thời gian còn ở phân trại
B, tù cải tạo được yêu cầu khai thân nhân và địa chỉ ở nước ngoài, nếu có. Một
số anh em không dám khai vì sợ bị gài bẫy, sợ bị đánh lừa để “người ta” tìm
cách chất chồng thêm tội, có lý do kéo dài thêm thời gian giam giữ. Nhưng cũng
có người tin tưởng “sẽ có chuyện gì đây”. Họ nghĩ ai có thân nhân ở nước ngoài
chắc sẽ được cho xuất cảnh. Họ mạnh dạn liệt kê đầy đủ. Tôi không sợ bị gài
bẫy, cũng không nghĩ sẽ được tống xuất, nhưng tôi cũng nghĩ chắc “có chuyện gì
đây”. Tôi ghi ra hết những người có liên hệ họ hàng mà tôi biết đang ở nước
ngoài. Tôi không có một thân thuộc trực hệ nào, nên tôi chỉ ghi một <span style="letter-spacing: -.1pt;">người cháu gọi tôi là cậu ruột ở Pháp và hai người
bà con xa ở Mỹ. Chỉ nguyên sự việc này đủ là một đề tài để suy luận, bàn tán. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong một lần “tán gẫu mà chơi”, tôi đưa ra lập luận: Nếu <span style="letter-spacing: .1pt;">chúng ta không chết, chúng ta phải được thả về, mà
về thì </span>chắc chắn chúng ta không thể sống với chế độ này được, và đã chắc
gì chế độ để cho chúng ta sống chung. Như vậy chúng ta phải ra nước ngoài, và
chế độ cũng muốn chúng ta đi cho nhẹ gánh. Điều kiện thuận lợi nhất để ra đi là
phải có thân nhân ở nước ngoài bảo lãnh.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Nghe tôi nói có vẻ xuôi tai, hai người ngồi cạnh tôi, một là bạn tôi, và
người thứ hai là anh Ng. V. K. (Chánh Sở T.P. BTL/CSQG) sau đó nhắn vợ ra thăm
để dặn người bạn đời của mình hãy về thu xếp mà vượt biên, tìm tương lai cho
con cái. Cả hai bà vợ làm theo lời chồng, làm theo ý muốn của người bạn “trăm
năm”. Nhưng sau khi đến được bến bờ tự do, trong hoàn cảnh bơ vơ đơn chiếc, cả
hai bà đi tìm bến đậu. Khi biết chuyện, tôi cứ mãi băn khoăn. Không biết có
phải vì suy nghĩ vu vơ của mình mà nên nỗi bẽ bàng cho người đi kẻ ở. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Điều mong muốn của tôi đã trở thành niềm tin sắt đá “Chúng
ta sẽ về Nam”,
cuối cùng đã thành sự thật. Không khí sinh hoạt nề nếp sắt máu của cả trại tù
bỗng vỡ bùng, xô ngã mọi trật tự chặt chẽ qua một hệ thống quản lý khắt khe từ
Ban Giám thị xuống đến “Ban tự quản” gồm thi đua, trật tự, đội tưởng và tổ
trưởng. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong thời gian mấy tháng trước đó Ban Giám thị đã tìm mọi
cách đính chính, trấn an và trấn áp dư luận về việc chuyển trại về Nam.
Chính những con người trong “ban tự quản” từng theo dõi, báo cáo những ai phổ
biến “hot news”, loan truyền “tin thất thiệt”, giờ phút đó họ ngỡ ngàng, có lẽ
cả hoang mang giao động. Quyền lực, với chút đặc ân, đặc lợi đã vuột khỏi tầm
tay. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hot news trong trại tù phải được kể là một món ăn tinh thần
bồi bổ nhất. Khi một người được thăm nuôi về đến buồng, nhiều anh em xúm lại,
không phải để “xơ múi” miếng bánh, cục kẹo, mà là để nghe ngóng tin sốt dẻo. Có
những hot news nghe là tin được, tin ngay như trường hợp vợ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>anh A cho biết anh B. cạnh nhà đã được chuyển
từ ngoài Bắc về Rừng Lá, gia đình vừa đi thăm tuần trước. Cũng có những tin
nghe xong phải để đó, phải coi lại. Tin ngay có khi bị hố! Như trường hợp của
tôi. Hồi ở chung buồng giam tại phân trại B Thanh Hóa, Ông Đ/tá (Thiết giáp)
nói với tôi, sáng 30 tháng Tư ông ấy có mặt tại Tòa đại sứ Mỹ ở đường Thống
Nhất, khi biết mission di tản chấm dứt, Nghị sĩ Đặng Văn Sung, Chủ nhiệm báo
Chính Luận đã rút súng tự tử ngay tại sứ quán Mỹ. Tôi tin, tin lắm vì đó là lời
nói trực tiếp của một con người đáng tin, không có gì để phân vân ngờ vực. Sang
đến Hoa Kỳ, mấy năm sau đọc báo, tôi mới hay điều tôi tin chắc như bắp suốt bao
năm ròng chỉ là tin vịt. NS Đặng Văn Sung đã được Mỹ đưa đi trước giờ thứ hai
mươi lăm.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Một lần khác, tôi nghe một bạn tù hát mấy câu “Bao năm qua
rồi còn mãi ra đi. đi theo loanh quanh cho đời mỏi mệt, trên hai vai ta đôi
vầng nhật nguyệt, rọi suốt trăm năm một cõi đi về”. Cả nhạc và lời hay quá,
từng chữ từng câu đều đắt giá. Tôi hỏi và được trả lời là của nhạc sĩ Phạm Duy.
Rồi người bạn tù kể tiếp, nhạc sĩ Phạm Duy chết rồi. Chết trong khi đang ôm
đàn, đang đứng trên sân khấu hát một ca khúc thương xót thân phận đồng bào ở
lại và những người tù đang chịu đựng khổ đau. Vì quá xúc động, ông bị ngất xỉu
trên sân khấu và một lúc sau ông qua đời. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi tin, tin lắm và tôi học thuộc mấy câu trong ca khúc
“bao năm qua rồi còn mãi ra đi...” thuộc đến bây giờ. Qua lời ca và giọng nhạc,
tôi “nghi ngờ” là của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhưng lại tin lời người bạn tù
với cái hot news về NS Phạm Duy rất là cảm động. Khi được thả về Sài Gòn, có
một lần duy nhất tôi được nghe bản “Huyền Thoại Mẹ” của TCS do chính tác giả
hát trên Truyền hình, nhưng không hề nghe bài “Một Cõi Đi Về” cho tới ngày sang
đến Mỹ. Đến Mỹ lần hồi quen thân với nữ nghệ sĩ Kiều Loan, ái nữ của nhà thơ
Hoàng Cầm, mới hay nhạc sĩ Phạm Duy còn sống sờ sờ ra đó, còn sáng tác nhiều
bản nhạc khác để đời. Và “bao năm qua rồi còn mãi ra đi...” là của người nhạc
sĩ họ Trịnh.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hot news trong tù là một “món quà” thời thượng để tặng nhau
làm niềm vui, làm niềm tin và hy vọng. Có những hot news từ ngoài lọt vào, độ
khả tín rất cao, nhưng cũng có những hot news do tù sáng tác, phịa ra để đánh
lừa các<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>bạn <span style="letter-spacing: .1pt;">mình và có khi đánh lừa cả chính mình nữa. Nhưng hai lần </span>hot news
ầm lên khắp trại Quảng Ninh năm 1978 và ở trại Lam Sơn năm 1980 thì hoàn chính
xác. Tin đồn đại ấy chỉ không loan báo được ngày giờ di chuyển chứ các chi tiết
khác diễn tiến như mọi người đã được nghe bàn tán trong dư luận.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Dưới con mắt người tù cải tạo, mọi chi tiết xẩy ra bên lề
đều được ghi nhận, suy diễn, đánh giá và lượng định tình hình. Một phái đoàn từ
phân trại A đến phân trại C cách đó mấy ngày, trong đoàn có đại tá công an
Hoàng Thanh đã củng cố cho tin chuyển trại trong dư luận là điều chắc chắn. Mỗi
lần ông Hoàng Thanh xuất hiện là có chuyển trại hay có một “cái gì đó”. Trước
ngày tù xuống tàu Hồng Hà ra Bắc, ngày rời Quảng Ninh về Thanh Hóa, ngày dẹp
xong cuộc nổi loạn của tù cải tạo tại phân trại C đều có sự xuất hiện của nhân
vật này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Verdana; font-size: 11.0pt; mso-bidi-font-family: Tahoma;">TRÊN CHUYẾN TÀU XUÔI NAM</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cuộc “chuyển quân” khởi động vào sáng sớm ngày 26 tháng 12
-1980. Đúng 8 giờ từng tốp cán bộ vào các buồng giam ra lệnh mọi người đem hết
hành trang ra ngoài sân. Một danh sách đánh máy thành lập những đội mới đã được
lập sẵn. Hệ thống biên chế tổ đội trước đó coi như xóa sổ. Các thành phần chức
sắc cách đó mấy tiếng đồng hồ còn đủ uy quyền để chỉ thị, để ra lệnh cho mọi
người, bấy giờ đứng lơ ngơ như gà con mất mẹ. Trong danh sách mới, cứ 29 người
được biên chế thành một đội. Số đội viên được lấy từ các đội khác phân tán trộn
lẫn vào những đội tân lập. Có lẽ cốt ý của việc làm này là để tránh những cuộc
trả thù giữa thành phần tiến bộ và thành phần bị áp bức trong khi di chuyển.
Con số 29 người trong mỗi đội, một người được cử làm đội trưởng, khi lên tàu được
thong thả đi lại trong toa, còn 28 người kia thành 14 cặp cho tiện còng chung,
ngồi cùng dãy ghế.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tôi không có tên
trong đội nào, đang hoang mang, chạy lui <span style="letter-spacing: .3pt;">chạy
tới thì quản giáo đội cũ, Lê Minh C. từ ngoài đi vào, </span>gặp tôi bên cổng
vào sân buồng giam, ông ta hỏi tôi: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- “Anh ở đội nào”? </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi nói dối:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">– “Tôi vào trong buồng lấy đồ đạc, trở ra không nghe kịp.
Nhờ cán bộ hỏi cán bộ Thơm giùm tôi”. CB Thơm là người đứng đầu bộ phận an ninh
của trại. Trước đó khoảng hơn một tuần lễ, anh “thi đua HNĐ” dẫn ông ta vào
trại gặp tôi nhờ bóp lưng và lên lai hai cái quần tây “Made in France” mới
toanh. Tôi xin nghỉ lao động một buổi để làm, nhưng được nghỉ luôn cả ngày.
Buổi chiều trước giờ lao động ngoài đồng trở về, ông ta vào lấy quần. Ông ta
rất vừa ý khi thấy hai cái quần “chiến” sửa lại rất nhà nghề “professional”,
mặc dù là tôi làm bằng thủ công. Người cán bộ này hỏi tôi –“Anh cần gì không?
Tôi nói –“Cán bộ cho tôi xin một cái quần (tù) để tôi mặc đi lao động. Mùa này
lạnh lắm, tôi mặc hai lớp cho đỡ rét”. Ông ta quay sang bảo anh “thi đua”,
-“Anh về lấy cho anh ấy cái quần mới”. Nhưng sau đó tôi không nhận được cái
quần, có lẽ biết sắp chuyển trại nên không cần thiết cho thêm quần làm gì. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cho tới giờ này, khi ngồi ghi lại chi tiết tủn mủn này tôi
vẫn nghĩ là người cán bộ an ninh này đã “trả ơn” tôi bằng quyết định thêm tên
tôi vào danh sách về Nam phút chót. Cán bộ quản giáo, ông Lê M. C. trở vào nói
với tôi: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- Anh thế chỗ anh Nguyễn Tấn Khải ở đội 39. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi nhờ ông ấy đi với tôi đến bảo cán bộ và “tân đội
trưởng” ghi tên giùm tôi cho chắc ăn. Thế là tôi thế chỗ một người, mà người đó
không bao giờ được lên một chuyến tàu khác trở về với gia đình ruột thịt, với
miền Nam
thân yêu. Ông Nguyễn Tấn Khải là một trong ba người bị giữ lại vì không đủ sức
khỏe lên tàu. Cả ba sau đó đều chết ở Thanh Hóa. Còn tôi, thay vì ở lại cùng
các bạn khác đi ra Thanh Cẩm thì đã được về Nam như một sự xui khiến, phù hộ
... nào đó. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Vì tôi thế chỗ “ông già Khải” nên tôi còng chung với Trung
tá CSQG Trần Văn Hương, tuổi tác ông ngang bậc cha chú của tôi. Trong suốt bốn
ngày đêm trên tàu một già một trẻ kể cho nhau nghe rất nhiều chuyện của nhau. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chúng tôi lên xe từ phân trại C khoảng 9 giờ sáng ngày 28
tháng 12 -1980. Đến ga Thanh Hóa tất cả được dồn vào trong một cái kho chứa phân
bón A-pa-tit. Loại phân hóa học này đựng trong từng bao lớn cỡ bao gạo 20 kg.
Từng lớp, từng lớp gối đầu lên nhau, nằm la liệt trên bao phân sắp ngổn ngang
nơi cao nơi thấp. Mọi cảm giác khổ sở, mệt mỏi rã rời, sau một chuyến xe đường
dài và nằm chen chúc trong tối tăm hôi hám được an ủi khuây nguôi trên nét mừng
vui của mỗi người trước giờ phút cuộc đời tù tội bắt đầu đổi hướng quay trở
ngược về Nam.
Cũng có một đôi lần lời qua tiếng lại, cự nự lẫn nhau khi người này đạp lên đầu
người kia trong bóng tối mù mờ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Có một điều tôi không thể không nói ra, bởi nếu tôi im
lặng, lãng quên quá khứ, tôi là kẻ vô ơn. Khuya đêm 28 tháng 12 vào lúc 11 giờ
30 người cán bộ quản giáo Lê M.C. cùng với một người công an khác rọi đèn pin
đi kiểm soát an ninh, ông tìm đến tôi trong gần một ngàn người tù nằm ngổn
ngang la liệt. Tìm được đội 39, ông ấy rọi đèn pin bước một cách khó khăn lại
chỗ tôi nằm, lên tiếng: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- Anh TKL đấy hả. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi trả lời – Thưa cán bộ, vâng tôi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">– Anh có rét lắm không? </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- Thưa cán bộ, không lạnh vì người đông chen chúc, hơi
người toát ra đủ ấm. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Ông ta trao cho tôi hai điếu thuốc lá “Summit” sản xuất tại
Thái Lan, bật hộp quẹt mồi lửa cho tôi, và dặn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- Hút cho đỡ rét. Về trong ấy hết lạnh lại được gần gia
đình. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt;">Tôi thực sự cảm động về cử chỉ này nên
nói lời chân thành: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- Địa chỉ của tôi khai báo rất nhiều trong hồ sơ, cán bộ
biết. Bao giờ có dịp vào Sài Gòn công tác mời cán bộ ghé nhà tôi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Ông ta trả lời gián tiếp – Anh nằm nghỉ.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Rồi quay di. Tôi nói theo - Chào cán bộ.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Khi được thả về Sài Gòn tôi không gặp lại người cán bộ này
lần nào nữa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thời gian từ tháng 6-1979 đến cuối năm 1980 tôi ở trong đội
trừng giới do người cán bộ này làm quản giáo. Tôi không là đội trưởng, tổ
trưởng nhưng “gần gũi” nhiều với quản giáo qua quan hệ “nhờ vả” vá may. Những
bộ quần áo mới lãnh về, rộng hẹp, ngắn dài là giao tôi sửa. Cái sơ mi cổ áo bị
rách sờn nhờ tôi lật trong ra ngoài. Vài ba cái áo vàng công an phế thải giao
tôi lấy những thân áo còn dùng được cắt may thành cái áo cho đứa nhỏ cỡ năm ba
tuổi. Có lần ông ta đưa cho tôi một xấp vải Simili loại may quần, và cho biết
có người đi Ba Lan về bán lại cho. Nhờ tôi cắt may cho cái quần tây. Dĩ nhiên
tôi làm công việc này thì khỏi phải lao động, khỏi cuốc đất đào mương... Tôi
làm việc trong “nhà lô” ngoài đồng ruộng, hoặc ngồi vào một lùm cây, khuất vắng
nào đó rị mọ từng mũi kim. May xong cái quần tây, tôi không thể tưởng tượng là
“tác phẩm” của chính mình. Tôi nhớ hồi đầu thập niên 50 bố mẹ tôi rước một thợ
may từ làng xa đến nhà may một cặp áo cưới bằng gấm để cưới vợ cho ông anh cả
của tôi. Không dè 30 năm sau nhân loại bước vào đỉnh cao kỷ nguyên cơ khí, tôi
lại trở về với thời kỳ thủ công sơ đẳng. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.1pt;">Trong thời gian “làm việc” gần gũi với
người cán bộ quản giáo này, chưa bao giờ ông ta hỏi một câu nào về riêng tư của
tôi, và cũng không bao giờ ông ta gợi ý muốn biết về sinh hoạt hay về một cá
nhân nào trong đội. Ngược lại tôi cũng không bao giờ mở lời hỏi một câu gì về
ông ta, ngoài những câu trao đổi về may vá. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Đúng 1 giời sáng chúng tôi bị đánh thức dậy mang hành trang
tù ra ngoài bãi sắp hàng, ngồi xổm dọc theo đường ray chờ lên tàu. Hơn bốn
tiếng đồng hồ sau đoàn tàu mới xình xịch chạy tới. Bốn tiếng đồng hồ ngồi giữa
đồng không mông quạnh, giữa cái giá rét mùa đông miền Bắc, nhiều người áo ấm bỏ
trong túi hành lý không lấy ra được nên đành ngồi chịu trận. Tôi là một trong
số người mặc một lớp áo tù mong manh chịu cái lạnh đến tê điếng. Ông già Trần
Văn H. nhờ có cái áo bốn túi CSDC khoác ngoài hai lớp áo tù nên có vẻ an nhiên hơn
một chút. Hơi lạnh thấm vào tim gan phèo phổi, làm cái dạ dày quặn lại, sinh
biến chứng đau bụng đi tiêu. Nhưng “đi” không phải là việc đơn giản. Phải xin
phép cán bộ dẫn đi. Phải có người đứng canh chừng. Phải được “bạn đồng hành”
chấp thuận đi theo, nếu người này không có nhu cầu giải quyết thì cũng phải
ngồi cạnh người kia, vì hai người chung nhau một cái còng. Hai cổ tay dính
nhau, mang chung một trọng lượng khoảng một kg sắt với cái còng XHCN tự chế,
không phải loại còng made in USA
gọn nhẹ như lúc đi ra Bắc.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Khoảng 5 giờ sáng khi vầng dương đã ló dạng lờ mờ, chúng
tôi lục tục lên tàu. Tù ngồi các hàng ghế phía trước. Cách hai hàng ghế trống,
phía sau là công an súng dài, súng ngắn ngồi giàn hàng ngang. 28 người còng
chung ngồi thành từng cặp. Người tù đội trưởng ngồi riêng một ghế, được tự do
đi lại, lui tới trong toa để nhận lệnh và thi hành những điều cán bộ sai bảo.
Mệnh lệnh được công bố lúc chúng tôi đã ngồi yên trên các hàng ghế trong toa
tàu: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- “Tất cả mọi người phải ngồi yên tại vị trí của mình, ai
cần điều gì thông qua đội trưởng để báo cáo cán bộ. Khi đi qua những khu có dân
cư, và lúc tàu đậu tại các ga, phải kéo cửa sổ toa tàu xuống, nếu không dân sẽ
ném đá vỡ đầu các anh. vì dân chúng còn căm thù các anh lắm”!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Luận điệu này chúng tôi đã từng được nghe, được nhắc nhở
ngày chúng tôi lên tàu và lúc mới đặt chân lên miền Bắc. Nhưng thực tế, nếu mấy
ông cộng sản nói ra những câu hù dọa đó mà nghe người dân miền Bắc nói thì chắc
chắn các ông phải hiểu là những cục đá thay vì ném lên đoàn tàu chở tù về Nam
họ sẽ dành cho chính các ông ấy. Thời gian chúng tôi vừa tới Quảng Ninh, đi lao
động về, gặp đám tù hình sự, gặp dân họ chào hỏi dòn dã: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- “Ngoài Bắc chúng tôi chờ bác Thiệu, bác Kỳ ra giải phóng.
Các bác làm ăn, đánh đấm thế nào để ra nông nỗi này?”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nghe câu nói đó từ những người miền Bắc, dù họ cũng là
người tù, là dân quê mộc mạc, tôi cảm thấy ngỡ ngàng xa xót. Một lần khác một
tù cải tạo trong đội Lâm sản gặp một người miệt núi, cả hai đều tỏ ý muốn nói
chuyện với nhau. Người tù miền Nam
đánh liều mon men tới hỏi thăm, sau vài câu trao đổi, người “miệt nuí” ấy nói
như là để trao gởi tâm sự:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">– “Các anh giữ sức khỏe để còn sống mà trở về. Đừng nghe
lời chúng nó. Bịp cả đấy”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Người tù miền Nam không dám phụ họa theo nhưng
nghe mạch máu trong người chảy rộn rã. Tại trại Z30A Xuân Lộc, vào một buổi
chiều người cán bộ Chuẩn úy công an vào tổ may, giọng miền Bắc, tên anh ta là
Khuê. Trong câu chuyện giữa đám tù thợ may và người cán bộ này, ông ta nói rất
mạnh dạn, rất thành thật:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.1pt;">– “Các anh tưởng đám lính chúng tôi
sung sướng lắm hả? Ban ngày họ mang súng đi theo các anh lao động, đêm về vác
súng canh gác cho các anh ngủ. Các anh đun nấu mùi thơm bay lên nức trời. Chúng
tôi hưởng cái mùi thơm ấy à?”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.1pt;">Một anh trong đám thợ may cố ý châm
thêm: “Nhưng cán bộ là sĩ quan, rồi cán bộ cũng sẽ có đủ những ưu đãi dành cho
cấp chỉ huy, cho công bộc nhà nước. Cán bộ còn trẻ mà”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">- “Ưu đãi cái gì các anh? Đời sống là kinh tế, mà muốn có
kinh tế thì phải có chính trị. Chính trị thì phải cỡ ông Đồng, ông Duẫn mới
muốn gì được nấy chứ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>như chúng tôi ...” </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Người cán bộ này bỏ lửng cuối câu, rồi nắm lấy cái thân áo
màu rêu đang mặc, đưa cao lên và lớn giọng:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>– “Các anh bảo...
hãnh diện đéo gì cái áo này”! </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tôi ngước mắt nhìn vào người cán bộ này và nhìn các anh em
khác. Mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên về tính bộc trực hiếm thấy trong gọng kìm
kỷ luật sắt của đảng. Ông này bất mãn, sáng suốt, tỉnh ngộ hay gài bẫy? Có thể
không có giả thiết sau cùng. Với nhiều kinh nghiệm “đừng nghe những gì cộng sản
nói”, nên đoàn tù chúng tôi lặng lẽ thản nhiên. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trở lại hành trình về Nam, một chuyến xe lửa ngược chiều
chạy ngang qua đoàn tàu chở tù. Tốc độ vừa phải. Tất cả anh em chúng tôi bảo
nhau cùng đẩy cửa sổ toa tàu, giơ cao hai cánh tay dính chặt với nhau bằng một
chiếc còng nội hóa. Loại còng này gồm hai vòng sắt hình chữ U, hai đầu đập dẹt
có khoan lỗ. Một thanh sắt lớn cỡ ngón tay trỏ, một đầu có nút chặn, đầu kia có
lỗ để móc ống khóa. Tay hai người tù đặt vừa
vặn vào vòng chữ U, thanh sắt xỏ qua bốn lỗ đầu chữ U, một ống khóa tra vào bóp
lại. Trọng lượng còng nặng cả kí lô, vô cùng chắc chắn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hành khách bên toa tàu ngược chiều cũng mở cửa sổ, quay
sang nhìn. Khi thấy những cánh tay, những chiếc còng “vĩ đại” giơ lên, tôi thấy
một người phụ nữ ôm mặt òa lên khóc và có tiếng nói vọng sang –“Tàu chở tù. Các
anh ấy về Nam”.
Đó là lần đầu tiên chúng tôi tiếp xúc với thế giới bên ngoài sau năm năm cách
ly khỏi cộng đồng xã hội loài người, ẩn mình trong rừng núi với cảm giác trở về
thời người vượn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cho tới giờ này tôi vẫn chưa có gì để biết chắc được – có
lẽ có, có lẽ không – một trong những hành khách trên chuyến tàu ngược chiều ấy
là bà xã tôi. Theo những anh em, những người bạn sau về Sài Gòn gặp nhau, các
anh cho biết một ngày sau khi tôi lên tàu, thì nhà tôi ra thăm. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Có những người bạn của tôi từ thưở đi học, đi làm, cả
“chàng rể phụ” đám cưới chúng tôi, đi lao động gặp nhà tôi giữa đường cho nhà
tôi hay là tôi đã về Nam. Nhà tôi ngỡ ngàng vừa vui, vừa buồn, vừa lo. Vui khi
biết chồng mình đã được trả về “nguyên quán”. Buồn vì vượt cả ngàn cây số gieo
neo mà không được gặp. Không được gặp thì rồi sẽ gặp. Nhưng mà lo. Lo vì chặng
đường trở về biết bao gian lao cực nhọc, “thân gái dặm trường”. Cái dặm trường
từ nhà ga Thanh Hóa đi bộ vào đến trại tù, đến nhà thăm nuôi trên dưới mấy <span style="letter-spacing: -.1pt;">chục cây số thật là cơ cực. Nắng nóng, đất bụi,
bùn sình. Có đoạn may mắn đón được chiếc xe trâu có từ trước “thời</span> <span style="letter-spacing: -.1pt;">Pháp thuộc” thì đỡ thân một chút. Có chiếc xe, nó
cõng bớt những giỏ xách, những bao bị cồng kềnh chứa toàn </span><span style="letter-spacing: .1pt;">những là gạo, là mì, là muối mè, muối sả, là cá
khô, là đường, là sữa... không có những món “thượng vàng” nhưng “hạ cám” thì có
đủ. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Người tù chúng tôi không bao giờ buồn lòng, vì chúng tôi <span style="letter-spacing: .1pt;">biết cả toàn dân sau cuộc đổi đời đều sống thoi
thóp bằng </span>những thứ “hạ cám” như chúng tôi thôi. Để vơi bớt “cục nợ”
phải khuân vác trở về, nhà tôi quyết định trở ra nhà dân xin tá túc thêm 24 giờ
để sáng hôm sau xin thăm gặp người bạn partner của tôi. Về đến Sài Gòn ngày hôm
trước, hôm sau, cùng bố mẹ và ba má đến trại Z30A thăm chồng. Lần này thì chúng
tôi gặp nhau trong niềm hân hoan. Tin yêu tràn ngập.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Verdana; font-size: 11.0pt; mso-bidi-font-family: Tahoma;">NHỮNG NGHĨA CỬ ÂN TÌNH</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Verdana; font-size: 11.0pt; mso-bidi-font-family: Tahoma;">GIỮA HẬN THÙ GIĂNG MẮC</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trên chuyến tàu về Nam, từ ga Thanh Hóa qua Đồng Hà, Quảng
Trị, Huế, Diêu Trì, Đà Nẵng, Nha Trang, tới Phan Thiết, Dầu Giây, khi tàu chạy
qua nơi nào có nhà ở, có người hai bên đường, chúng tôi đều bảo nhau mở hết cửa
sổ toa tàu, giơ cao hai cánh tay dính nhau bằng chiếc còng “đỉnh cao trí tuệ”
để chào mừng đồng bào, chào mừng bà con miền Nam ruột thịt.. Những bà con, đồng
bào hai bên đường khi chuyến tàu chạy qua, chúng tôi không biết ai là kẻ yêu,
người ghét. Chúng tôi không tin có những “cục đá ném vào đầu” mà mong chờ đón
nhận những cái vẫy tay, những nụ cười, những lời chào hỏi từ đồng bào, đồng
loại thương yêu mình. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Ở ga Thanh Hóa đã có những cặp mắt tò mò dửng dưng nhìn
theo đoàn tù. Có một vài em bé bán nước, mời ly nước chè xanh:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">– “Uống đi, cháu không lấy tiền ông đâu”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Qua giọng nói và tấm òng của em bé, những nguời tù chúng
tôi chứng kiến hôm đó có chút gì như ngạc nhiên và cảm động. Càng đi dần về
phía Nam,
chúng tôi càng gặp nhiều ngạc nhiên, xúc động, có khi đến chực rơi nước mắt. Từ
ga Huế trở vào có những lúc, nhất là khi tàu ngừng lại, người hai bên đường,
ném lên toa tàu tới tấp – thuốc lá, bánh mì, bánh chưng, bánh đúc, cam, bưởi...
những món quà tình nghĩa từ những bà mẹ, những em nhỏ buôn thúng bán bâng, từ
những cậu con trai phải bỏ học nửa chừng để kiếm sống bằng những việc làm lam
lũ. Gói thuốc lá, trái cam, cái bánh... giữa cảnh ngộ và thời buổi đó đã toát ra
một nghĩa tình cao quý, vượt lên trên tất cả những cái tầm thường bé mọn ở
những “đồng loại” hơn năm năm bên nhau trong lao tù, đáng ra phải đồng cam cộng
khổ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Đối với chúng tôi nghĩa cử đó chính là vòng Nguyệt Quế dành
cho kẻ trở về, dù vẫn đang trong bộ áo tù, tay trong chiếc còng nặng trĩu. Có
một lúc tôi như giật mình khi nghe một thiếu niên hát vang vang: “như có bác Hồ
trong thùng phi đậy nắp, mở nắp ra nghe cái ‘cốc’ trên đầu”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thì ra sau hơn năm năm người dân miền Nam đã biết “bác Hồ” là ai. Tôi nhớ
ngày 1 tháng 5-1975 một anh Nhân dân Tự vệ ở cạnh nhà tôi, tuổi dưới hai mươi
đi ra đường xé những tấm ảnh “bác” dán ở những cột đèn, những bờ tường, dọc
theo đường Trần Quốc Toản cũ (3 tháng 2) và khu ga xe lửa Hòa Hưng, cậu ta liền
bị bắt đưa đi cải tạo hơn nửa con giáp mới được thả về. cậu này tên là Thủy,
được định cư tại Mỹ theo diện HO.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trước năm 1975, người dân miền Nam không biết “bác” và không hiểu
một chút mô tê gì về chủ nghĩa mà “bác” mang về làm nền móng cai trị cho chế độ
do “bác” dựng lên.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Nhờ chế độ của “bác”
mà lịch sử có những trang đẫm máu của Cải cách Ruộng đất, của Nhân văn, Giai
Phẩm, của Tết Mậu Thân, của biến cố<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>30.
4. 1975.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Không phải đợi đến năm năm, mà
chỉ năm bảy tháng, một năm, sau khi được nhìn tận mặt, được tiếp cận từng ngày
là người dân đã biết, biết rất rõ những gì “bác” làm, những gì “bác” để lại cho
hậu thế trước nông nỗi trăm cay nghìn <span style="letter-spacing: -.1pt;">đắng.
Càng hiểu biết bác, hiểu biết chế độ của bác, người dân, kể cả một bộ phận
người dân miền Bắc, càng thấy thương, thấy tội nghiệp cho đoàn tù, cho quân cán
chính miền Nam, lớp người đã từng đem máu xương, sinh mạng để xây dựng và bảo
vệ miền Nam Tự do ấm no và hạnh phúc. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chuyến tàu thống nhất nối lại tuyến đường sắt, nhưng đã <span style="letter-spacing: .3pt;">không nối lại được tình người, không nối lại được
tình tự </span>dân tộc. Vì vậy những người cán bộ công an hộ tống trên toa mới
bảo chúng tôi kéo kín cửa, kẽo người dân “còn căm thù” sẽ ném đá vỡ đầu. <span style="letter-spacing: .3pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.1pt;">Sau ngày 30.4.75, tuyến đường chở
ngược hướng Bắc những đoàn tù biệt xứ, cùng với hàng hàng những chuyến tàu chở
đầy chiến lợi phẩm nhưng đã không làm vơi dịu được phần nào cảnh bần hàn nheo
nhóc của ba mươi triệu người dân suốt 20 năm gồng mình xây dựng XHCN và chiến
tranh thôn tính. Thù hận vẫn thù hận. Nghèo đói vẫn nghèo đói.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Rồi tình thế cũng đến ngày đổi chiều, xoay ngược. Từng
chuyến tàu liên tiếp chở đoàn tù xuôi Nam. Đoàn tù trở về nhận từ tấm
lòng người dân biết bao cảm tình nồng mặn. Khi đoàn tàu qua khỏi ga Hàm Tân, có
tiếng người bên vệ đường thông báo: – Các anh về Xuân Lộc. Những người cán bộ
hộ tống không bao giờ tiết lộ nơi chúng tôi sẽ đến, nhưng khoảng 30 phút trước
khi tàu về đến sân ga, công an bảo vệ ra lệnh mọi người thu xếp đồ đạc gọn gàng
để chuẩn bị xuống tàu. Biết được nơi đến, không ai bảo ai, mỗi người đều lấy
giấy bút ghi địa chỉ gia đình để báo tin cho thân nhân. Trước đó có một vài
nhân viên hỏa xa đi lại trong toa. Có người đã mạnh dạn giúi miếng giấy vào
tay, người nhân viên toa tàu cầm lấy, lặng lẽ bước đi. Khi tàu giảm tốc độ
xuống rất chậm, một nữ nhân viên hỏa xa trạc tuổi trên dưới ba mươi đi qua, tôi
đưa cái địa chỉ và nói nhỏ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">– Tôi nhờ cô gửi bưu điện giùm. Cô ta mỉm cười, một nụ cười
rất thiện cảm, cầm miếng giấy địa chỉ bỏ vào túi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.1pt;">Khác với một số anh em phó mặc cho may
rủi, riêng tôi, tôi tin lời nhắn của tôi sẽ được chuyển tới nhà. Rất đông anh
em khác, hoặc được gợi ý từ nhân viên quét dọn tàu, hoặc vì hết cách nên cứ bỏ
đại vào hộc đựng tàn thước lá, hộc đựng rác cạnh thành tàu. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Có người ba ngày sau gia đình đã lên thăm. Môt số đông gia
đình đến thăm sau một tuần lễ. Về sau kiểm chứng lại chúng tôi được biết tất cả
những ai có miếng giấy nhắn tin đều được các nhân viên trên chuyến tàu chia
nhau mang tới tận từng nhà. Gia đình thân nhân của tù xin được trả tiền xích
lô, tiền xăng nhưng không một ai chịu nhận.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Nhà tôi khi lên thăm cho biết có một cô mang giấy nhắn tin đến, gia đình
trả tiền xích lô nhưng cô ấy từ chối. Nhà tôi hỏi thăm được biết người nữ nhân
viên này quê Nam Định, vào Nam
năm 1977. Đó là một con người miền Bắc từng được nhồi nhét từ nhỏ ý thức căm thù
Mỹ Ngụy. Nếu như toàn thể mọi người Việt Nam xóa hết được tâm lý hận thù như
những người công nhân bình thường ấy thì may mắn cho dân tộc biết chừng nào.
Cho đến bây giờ chúng tôi không quên những ân tình quý báu giữa thời buổi hận
thù giăng mắc ấy.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">-------------------------</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">(*) <i style="mso-bidi-font-style: normal;">Châu
Về</i></span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="color: black; font-size: 11.0pt;"> </span></i><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hiệp Phố</span></i><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">,</span></b><span style="color: black; font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"> tên một quận xưa ở Giao Châu là nơi sản xuất ngọc trai (châu) nổi
tiếng. Tương truyền vào thời hậu Hán có vị quan tham ô tàn bạo, thường bắt dân
lặn xuống biển tìm ngọc châu. Vì thế ngọc châu bỏ đi hết sang quận Giao Chỉ.
Mãi đến sau khi Mạnh Thường về thay chức Thái thú và bãi bỏ đạo luật cũ, ngọc
châu lại trở về Hợp Phố. Ý nói những gì quý giá, không mất đi thì sớm muộn cũng
quay về chủ cũ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="text-align: right;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-9208802924836283492018-02-21T10:07:00.002-08:002018-02-21T10:07:52.674-08:00HỒ CHÍ MINH CON KỲ NHÔNG HANG PẮC BÓ<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg5QOeIdKZcKtsNvVbXKPhREWIkEGgnVyJyXhmSg4YvAV1PaOdlxEIyLvEMHcJ-27n7FAzkF5sNF82TMeJVakIpcZsVNRqeHjKpGEQXDhPs3ihQWmLxlIIhzVP9sa8cV47G_czIdbxa40M/s1600/td_5.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="321" data-original-width="229" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg5QOeIdKZcKtsNvVbXKPhREWIkEGgnVyJyXhmSg4YvAV1PaOdlxEIyLvEMHcJ-27n7FAzkF5sNF82TMeJVakIpcZsVNRqeHjKpGEQXDhPs3ihQWmLxlIIhzVP9sa8cV47G_czIdbxa40M/s320/td_5.jpg" width="228" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgwVdCZOh9vmrQLTPzjzx8OyTRbjYiRYRixPNkQ4NMUVDbEy-RBgNBiImQQHrgwu9sk7_TjioHJGn2XFvw_Y6pCOBYRKgSKhjHJX8v9F5h3G1zCRVstBQ05nKez1ucteq7_BzMqx3TyceA/s1600/B%25E1%25BB%25A9c+ch%25C3%25A2n+dung+%25C4%2591%25E1%25BA%25A7u+ti%25C3%25AAn+v%25E1%25BB%2581+Ch%25E1%25BB%25A7+t%25E1%25BB%258Bch+H%25E1%25BB%2593+Ch%25C3%25AD+Minh_+%25E1%25BA%25A2nh-+V%25C5%25A9+N%25C4%2583ng+An.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="560" data-original-width="400" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgwVdCZOh9vmrQLTPzjzx8OyTRbjYiRYRixPNkQ4NMUVDbEy-RBgNBiImQQHrgwu9sk7_TjioHJGn2XFvw_Y6pCOBYRKgSKhjHJX8v9F5h3G1zCRVstBQ05nKez1ucteq7_BzMqx3TyceA/s320/B%25E1%25BB%25A9c+ch%25C3%25A2n+dung+%25C4%2591%25E1%25BA%25A7u+ti%25C3%25AAn+v%25E1%25BB%2581+Ch%25E1%25BB%25A7+t%25E1%25BB%258Bch+H%25E1%25BB%2593+Ch%25C3%25AD+Minh_+%25E1%25BA%25A2nh-+V%25C5%25A9+N%25C4%2583ng+An.jpg" width="228" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xuất xứ nhân thân của Hồ Chí Minh, một “quyết đóan” (the
dictums) thời sự khá sôi động trong nhiều năm qua, kể từ sau khi một tác giả
người Đài Loan - Hồ Tuấn Hùng - phổ biến một tác phẩm có tựa đề "Hồ Chí
Minh Sinh Bình Khảo’’, chứng minh Hồ Chí Minh (HCM) không phải là Nguyễn Ái
Quốc, Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Sinh Cung (là người xã Kim Liên, huyện Nam Đàn,
tỉnh Nghê An), mà là Hồ Tập Chương (HTC) người Đài Loan. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><a href="https://vnngaymoi.wordpress.com/tag/ho-chi-minh-sinh-binh-khao/">https://vnngaymoi.wordpress.com/tag/ho-chi-minh-sinh-binh-khao/</a>
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Quyển sách được xuất bản và phổ biến năm 2008, nhưng mãi
cho đến năm 2014, dư luận mới bàn tán sôi nổi khi có nhiều tác giả lên tiếng
đưa ra những tài liệu, chứng cứ và bài viết có sức thuyết phục.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Sự kiện này có ảnh hưởng, tác động rất lớn vào lịch sử Việt
Nam
ở thế kỷ Hai mươi. Mặc dù có những ý kiến quyết đoán, Sự Thật hiện vẫn còn chưa
được phân định sáng tỏ dứt khoát. Lập trường của nhóm chủ trương tạp chí NGUỒN
vẫn là để chừa một khoảng trống kết luận cho thời gian, khi sự thật chung quyết
được minh chứng và được công luận nhìn nhận.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Chủ đề số báo này, Nguồn 60 nhằm mục đích cống hiến bạn đọc và các nhà
nghiên cứu có một cái nhìn tổng thể, với những tài liệu, chứng cứ qua bài viết
đóng góp của các tác giả và các nhà nghiên cứu, trong số có nhiều bài đã phổ
biến trên các diễn đàn và các trang mạng xã hội. Vì không thể liên lạc được với
tất cả các tác giả, chúng tôi xin phép được thu thập, đúc kết các tài liệu và
bài viết cho số báo chủ đề “Hồ Chí Minh – Con Kỳ Nhông hang Pắc Bó” (*)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">5 năm, sau khi quyển "Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo’’
phát hành phổ biến, dư luận rộ lên những bài tường thuật, ý kiến, nhận định với
nhiều dẫn chứng, trong số có tường thuật của RFA, theo đó, “Ông Nguyễn Ái Quốc
(Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Sinh Cung) bị bạo bệnh, đã mất năm 1932, đảng CSTQ đã
chọn một sĩ quan tình báo trong cục Tình báo Hoa Nam đóng giả, thay thế Nguyễn
Ái Quốc để duy trì phong trào cách mạng ở Đông Dương (gồm 3 nước Việt – Miên –
Lào) để TQ tính kế lâu dài trong sự nghiệp bành trướng sau này. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tác giả bài viết đăng tải trên trang báo điện tử của RFA ký
tên NVT đã đưa ra một ý kiến mà theo chúng tôi không thể nào chấp nhận. Tác giả
NVT quyết đoán như sau:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nếu “sau khi xét nghiệm khoa học, đúng HCM chính là HTC đội
lốt Nguyễn Ái Quốc từ 1941 đến 1969. Nhân dân VN đã giải tỏa được bức xúc.
Chúng ta vẫn sẽ coi HCM – HTC là người chiến sĩ quốc tế, dù thế nào cũng đóng
góp cho CMVN nhiều công sức, chúng ta nhớ ơn ông, mọi quan hệ sẽ vẫn giữ
nguyên, không truy cứu, phỉ báng người đã 29 năm đóng vai trò lãnh tụ tinh thần
của ĐCSVN, cho dù có những khiếm khuyết sai lầm...”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">http://www.rfa.org/vietnamese/ReadersOpinions/who-real-is-hchiminh-07202014072439.html</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Đọc đoạn văn nêu lên quan điểm này, chúng tôi có cảm tưởng
tác giả NVT tiếp tục chủ trương của tình báo Hoa Nam, khi ông xí xóa hết mọi
tội ác của Hồ Tập Chương, một người Tàu (hay HCM, người Việt), kẻ đã gây nên
biết bao nhiêu đau thương, thảm họa, tang tóc cho dân tộc Việt Nam trong non
một thế kỷ qua, để đất nước hôm nay đang đắm chìm trong băng hoại và đang bên
bờ diệt vong.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Có rất nhiều giả thuyết và lập luận được các tác giả nêu
lên nhằm truy tầm tông tích Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc (người Việt) hay Hồ
Tập Chương (người Tàu), nhưng không thấy tác giả nào đưa ra chủ trương xóa tội
ác cho HCM – Hồ Tập chương như tác giả NVT.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Khi xây dựng chủ đề này, chúng tôi xin trích lược những ý
chính trong các bài viết. Độc giả sẽ tìm thấy đầy đủ chi tiết khi bấm vào các
địa chỉ kết nối (links) và trong tuyển tập Nguồn 60 này. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trước hết là sự kiện: trang Báo điện tử của đảng CSVN, một
cách chính thức, trưng dẫn trong bài “Kỷ niệm ba năm ngày thành lập Đảng cộng
sản Đông Dương,..” xác nhận “Nguyễn Ái Quốc đã bị ám sát vào giữa năm 1932
trong các nhà tù địa ngục của Hồng Công”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Năm 2007, trong một tài liệu chung, cả Trung Cộng lẫn CSVN
đều thừa nhận Hồ Chí Minh đích thị là Hồ Tập Chương/ Hồ Quang, với hai tấm ảnh
trưng bày tại Bảo tàng Hồ Chí Minh.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Mới nhất, ngày 21 tháng Năm 2016, Tiến sỹ kỹ sư Đinh Thế
Dũng, bút danh: Phạm Thế Định đã đưa ra các chứng cớ minh chứng hai nhân vật
thiếu tá Hồ Quang và Nguyễn Tất Thành khác nhau trên nhiều điểm, nhất là chiều
cao và bệnh sử. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">https://us-mg6.mail.yahoo.com/neo/launch?.rand=egcle5qqb20bd#7104487682</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Theo chúng tôi, có hai sự kiện là bằng chứng thuyết phục,
bạn đọc có thể suy luận để đi đến một nhận định. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">1./ Thứ nhất: HCM từ ngày về tiếp thu và làm việc tại Hà
nội, trong suốt 15 năm (1954 đến 1969) chỉ có một lần, năm 1957 về thăm lại
làng Kim Liên, Nam Đàn, Nghệ An. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nguyễn Ái Quốc khi mới xuất dương đã có những quan tâm đặc
biệt đến người cha là Nguyễn Sinh Sắc, nhưng từ khi là HCM thì không bao giờ
nghe thấy một lời nhắc nhở nào nữa. Khi người chị của HCM, bà nguyễn thị Thanh
từ xứ Nghệ ra Hà Nội tìm thăm cậu em Nguyễn Tất Thành, bà được "cậu em"
tiếp một cách rất lạnh nhạt, Bà Thanh chỉ ở Phủ Chủ tịch vài giờ, buổi chiều về
lại Nghệ An. Túi trái cây bà mang từ quê ra cho “cậu em”, Hồ cũng từ chối khéo.
Khi người anh cả Nguyễn Sinh Khiêm và hai người chị qua đời, Hồ không hề tỏ ra
một chút xúc động, không có một bó hoa hay lời phúng viếng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">2./ Thứ hai:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Năm
1926 Nguyễn Ái Quấc dưới bí danh Trung Hoa: Li Shui (Lý Thụy), cưới một nữ y tá
và đảng viên Cộng Sản Trung Hoa tên là Zheng Xue Ming (Tăng Tuyết Minh). Năm
1938 Lý Thụy từ Moscow
đến chiến khu Yenan dưới bí danh Hồ Quang rồi từ đó tiến về biên giới Việt-Hoa,
nhưng không gặp Tăng Tuyết Minh. Năm 1941, dưới bí danh Hồ Chí Minh rồi từ năm
1954 khi về Hà Nội đến khi mất năm 1969 HCM không hề gặp lại Tăng Tuyết Minh.
Tăng Tuyết Minh chờ đợi cho tới lúc qua đời (năm 1991).<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Theo tác giả Bùi Tín HCM “có trái tim thép lạnh tanh khi bà
vợ cũ có hôn thú Tăng Tuyết Minh dò hỏi về ông suốt từ 1945 đến 1964, ông vẫn
làm ngơ...” </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tác giả Thiên Đức cho rằng Hồ Chí Minh không thể nào biết
những kỷ niệm "buồng the" hay "trăng thề hứa hẹn" thì làm
sao dám tìm gặp lại Tăng Tuyết Minh mà không bị phát hiện giả mạo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Theo sách của Hoàng Tranh, một buổi chiều cuối tháng Tám,
khi tỉnh lại, Hồ Chí Minh nói với các bác sĩ Trung Quốc: "Mong nghe ai hát
một bài ca Trung Quốc." Một y tá của bệnh viện Bắc Kinh hát, Hồ nghe xong,
mỉm cười, và "đấy là nụ cười chót" của ông trước khi hôn mê cho đến
lúc qua đời.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tác giả Huỳnh Tâm (người Hoa) ký giả phóng viên, trong cuốn
sách tựa đề “Giặc Hán đốt phá Nhà Nam’’, chứng minh qua nhiều tài liệu “lấy từ
văn khố của cơ quan tình báo Hoa Nam (TBHN)’’, theo đó: Hồ Tập Chương được chọn
vào vai Nguyễn Ái Quốc lúc đang là sĩ quan tình báo của cục TBHN (có cả số hiệu
quân tịch)... Mộ chôn Nguyễn Ái Quốc còn ở Liên Xô”, Tro cốt của Nguyễn Ái Quốc
(mã số 00567) sau khi thiêu đã được lưu trữ tại nghĩa trang Kuntsevo, Moscow, Nga Sô cũ. Tài
liệu gốc vẫn còn được lưu tại di tích nhà tù Hương Cảng. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">http://huynh-tam.blogspot.com/2014/07/ho-chi-minh-ong-la-ai-noi-khong-uoc.html</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Sự kiện Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc hay Hồ Tập Chương,
hai nhân vật là một, hay là hai người đuợc đánh tráo bởi tình báo Trung Nam
Hải, với rất nhiều tài liệu, nhiều tranh luận, dẫn chứng, nhưng vấn đề vẫn còn
là một ẩn số. Có hai khuynh hướng đưa ra những ý kiến trái nghịch: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Một cho rằng HCM là Hồ Tập Chương, là thiếu tá Hồ Quang
đóng vai HCM từ năm 1933 đến lúc qua đời năm 1969; Khuynh hướng này có nhiều
tài liệu trưng dẫn để khẳng định. Khuynh hướng trái ngược phủ nhận mọi chứng
cứ, luận cứ và cho rằng câu chuyện HCM không phải Nguyễn Ái Quốc, mà là Hồ Tập
Chương là chuyện bịa đặt.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Trên trang mạng
http://vuottuonglua.org mới đây (04/28/2016) đưa tin Trung Quốc công bố HCM
chính là Thiếu tá Hồ Quang thuộc quân đội Nhân dân Trung Quốc.
http://vuottuonglua.org/2016/06/trung-quoc-cong-bo-hcm-chinh-la-thieu-ta-ho-quang-thuoc-quan-doi-nhan-dan-trung-quoc/</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Theo trang báo điện tử http://baotoquoc.com, từ năm 2007
đến 2014 có bốn nguồn tin xác nhận “Thiếu tá HỒ QUANG (1938-1940), thuộc đơn vị
Tập đoàn quân 18, Đệ Bát Lộ quân, Giải phóng quân Trung cộng (PLA) chính là Hồ
Chí Minh.”<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">http://baotoquoc.com/2014/07/05/trung-quoc-cong-bo-hcm-chinh-la-thieu-ta-ho-quang-thuoc-quan-doi-nhan-dan-trung-quoc/</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trên blog “vhqdnvt” của “trường văn hóa quân đội Nguyễn Văn
Trỗi” từ 3-8-2007 xác nhận Thiếu tá Hồ Quang (PLA) Trung quốc (1938-1940) chính
là Hồ Chí Minh”.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>http://vhqdnvt.blogspot.ca/2007/08/qu-lm-t-c-ngi-xa.html</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong tập Khảo luận “Hồ Chí Minh sinh bình khảo” (Tìm hiểu
về cuộc đời Hồ Chí Minh), Thái Văn dịch: Hồ Quang chính là bí danh Hồ Chí Minh
từ năm 1939 đến 1942.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">“Năm 1939, Hồ Chí Minh ở Ban huấn luyện cán bộ du kích Nam
Nhạc, với đầy đủ chứng cứ ghi trong cuốn sách “Thông tin về đồng môn” ghi rõ
Th/tá Hồ Quang chính là HCM.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">http://doithoaionline2.blogspot.ca/2013/02/normal-0-false-false-false-en-us-x-none_17.html</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trên website “baolamdong.vn” (báo Lâm Đồng), Cơ quan của
đảng cộng sản Việt Nam tỉnh Lâm đồng, tác giả Nguyễn Hoàng Bích, trong bài
“Những năm tháng Bác Hồ ở Quế Lâm” đăng ngày 23-4-2014 cũng xác nhận: “Thiếu tá
Hồ Quang trong PLA Trung cộng (1938-1940) chính là Hồ Chí Minh”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>http://baolamdong.vn/hosotulieu/201404/nhung-nam-thang-bac-ho-o-que-lam-2323703/</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong số các bài viết, có tác giả khẳng định “Điều chắc
chắn là HCM không phải là con người của đất nước Việt Nam”. HCM theo kế sách lâu dài của
Tình báo Hoa Nam
tiếp tục thực hiện chính sách của nhà Minh, triệt phá hết những gì mà nhà Minh
chưa phá hết. HCM đưa ra chính sách “hợp tự” nhằm triệt hạ hết mọi công trình
văn hóa VN. Các đền chùa đình miếu bị tàn phá. HCM thi hành cải cách ruộng đất
nhằm tàn sát hết tầng lớp trí thức, thân hào nhân sĩ, làm băng hoại truyền
thống đạo lý gia đình và văn hóa xã thôn, trao sự cai quản xã hội vào tay bọn
bần cố nông thất học. HCM ra tay tàn sát bằng sự nhẫn tâm với người VN, dù đó
là ân nhân. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Theo Trần Đĩnh trong tác phẩm Đèn Cù, chính HCM là người
đội nón mang râu giả, đeo kính đen đến chứng kiến vụ xử tử bà Nguyễn Thị Năm
trong CCRĐ. Năm 1941 HCM đã từng viết: “Triệu Đà là tổ nước ta. Nước ta lúc đó
gọi là Văn Lang”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hồ Chí Minh từng nói với các bác sĩ Trung Quốc: "Mong
nghe ai hát một bài ca Trung Quốc." Một y tá của bệnh viện Bắc Kinh hát,
HCM nghe xong, mỉm cười, và đó là nụ cười chót của ông trước khi hôn mê và qua
đời. Trước đó, HCM còn nhờ cán bộ TQ giới thiệu cho một người vợ Tàu để dưỡng
già.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Một tác giả đưa ra quyết đoán: Qua toàn bộ phần trình bày
trên có thể kết luận rằng, Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh không thể là một
người.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Khuynh hướng ngược lại, có ý kiến của nhà văn Vũ Thư Hiên
cho rằng câu chuyện HCM không phải Nguyễn Ái Quốc, HCM giả là "chuyện tầm
phào"; Cựu đại tá Bùi Tín cũng phủ nhận “tin đồn” qua đoạn văn của ông:
“khoa học tiên tiến có thể tạo và luyện nên những con người tình báo siêu phàm,
giả giống y như thật - còn hơn thật ...”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cùng quan điểm và lập luận với cựu đại tá Bùi Tín có ông
Phạm Đình Lân, F.A.B.I. trong bài viết Hồ Chí Minh: Người Việt hay Người Tàu? </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Điểm trọng tâm then chốt mà các tác giả<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>đồng loạt nêu lên, trong đó có bài của Ông
Phạm Quế Dương (cựu Đại tá QĐND) là dư luận mọi giới thắc mắc tại sao, cho đến
nay, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn hoàn toàn im lặng. Khi các thông tin này được
tung ra, đảng CSVN không hề mở miệng lên tiếng phản đối, giải thích hay trấn an
dư luận. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cùng lúc, tất cả những tư liệu liên quan đến cuộc đời của
Hồ Chí Minh ở Hà Nội, trong thư khố của Hoa Nam và Mạc Tư Khoa vẫn còn bị niêm
phong, không ai có quyền tham khảo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hiện nay dư luận đang trông đợi sự thật được sáng tỏ khi
khi đảng CSVN cho thử DNA xác ướp tại Ba Đình..</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trân trọng,</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Ban Điều Hành CSTV Cội Nguồn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-spacerun: yes;">
</span><span style="mso-tab-count: 2;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-81399997432682328712018-02-05T08:39:00.002-08:002018-02-05T08:39:59.700-08:00Chủ nghĩa Xã hội khoa học<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;"><b>Chủ nghĩa Xã hội khoa học theo lý thuyết Mác
xít lấy cái Tôi khách thể, cái Tôi xã hội,</b> cưỡng chế hay phủ nhận hai cái
Tôi kia, mong đưa đến một cơ cấu xã hội không còn áp bức, bóc lột để con người
tiến đến tự do </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘tự tạo chính mình’</span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;"> (création de soi par soi) nhưng rồi lại biến
cái Tôi Xã hội thành thần tượng, giết chết hai cái Tôi kia, đồng thời đưa dẫn
con người vào hoang liêu băng giá, con người thành tên nô lệ khổ sai, giẫy dụa
trong gông cùm của chế độ xã hội; loài người không tiến bộ văn minh mà thụt lùi
về trạng thái mông muội cổ sơ. </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIlMHtHYxxcJmmYIq1EZgT7KHkP8kHHcZPbnzPhwJdbbIl4CCQAUxFW8iUL_11L1E1nkTaOcXE7-9i00qZW21iI6rx7Pjl5q-W9RqT5ERgCeQscYfcRJUQz6BMd7nmXmzDwZvaMwjSVzs/s1600/chu+nghia+CS+3+.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="395" data-original-width="551" height="229" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIlMHtHYxxcJmmYIq1EZgT7KHkP8kHHcZPbnzPhwJdbbIl4CCQAUxFW8iUL_11L1E1nkTaOcXE7-9i00qZW21iI6rx7Pjl5q-W9RqT5ERgCeQscYfcRJUQz6BMd7nmXmzDwZvaMwjSVzs/s320/chu+nghia+CS+3+.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;"> Chủ nghĩa xã hội phản ứng lại chủ nghĩa cá nhân nơi
các xã hội tư bản, bài bác chủ nghĩa tự do về kinh tế và xem chủ trương tự do
về chính trị gây nên áp bức, bóc lột, tước bỏ tự do của con người, nhất là
thành phần công nhân, nông dân, thành phần vô sản được xem là thành phần chủ
yếu của tiến bộ xã hội. Chủ nghĩa xã hội lúc đầu quá nhiều tính cách lý tưởng
chủ trương nền </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘kinh tế cộng hữu’</span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">, thể chế </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘vô chính phủ’, </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">hủy bỏ tự do cạnh tranh
trước tiên về mặt kinh tế. Những nhà lý thuyết đầy tính không tưởng nầy, có thể
kể: </span></div>
<a name='more'></a>Saint Simon, Fourrier, nhất là Proudhon với câu nói bất hủ: <i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘Tư hữu là
ăn cắp’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">(la
propriété, c’est le vol). Từ chủ nghĩa không tưởng đó, hình thành </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘chủ nghĩa
xã hội khoa học’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">của Karl Marx và F. Engels, qua </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘duy vật lịch sử’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">và </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘duy vật
biện chứng’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">chủ
trương </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘đấu tranh giai cấp’</span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">, thiết lập </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘Nhà nước chuyên chính vô sản’</span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;"> tập thể hóa hết mọi tài
sản, công cụ, phương tiện, tư liệu sản xuất để tiến tới hủy bỏ Nhà nước, hủy bỏ
giai cấp, thiết lập chế độ Cộng sản phát triển. </span><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLvyHs3wnQaVA8THLeu4yP7Yp-tfwDSSljfn5Mpn4hY7uTfdNev_8OQ_UJno83D2h5viozT-1vt1eDJ1iARJE3pYtzxFo42pZg_8mN-JpKm0TOz0nZPj2XjVAa_VvppuV8T5CSDZSmHQY/s1600/chu+nghia+cs+2.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="480" data-original-width="525" height="292" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLvyHs3wnQaVA8THLeu4yP7Yp-tfwDSSljfn5Mpn4hY7uTfdNev_8OQ_UJno83D2h5viozT-1vt1eDJ1iARJE3pYtzxFo42pZg_8mN-JpKm0TOz0nZPj2XjVAa_VvppuV8T5CSDZSmHQY/s320/chu+nghia+cs+2.jpg" width="320" /></a><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">Chủ nghĩa </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘xã hội khoa học’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">cùng chế độ </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘vô sản
chuyên chính’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">của K. Marx và sau nầy Lénine áp dụng đã bị lịch sử thế giới đào thải
vì sai lạc ngay từ tiền đề </span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: Arial;">‘xóa bỏ tư hữu’ </span></i><span style="font-family: Arial; mso-bidi-font-style: italic;">(con người, thoạt sinh ra đã ‘tư hữu’ tấm
thân thể xác và phải tư hữu của cải để nuôi dưỡng tấm thân thể xác tồn tại), vì
đi ngược lại nhân tính và ngược lại diễn tiến tiến hóa của nhân sinh. Một số
nước hiện nay, gọi là ‘Cộng sản’ thực ra không theo đúng lý thuyết của Marx mà
chỉ dùng chiêu bài Cộng sản cho tham vọng quyền lực tư hữu và chiếm hữu của tập
đoàn cầm quyền. Chế độ đó tại Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Triều Tiên, CuBa hiện
nay, thực ra chỉ là thứ ‘chế độ Mafia’ trong tay một lớp người ‘thảo khấu’ tàn
ác, bất nhân và giả hình suốt mặt. Chủ nghĩa gọi là Cộng sản nầy chỉ phục vụ
cho cái Sống thể chất, làm triệt tiêu hai cái Sống Ý thức và Vô thức cùng hủy
hoại cái Tôi Chủ Thể nơi con người. - (</span><span style="font-family: Arial;">Lẽ
Đạo Và Tiến Hóa - Nguyễn Thùy & Trần Minh Xuân </span><span style="font-family: Wingdings; mso-ascii-font-family: Arial; mso-bidi-font-family: Arial; mso-char-type: symbol; mso-hansi-font-family: Arial; mso-symbol-font-family: Wingdings;"><span style="mso-char-type: symbol; mso-symbol-font-family: Wingdings;">v</span></span><span style="font-family: Arial;"> Cội Nguồn 2018)</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-32372257777210076322018-02-01T19:11:00.002-08:002018-02-01T19:11:32.758-08:00Đến bao giờ mới minh oan cho những người đã chết vì sự sai lầm trong chiến tranh Mậu thân 1968? <!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trần Kiêm Đoàn </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgf0jdL7y8UZBXjy1b1f0U7IK5glYgOK2Bh6hBKYppDPhmsgp5EMEHzdyIQH0BQLVr-LQI4VEfq_pw_M2jgrlK9lZ3nvaP4KUYxObEn6IJY68YKwsyYpNtFK4NPjUp9ZkYFnvnrzRTWEbs/s1600/1134.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="400" data-original-width="700" height="182" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgf0jdL7y8UZBXjy1b1f0U7IK5glYgOK2Bh6hBKYppDPhmsgp5EMEHzdyIQH0BQLVr-LQI4VEfq_pw_M2jgrlK9lZ3nvaP4KUYxObEn6IJY68YKwsyYpNtFK4NPjUp9ZkYFnvnrzRTWEbs/s320/1134.jpg" width="320" /></a><span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Chào anh Nguyễn Đắc Xuân và thưa quý Anh Chị trong list
emails nầy,</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Bây giờ ở California là 2:33 sáng, tôi vẫn chưa ngủ và tình
cờ nhận được email của anh Nguyễn Đắc Xuân viết đề nghị với nhà cầm quyền Việt
Nam về sự "Minh oan cho những người đã chết vì sự sai lầm trong chiến
tranh Mậu Thân 1968."</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tuy trong số quý Anh Chị có người tôi quen biết và cũng có
vị tôi chưa được hân hạnh biết; nhưng tôi tin rằng, tất cả chúng ta đều ở trong
một hoàn cảnh chứng nhân lịch sử và có đủ sự khách quan, công bằng để nắm bắt
và biện giải sự phê phán của lịch sử về chiến tranh Việt Nam và cuộc chiến Mậu
Thân 1968 mà cao điểm là tại Huế.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Riêng với quan điểm cá nhân tôi thì Cuộc Chiến Mậu Thân tại
Huế là một TỘI ÁC CHIẾN TRANH. Phòng hơi ngạt của Đức Quốc Xã tàn sát dân Do
Thái là một tội ác diệt chủng nhưng còn lý giải được vì xương sống của vấn đề
là sự kỳ thị chủng tộc thâm căn cố đế được hỗ trợ bởi chính trị và quân sự.
Nhưng cuộc tàn sát Mậu Thân ở Huế là tội ác giết người mặt đối mặt với đồng bào
nạn nhân mà thủ phạm giết người là kẻ nhân danh đi giải phóng. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhkmEwwaWf_Qppm6SDdk0KpT29Lsa8uKxgjsA9Epw8i0F-7T0i6zU-hx6-5nzqdnE28hCDsoMm6UTzQUbV6RVmvZwxgrQm03b37IqSMLKgRinM-ccqlXkcjUSzpiksKhoZLcmKNojwL9JU/s1600/Mauthan-Vietnam+Bulletin.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1167" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhkmEwwaWf_Qppm6SDdk0KpT29Lsa8uKxgjsA9Epw8i0F-7T0i6zU-hx6-5nzqdnE28hCDsoMm6UTzQUbV6RVmvZwxgrQm03b37IqSMLKgRinM-ccqlXkcjUSzpiksKhoZLcmKNojwL9JU/s320/Mauthan-Vietnam+Bulletin.jpg" width="233" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trong chiến tranh, hiện tượng giết oan, ta bắn nhầm mình,
bom rơi đạn lạc... là chuyện thường xảy ra. Nhưng trong trường hợp Mậu Thân Huế
thì sự giết người hàng loạt bằng những hình thức chôn sống, đánh đập nát thây
nạn nhân rồi vùi nông chạy trốn bởi đội ngũ những tên giết người máu lạnh như
thế thì không thể nhắm mắt quy vào "tai nạn hay sai lầm chiến tranh"
một cách chung chung được. Đó là một cuộc tàn sát có chỉ đạo và tính toán vì nó
xảy ra tại nhiều điểm trọng yếu chứ không phải riêng một nơi "đột
xuất" nào cả.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Nhưng "sự cố đã thành cố sự". Không ai quay ngược
được thời gian. Chẳng thể nào kêu ngững oan hồn thành người trở lại. Nhưng quan
trọng nhất là hiện tại.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Suốt 43 năm qua, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam từ đầu chí
cuối, từ cấp trung ương đến cấp địa phương, hằng năm vẫn tổ chức ăn mừng
"chiến thắng Mậu Thân", không một lời đề cập đến hàng nghìn nạn nhân
đã bị bàn tay đẫm máu của họ biến thành những oan hồn uổng tử. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ai là thủ phạm? Đã 50 năm, những tiếng hoan hô bầy đàn chỉ
càng làm cho những vết thương còn tươi rói lỡ loét, thê lương hơn mà thôi!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Thưa anh Nguyễn Đắc Xuân, một nhà nghiên cứu có sở học như
anh mà cũng mong Đảng Cộng sản và chính quyền của anh dẹp bớt đi sự tung hô
điên loạn, hạ băng cờ biểu ngữ để nhận sai lầm và xin lỗi nạn nhân trong thời
điểm này chăng?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjqq41mEuTejb0WqWvkBW1-_nw_7Qewli-6aI0SRZfuyeC09dShqfCW3bwsTEcpl3FNtHn8GLhaK3pFMNze28ykY99PtKAmPIPqEzliLsP2JPpHIZW3Hn-Fd0csMVNPWsR6R0xZqKJHr_g/s1600/482399_564943540184198_914383106_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="593" data-original-width="800" height="237" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjqq41mEuTejb0WqWvkBW1-_nw_7Qewli-6aI0SRZfuyeC09dShqfCW3bwsTEcpl3FNtHn8GLhaK3pFMNze28ykY99PtKAmPIPqEzliLsP2JPpHIZW3Hn-Fd0csMVNPWsR6R0xZqKJHr_g/s320/482399_564943540184198_914383106_n.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Thưa các Anh chị,</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Bảy năm trước, tôi có viết một bài nhan đề là “Oan khuất Mậu
Thân cần một lời xin lỗi” với ý hướng rằng: Những người nạn nhân bị thảm sát
Tết Mậu Thân, đa số bị oan ức, trong một biến cố hết sức đau thương và oan trái
cần phải được minh oan và có kẻ công khai chịu lỗi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Nếu có chút thời giờ mời các quý Anh Chị đọc sơ qua bài viết
của tôi bằng cách mở Link dưới đây:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">http://www.trankiemdoan.net/…/khoahoc-…/oankhuatmauthan.html</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Phía chịu trách nhiệm là người chủ động gây nên cuộc chiến
từ phía Hà Nội.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Thế lực chủ động cần phải có một lời xin lỗi. Sự xin lỗi này
phải ở mức độ QUỐC GIA và lãnh đạo của đất nước xin lỗi nạn nhân. Đó là “STATE
APOLOGY” (Quốc Gia Tạ Lỗi). Đây là lời nhận lỗi và xin lỗi ở tầm mức quốc gia
như chính phủ Đức chính thức xin lỗi người Do Thái đã bị tàn sát dưới thời
Hitler hay chính phủ Hoa Kỳ đã chính thức xin lỗi những người dân Nhật Bản đã
bị đưa vào trại tập trung trong thời đệ nhị thế chiến. Xin đừng hiểu và diễn
đạt ngang tầm với lời xin lỗi kiểu “Excuse - Sorry” theo khái niệm đời thường.
Theo công pháp quốc tế thì công hàm xin lỗi từ phía nguyên thủ quốc gia là một
thông điệp cao nhất mang tính chất ngoại giao và danh dự của cả nước chứ không
phải là lời xin lỗi như những chuyện đời thường.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiN6n4o_vnwVRp4a56b5lspYGeTAlV-ClN7qr_Ro7FZmDFyQugv9WMjU8-3xFEvTVCZOM1rI5qOfwgytqMVXA5lKwlKCf0c-hLwP6Hv2BCggxYGEmWwDCWznXAimCt7SmZ57HExy1hsfxQ/s1600/maxresdefault.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="385" data-original-width="336" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiN6n4o_vnwVRp4a56b5lspYGeTAlV-ClN7qr_Ro7FZmDFyQugv9WMjU8-3xFEvTVCZOM1rI5qOfwgytqMVXA5lKwlKCf0c-hLwP6Hv2BCggxYGEmWwDCWznXAimCt7SmZ57HExy1hsfxQ/s320/maxresdefault.jpg" width="279" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tiếc thay, tôi đã bị diễn dịch sai hay hiểu lầm bởi nhóm chữ
"xin lỗi" ! Có nhiều người cực đoan đã chụp mũ tôi là “bênh vực chế
độ cộng sản” và còn bịa chuyện là tôi ra sân bay đón anh Xuân mời vế nhà ở Mỹ
và cả hàng loạt những chuyện bịa đặt chụp mũ tôi "thân cộng" như thế
bởi vì tên tuổi của anh Nguyễn Đắc Xuân có sự dính mắc quá nghiệt ngã với biến
cố thảm sát Mậu Thân mà tôi lại viết về Mậu Thân... cần lời xin lỗi! Cũng theo
tâm lý đời thường thì oan trái Mậu Thân ở Huế cần phải giải quyết ở mức độ máu
đổi máu, xương đổi xương, mạng sống đổi mạng sống mới công bằng và ngang tầm
“cục đất quăng đi, hòn chì ném lại” chứ không thể nào chỉ có lời xin lỗi được.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Lịch sử chỉ sang trang mà chưa đổi quyển. Chiến tranh Việt
Nam là một sự thắng cuộc của phía CSVN miền Bắc và có tác dụng cùng ảnh hưởng
chính trị, kinh tế hàng trăm năm; nhưng biến cố Mậu Thân là một vết chàm thất
bại ghê khiếp vế mặt tâm lý, xã hội và nhân văn của chế độ Hà Nội không biết
tới mấy nghìn năm sau trong tâm tư người Việt Nam và xứ Huế đối với các thế hệ
tương lai. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Xin có đôi lời hồi âm như thế.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trước thềm năm mới xin kính chúc tất cả quý Anh Chị cùng gia
đình sức khỏe và an vui.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trần Kiêm Đoàn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-31881287057105929692018-01-27T08:39:00.001-08:002018-01-29T15:16:02.532-08:0065 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT - 1953 - 2018<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDPJfqb2DnwI8zZef5XCnMC5TXg64-6_CObe6EZexwnKONwJPSXRaE8J0tsUYHxHhO08FNefnhnhEyYZn2dPGIwRzNS5fjE4YHKCbTqVyMWfxgr5VTOCsTmzfsJ0dVW7So_80o2YUEF7c/s1600/Luat+CCRD+1953+-+Copy.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="448" data-original-width="327" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDPJfqb2DnwI8zZef5XCnMC5TXg64-6_CObe6EZexwnKONwJPSXRaE8J0tsUYHxHhO08FNefnhnhEyYZn2dPGIwRzNS5fjE4YHKCbTqVyMWfxgr5VTOCsTmzfsJ0dVW7So_80o2YUEF7c/s320/Luat+CCRD+1953+-+Copy.jpg" width="233" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong suốt dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Nam Bắc
1955-1975) có hai biến cố làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, đó là cuộc CCRĐ và
Cuộc Thảm Sát mậu thân 1968.<br />
Theo bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất
bản tại Hà Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai
đoạn sửa sai xác định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan.<span style="color: #333333; letter-spacing: -0.1pt;"></span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Con số 172.008 địa
chủ bị đấu tố, hành quyết cũng được ghi nhận trong bài “Land Reform in Vietnam”
(Wikipedia, the Encyclopedia): http://en.wikipedia.org/wiki/Class_enemies </span></div>
<br />
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ảnh 1. Luật Cải Cách Ruộng đất </span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ảnh 2. Bà Cát hanh Long, ngưoời địa chủ bị xử bắn đầu tiên trong CCRĐ.</span></i></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<i><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt;">Ảnh 3. Bố tôi cùng con cháu tại Las Vegas 2001 </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt;"> </span></i>
</div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjX0jqbj7KtXYlcQySS8-a9cy3f-vzQVpjlkHON_G0eJ5Dax-3aS0RlL4WAjOJLfDJzHDNR2V5VjMtcXuLbOUlCxpB606RAK8CIix5IbiUJfr3T_-HxmRtOVFcamnR7I4b-JbO5udsC3KU/s1600/%25C4%2590%25E1%25BB%258Ba+ch%25E1%25BB%25A7+Ng.+Th%25E1%25BB%258B+N%25C4%2583m-1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="318" data-original-width="414" height="245" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjX0jqbj7KtXYlcQySS8-a9cy3f-vzQVpjlkHON_G0eJ5Dax-3aS0RlL4WAjOJLfDJzHDNR2V5VjMtcXuLbOUlCxpB606RAK8CIix5IbiUJfr3T_-HxmRtOVFcamnR7I4b-JbO5udsC3KU/s320/%25C4%2590%25E1%25BB%258Ba+ch%25E1%25BB%25A7+Ng.+Th%25E1%25BB%258B+N%25C4%2583m-1.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhR498by6NV2dZ485kbtxqycKE0vIvtShjPIqYL4_iC_x1J8Od2UY9_qegScBCv4VIy8VB4lPNkJpRwl5Uky78LyGHwH3ACKoT0jbo5isMxLWriiM9FITSjkDE6Vs8Pxd2dVcf7vBFm-fM/s1600/phuc+son_+San+Jose+3.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="399" data-original-width="640" height="199" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhR498by6NV2dZ485kbtxqycKE0vIvtShjPIqYL4_iC_x1J8Od2UY9_qegScBCv4VIy8VB4lPNkJpRwl5Uky78LyGHwH3ACKoT0jbo5isMxLWriiM9FITSjkDE6Vs8Pxd2dVcf7vBFm-fM/s320/phuc+son_+San+Jose+3.jpg" width="320" /></a></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "verdana"; font-size: 14.0pt;">CHƯƠNG V</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "verdana"; font-size: 14.0pt;">BỐ TÔI - MỘT NGÀY VÀO TÙ CỘNG SẢN CŨNG KHÔNG</span></div>
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: VNI-Oxford; font-size: 20.0pt; mso-bidi-font-family: Tahoma;"><span style="mso-spacerun: yes;"></span></span></b><span style="color: #333333; font-family: "rockwell"; font-size: 20.0pt; letter-spacing: -0.4pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"></span>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt;"><br /></span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt;"></span>
</div>
<div class="MsoNormal">
<br />
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br />
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">1. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">M</span><span style="font-family: "tahoma";">ột</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> ngày sau khi gia đình tôi về “nhà
mới” là một túp lều dột nát, hai người du kích, một người đàn ông tên là Lê Lự
(là em con cô con cậu với bố tôi, gọi bố tôi bằng cậu), mang cây kiếm, đi với
một người đàn bà tên là <span style="letter-spacing: -.1pt;">Nuôi Đề, cầm cây gậy
đến túp nhà lều, nơi gia đình tôi trú ngụ. Hai người này mang bản án đến để bắt
bố tôi ký tên vào. Bố tôi ra hiệu, chỉ cho tôi cầm lấy tay ông ký nguệch ngoạc
vào bản án. Bố tôi ký xong, hai du kích cầm bản án, trước khi ra về họ dặn:</span></span><span style="font-family: "tahoma"; position: relative; top: 3.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Khi nào cha tụi bay ngồi dậy được phải đến báo cho nông
dân ngay, không thì chết cha bây hết!”</span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Sau khi ký vào bản án, bố tôi vẫn nằm im một chỗ trên cái
chõng tre như từ hơn nửa năm trước đó. Đêm đêm mẹ tôi vào nói chuyện thầm thì
với bố tôi. Một hôm mẹ tôi gọi tôi và người chị kế tôi lại nói nhỏ: “Thầy các
con không chịu đi tù, sẽ tự tử chết. Các con vào van lạy thầy con”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chị tôi và tôi vào chỗ bố tôi nằm, chị tôi khóc và năn nỉ: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- “Xin thầy đừng chết, thầy đi tù thì còn sống, còn có ngày
về với mẹ và chúng con”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chị em tôi ra trước bàn thờ tổ tiên vừa đặt tạm. Ông ngồi
xuống, chị tôi sụp xuống quỳ lạy, tôi quỳ theo, chị tôi khóc: “Con xin thầy,
thầy đừng chết, đừng bỏ mẹ và chúng con”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Bố tôi nén giấu xúc động, ông nói: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- “Thầy không thể sống được. Thầy không thể đi tù. Một ngày
vào tù cộng sản thầy cũng không. Khi thầy không còn nữa, các con phải thương và
đỡ đần công việc cho mẹ, lo nuôi các em. Nhớ chôn thầy ở chỗ đất cao góc vườn,
đầu hướng về đồng Nhà Sạ” (nơi có mộ phần ông cố và ông bà nội chúng tôi). </span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chúng tôi đau khổ buồn lo giây phút bố tôi uống thuốc độc,
như mẹ tôi cho biết. Thời gian nặng nề nhích đi từng giờ, từng ngày. Một <span style="letter-spacing: -.2pt;">hôm, giữa đêm khuya người anh họ tôi, đang bị truy
nã từ hơn một năm trước, trốn trong rừng quay về lén vào mái nhà tranh lụp xụp,
vào phòng thầm thì gì đó với bố mẹ tôi, cả đàn con chúng tôi thức dậy, bố tôi
và người anh họ vụt ra khỏi nhà, mất biệt. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuộc vượt thoát của bố tôi không phải là bỏ lại gia đình,
vợ con, xóm làng, đất nuớc… mà là bỏ lại cái chết đang mang trong tâm tư và
trên thân xác một cách dứt khoát, đoạn tuyệt. Khác với trường hợp các thuyền
nhân vượt biên sau năm 1975 họ đi tìm sự sống trong cái chết bằng sự rủi may,
bố tôi đi tìm sự sống đã được định đoạt mà phút lâm chung chỉ tính từng ngày
từng giờ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 18.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">2.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">CUỘC VƯỢT
THOÁT GIỮA LẰN RANH SỐNG CHẾT</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">.CHẶNG ĐẦU
ĐỜI LƯU LẠC</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Gần một năm trôi qua, trong đói khổ, tủi nhục tận cùng của
địa ngục trần gian ấy, mấy mẹ con chúng tôi, con mất cha, vợ mất chồng, cốt
nhục tương tàn, anh em ruột thịt không dám nhìn nhau, bà con họ hàng quay lưng
ngoảnh mặt. Chúng tôi sống trong lầm lũi, bị cô lập và ngược đãi... </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thế rồi, “sông có khúc, người có lúc”, một buổi tối đầu năm
1957, bố tôi cho người vượt biên giới Lào-Việt trở về nhắn tin gia đình chúng
tôi theo họ tìm đường trốn thoát. Mẹ tôi đi chợ Gia,</span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "verdana"; font-size: 11.5pt;"></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">bác Phú gái tìm gặp, kéo mẹ tôi ra bờ sông Tiêm cách chợ
vài ba chục mét, trao cho mẹ tôi một mảnh giấy bằng một phần tư trang vở học
trò, chữ viết của bố tôi: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Gia đình liên lạc
với người đưa tin này, thu xếp theo họ ra đi. Chỉ có một lần này thôi, không có
lần thứ hai. Phải dứt khoát ra đi để gia đình sum họp</i>”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông anh cả tôi được người nhà nhắn tin, nửa đêm đạp xe đạp
từ huyện về nhà, tôi và bà chị kế tôi sang nhà, ba anh em chúng tôi đi đến gặp
người liên lạc dẫn vào rừng tiếp xúc với một trong những người từ Lào về. Họ
chỉ <span style="letter-spacing: -.2pt;">bằng lòng cho Mẹ tôi và tôi đi, còn các
anh chị em tôi chờ: </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">– “Con địa chủ chết nhiều lắm rồi. Tụi bây chưa chết, chờ
đi chuyến sau”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Mẹ tôi không thể bỏ lại mấy đứa con để ra đi. Ông anh tôi
sắp đặt kế hoạch cho cả nhà đi cách xa phía sau tôi và mẹ tôi, đến điểm hẹn
trong rừng giữa đêm khuya, đặt họ trước việc đã rồi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">3.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">.1957 -
CHẶNG ĐẦU ĐỜI TỴ NẠN CỘNG SẢN</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chuyến xe nhà binh Lào dừng lại trước trụ sở Ty Cảnh sát
thị xã Thakhet. Mọi người xuống xe, tôi nằm lăn ra trên mặt đường nhựa, nhìn
lên bầu trời mà cảm nhận một giấc chiêm bao đã hiện thực. Bố tôi ôm lấy từng
đứa con, mẹ tôi nước mắt ràn rụa. Dòng lệ của hồi sinh, của mừng vui sum họp,
của hoạn nạn cay đắng, khổ đau đã thuộc về quá khứ. …</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma";">4.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">.PHÚC ĐỨC.
SỐ PHẦN VÀ ĐỊNH MỆNH</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tôi vẫn nghĩ rằng sự đời đưa đẩy, trong cái rủi có cái may,
trong niềm vui có nỗi buồn nhen nhúm; trong nỗi buồn lại le lói niềm vui. Bố mẹ
tôi, gia đình tôi từng nhìn lại những vinh nhục, thăng trầm mà chiêm nghiệm
phúc đức tổ tiên dành cho. Trong số hơn một trăm bảy mươi hai ngàn (172.000)
địa chủ bị đấu tố, bị giết oan trong thời kỳ CCRĐ, số người thoát chết, thoát
khỏi tù đày không có được bao nhiêu. Bố tôi đã thoát khỏi hoạn nạn, thoát chết
như một phép lạ.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Sau 16 năm ở Mỹ, lần đầu tiên về thăm quê (tháng 2-2009),
một người trong dòng tộc họ Trần Kim, phụ trách việc tế tự, hàng ngày tiếp đón
khách viếng thăm một ngôi đền được đưa vào danh mục di tích lịch sử, gặp bố
tôi, ông nói oang oang giữa đám đông vài chục người:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.3pt;">- “Bác về đây, tổ tiên dành bác lại.
Hồi đó bác không khôn khéo giả ốm, giả điên thì bác là người bị bắn chứ không
phải Ngô Hệ. Ngô Hệ </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">chết thay cho bác. Khi bắn Ngô Hệ, nó còn hỏi thằng T. ở
đâu?...”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tôi và cô em gái phải lái sang chuyện khác, lên tiếng hỏi:
“Chú được mấy cháu nội cháu ngoại rồi...?”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chẳng hay ho gì để nhắc lại những nỗi đau thương. Nhưng
hình như với nạn nhân, kể cả người ngoại cuộc, và kẻ chứng kiến vết thương dĩ
vãng đã nửa thế kỷ vẫn chưa liền da lành thịt. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Khuynh hướng đấu tranh diệt trừ cái ác chủ trương phải khắc
ghi và biến đau thương đó thành căm thù. Phải căm thù cái ác để tiêu diệt cái
ác. Nỗi bất hạnh ấy, thế hệ cha anh tôi là nạn nhân trực tiếp, thế hệ tôi vừa
là nạn nhân vừa là nhân chứng. Cả dân tộc phải hứng chịu một thế kỷ đau thương
nghiệt ngã, dù là kẻ thắng hay người thua, ngoại trừ bọn ngoại lai mất gốc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Lịch sử đang được thời gian lật lại từng trang để lương tri
soi rọi. Ngày nay không thiếu gì những người từng tham dự vào canh bạc xương
máu của dân tộc đã sửng sốt nhìn lại tội ác có chính bàn tay mình dính máu. Xin
hãy đọc một đoạn trong bài viết của một Đại tá QĐND cộng sản, 33 năm sau cuộc
chiến:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Định mệnh trớ trêu
đưa đẩy, chúng ta đã chọn con đường cách mạng vô sản! Sự lựa chọn ấy đã xác
định luôn cả bạn đường cho dân tộc ta là giai cấp vô sản thế giới! ‘Vô sản toàn
thế giới liên hiệp lại!’ Tiêu chí giai cấp được đưa lên trên hết. Dân tộc không
còn được tính đến. Dân tộc phải hòa tan trong giai cấp. Từ một khái niệm còn mơ
hồ, giai <span style="letter-spacing: .2pt;">cấp bỗng hiện hình sừng sững trùm
lên xã hội, đè xuống </span></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">từng số phận con
người! Từ đó, con người Việt Nam vốn bao dung, nhường nhịn "Chín bỏ làm
mười", "Tranh quyền cướp nước chi đây/ Coi nhau như bát nước đầy là
hơn", con người Việt Nam vốn chan chứa thương yêu "Thương người như
thể thương thân", dân tộc Việt Nam vốn rộng lòng đùm bọc "Nhiễu điều
phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng", bỗng thành
con người khác, dân tộc khác. </span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Con người ấy, dân
tộc ấy bỗng đằng đằng sát khí ôm súng lao vào hết cuộc chiến tranh này đến cuộc
chiến tranh khác, lâu dài và thảm khốc! Con người ấy, dân tộc ấy bỗng lạnh
lùng, cay nghiệt, tay cầm nghị quyết, mê</span></i><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> <i style="mso-bidi-font-style: normal;">mải đi từ cuộc đấu
tranh giai cấp này đến cuộc đấu tranh giai cấp khác. Chiến tranh kéo dài, mất mát
của chiến tranh trải rộng trên đất nước, đè nặng xuống số phận cả dân tộc. Đấu
tranh giai cấp triền miên, nỗi đau từ đấu tranh giai cấp thấm sâu vào hằng
triệu số phận con người. Bước vào cuộc chiến tranh từ Nam Bộ kháng chiến, ngày
23, tháng chín, năm 1945, đến khi quân đội Việt Nam rút khỏi Campuchia, 1989,
chúng ta mới thực sự bước ra khỏi cuộc chiến. Hơn bốn mươi năm trời liên tiếp
mấy cuộc binh đao khốc liệt. Và khốc liệt nhất, mất mát lớn nhất, đau thương <span style="letter-spacing: -.2pt;">lớn nhất, phân rã, li tán dân tộc lớn nhất là cuộc
tương tàn nam bắc hơn mười năm trời! Bọc trăm trứng của Mẹ Âu Cơ ngày nào nay
tan tác muôn nơi. Hàng triệu người trôi giạt tận góc biển chân trời nơi đất
khách quê người. Bản thân ...” </span></i></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">[Phạm Đình Trọng, Đại tá QĐND, Suy
Nghĩ từ Ấn Độ @talawas 3-2008]</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chủ nghĩa Mac-xit ngoại lai đã chực cướp từng cơ hội, hoành
hành, làm điên đảo cả toàn dân, kéo dài hậu quả tưởng chừng như vô tận. Từ tuổi
thiếu niên nhi đồng, tôi đã chứng kiến “con người ấy, dân tộc ấy bỗng đằng đằng
sát khí ôm súng lao vào hết cuộc chiến tranh này đến cuộc chiến tranh khác, lâu
dài và thảm khốc!”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Năm 1948, thanh niên quê tôi hăm hở “lao vào” đoàn thanh <span style="letter-spacing: .3pt;">niên cứu quốc. Từng buổi sáng tôi ùa ra khỏi nhà đi
xem </span>anh cả tôi cùng đoàn thanh niên xuống đường tập<span style="letter-spacing: .3pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">cơ bản thao diễn, tiếng hô diễn tập hòa lẫn tiếng hát làm
chộn rộn khung cảnh trầm lặng của xóm làng trước đó. Mấy tháng sau, những người
thanh niên ấy vắng bặt xóm làng đi theo kháng chiến và biệt ngày về. Anh cả tôi
nhờ trúng tuyển khóa giáo viên đi học sư phạm nên không phải “tòng quân”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Làng tôi có mấy thanh niên ra đi chiến dịch vào sanh ra tử
năm, bảy năm, mang trên vai lon lá, trong khi cha mẹ đẻ, cha mẹ vợ ở nhà bị quy
thành phần địa chủ, gục ngã giữa đấu trường, chết trong tù, chết trên đường
giải đến trại giam..!!</span></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-56477323280480223062018-01-26T14:37:00.003-08:002018-01-26T14:38:57.422-08:0065 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT / 1953 - 2018<!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong suốt dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Nam Bắc
1955-1975) có hai biến cố làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, đó là cuộc CCRĐ và
Cuộc Thảm Sát mậu thân 1968.<br />
Theo bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất
bản tại Hà Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai
đoạn sửa sai xác định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan.<span style="color: #333333; letter-spacing: -0.1pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Xem tiếp
tại </span><span style="font-size: 11.0pt;"><a href="http://coinguonwriters.blogspot.com/">http://coinguonwriters.blogspot.com/</a></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">Chương IV</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">THỰC CHẤT BIỆN PHÁP SỬA SAI</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">VAI TRÒ HỒ CHÍ MINH TRONG CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -0.1pt;"></span><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -0.1pt;"></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhIfvZhxLq7YSWx2K1TetEHDBK6FdtUGMLzmBXuNKgJnIvxcuw13kAggjA78D9AEj0EzBLhHIR6ZXDpCSDMebnqhKLQkls_D1AJ5wx4QBrAw3vxSmb-MqIskHM4Bu87v-fQIrpdw50DadM/s1600/11000-004-E4B2F311.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="300" data-original-width="235" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhIfvZhxLq7YSWx2K1TetEHDBK6FdtUGMLzmBXuNKgJnIvxcuw13kAggjA78D9AEj0EzBLhHIR6ZXDpCSDMebnqhKLQkls_D1AJ5wx4QBrAw3vxSmb-MqIskHM4Bu87v-fQIrpdw50DadM/s1600/11000-004-E4B2F311.jpg" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Từ năm 2008, sau khi một
tác giả người Đài Loan, GS Hồ Tuấn Hùng, tốt nghiệp khoa Lịch sử của Trường Đại
Học Quốc Lập Đài Loan, phổ biến một quyển sách có tựa đề "Hồ Chí Minh Sinh
Bình Khảo’’ chứng minh Hồ Chí Minh (HCM), lãnh tụ của Việt Nam không phải là
Nguyễn Ái Quốc – Nguyễn Tất Thành – Nguyễn Sinh Cung (người xã Kim Liên, Huyện Nam Đàn, tỉnh
Nghê An), mà là Hồ Tâp Chương (HTC) người Đài Loan – Trung Hoa. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Rất nhiều bài viết của
nhiều tác giả tên tu</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">ổi
<span style="color: black; letter-spacing: -0.1pt;">đưa ra những </span><span style="color: black; letter-spacing: -0.2pt;">phân tích, nhận định, nhưng chưa có ai
khẳng định, quả quyết </span><span style="color: black; letter-spacing: -0.1pt;">quan
điểm của mình về câu chuyện HCM là Hồ Tập Chương, thật hay giả. Hầu hết đồng ý
sự thật sẽ được sáng tỏ khi đảng CSVN cho thử DNA xác ướp. </span><span style="color: black; letter-spacing: -0.2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Điều khiến dư luận mọi giới thắc mắc là tại
sao, cho đến nay, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn hoàn toàn im lặng. Khi các
thông tin này được tung ra, đảng CSVN không hề mở miệng lên tiếng phản
đối, giải thích hay trấn an dư luận. </span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tất cả những tư liệu liên
quan đến cuộc đời của Hồ Chí Minh ở Hà Nội, trong thư khố của Hoa Nam và Mạc Tư
Khoa vẫn còn bị niêm phong, không ai có quyền tham khảo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuối cùng, điều chắc chắn, người ta nhận ra
chính ông HCM đã thực hiện cuộc Cải Cách Ruộng đất tàn ác, rập theo mô thức của
TQ tại Việt Nam, nhẫn tâm xử bắn người phụ nữ có lòng, bà Nguyễn Thị Năm, người
từng</span><span style="color: black; font-size: 11.5pt;"> </span><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">nuôi Lê Đức Thọ, Phạm
Văn Đồng và Trường Chinh…, cùng hàng trăm nghìn <span style="letter-spacing: -.2pt;">người dân VN vô tội khác, trực tiếp hay gián tiếp bị giết chết …</span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Dưới sự quản
lý của chính phủ Hồ Chí Minh, 9 năm kháng chiến chống Pháp, vùng nào gọi là “tự
do”, ở đó có chủ trương hợp làng, hợp xã, hợp tự…, để xóa mọi địa danh truyền
thống Việt, nhất là những địa danh và di sản văn hóa còn dấu vết cuộc kháng
chiến chống nhà Minh thế kỷ XV. Cải cách ruộng đất, chỉnh đốn tổ chức, cải tạo
công thương nghiệp tư bản tư doanh, xét cho cùng đều nhằm tiêu diệt đội ngũ
nhân sĩ trí thức, di sản văn hóa truyền thống dân tộc. <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Hồ Chí Minh nhận lệnh từ</span> <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Mao</span>,
nh</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">ững</span><b><span style="color: #9b00d3; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> </span></b><span lang="EN" style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">gì quân Minh thế kỷ
XV chủ tâm triệt phá mà phá chưa hết thì Hồ Chí Minh phá tiếp. Đình chùa bị HCM
triệt phá để thủ tiêu nền văn hóa dân tộc...</span><b><span lang="EN" style="color: #9b00d3; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> </span></b><span lang="EN" style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cái gọi là <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Cải cách ruộng đất</span></span><span lang="EN" style="color: #9b00d3; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> </span><span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">mà Hồ Chí Minh
hô hào tổ chức thực hiện là chủ trương diệt chủng do Mao Trạch Đông đề xướng.<b><span style="color: #9b00d3;"> </span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Khi dân mình
bị giết, những người ưu tú của dân tộc Việt đã bị bắn, bị chém, bị chôn sống,
bị đập bằng cào, cuốc, gậy gộc, gạch đá... HCM không hề đau xót, mà trái lại
còn hoan hỷ. <b><span style="color: #9b00d3;"></span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-autospace: none;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chân tướng tội
ác của CCRĐ bị dư luận phản đối, có nguy cơ bị lật mặt thì đảng CSVN vội vã xoa
dịu, gọi là “sửa sai”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Để chạy tội, <span style="letter-spacing: .2pt;">Hồ Chí Minh đưa Võ Nguyên Giáp là người được coi là
tác </span>giả chiến công Điện Biên Phủ xin lỗi toàn dân. Hồ Chí Minh đứng đàng
sau vỗ tay theo bài dạy của quan thầy “Ngọa sơn quan hổ đấu”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tình trạng xã hội nông thôn trong thời kỳ CCRĐ cực kỳ hỗn
độn. Thành phần bần cố nông “cốt cán” dựa hơi cán bộ đội Cải Cách, xưng hùng
xưng bá, tự tung tự tác, thẳng tay đàn áp, truy bức, trấn lột bất cứ người nào.
Trong khoảng thời <span style="letter-spacing: -.1pt;">gian từ 1954 đến 1956,
danh từ “Địa chủ” nghe rất rùng rợn,</span> <span style="letter-spacing: -.1pt;">một
ám ảnh kinh hoàng cho con cái, thân nhân những gia đình bị khép vào thành phần
này. Bản thân những người địachủ bị miệt thị ghê tởm hơn cả một con súc vật. Xã
hội bị đảo lộn mọi tôn ti trật tự, luân lý đạo đức hoàn toàn bại hoại.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Một số gia đình địa chủ có con em là bộ đội, cán bộ thoát
ly, ở nhà cha mẹ bị đấu tố, có người bị tử hình, tài sản bị tịch thu... Tình
trạng đó khiến những người nông dân lương thiện sa sút tinh thần, hoang mang
giao động, những người từng dấn thân xông pha phục vụ chấn động niềm tin. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.3pt;">Trước tình trạng người dân chao đảo
oán than, đảng CSVN buộc phải có biện pháp xoa dịu. Tháng 9 năm 1956, Hội nghị
lần thứ 10 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động phải ra quyết định: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngưng chức Tổng Bí Thư của Trường Chinh, khai trừ Hoàng
Quốc Việt và Lê Văn Lương khỏi Bộ Chính trị; loại Hồ Viết Thắng ra khỏi Ban
Chấp hành Trung ương.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Vậy có phải sự
thật là ông Hồ Chí Minh vô can và ông đã khóc khi nghe biết người dân đã bị
hành hạ, chết chóc oan nghiệt trong những vòng tai họa của cuộc CCRĐ?? </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Qua bài viết của những người trong cuộc như các ông Bùi
Tín, <span style="color: black;">Nguyễn Minh Cần, Vũ Thư Hiên, Trần Đĩnh</span>
khẳng định <span style="letter-spacing: .2pt;">thì “người chịu trách nhiệm chính
là ông Hồ Chí Minh, chứ </span>không phải là Trường Chinh. Trường Chinh chỉ là
con dê tế thần cho ông Hồ".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="letter-spacing: .2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong nhiều thập niên qua vai trò của Hồ Chí Minh trong
CCRĐ vẫn được đặt ra với nhiều câu hỏi. Có thật ông chỉ theo lệnh của </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Stalin và Mao Trạch Đông? Có thật ông chỉ là thiểu số không
đủ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">quyền lực để ảnh hưởng đến các cố vấn <span style="letter-spacing: -.1pt;">Trung Quốc? Có phải ông chỉ muốn tiến hành giảm
tô? Có phải ông đã khóc khi biết được những tội ác do CCRĐ gây ra?</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong cuốn “Đèn Cù”, tác giả </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trần Đĩnh</span></b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">, người từng viết tiểu sử Hồ Chí Minh ghi rõ, </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">trong buổi đấu tố bà Nguyễn Thị Năm, Hồ Chí Minh đội nón,
mang râu, cải trang xem cuộc đấu tố và xử tử bà Năm</span></b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">…, </span><span style="color: navy; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">(</span><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Đèn Cù, Trần Đĩnh,
Người Việt California 2014).<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="color: black; font-size: 11.5pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cũng theo Trần Đĩnh, tác giả bài báo "Địa chủ Ác
ghê" chính là Hồ Chí Minh. <b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: maroon;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="color: blue;"></span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Để “minh họa”, người viết xin lược trích một số
những chi</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> tiết trong
bài viết của <span style="color: black;">ông Nguyễn Quang Duy (*)</span> hầu cung
cấp cho bạn đọc tài liệu truy cứu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tuy nhiên, với các dữ kiện được minh chứng ở trên, nếu đúng</span><span style="font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">giả thuyết</span><span style="font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hồ Chí Minh chính là Hồ Tập Chương,
người gốc Hẹ, một điệp viên của tình báo Hoa Nam cài đặt vào lãnh đạo đảng Lao
Động Việt Nam, thì những nghi vấn về vai trò HCM trong CCRĐ không còn là vấn đề
cần tranh luận nữa. Mọi việc đã sáng tỏ. HCM là người chủ truơng thực hiện cuộc
CCRĐ theo chỉ thị của Stalin và Mao Trạch Đông.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Bài viết của tác giả <span style="color: black;">Nguyễn Quang Duy:</span><span style="color: blue;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“... Hồ Chí Minh đã hiểu rất rõ nguyện vọng "người cày
có ruộng" của nông dân Việt Nam. Khi còn ở Pháp ông có viết một
số bài lên án việc chiếm hữu đất đai của thực dân Pháp và của nhà thờ Công
giáo. Trong thời gian hoạt động tại Trung Hoa, ông tiếp nhận và để tâm nghiên
cứu cách mạng thổ địa tại đây. Nó vừa là một phương tiện đấu tranh giai cấp,
vừa để<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>xây dựng chuyên chế vô sản. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Trong một lá thư gởi các lãnh đạo Quốc
tế Nông dân đề ngày</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">8/2/1928,
ông viết: "Tôi tranh thủ thời gian viết ‘những ký ức của tôi' về phong
trào nông dân, chủ yếu là phong trào Hải Lục Phong, nơi có các xô-viết nông
dân. Người ‘anh hùng' trong ‘những ký ức của tôi' chính là đồng chí Bành Bái,
cựu Dân ủy nông nghiệp của Xô-viết Quảng Châu và hiện là lãnh tụ của nông dân
cách mạng." (Hồ Chí Minh Toàn tập, tập 2 trang 265). Năm 1953 tại Hội nghị
nông hội và dân vận toàn quốc, ông lại nhắc đến: "...đồng chí Bành Bái ở
Trung Quốc, gia đình đồng chí là đại địa chủ, đại phong kiến, nhưng đồng chí ấy
đã tổ chức và lãnh đạo nông dân đấu tranh rất quyết liệt chống địa chủ phong
kiến" (Hồ Chí Minh Toàn tập, tập 2 trang 357). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Ngày 25/1/1953, tại Hội nghị lần thứ
tư của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động, Hồ Chí Minh chủ toạ, đọc báo cáo
đề ra nhiệm vụ phát động quần chúng triệt để giảm tô, thực hiện giảm tức, đấu
tranh chống giai cấp địa chủ phong kiến, tiến đến CCRĐ. Ít tháng sau, Đảng CS
đã lãnh đạo nông dân nổi dậy ở nhiều nơi, đặc biệt là ở Nghệ An và Hà Tĩnh.
Khẩu hiệu "trí - phú - địa - hào, đào tận gốc, trốc tận rễ" được dùng
làm tiêu đề cho cuộc đấu tranh mới - đấu tranh triệt tiêu giai cấp địa chủ và
phong kiến. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngày 12/4/1953 Hồ Chí Minh ban hành Sắc lệnh số 150 SL về
cải cách ruộng đất, tịch thu ruộng đất của thực dân Pháp<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và địa chủ phản động chia lại cho nông dân
nghèo. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngày 14/11/1953, Hội nghị lần thứ 5 Ban Chấp hành Trung
ương và Hội nghị toàn quốc của Đảng Lao động đã quyết định tiến hành CCRĐ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong báo cáo trước Quốc hội khoá I kỳ họp lần thứ ba, ông
Hồ đã phát biểu "Phương châm của cải cách ruộng </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">đất là: phóng tay phát động quần chúng nông dân" (Hồ
Chí Minh Toàn tập, tập 6 trang 509). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Văn Trấn,
nguyên Đại biểu Quốc hội khoá I, <span style="letter-spacing: .3pt;">đại diện Sài
Gòn Chợ Lớn, giải thích "phóng tay" nghiã là </span>"cứ việc làm
mạnh thả cửa" (Nguyễn Văn Trấn, trang 266).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần giải thích "là làm hết sức mãnh
liệt, thẳng tay, không khoan nhượng, không thương xót, cho dù quá trớn, quá tả
cũng không đáng sợ". Ông còn cho biết: "Ông Hồ đã dùng hình ảnh dễ
hiểu: khi uốn thanh tre cong cho nó thẳng ra, phải uốn quá đi một tí và giữ lâu
lâu, rồi thả tay ra thì nó mới thẳng được". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Văn Trấn than rằng "Trời ơi! Đảng của tôi
đã nghe lời người ngoài, kéo khúc cây cong quá trớn. Nó bật lại <span style="letter-spacing: -.2pt;">giết chết bao nhiêu vạn sinh linh." (Nguyễn
Văn Trấn, trang 266). </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cũng trong báo cáo trước Quốc hội này, Hồ Chí Minh đã ra
chỉ tiêu: "Giai cấp địa chủ phong kiến không đầy 5 phần trăm dân số, mà
chúng và thực dân chiếm hết 7 phần 10 ruộng đất..." </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chính chỉ tiêu này đã: "... giết chết bao nhiêu vạn
sinh linh".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>(Hồ Chí Minh Toàn tập,
tập 6 trang 509). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<img border="0" height="286" src="file:///C:\Users\SONGNH~1\AppData\Local\Temp\msohtml1\01\clip_image004.jpg" width="432" /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: VNI-Swiss-Light; font-size: 10.5pt; letter-spacing: -.2pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">Một địa chủ bị đấu gục. Ảnh: Nhiếp ảnh
gia Liên Xô Dmitri Baltermants (1912-1990) chụp tại Miền Bắc Việt Nam
năm 1955</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần giải thích "là làm hết sức mãnh
liệt, thẳng tay, không khoan nhượng, không thương xót, cho dù quá trớn, quá tả
cũng không đáng sợ". Ông còn cho biết: "Ông Hồ đã dùng hình ảnh dễ
hiểu: khi uốn thanh tre cong cho nó thẳng ra, phải uốn quá đi một tí và giữ lâu
lâu, rồi thả tay ra thì nó mới thẳng được". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Văn Trấn than rằng "Trời ơi! Đảng của tôi
đã nghe lời người ngoài, kéo khúc cây cong quá trớn. Nó bật lại <span style="letter-spacing: -.2pt;">giết chết bao nhiêu vạn sinh linh." (Nguyễn
Văn Trấn, trang 266). </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cũng trong báo cáo trước Quốc hội này, Hồ Chí Minh đã ra
chỉ tiêu: "Giai cấp địa chủ phong kiến không đầy 5 phần trăm dân số, mà
chúng và thực dân chiếm hết 7 phần 10 ruộng đất..." Chính chỉ tiêu này đã:
"... giết chết bao nhiêu vạn sinh linh".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>(Hồ Chí Minh Toàn tập, tập 6 trang 509). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong thời gian tiến hành giảm tô tiến đến CCRĐ, sáu xã tại
huyện Đại Từ, tỉnh Thái Nguyên đã được chọn làm thí điểm. Người đầu tiên bị
mang ra xử bắn là bà Nguyễn Thị Năm. Bà còn được gọi là bà Cát Hanh Long (xem
Nguyễn Minh Cần). Bà làngười đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo <span style="letter-spacing: .2pt;">cộng sản như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm
Văn </span>Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản... trong thời gian Đảng CS
còn hoạt động bí mật. Hai con trai bà, ông Nguyễn Công và ông Nguyễn Hanh đều
theo Việt Minh từ trước 1945. Khi CCRĐ được phát động, ông Nguyễn Công đang làm
Chính uỷ trung đoàn và ông Nguyễn Hanh là đại đội phó bộ đội thông tin. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Thành Tín cũng viết "Ông Hoàng
Quốc Việt kể lại rằng hồi ấy ông chạy về Hà Nội, báo cáo việc hệ trọng này với
ông Hồ Chí Minh. Ông Hồ chăm chú nghe rồi phát biểu: “Không ổn! Không thể mở
đầu chiến dịch bằng cách nổ súng vào một phụ nữ, và lại là một người từng nuôi
cán bộ cộng sản và mẹ một chính uỷ trung đoàn Quân đội Nhân dân đang tại chức”.
Ông hẹn sẽ can thiệp, sẽ nói với Trường Chinh về chuyện hệ trọng và cấp bách
này". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thành Tín viết tiếp: "Thế nhưng không có gì động theo
hướng đó cả! Bởi vì người ta mượn cớ đã quá chậm. Các phóng viên báo chí, các
nhà văn hạ phóng tham gia cải cách đã viết sẵn bài tố cáo, lên án, kết tội bà
Năm rồi". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong hồi ký “Giọt Nước Trong Biển Cả”, ông Hoàng Văn Hoan
đã cho rằng Ủy ban CCRĐ "... tự cho phép các đội CCRĐ được bắn vào địa chủ
gian ác để nâng cao khí thế nông dân. Việc bắn địa chủ mở đầu từ Thái Nguyên,
sau lan tràn đi nhiều nơi, coi là một phương pháp tốt, để nâng cao uy thế của
nông dân." </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần, nguyên Phó chủ tịch thành phố Hà Nội,
đã hết sức ưu tư về việc "những người lãnh đạo cộng sản trong Bộ Chính trị
và đứng đầu chính phủ đã từng được bà che giấu, nuôi ăn, tặng vàng, nay đang
làm Chủ tịch nước, Tổng Bí thư, Ủy viên ban chấp hành, Thủ tướng, Phó Thủ tướng
đã lạnh lùng chuẩn y một bản án tử hình như vậy! Phát súng đầu tiên của CCRĐ nổ
vào đầu của một người phụ nữ yêu nước đã từng giúp đỡ cho những người cộng sản!
Phát súng đó tự nó đã nói lên nhiều điều về các lãnh tụ cộng sản! Nó báo trước
những tai họa khôn lường cho toàn dân tộc!". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Nhà văn Vũ Thư Hiên nhận xét một cách dứt khoát: "Câu
chuyện về Hồ Chí Minh trong thâm tâm chống lại chủ trương Cải cách ruộng đất,
bực bội vì việc mở màn bằng việc bắn một người đàn bà, như một số người bào
chữa cho ông là một chuyện tầmphào. Một lệnh ông Hồ ban ra không phải là chỉ
cứu được bà Nguyễn Thị Năm, nó còn cứu hằng ngàn người bị giết oan trong cả Cải
cách ruộng đất, lẫn Chỉnh đốn tổ chức do Lê Văn Lương song song tiến hành. Ông
không cứu ai cho tới khi những sai lầm tích tụ lại thành cái nhọt bọc. Lúc cái nhọt
bọc vỡ ra ông mới tỉnh cơn mê. Nhưng đã muộn" . </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vũ Thư Hiên còn cho biết ông Vũ Đình Huỳnh, nguyên thư ký
riêng của Hồ Chí Minh, đã nói thẳng với ông Hồ: "Máu đồng bào, đồng chí đã
đổ mà Bác vẫn còn ngồi yên được à? Chúng ta tuy không có học, chúng ta dốt,
chúng ta phải vừalàm vừa học xây dựng chính quyền, vì dốt nát chúng ta mắc mọi
sai lầm, nhưng chúng ta không có quyền để tay chúng ta nhuốm máu đồng bào đồng
chí". Cũng qua Vũ Thư Hiên ta biết được ông Vũ Đình Huỳnh đã "...
khẳng định người chịu trách nhiệm chính là ông Hồ Chí Minh, chứ không phải là
Trường Chinh. Trường Chinh chỉ là con dê tế thần cho ông Hồ". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vụ án Nguyễn Thị Năm nói riêng và CCRĐ nói chung còn rất
nhiều uẩn khúc. Những uẩn khúc này không phải chỉ liên quan đến các nạn nhân
hay gia đình nạn nhân CCRĐ. Nó còn in đậm nét trong tâm trí của những người đã
một thời tin vào chủ nghĩa cộng sản, vào lý tưởng cộng sản, vào sự lãnh đạo của
Hồ Chí Minh và ĐCS, trong đó có người từng trực tiếp tham gia CCRĐ. Những uẩn
khúc này cần phải được làm sáng tỏ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong tập tài liệu Phát động quần chúng và tăng gia sản
xuất của tác giả C.B. do báo Nhân Dân xuất bản năm 1955, trang 27 và 28, có bài
"Địa chủ ác ghê". Bài viết này đã được đăng trên báo Nhân Dân ngày 21
tháng 7 năm 1953 và phổ biến lại trong tập liệu này. Đúng như nhà báo Thành Tín
cho biết, "các phóng viên báo chí, các nhà văn hạ phóng <span style="letter-spacing: .2pt;">tham gia cải cách đã viết sẵn bài tố cáo, lên án,
kết tội bà </span>Năm rồi".</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cho tới ngày hôm nay, khi mà đảng CSVN không còn có thể
bưng bít, khi mà các tác giả là nhân chứng sống, chứng kiến các cuộc đấu tố tại
các địa phương đã vượt qua nỗi sợ hãi, đã thẳng thắn viết ra những gì họ nhìn
thấy, họ nghe biết. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trần Đĩnh trong tác phẩm Đèn Cù, khẳng định, tác giả bài
báo "Địa chủ Ác ghê" chính là Hồ Chí Minh. Tác giả Nguyễn Văn Trấn,
trong cuốn “Viết Cho Mẹ Và Quốc Hội” đã kể rằng, có lần ông hỏi ông Tôn Đức
Thắng, Phó Chủ Tịch VN Dân Chủ Cộng Hòa, tại sao để cho cải cách ruộng đất giết
dân như vậy? Đang ngồi, ông Tôn Đức Thắng bật dậy khỏi ghế, vừa đi vừa văng tục:
“ĐM, tao cũng sợ nó, mày biểu tao còn dám nói cái gì.”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Từ sau những đợt đấu tố thanh trừng
gây kinh hoàng trên toàn miền Bắc, nhiều học giả, sử gia và nhà nghiên cứu xã
hội Việt Nam
và ngoại quốc đã chú tâm xem xét toàn bộ thảm kịch. Một nhận định chung cho
rằng có hơn 70% người bị quy vào thành phần địa chủ và phú nông là quy sai. </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trường hợp xử tử bà
Nguyễn Thị Năm là một điển hình. Bà Năm là chủ hiệu Cát Hanh Long ở Hà Nội, mẹ
nuôi của Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng và Trường Chinh. Bà có con trai <span style="letter-spacing: .2pt;">là Trung Đoàn trưởng một Trung đoàn của Quân đội
Nhân </span>dân Việt Nam.
Trong Tuần Lễ Vàng, gia đình bà đã hiến 100 lạng vàng cho chính quyền VNDCCH
mới thành lập. <span style="letter-spacing: .2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Gia đình tôi, khoảng cuối năm 1957 đã vượt biên đến
Lào<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>nhận được thư ông anh tôi gửi từ Hà
Tĩnh via (qua) Hong Kong thông báo cho bố mẹ tôi biết CCRĐ đã được sửa sai, bố
mẹ tôi đã được trả lại thành phần. Thư có đoạn mong gia đình trở về sum họp. Nhà
của bố mẹ tôi gồm ba căn nhà ngang và hai căn nhà dọc, có vườn rộng, nhiều loại
cây ăn trái, có vườn cau, ao nuôi cá... bị tịch thu chia cho hai gia đình cố
nông chiếm ngụ. Khi có lệnh sửa sai, ông anh tôi là giáo viên, làm đơn <span style="letter-spacing: .1pt;">xin Ty Giáo dục tỉnh chứng nhận và giới thiệu sang
xin bút </span><span style="letter-spacing: -.1pt;">phê của Uỷ Ban và Công an
tỉnh, đem về địa phương xin lại ngôi nhà. Đang lúc có biện pháp sửa sai, để xoa
dịu dư luận nên thủ tục lấy lại nhà tương đối dễ dàng. Cuối cùng gia đình ông
anh tôi được trở về tổ ấm cũ, có nơi thờ phụng tổ tiên.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Ngày mà đảng cho vào chiếm ngụ nhà
tịch thu của địa chủ, những cố nông cốt cán ấy như người trúng số, như nằm mơ,
bỗng dưng từ khố rách áo ôm, chui ra chui vào một túp nhà tranh lụp xụp, một
sáng một chiều trở thành chủ nhân một tòa nhà rộng rãi khang trang. Hết lời ca
ngợi, biết ơn đảng! Ngày phải thu dọn, gom góp mấy cái chén đĩa, nồi niêu, rổ
rá sắp vào quang gánh bước ra khỏi nhà, đứng giữa sân, đứng trước ngõ vừa khóc
vừa la: “Ơi đảng ơi là đảng! Đảng lừa bịp </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: 0.2pt;">chúng tôi! Ơi trời ơi là trời! Bây giờ
ăn đâu? Ở đâu?...”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Những người này khi trở lại với công việc làm ăn sinh sống
thì đã hai bàn tay trắng, nhà không, vách trống, không nơi nương tựa, không còn
nơi để làm thuê, làm mướn, lâm vào cảnh đói rách cùng cực. Có người phải đi
hành khất độ nhật, thân xác liệt nhược, chết dần chết mòn thê thảm. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Nhà cửa địa chủ khi lấy lại đã bị phá
phách tả tơi. Chạn bếp, bàn thờ đã bị tháo gỡ xuống làm củi. Ngoài vườn, cây
cối bị đốn ngã, cưa chẻ làm củi chụm bếp, sưởi ấm mùa đông. Tất cả tiêu điều
ngay sau khi chủ nhà bị đuổi ra khỏi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong thời gian CCRĐ, đám bần cố nông cốt cán vung tay lộng
hành, vu vạ, trấn áp, cướp của giết người vô tội vạ. Người đi chợ mang bán ít
trái cam trái bưởi, vài ký đậu, kí lạc, lỡ gặp đám “cốt cán” là bị gán cho tội
“phân tán tài sản” bị tịch thu, cướp đoạt. Bà Thái Thị Trường, vợ một đại úy bộ
đội, lúc ấy đang công tác ở Liên Xô, ở nhà bố mẹ bị quy địa chủ, bố vợ chết
trong tù, tài sản bị tịch thu. Bà Trường phải chạy chợ, mua từ chợ này bán ở
chợ kia kiếm gạo nuôi con. Một hôm bị một cốt cán tên Tý đón đường lục xét lấy
hết cả gánh hàng: đậu, bắp, môn khoai và nhiều thứ khác đem về trụ sở Ủy Ban,
bảo về xin giấy địa phương chứng nhận, sẽ được trả lại. Hôm sau bà Trường mang
giấy chứng nhận tới thì được trả lời “tang vật đã chuyển lên cấp trên!”. Bà
Trường gạt nước mắt ra về! Chồng bà Trường sau 1975 là Đại tá làm việc tại QK7.
Những “cốt cán” kia đã mồ xanh cỏ từ nhiều năm trước!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Năm 2010, bà Trường được một người cháu gọi bằng dì ruột
làm thư mời, bảo lãnh sang Mỹ thăm gia đình cháu tại Boston, Massechussette,
trong nhà có quyển Nửa Thế Kỷ VN (ấn bản lần thứ hai), bà đọc quyển sách này,
khi đọc <span style="letter-spacing: .3pt;">đến chi tiết nói về cảnh ngộ của bà
thời CCRĐ, đứa cháu </span>cho tôi biết "dì khóc nức nở như đứa trẻ".<span style="letter-spacing: .3pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Một trường hợp “chết người” khác tiêu biểu trong muôn một
những tai ách mà con cháu, gia đình địa chủ phải hứng chịu trong thời kỳ đó:
gia đình ông bà Trần Thựu xã Phú Gia, ông tự tử chết chưa quá một trăm ngày,
một hôm đứa cháu nội bảy tuổi sang nhà hàng xóm chơi, đám trẻ xúm nhau gọt mía
ăn. Đứa con hàng xóm bị đứt tay chảy máu, òa lên khóc. Cha mẹ đứa bé và hàng
xóm chạy đến, trong số có Phan Châu, cán bộ cốt cán cho là địa chủ xúi cháu
mình chém con nông dân để trả thù. Y ra lệnh bắt bà Thựu giam giữ hành hạ suốt
nhiều ngày đêm. Bà Thựu trên 70 tuổi uất nghẹn vì oan ức, trốn ra mồ chồng treo
cổ chết.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vì những hành vi man rợ giữa những người trong cùng chòm
xóm không xa lạ gì nhau, đã hãm hại, triệt hạ người khác, nên “Ban sửa sai” đã
rất khó khăn trong việc tổ chức những buổi hội họp. Nhiều vụ lộn xộn xẩy ra.
Nhiều cảnh xô xát, hoặc hăm dọa thanh toán các cán bộ cốt cán rễ chuỗi để trả
thù. Nhiều cuộc họp bất thành, xung đột xẩy ra nhiều nơi giữa cốt cán rễ chuỗi
trong CCRĐ và con cái, gia đình những địa chủ uất ức vì người cha bị tử hình
hoặc chết trong tù.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tại vùng Loan Dạ, con cái bà Ngô Hệ vác dao đến chỗ họp
rượt chém, đuổi về tận nhà những người trước đó đấu tố, xử tử chồng bà. Các cán
bộ rễ chuỗi phải lẩn trốn, không dám xuất hiện. Ban sửa sai đã phải vận dụng
mọi cách, đến <span style="letter-spacing: .1pt;">nhà an ủi, khuyến dụ Bà Ngô Hệ,
trả lại thành phần Trung</span> nông, trả lại nhà và vườn, trên nguyên tắc,
được tham gia mọi sinh hoạt bình đẳng với nông dân. Các phiên họp sau đó mới tổ
chức được yên ổn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">Kết quả sửa sai tại xã Phú Gia, con số
trên 20 địa chủ, từ: một án tử hình, một án 20 năm, bốn án 18 năm và các án 5
năm tù, đến các án tịch thu tài sản trong CCRĐ được sửa lại:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Một địa chủ kháng chiến</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Một địa chủ có công với cách mạng</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Những địa chủ bị quy sai khác được trả lại thành phần Phú
nông hoặc Trung nông. <span style="color: black;">[“Phú Gia - Lịch Sử Sự Tích” –
sđd].</span><span style="color: blue;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">MIỆT TH</span><span style="font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ị VÀ TƯỚC ĐOẠT MỌI QUYỀN SỐNG TỐI THIỂU</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Trong CCRĐ, không những bản thân địa
chủ bị miệt thị ghê tởm hơn cả súc vật, con cháu địa chủ cũng bị hành hạ cả thể
xác lẫn tinh thần, bị gạt ra ngoài lề xã hội, bị tước đoạt mọi quyền sống tối
thiểu, kể cả quyền tự do luyến ái, tự do hôn nhân.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trường hợp Nhà thơ Hữu Loan, sau CCRĐ về thăm một gia đình
địa chủ từng nuôi đại đội lính do ông chỉ huy, gặp người con gái của gia đình
địa chủ này sống vất vưởng, không nơi nuơng tựa, hàng ngày ra đồng mót lúa, mót
khoai sinh sống. Nhà thơ đã đưa cô gái về giúp đỡ, bảo bọc. Về sau cưới làm vợ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong CCRĐ, theo chủ trương của đảng, những "công
tử", "tiểu thư" ngày nào của các gia đình địa chủ đều bị xã hội
hất hủi, đuổi xua, xa lánh. Con trai không thể lấy vợ, con gái không thể lấy
chồng là người mình yêu thương.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Nhà thơ Tạ Hữu Thiện có một bài thơ đăng trên Nhân Văn, <span style="letter-spacing: -.1pt;">Giai Phẩm. Bài thơ "hiền hòa", diễn tả
tâm sự của một chàng</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">tuổi trẻ "đi tìm tình yêu", với những ẩn dụ để
phản đối chính sách kỳ thị giai cấp trong yêu đương. Bài thơ tôi đọc được năm
1958, còn nhớ được một phần như sau: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 27.35pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-indent: 27.0pt;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ai lớn lên không từng yêu đương/ Ai biết yêu không từng hò hẹn/ Việc ấy
lẽ thường/ Tôi đã từng yêu từng chán nản/ Chưa bao giờ thấy nguội con tim/ Chưa
bao giờ thỏa mãn/ Khao khát em tôi vẫn gắng công tìm/Thật thà/ tôi chẳng biết
cân nhắc thành phần/ Cũng chẳng dại làm điều vô ích/ Ra mình kén cá chọn canh/
Vì tình yêu đời đời đâu có phải/ Là bốn bài trừ cộng chia nhân...</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 27.35pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tác giả xác nhận đang yêu, yêu tha thiết, dù bị cấm cản vẫn
theo đuổi mối tình đã chọn lựa, vẫn "khao khát" yêu thương và vẫn
quyết tìm đến với người yêu. Đoạn cuối của bài thơ, tác giả khẳng định bất chấp
chính sách phân biệt đối xử thành phần, không chấp nhận sự cấm đoán cuộc hôn
nhân đôi lứa. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hai câu cuối "<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Vì
tình yêu đời đời đâu có phải / Là bốn bài trừ cộng chia nhân</i>", ý nói
tình yêu muôn đời không có tính toán chi li. Nhưng ẩn dụ tác giả muốn nhắn nhủ,
rằng - tình yêu đâu phải là vũ khí diệt cộng (trừ cộng).<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tác giả Tạ Hữu Thiện ít làm thơ, nhưng đây
một trong những bài thơ trên Nhân Văn, Giai phẩm, bên cạnh thơ Trần Dần, Phùng
Quán mà tôi tâm đắc.</span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right;">
<br /></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">NHỮNG
THỐNG KÊ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">SỐ
NGƯỜI BỊ HÀNH QUYẾT</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Luật sư Nguyễn Mạnh Tường</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;"> trong bài
diễn văn đọc tại cuộc họp Mặt trận Tổ quốc ở Hà Nội ngày 30 tháng Mười 1956,
cho rằng cuộc Cải Cách Ruộng Đất được thực hiện với hương châm "thà gi</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">ết<span style="letter-spacing: -.1pt;">oan
10 người còn hơn để sót một địch"; phương châm này đi ngược lại với quy
tắc cơ bản của pháp luật "thà 10 địch sót còn hơn một người bị kết án
oan". Tất cả những nguyên tắc pháp lý ở một xã hội văn minh, dân chủ đã
không được áp dụng khi kết tội và xét xử trong CCRĐ cũng như dưới thể chế cộng
sản từ năm 1956 đến nay. </span>Số lượng người bị giết trong Cải Cách Ruộng Đất
không thể thống kê chính xác và còn gây tranh cãi. Tuy nhiên, đã có những con
số được thảo luận và đồng ý do các nhân chứng, các nhà nghiên cứu, kể cả các
tài liệu do chính đảng cộng sản đưa ra. </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "calibri"; font-size: 11.5pt;"></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Theo nhật báo “Nhân Dân” của CSVN ngày 20/7/1955, sau 6 đợt
cải cách ruộng đất có 10.303.004 (mười triệu ba trăm lẻ ba ngàn không trăm lẻ
bốn) nạn nhân. Nếu tính nạn nhân là bản thân địa chủ bao gồm cả gia đình và con
cháu thì con số 10 triệu 300 ngàn này là khá chính xác. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Theo bộ “Lịch Sử
Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản tại Hà Nội năm
2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai đoạn sửa sai xác
định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hòa Thượng Thích
Quảng Độ sau khi tiếp xúc với các nhân chứng và cán bộ CCRĐ cho biết con số nạn
nhân lên tới khoảng 750.000 người (Phim tài liệu Cải Cách Ruộng Đất:</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">https://www.youtube.com/watch?v=GDIBQAqBMEM
(Preview)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Con số 172.008 địa
chủ bị đấu tố, hành quyết cũng được ghi nhận trong bài “Land Reform in Vietnam”
(Wikipedia, the Encyclopedia): http://en.wikipedia.org/wiki/Class_enemies </span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">[Xem Phụ Lục 1 “Land
Reform in Vietnam”
trang 519]</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-83000655941004615572018-01-26T12:59:00.004-08:002018-01-26T13:07:57.210-08:0065 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT / 1953 - 2018<!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"></span><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
</div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">65 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 14.0pt;">1953 - 2018</span></div>
<br />
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong suốt dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Nam Bắc
1955-1975) có hai biến cố làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, đó là cuộc CCRĐ và
Cuộc Thảm Sát mậu thân 1968.<br />
Theo bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất
bản tại Hà Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai
đoạn sửa sai xác định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan.<span style="color: #333333; letter-spacing: -0.1pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Xem tiếp
tại </span><span style="font-size: 11.0pt;"><a href="http://coinguonwriters.blogspot.com/">http://coinguonwriters.blogspot.com/</a></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">THỰC CHẤT BIỆN PHÁP SỬA SAI</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">VAI TRÒ HỒ CHÍ MINH TRONG CCRĐ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Từ năm 2008, sau khi một
tác giả người Đài Loan, GS Hồ Tuấn Hùng, tốt nghiệp khoa Lịch sử của Trường Đại
Học Quốc Lập Đài Loan, phổ biến một quyển sách có tựa đề "Hồ Chí Minh Sinh
Bình Khảo’’ chứng minh Hồ Chí Minh (HCM), lãnh tụ của Việt Nam không phải là
Nguyễn Ái Quốc – Nguyễn Tất Thành – Nguyễn Sinh Cung (người xã Kim Liên, Huyện Nam Đàn, tỉnh
Nghê An), mà là Hồ Tâp Chương (HTC) người Đài Loan – Trung Hoa. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Rất nhiều bài viết của
nhiều tác giả tên tu</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">ổi
<span style="color: black; letter-spacing: -0.1pt;">đưa ra những </span><span style="color: black; letter-spacing: -0.2pt;">phân tích, nhận định, nhưng chưa có ai
khẳng định, quả quyết </span><span style="color: black; letter-spacing: -0.1pt;">quan
điểm của mình về câu chuyện HCM là Hồ Tập Chương, thật hay giả. Hầu hết đồng ý
sự thật sẽ được sáng tỏ khi đảng CSVN cho thử DNA xác ướp. </span><span style="color: black; letter-spacing: -0.2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Điều khiến dư luận mọi giới thắc mắc là tại
sao, cho đến nay, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn hoàn toàn im lặng. Khi các
thông tin này được tung ra, đảng CSVN không hề mở miệng lên tiếng phản
đối, giải thích hay trấn an dư luận. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tất cả những tư liệu liên
quan đến cuộc đời của Hồ Chí Minh ở Hà Nội, trong thư khố của Hoa Nam và Mạc Tư
Khoa vẫn còn bị niêm phong, không ai có quyền tham khảo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuối cùng, điều chắc chắn, người ta nhận ra
chính ông HCM đã thực hiện cuộc Cải Cách Ruộng đất tàn ác, rập theo mô thức của
TQ tại Việt Nam, nhẫn tâm xử bắn người phụ nữ có lòng, bà Nguyễn Thị Năm, người
từng</span><span style="color: black; font-size: 11.5pt;"> </span><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">nuôi Lê Đức Thọ, Phạm
Văn Đồng và Trường Chinh…, cùng hàng trăm nghìn <span style="letter-spacing: -.2pt;">người dân VN vô tội khác, trực tiếp hay gián tiếp bị giết chết …</span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Dưới sự quản
lý của chính phủ Hồ Chí Minh, 9 năm kháng chiến chống Pháp, vùng nào gọi là “tự
do”, ở đó có chủ trương hợp làng, hợp xã, hợp tự…, để xóa mọi địa danh truyền
thống Việt, nhất là những địa danh và di sản văn hóa còn dấu vết cuộc kháng
chiến chống nhà Minh thế kỷ XV. Cải cách ruộng đất, chỉnh đốn tổ chức, cải tạo
công thương nghiệp tư bản tư doanh, xét cho cùng đều nhằm tiêu diệt đội ngũ
nhân sĩ trí thức, di sản văn hóa truyền thống dân tộc. <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Hồ Chí Minh nhận lệnh từ</span> <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Mao</span>,
nh</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">ững</span><b><span style="color: #9b00d3; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> </span></b><span lang="EN" style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">gì quân Minh thế kỷ
XV chủ tâm triệt phá mà phá chưa hết thì Hồ Chí Minh phá tiếp. Đình chùa bị HCM
triệt phá để thủ tiêu nền văn hóa dân tộc...</span><b><span lang="EN" style="color: #9b00d3; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> </span></b><span lang="EN" style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cái gọi là <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Cải cách ruộng đất</span></span><span lang="EN" style="color: #9b00d3; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> </span><span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">mà Hồ Chí Minh
hô hào tổ chức thực hiện là chủ trương diệt chủng do Mao Trạch Đông đề xướng.<b><span style="color: #9b00d3;"> </span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Khi dân mình
bị giết, những người ưu tú của dân tộc Việt đã bị bắn, bị chém, bị chôn sống,
bị đập bằng cào, cuốc, gậy gộc, gạch đá... HCM không hề đau xót, mà trái lại
còn hoan hỷ. <b><span style="color: #9b00d3;"></span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-autospace: none;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chân tướng tội
ác của CCRĐ bị dư luận phản đối, có nguy cơ bị lật mặt thì đảng CSVN vội vã xoa
dịu, gọi là “sửa sai”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: -.75pt; mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<span lang="EN" style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Để chạy tội, <span style="letter-spacing: .2pt;">Hồ Chí Minh đưa Võ Nguyên Giáp là người được coi là
tác </span>giả chiến công Điện Biên Phủ xin lỗi toàn dân. Hồ Chí Minh đứng đàng
sau vỗ tay theo bài dạy của quan thầy “Ngọa sơn quan hổ đấu”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="mso-hyphenate: none; mso-layout-grid-align: none; text-align: justify; text-autospace: none;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tình trạng xã hội nông thôn trong thời kỳ CCRĐ cực kỳ hỗn
độn. Thành phần bần cố nông “cốt cán” dựa hơi cán bộ đội Cải Cách, xưng hùng
xưng bá, tự tung tự tác, thẳng tay đàn áp, truy bức, trấn lột bất cứ người nào.
Trong khoảng thời <span style="letter-spacing: -.1pt;">gian từ 1954 đến 1956,
danh từ “Địa chủ” nghe rất rùng rợn,</span> <span style="letter-spacing: -.1pt;">một
ám ảnh kinh hoàng cho con cái, thân nhân những gia đình bị khép vào thành phần
này. Bản thân những người địachủ bị miệt thị ghê tởm hơn cả một con súc vật. Xã
hội bị đảo lộn mọi tôn ti trật tự, luân lý đạo đức hoàn toàn bại hoại.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Một số gia đình địa chủ có con em là bộ đội, cán bộ thoát
ly, ở nhà cha mẹ bị đấu tố, có người bị tử hình, tài sản bị tịch thu... Tình
trạng đó khiến những người nông dân lương thiện sa sút tinh thần, hoang mang
giao động, những người từng dấn thân xông pha phục vụ chấn động niềm tin. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.3pt;">Trước tình trạng người dân chao đảo
oán than, đảng CSVN buộc phải có biện pháp xoa dịu. Tháng 9 năm 1956, Hội nghị
lần thứ 10 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động phải ra quyết định: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngưng chức Tổng Bí Thư của Trường Chinh, khai trừ Hoàng
Quốc Việt và Lê Văn Lương khỏi Bộ Chính trị; loại Hồ Viết Thắng ra khỏi Ban
Chấp hành Trung ương.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Vậy có phải sự
thật là ông Hồ Chí Minh vô can và ông đã khóc khi nghe biết người dân đã bị
hành hạ, chết chóc oan nghiệt trong những vòng tai họa của cuộc CCRĐ?? </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Qua bài viết của những người trong cuộc như các ông Bùi
Tín, <span style="color: black;">Nguyễn Minh Cần, Vũ Thư Hiên, Trần Đĩnh</span>
khẳng định <span style="letter-spacing: .2pt;">thì “người chịu trách nhiệm chính
là ông Hồ Chí Minh, chứ </span>không phải là Trường Chinh. Trường Chinh chỉ là
con dê tế thần cho ông Hồ".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="letter-spacing: .2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong nhiều thập niên qua vai trò của Hồ Chí Minh trong
CCRĐ vẫn được đặt ra với nhiều câu hỏi. Có thật ông chỉ theo lệnh của </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Stalin và Mao Trạch Đông? Có thật ông chỉ là thiểu số không
đủ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">quyền lực để ảnh hưởng đến các cố vấn <span style="letter-spacing: -.1pt;">Trung Quốc? Có phải ông chỉ muốn tiến hành giảm
tô? Có phải ông đã khóc khi biết được những tội ác do CCRĐ gây ra?</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong cuốn “Đèn Cù”, tác giả </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trần Đĩnh</span></b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">, người từng viết tiểu sử Hồ Chí Minh ghi rõ, </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">trong buổi đấu tố bà Nguyễn Thị Năm, Hồ Chí Minh đội nón,
mang râu, cải trang xem cuộc đấu tố và xử tử bà Năm</span></b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">…, </span><span style="color: navy; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">(</span><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Đèn Cù, Trần Đĩnh,
Người Việt California 2014).<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="color: black; font-size: 11.5pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cũng theo Trần Đĩnh, tác giả bài báo "Địa chủ Ác
ghê" chính là Hồ Chí Minh. <b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: maroon;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="color: blue;"></span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Để “minh họa”, người viết xin lược trích một số
những chi</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> tiết trong
bài viết của <span style="color: black;">ông Nguyễn Quang Duy (*)</span> hầu cung
cấp cho bạn đọc tài liệu truy cứu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tuy nhiên, với các dữ kiện được minh chứng ở trên, nếu đúng</span><span style="font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">giả thuyết</span><span style="font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hồ Chí Minh chính là Hồ Tập Chương,
người gốc Hẹ, một điệp viên của tình báo Hoa Nam cài đặt vào lãnh đạo đảng Lao
Động Việt Nam, thì những nghi vấn về vai trò HCM trong CCRĐ không còn là vấn đề
cần tranh luận nữa. Mọi việc đã sáng tỏ. HCM là người chủ truơng thực hiện cuộc
CCRĐ theo chỉ thị của Stalin và Mao Trạch Đông.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Bài viết của tác giả <span style="color: black;">Nguyễn Quang Duy:</span><span style="color: blue;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“... Hồ Chí Minh đã hiểu rất rõ nguyện vọng "người cày
có ruộng" của nông dân Việt Nam. Khi còn ở Pháp ông có viết một
số bài lên án việc chiếm hữu đất đai của thực dân Pháp và của nhà thờ Công
giáo. Trong thời gian hoạt động tại Trung Hoa, ông tiếp nhận và để tâm nghiên
cứu cách mạng thổ địa tại đây. Nó vừa là một phương tiện đấu tranh giai cấp,
vừa để<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>xây dựng chuyên chế vô sản. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Trong một lá thư gởi các lãnh đạo Quốc
tế Nông dân đề ngày</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">8/2/1928,
ông viết: "Tôi tranh thủ thời gian viết ‘những ký ức của tôi' về phong
trào nông dân, chủ yếu là phong trào Hải Lục Phong, nơi có các xô-viết nông
dân. Người ‘anh hùng' trong ‘những ký ức của tôi' chính là đồng chí Bành Bái,
cựu Dân ủy nông nghiệp của Xô-viết Quảng Châu và hiện là lãnh tụ của nông dân
cách mạng." (Hồ Chí Minh Toàn tập, tập 2 trang 265). Năm 1953 tại Hội nghị
nông hội và dân vận toàn quốc, ông lại nhắc đến: "...đồng chí Bành Bái ở
Trung Quốc, gia đình đồng chí là đại địa chủ, đại phong kiến, nhưng đồng chí ấy
đã tổ chức và lãnh đạo nông dân đấu tranh rất quyết liệt chống địa chủ phong
kiến" (Hồ Chí Minh Toàn tập, tập 2 trang 357). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Ngày 25/1/1953, tại Hội nghị lần thứ
tư của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động, Hồ Chí Minh chủ toạ, đọc báo cáo
đề ra nhiệm vụ phát động quần chúng triệt để giảm tô, thực hiện giảm tức, đấu
tranh chống giai cấp địa chủ phong kiến, tiến đến CCRĐ. Ít tháng sau, Đảng CS
đã lãnh đạo nông dân nổi dậy ở nhiều nơi, đặc biệt là ở Nghệ An và Hà Tĩnh.
Khẩu hiệu "trí - phú - địa - hào, đào tận gốc, trốc tận rễ" được dùng
làm tiêu đề cho cuộc đấu tranh mới - đấu tranh triệt tiêu giai cấp địa chủ và
phong kiến. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngày 12/4/1953 Hồ Chí Minh ban hành Sắc lệnh số 150 SL về
cải cách ruộng đất, tịch thu ruộng đất của thực dân Pháp<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và địa chủ phản động chia lại cho nông dân
nghèo. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngày 14/11/1953, Hội nghị lần thứ 5 Ban Chấp hành Trung
ương và Hội nghị toàn quốc của Đảng Lao động đã quyết định tiến hành CCRĐ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong báo cáo trước Quốc hội khoá I kỳ họp lần thứ ba, ông
Hồ đã phát biểu "Phương châm của cải cách ruộng </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">đất là: phóng tay phát động quần chúng nông dân" (Hồ
Chí Minh Toàn tập, tập 6 trang 509). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Văn Trấn,
nguyên Đại biểu Quốc hội khoá I, <span style="letter-spacing: .3pt;">đại diện Sài
Gòn Chợ Lớn, giải thích "phóng tay" nghiã là </span>"cứ việc làm
mạnh thả cửa" (Nguyễn Văn Trấn, trang 266).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần giải thích "là làm hết sức mãnh
liệt, thẳng tay, không khoan nhượng, không thương xót, cho dù quá trớn, quá tả
cũng không đáng sợ". Ông còn cho biết: "Ông Hồ đã dùng hình ảnh dễ
hiểu: khi uốn thanh tre cong cho nó thẳng ra, phải uốn quá đi một tí và giữ lâu
lâu, rồi thả tay ra thì nó mới thẳng được". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Văn Trấn than rằng "Trời ơi! Đảng của tôi
đã nghe lời người ngoài, kéo khúc cây cong quá trớn. Nó bật lại <span style="letter-spacing: -.2pt;">giết chết bao nhiêu vạn sinh linh." (Nguyễn
Văn Trấn, trang 266). </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cũng trong báo cáo trước Quốc hội này, Hồ Chí Minh đã ra
chỉ tiêu: "Giai cấp địa chủ phong kiến không đầy 5 phần trăm dân số, mà
chúng và thực dân chiếm hết 7 phần 10 ruộng đất..." </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chính chỉ tiêu này đã: "... giết chết bao nhiêu vạn
sinh linh".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>(Hồ Chí Minh Toàn tập,
tập 6 trang 509). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=2905169084200050393" imageanchor="1" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"></a><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_p-eYMIYZsDbfHiITy1TPPb-d4ZW03hn7AhFr8x3TZB4mD58tSb2XZyYO2tSOBzBB4AoED4OXhSkoF2BA-3T0BCMIimvFJKNQ3G_Wv3r-HzniHtJSl-siBdH9mqx32yBMXOhzkTHA_kE/s1600/CCR%25C4%2590+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="425" data-original-width="640" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_p-eYMIYZsDbfHiITy1TPPb-d4ZW03hn7AhFr8x3TZB4mD58tSb2XZyYO2tSOBzBB4AoED4OXhSkoF2BA-3T0BCMIimvFJKNQ3G_Wv3r-HzniHtJSl-siBdH9mqx32yBMXOhzkTHA_kE/s320/CCR%25C4%2590+1.jpg" width="320" /></a></div>
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
</div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: VNI-Swiss-Light; font-size: 10.5pt; letter-spacing: -.2pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">Một địa chủ bị đấu gục. Ảnh: Nhiếp ảnh
gia Liên Xô Dmitri Baltermants (1912-1990) chụp tại Miền Bắc Việt Nam
năm 1955</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--> </div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"></span><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần giải thích "là làm hết sức mãnh
liệt, thẳng tay, không khoan nhượng, không thương xót, cho dù quá trớn, quá tả
cũng không đáng sợ". Ông còn cho biết: "Ông Hồ đã dùng hình ảnh dễ
hiểu: khi uốn thanh tre cong cho nó thẳng ra, phải uốn quá đi một tí và giữ lâu
lâu, rồi thả tay ra thì nó mới thẳng được". </span></span></div>
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">
Ông Nguyễn Văn Trấn than rằng "Trời ơi! Đảng của tôi
đã nghe lời người ngoài, kéo khúc cây cong quá trớn. Nó bật lại <span style="letter-spacing: -.2pt;">giết chết bao nhiêu vạn sinh linh." (Nguyễn
Văn Trấn, trang 266). </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cũng trong báo cáo trước Quốc hội này, Hồ Chí Minh đã ra
chỉ tiêu: "Giai cấp địa chủ phong kiến không đầy 5 phần trăm dân số, mà
chúng và thực dân chiếm hết 7 phần 10 ruộng đất..." Chính chỉ tiêu này đã:
"... giết chết bao nhiêu vạn sinh linh".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>(Hồ Chí Minh Toàn tập, tập 6 trang 509). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong thời gian tiến hành giảm tô tiến đến CCRĐ, sáu xã tại
huyện Đại Từ, tỉnh Thái Nguyên đã được chọn làm thí điểm. Người đầu tiên bị
mang ra xử bắn là bà Nguyễn Thị Năm. Bà còn được gọi là bà Cát Hanh Long (xem
Nguyễn Minh Cần). Bà làngười đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo <span style="letter-spacing: .2pt;">cộng sản như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm
Văn </span>Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản... trong thời gian Đảng CS
còn hoạt động bí mật. Hai con trai bà, ông Nguyễn Công và ông Nguyễn Hanh đều
theo Việt Minh từ trước 1945. Khi CCRĐ được phát động, ông Nguyễn Công đang làm
Chính uỷ trung đoàn và ông Nguyễn Hanh là đại đội phó bộ đội thông tin. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Thành Tín cũng viết "Ông Hoàng
Quốc Việt kể lại rằng hồi ấy ông chạy về Hà Nội, báo cáo việc hệ trọng này với
ông Hồ Chí Minh. Ông Hồ chăm chú nghe rồi phát biểu: “Không ổn! Không thể mở
đầu chiến dịch bằng cách nổ súng vào một phụ nữ, và lại là một người từng nuôi
cán bộ cộng sản và mẹ một chính uỷ trung đoàn Quân đội Nhân dân đang tại chức”.
Ông hẹn sẽ can thiệp, sẽ nói với Trường Chinh về chuyện hệ trọng và cấp bách
này". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thành Tín viết tiếp: "Thế nhưng không có gì động theo
hướng đó cả! Bởi vì người ta mượn cớ đã quá chậm. Các phóng viên báo chí, các
nhà văn hạ phóng tham gia cải cách đã viết sẵn bài tố cáo, lên án, kết tội bà
Năm rồi". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong hồi ký “Giọt Nước Trong Biển Cả”, ông Hoàng Văn Hoan
đã cho rằng Ủy ban CCRĐ "... tự cho phép các đội CCRĐ được bắn vào địa chủ
gian ác để nâng cao khí thế nông dân. Việc bắn địa chủ mở đầu từ Thái Nguyên,
sau lan tràn đi nhiều nơi, coi là một phương pháp tốt, để nâng cao uy thế của
nông dân." </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần, nguyên Phó chủ tịch thành phố Hà Nội,
đã hết sức ưu tư về việc "những người lãnh đạo cộng sản trong Bộ Chính trị
và đứng đầu chính phủ đã từng được bà che giấu, nuôi ăn, tặng vàng, nay đang
làm Chủ tịch nước, Tổng Bí thư, Ủy viên ban chấp hành, Thủ tướng, Phó Thủ tướng
đã lạnh lùng chuẩn y một bản án tử hình như vậy! Phát súng đầu tiên của CCRĐ nổ
vào đầu của một người phụ nữ yêu nước đã từng giúp đỡ cho những người cộng sản!
Phát súng đó tự nó đã nói lên nhiều điều về các lãnh tụ cộng sản! Nó báo trước
những tai họa khôn lường cho toàn dân tộc!". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Nhà văn Vũ Thư Hiên nhận xét một cách dứt khoát: "Câu
chuyện về Hồ Chí Minh trong thâm tâm chống lại chủ trương Cải cách ruộng đất,
bực bội vì việc mở màn bằng việc bắn một người đàn bà, như một số người bào
chữa cho ông là một chuyện tầmphào. Một lệnh ông Hồ ban ra không phải là chỉ
cứu được bà Nguyễn Thị Năm, nó còn cứu hằng ngàn người bị giết oan trong cả Cải
cách ruộng đất, lẫn Chỉnh đốn tổ chức do Lê Văn Lương song song tiến hành. Ông
không cứu ai cho tới khi những sai lầm tích tụ lại thành cái nhọt bọc. Lúc cái
nhọt bọc vỡ ra ông mới tỉnh cơn mê. Nhưng đã muộn" . </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vũ Thư Hiên còn cho biết ông Vũ Đình Huỳnh, nguyên thư ký
riêng của Hồ Chí Minh, đã nói thẳng với ông Hồ: "Máu đồng bào, đồng chí đã
đổ mà Bác vẫn còn ngồi yên được à? Chúng ta tuy không có học, chúng ta dốt,
chúng ta phải vừalàm vừa học xây dựng chính quyền, vì dốt nát chúng ta mắc mọi
sai lầm, nhưng chúng ta không có quyền để tay chúng ta nhuốm máu đồng bào đồng
chí". Cũng qua Vũ Thư Hiên ta biết được ông Vũ Đình Huỳnh đã "...
khẳng định người chịu trách nhiệm chính là ông Hồ Chí Minh, chứ không phải là
Trường Chinh. Trường Chinh chỉ là con dê tế thần cho ông Hồ". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vụ án Nguyễn Thị Năm nói riêng và CCRĐ nói chung còn rất
nhiều uẩn khúc. Những uẩn khúc này không phải chỉ liên quan đến các nạn nhân
hay gia đình nạn nhân CCRĐ. Nó còn in đậm nét trong tâm trí của những người đã
một thời tin vào chủ nghĩa cộng sản, vào lý tưởng cộng sản, vào sự lãnh đạo của
Hồ Chí Minh và ĐCS, trong đó có người từng trực tiếp tham gia CCRĐ. Những uẩn
khúc này cần phải được làm sáng tỏ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong tập tài liệu Phát động quần chúng và tăng gia sản
xuất của tác giả C.B. do báo Nhân Dân xuất bản năm 1955, trang 27 và 28, có bài
"Địa chủ ác ghê". Bài viết này đã được đăng trên báo Nhân Dân ngày 21
tháng 7 năm 1953 và phổ biến lại trong tập liệu này. Đúng như nhà báo Thành Tín
cho biết, "các phóng viên báo chí, các nhà văn hạ phóng <span style="letter-spacing: .2pt;">tham gia cải cách đã viết sẵn bài tố cáo, lên án,
kết tội bà </span>Năm rồi".</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cho tới ngày hôm nay, khi mà đảng CSVN không còn có thể
bưng bít, khi mà các tác giả là nhân chứng sống, chứng kiến các cuộc đấu tố tại
các địa phương đã vượt qua nỗi sợ hãi, đã thẳng thắn viết ra những gì họ nhìn
thấy, họ nghe biết. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trần Đĩnh trong tác phẩm Đèn Cù, khẳng định, tác giả bài
báo "Địa chủ Ác ghê" chính là Hồ Chí Minh. Tác giả Nguyễn Văn Trấn,
trong cuốn “Viết Cho Mẹ Và Quốc Hội” đã kể rằng, có lần ông hỏi ông Tôn Đức
Thắng, Phó Chủ Tịch VN Dân Chủ Cộng Hòa, tại sao để cho cải cách ruộng đất giết
dân như vậy? Đang ngồi, ông Tôn Đức Thắng bật dậy khỏi ghế, vừa đi vừa văng
tục: “ĐM, tao cũng sợ nó, mày biểu tao còn dám nói cái gì.”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Từ sau những đợt đấu tố thanh trừng
gây kinh hoàng trên toàn miền Bắc, nhiều học giả, sử gia và nhà nghiên cứu xã
hội Việt Nam
và ngoại quốc đã chú tâm xem xét toàn bộ thảm kịch. Một nhận định chung cho
rằng có hơn 70% người bị quy vào thành phần địa chủ và phú nông là quy sai. </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trường hợp xử tử bà
Nguyễn Thị Năm là một điển hình. Bà Năm là chủ hiệu Cát Hanh Long ở Hà Nội, mẹ
nuôi của Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng và Trường Chinh. Bà có con trai <span style="letter-spacing: .2pt;">là Trung Đoàn trưởng một Trung đoàn của Quân đội
Nhân </span>dân Việt Nam.
Trong Tuần Lễ Vàng, gia đình bà đã hiến 100 lạng vàng cho chính quyền VNDCCH
mới thành lập. <span style="letter-spacing: .2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Gia đình tôi, khoảng cuối năm 1957 đã vượt biên đến
Lào<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>nhận được thư ông anh tôi gửi từ Hà
Tĩnh via (qua) Hong Kong thông báo cho bố mẹ tôi biết CCRĐ đã được sửa sai, bố
mẹ tôi đã được trả lại thành phần. Thư có đoạn mong gia đình trở về sum họp. Nhà
của bố mẹ tôi gồm ba căn nhà ngang và hai căn nhà dọc, có vườn rộng, nhiều loại
cây ăn trái, có vườn cau, ao nuôi cá... bị tịch thu chia cho hai gia đình cố
nông chiếm ngụ. Khi có lệnh sửa sai, ông anh tôi là giáo viên, làm đơn <span style="letter-spacing: .1pt;">xin Ty Giáo dục tỉnh chứng nhận và giới thiệu sang
xin bút </span><span style="letter-spacing: -.1pt;">phê của Uỷ Ban và Công an
tỉnh, đem về địa phương xin lại ngôi nhà. Đang lúc có biện pháp sửa sai, để xoa
dịu dư luận nên thủ tục lấy lại nhà tương đối dễ dàng. Cuối cùng gia đình ông
anh tôi được trở về tổ ấm cũ, có nơi thờ phụng tổ tiên.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Ngày mà đảng cho vào chiếm ngụ nhà
tịch thu của địa chủ, những cố nông cốt cán ấy như người trúng số, như nằm mơ,
bỗng dưng từ khố rách áo ôm, chui ra chui vào một túp nhà tranh lụp xụp, một
sáng một chiều trở thành chủ nhân một tòa nhà rộng rãi khang trang. Hết lời ca
ngợi, biết ơn đảng! Ngày phải thu dọn, gom góp mấy cái chén đĩa, nồi niêu, rổ
rá sắp vào quang gánh bước ra khỏi nhà, đứng giữa sân, đứng trước ngõ vừa khóc
vừa la: “Ơi đảng ơi là đảng! Đảng lừa bịp </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: 0.2pt;">chúng tôi! Ơi trời ơi là trời! Bây giờ
ăn đâu? Ở đâu?...”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Những người này khi trở lại với công việc làm ăn sinh sống
thì đã hai bàn tay trắng, nhà không, vách trống, không nơi nương tựa, không còn
nơi để làm thuê, làm mướn, lâm vào cảnh đói rách cùng cực. Có người phải đi
hành khất độ nhật, thân xác liệt nhược, chết dần chết mòn thê thảm. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Nhà cửa địa chủ khi lấy lại đã bị phá
phách tả tơi. Chạn bếp, bàn thờ đã bị tháo gỡ xuống làm củi. Ngoài vườn, cây
cối bị đốn ngã, cưa chẻ làm củi chụm bếp, sưởi ấm mùa đông. Tất cả tiêu điều
ngay sau khi chủ nhà bị đuổi ra khỏi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong thời gian CCRĐ, đám bần cố nông cốt cán vung tay lộng
hành, vu vạ, trấn áp, cướp của giết người vô tội vạ. Người đi chợ mang bán ít
trái cam trái bưởi, vài ký đậu, kí lạc, lỡ gặp đám “cốt cán” là bị gán cho tội
“phân tán tài sản” bị tịch thu, cướp đoạt. Bà Thái Thị Trường, vợ một đại úy bộ
đội, lúc ấy đang công tác ở Liên Xô, ở nhà bố mẹ bị quy địa chủ, bố vợ chết
trong tù, tài sản bị tịch thu. Bà Trường phải chạy chợ, mua từ chợ này bán ở
chợ kia kiếm gạo nuôi con. Một hôm bị một cốt cán tên Tý đón đường lục xét lấy
hết cả gánh hàng: đậu, bắp, môn khoai và nhiều thứ khác đem về trụ sở Ủy Ban,
bảo về xin giấy địa phương chứng nhận, sẽ được trả lại. Hôm sau bà Trường mang
giấy chứng nhận tới thì được trả lời “tang vật đã chuyển lên cấp trên!”. Bà
Trường gạt nước mắt ra về! Chồng bà Trường sau 1975 là Đại tá làm việc tại QK7.
Những “cốt cán” kia đã mồ xanh cỏ từ nhiều năm trước!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Năm 2010, bà Trường được một người cháu gọi bằng dì ruột
làm thư mời, bảo lãnh sang Mỹ thăm gia đình cháu tại Boston, Massechussette,
trong nhà có quyển Nửa Thế Kỷ VN (ấn bản lần thứ hai), bà đọc quyển sách này,
khi đọc <span style="letter-spacing: .3pt;">đến chi tiết nói về cảnh ngộ của bà
thời CCRĐ, đứa cháu </span>cho tôi biết "dì khóc nức nở như đứa trẻ".<span style="letter-spacing: .3pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Một trường hợp “chết người” khác tiêu biểu trong muôn một
những tai ách mà con cháu, gia đình địa chủ phải hứng chịu trong thời kỳ đó:
gia đình ông bà Trần Thựu xã Phú Gia, ông tự tử chết chưa quá một trăm ngày,
một hôm đứa cháu nội bảy tuổi sang nhà hàng xóm chơi, đám trẻ xúm nhau gọt mía
ăn. Đứa con hàng xóm bị đứt tay chảy máu, òa lên khóc. Cha mẹ đứa bé và hàng
xóm chạy đến, trong số có Phan Châu, cán bộ cốt cán cho là địa chủ xúi cháu
mình chém con nông dân để trả thù. Y ra lệnh bắt bà Thựu giam giữ hành hạ suốt
nhiều ngày đêm. Bà Thựu trên 70 tuổi uất nghẹn vì oan ức, trốn ra mồ chồng treo
cổ chết.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vì những hành vi man rợ giữa những người trong cùng chòm
xóm không xa lạ gì nhau, đã hãm hại, triệt hạ người khác, nên “Ban sửa sai” đã
rất khó khăn trong việc tổ chức những buổi hội họp. Nhiều vụ lộn xộn xẩy ra.
Nhiều cảnh xô xát, hoặc hăm dọa thanh toán các cán bộ cốt cán rễ chuỗi để trả
thù. Nhiều cuộc họp bất thành, xung đột xẩy ra nhiều nơi giữa cốt cán rễ chuỗi
trong CCRĐ và con cái, gia đình những địa chủ uất ức vì người cha bị tử hình hoặc
chết trong tù.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tại vùng Loan Dạ, con cái bà Ngô Hệ vác dao đến chỗ họp
rượt chém, đuổi về tận nhà những người trước đó đấu tố, xử tử chồng bà. Các cán
bộ rễ chuỗi phải lẩn trốn, không dám xuất hiện. Ban sửa sai đã phải vận dụng
mọi cách, đến <span style="letter-spacing: .1pt;">nhà an ủi, khuyến dụ Bà Ngô Hệ,
trả lại thành phần Trung</span> nông, trả lại nhà và vườn, trên nguyên tắc,
được tham gia mọi sinh hoạt bình đẳng với nông dân. Các phiên họp sau đó mới tổ
chức được yên ổn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">Kết quả sửa sai tại xã Phú Gia, con số
trên 20 địa chủ, từ: một án tử hình, một án 20 năm, bốn án 18 năm và các án 5
năm tù, đến các án tịch thu tài sản trong CCRĐ được sửa lại:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Một địa chủ kháng chiến</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Một địa chủ có công với cách mạng</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Những địa chủ bị quy sai khác được trả lại thành phần Phú
nông hoặc Trung nông. <span style="color: black;">[“Phú Gia - Lịch Sử Sự Tích” –
sđd].</span><span style="color: blue;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">MIỆT TH</span><span style="font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ị VÀ TƯỚC ĐOẠT MỌI QUYỀN SỐNG TỐI THIỂU</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Trong CCRĐ, không những bản thân địa
chủ bị miệt thị ghê tởm hơn cả súc vật, con cháu địa chủ cũng bị hành hạ cả thể
xác lẫn tinh thần, bị gạt ra ngoài lề xã hội, bị tước đoạt mọi quyền sống tối
thiểu, kể cả quyền tự do luyến ái, tự do hôn nhân.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trường hợp Nhà thơ Hữu Loan, sau CCRĐ về thăm một gia đình
địa chủ từng nuôi đại đội lính do ông chỉ huy, gặp người con gái của gia đình
địa chủ này sống vất vưởng, không nơi nuơng tựa, hàng ngày ra đồng mót lúa, mót
khoai sinh sống. Nhà thơ đã đưa cô gái về giúp đỡ, bảo bọc. Về sau cưới làm vợ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong CCRĐ, theo chủ trương của đảng, những "công
tử", "tiểu thư" ngày nào của các gia đình địa chủ đều bị xã hội
hất hủi, đuổi xua, xa lánh. Con trai không thể lấy vợ, con gái không thể lấy
chồng là người mình yêu thương.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Nhà thơ Tạ Hữu Thiện có một bài thơ đăng trên Nhân Văn, <span style="letter-spacing: -.1pt;">Giai Phẩm. Bài thơ "hiền hòa", diễn tả
tâm sự của một chàng</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">tuổi trẻ "đi tìm tình yêu", với những ẩn dụ để phản
đối chính sách kỳ thị giai cấp trong yêu đương. Bài thơ tôi đọc được năm 1958,
còn nhớ được một phần như sau: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 27.35pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-indent: 27.0pt;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ai lớn lên không từng yêu đương/ Ai biết yêu không từng hò hẹn/ Việc ấy
lẽ thường/ Tôi đã từng yêu từng chán nản/ Chưa bao giờ thấy nguội con tim/ Chưa
bao giờ thỏa mãn/ Khao khát em tôi vẫn gắng công tìm/Thật thà/ tôi chẳng biết
cân nhắc thành phần/ Cũng chẳng dại làm điều vô ích/ Ra mình kén cá chọn canh/
Vì tình yêu đời đời đâu có phải/ Là bốn bài trừ cộng chia nhân...</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 27.35pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tác giả xác nhận đang yêu, yêu tha thiết, dù bị cấm cản vẫn
theo đuổi mối tình đã chọn lựa, vẫn "khao khát" yêu thương và vẫn
quyết tìm đến với người yêu. Đoạn cuối của bài thơ, tác giả khẳng định bất chấp
chính sách phân biệt đối xử thành phần, không chấp nhận sự cấm đoán cuộc hôn
nhân đôi lứa. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hai câu cuối "<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Vì
tình yêu đời đời đâu có phải / Là bốn bài trừ cộng chia nhân</i>", ý nói
tình yêu muôn đời không có tính toán chi li. Nhưng ẩn dụ tác giả muốn nhắn nhủ,
rằng - tình yêu đâu phải là vũ khí diệt cộng (trừ cộng).<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tác giả Tạ Hữu Thiện ít làm thơ, nhưng đây
một trong những bài thơ trên Nhân Văn, Giai phẩm, bên cạnh thơ Trần Dần, Phùng
Quán mà tôi tâm đắc.</span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right;">
<br /></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">NHỮNG
THỐNG KÊ</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: #333333; font-family: "tahoma"; font-size: 16.0pt;">SỐ
NGƯỜI BỊ HÀNH QUYẾT</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Luật sư Nguyễn Mạnh Tường</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;"> trong bài
diễn văn đọc tại cuộc họp Mặt trận Tổ quốc ở Hà Nội ngày 30 tháng Mười 1956,
cho rằng cuộc Cải Cách Ruộng Đất được thực hiện với hương châm "thà gi</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">ết<span style="letter-spacing: -.1pt;">oan
10 người còn hơn để sót một địch"; phương châm này đi ngược lại với quy
tắc cơ bản của pháp luật "thà 10 địch sót còn hơn một người bị kết án
oan". Tất cả những nguyên tắc pháp lý ở một xã hội văn minh, dân chủ đã
không được áp dụng khi kết tội và xét xử trong CCRĐ cũng như dưới thể chế cộng
sản từ năm 1956 đến nay. </span>Số lượng người bị giết trong Cải Cách Ruộng Đất
không thể thống kê chính xác và còn gây tranh cãi. Tuy nhiên, đã có những con
số được thảo luận và đồng ý do các nhân chứng, các nhà nghiên cứu, kể cả các
tài liệu do chính đảng cộng sản đưa ra. </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "calibri"; font-size: 11.5pt;"></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Theo nhật báo “Nhân Dân” của CSVN ngày 20/7/1955, sau 6 đợt
cải cách ruộng đất có 10.303.004 (mười triệu ba trăm lẻ ba ngàn không trăm lẻ
bốn) nạn nhân. Nếu tính nạn nhân là bản thân địa chủ bao gồm cả gia đình và con
cháu thì con số 10 triệu 300 ngàn này là khá chính xác. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Theo bộ “Lịch Sử
Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản tại Hà Nội năm
2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai đoạn sửa sai xác
định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hòa Thượng Thích
Quảng Độ sau khi tiếp xúc với các nhân chứng và cán bộ CCRĐ cho biết con số nạn
nhân lên tới khoảng 750.000 người (Phim tài liệu Cải Cách Ruộng Đất:</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">https://www.youtube.com/watch?v=GDIBQAqBMEM
(Preview)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Con số 172.008 địa
chủ bị đấu tố, hành quyết cũng được ghi nhận trong bài “Land Reform in Vietnam”
(Wikipedia, the Encyclopedia): http://en.wikipedia.org/wiki/Class_enemies </span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">[Xem Phụ Lục 1 “Land
Reform in Vietnam”
trang 519]</span></div>
<span style="font-family: "tahoma";"></span>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigpUK03Qhx4w1JRgvkTKYLTKFxjguLmWMSrx4hyphenhypheny2772d3SmeUaDoc8d_4St2er0OQFzjoAyfXaj43bTINl1U98p1SLNPVaJBgR9wWE2MBrWZBBPBtFYGXchDc7t8p1wSCwLqwqhFM_Wg/s1600/11000-004-E4B2F311.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="300" data-original-width="235" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigpUK03Qhx4w1JRgvkTKYLTKFxjguLmWMSrx4hyphenhypheny2772d3SmeUaDoc8d_4St2er0OQFzjoAyfXaj43bTINl1U98p1SLNPVaJBgR9wWE2MBrWZBBPBtFYGXchDc7t8p1wSCwLqwqhFM_Wg/s1600/11000-004-E4B2F311.jpg" /></a></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-2048423561403395352018-01-25T15:06:00.000-08:002018-01-25T15:14:58.775-08:0065 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT / 1953 - 2018<!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=2905169084200050393" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"></a><a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=2905169084200050393" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"></a><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDRqNPOeJNwUbsWcfAx84v5JS4bjtHbxGvI8OnnfEF1jdZPt297Go_jV_iWdg8z50IMQJSaumvDOrenC3HK3vJh7dL7vhVZqTQZ_uBFvczQzOYaY9rC5HMrxMiUCsSMXYeQY53X_WytJk/s1600/CCR%25C4%2590+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="425" data-original-width="640" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDRqNPOeJNwUbsWcfAx84v5JS4bjtHbxGvI8OnnfEF1jdZPt297Go_jV_iWdg8z50IMQJSaumvDOrenC3HK3vJh7dL7vhVZqTQZ_uBFvczQzOYaY9rC5HMrxMiUCsSMXYeQY53X_WytJk/s320/CCR%25C4%2590+1.jpg" width="320" /></a></div>
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">65 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 14.0pt;">1953 - 2018</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong suốt dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Nam Bắc
1955-1975) có hai biến cố làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, đó là cuộc CCRĐ và
Cuộc Thảm Sát mậu thân 1968.<br />
Theo bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất
bản tại Hà Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai
đoạn sửa sai xác định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan.<span style="color: #333333; letter-spacing: -0.1pt;"></span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">PHÓNG TAY
PHÁT ĐỘNG</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">CUỘC KHỦNG BỐ TRẮNG BẮT ĐẦU</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tại vùng Nghệ Tĩnh, năm 1953-54 đảng Lao Động ban hành chủ
trương “Phóng tay phát động phong trào truy tô”, tiếp diễn ráo riết tới năm
1955, kế đến là phong trào Cải Cách Ruộng Đất. Luật CCRĐ được phổ biến và học
tập rộng rãi, dân chúng được cán bộ giải thích: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thành phần địa chủ là những người làm chủ ruộng đất, không
lao động sản xuất, phát canh thu tô, ăn không ngồi rồi, chỉ tay năm ngón, ức
hiếp bóc lột nông dân. </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Địa chủ được phân loại:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Địa chủ cường hào</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Địa chủ cường hào gian ác</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Địa chủ phản động cường hào gian ác</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Địa chủ phản động cường hào đại gian đại ác.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Địa chủ kháng chiến: là những người có góp công và có mua
công khố phiếu, công trái, có góp gạo nuôi quân; hoặc có con đi bộ đội, hay làm
cán bộ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Địa chủ giác ngộ, là những người chấp hành chính sách của
đảng và nhà nước tại địa phương.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Phú nông, là thành phần có ruộng đất, tự lao động sản
xuất, hoặc có phát canh, đổi công, vừa đủ ăn, không dư <span style="letter-spacing: -.2pt;">thừa bao nhiêu. Thành phần này được liên kết với thành phần</span>trung
nông, không bị đấu tố.<span style="letter-spacing: -.2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Trung nông, là những gia đình có ruộng đất tự lao động
sản xuất, có đổi công. Gia đình đủ ăn, hoặc thiếu ăn vài tháng trong năm. Trung
nông được liên kết với nông dân để đấu tố địa chủ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Bần nông, là những gia đình có một ít ruộng đất tự lao
động sản xuất mà không đủ ăn phải làm nghề khác để sống.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Cố nông, là những người không có ruộng đất, không có dụng
cụ sản xuất, phải đi ở đợ hoặc làm thuê cho địa chủ suốt đời.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Luật CCRĐ ghi rõ “thành phần bần cố nông là nòng cốt liên
kết trong cuộc đấu tranh với địa chủ”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tháng 5-1955 đoàn CCRĐ về huyện, đội
CCRĐ về làng xã, chiếm giữ trụ sở UBND huyện, xã. “Đội” vào nhà một bần cố nông
nào đó, cùng ăn, cùng ở, cùng làm để thực hiện công tác. Thời kỳ ấy khắp nơi có
câu truyền miệng “nhất đội nhì trời”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>“Ông đội” lựa chọn,
liên hệ “bắt rễ xâu chuỗi”, lập thành một đội ngũ bần cố nông hết lòng nhiệt
tình, trung thành với “ông đội” và hăng say bịa đặt, tố giác những hành vi “ác
ôn tày trời” của địa chủ, mặc dù chỉ mới mấy tháng trước còn sống nhờ vả, thân
tình nương náu. Những người trong khâu “chuỗi rễ” ngày đêm được ông đội un đúc,
tuyên truyền tội ác của địa chủ, gây căm thù giai cấp sâu sắc giữa địa chủ và
nông dân. [Trần Kim Tần - sđd.]</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuộc CCRĐ diễn ra khi người dân chưa kịp hoàn hồn sau 10
năm chiến tranh chống Pháp. Với chủ thuyết đấu tranh giai cấp, biến toàn dân
thành kẻ bần cùng vô sản, tình tự dân <span style="color: black;">tộc, giềng mối
xã hội chỉ một sớm một chiều đã hoàn toàn tan rã. Truyền thống đạo đức, nhân từ
bị thay thế bằng hận thù, bạo lực, khủng bố.</span> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 9.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Từ những ngày đầu của phong trào “Xô Viết Nghệ Tĩnh”, người
dân quê tôi đã chứng kiến những tốp năm, bảy người lạ mặt đến tận thôn xóm, vào
những gia đình thân hào, trí thức, những nhà có của, bắt chủ nhà ra trói lại,
quấn giẻ vào bàn chân, tẩm dầu hôi đốt để khảo của. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Suốt dọc dài cuộc chiến từ 1945 đến
1954 hầu như thường xuyên xẩy ra những vụ ban đêm có người gõ cửa lôi chủ nhà
ra ngoài đồng ruộng, bụi bờ dùng mã tấu chém hoặc dùng vồ đập chết, về sau thì
xử bắn công khai với bản án “việt gian phản động”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Năm 1930, bố tôi 18 tuổi, tuổi thanh niên tràn đầy nhiệt
huyết, lòng yêu nước nồng nàn, gia nhập đảng CS Đông <span style="letter-spacing: -.2pt;">Dương, Bí thư Chi Bộ xã. Sau một thời gian hoạt động, chứng</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">kiến các vụ ám sát, thủ tiêu những người vô tội, những vụ
khủng bố, khảo của lương dân, ông ly khai đảng. Khi chi bộ đảng tan rã, ông ra
làm Phó Lý cho Triều đình nhà Nguyễn để tránh bị bắt bớ. Sau tháng tám 1945,
ông hoạt động trong Hội đồng Nhân dân và UBKC Hành Chánh, Mặt Trận Liên Việt
xã, thư ký Hội Thân Hào, Uỷ viên Liên Việt huyện, chủ tịch Liên Việt Xã nhưng
không gia nhập đảng Lao động.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Năm 1953, từ trụ sở Liên Việt, ông bị đưa về tập trung tại
sân trường tiểu học Thượng Bình cùng với năm người khác, trong số có ông Võ Tá
Tân, Hoàng Công Phu là hai bạn thân <span style="letter-spacing: .1pt;">của bố
tôi. Những người này được tuyên bố là thành phần </span>có tội với nông dân, bị
quản chế tại địa phương, tạm thời cho về nhà nhưng không ai được đi ra khỏi địa
phương. Riêng ông Võ Tá Tân bị bắt đem đi. Mấy tháng sau, một “tòa án nhân dân
đặc biệt”, thiết lập trên một ngọn đồi hoang vào ban đêm. Dân trong làng xã phải
tới dự, kể cả những gia đình đã bị quy là địa chủ, phú nông. Nạn nhân bị tuyên
án tử hình. Bản án thi hành tại chỗ. Nạn nhân bị lôi đi một quãng, bị trói cặp
vào chiếc cọc tre đã dựng sẵn, mấy phát súng nổ lạc lõng giữa màn đêm đen kịt,
người anh của nạn nhân tên là Võ Tá Thiều la lên một tiếng liền bị bắt trói,
dẫn đi. Cả không gian nín lặng. Mùi tử khí rợn người. Đêm hôm đó tôi đi theo
một người bạn học, thành phần bần cố nông, tên là Tùng để được Tùng che chở.
Lần thứ hai trong đời, tôi lại nghe hai tiếng tử hình, hai người bị giết cùng
họ Võ Tá. <span style="letter-spacing: -.2pt;">Tôi nổi da gà, run sợ, nắm chặt
tay người bạn, lặng người nghe những phát súng bắn vào người bạn của bố mình,
người mà tôi đã từng nhiều lần theo bố tôi đến nhà chơi, được ông bà thương
mến.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">(Sau năm 1975, người con trai của ông Võ Tá Tân là Võ Tá
Long cùng vợ con từ Hà Tĩnh vào định cư tại vùng kinh tế mới Xuân Sơn, tỉnh Bà
Rịa, khai hoang làm rẫy). Cuộc thanh trừng giai cấp này mở đầu phong trào Cải
cách Ruộng đất tại xã, huyện quê tôi. Ông Võ Tá Tân là người địa chủ đầu tiên
bị bắn mà không qua những lần đấu tố như các địa chủ khác sau đó.</span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="text-align: right;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: 0.2pt;">Bố tôi, sau khi bị triệu đi “học tập”
và khai báo ba tháng, </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">được
thả về địa phương chờ nhân dân xử tội.<span style="letter-spacing: .2pt;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Khẩu hiệu mà “đội cải cách” truyền đạt mệnh lệnh cho đám
bần cố nông là: “Địa chủ hết thời, nông dân vạn đại. Có khổ tố khổ. Ngồi tố, đi
tố, đứng tố, đi đâu tố đó. Đào tận gốc trốc tận rễ...”.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Những gia đình chòm xóm, láng giềng
mới hôm qua, hôm trước tối lửa tắt đèn có nhau, chia nhau từng miếng trầu, đĩa
dưa, nắm muối, bỗng trở nên là kẻ tử thù, không đội trời chung! Những người dân
quê mộc mạc không biết tố, không tìm ra tội ác địa chủ, ông đội mớm cho những
loại “tội ác tày trời” mà nông dân không tưởng tượng ra được.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.3pt;">Người dân quê phần đông chân chất, ít
thủ đoạn, bịa đặt những chuyện không tưởng. Tất cả tội trạng địa chủ đều do Đội
Cải cách biên soạn thành những bài học, những khẩu hiệu rèn luyện, ép buộc
người dân quê phải nghe theo, nói theo.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ở quê tôi, không có báo chí và thời kỳ ấy cũng chưa có loa
phóng thanh nên phương tiện “truyền thông” chỉ là hội họp. Họp liên miên hàng
đêm, họp quảng đại mọi thành phần, hoặc họp riêng nông dân cốt cán. Tội ác địa
chủ do “ông đội” nghĩ ra và mớm cho đám bần cố nông.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- “Chị còn nhớ tên địa chủ K không? Nó đã từng nhét con mèo
vào miệng chị Út bắt nuốt, chỉ vì nó nghi chị Ut ăn cắp mấy trái bắp giống của
nhà nó. Chị đã từng làm thuê cho nhà nó nhiều năm, chị chưa bị nó nhét mèo vào
miệng chị hay sao?” </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thế là giữa đấu trường sau đó một người đàn bà nhảy lên chỉ
vào mặt người địa chủ tên K: “Mày còn nhớ không? Hồi đó tao không kịp trả nợ
cho mày, mày bắt tau đến nhà, nhét con mèo vào miệng tau bắt nuốt...” Bằng sự
“giáo huấn” của “ông đội”, mọi người lúc đầu hoang mang tột độ, về sau những ai
tỉnh táo, họ ngậm miệng làm thinh.</span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thành phần loại khố rách áo ôm, mơ tưởng cuộc đổi đời, say
mê lời hứa hẹn của “đội cải cách”, họ tha hồ bịa đặt, xỉ vả, xỉa xói vào mặt
địa chủ. Không những người ngoài mà cả con cái, anh em ruột thịt.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Có một số trường hợp con đẻ, con dâu đấu tố cha mẹ; anh em
ruột đấu tố anh chị, em của mình. Một số địa chủ vì sợ hãi, phẫn uất treo cổ tự
tử.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Làng tôi có Bà Hoạt treo cổ chết bên
mộ chồng. Ông Phan Vượng gỡ được sợi dây trói, treo cổ chết khi bị giam tại nhà
một bần cố nông. Ông Phan Vượng, thường gọi là <span style="letter-spacing: -.1pt;">cố Đạt, bị giam giữ sau khi bị quy thành phần địa chủ. Khi bị đem ra đấu
tố tại xóm (gọi là “đấu lưng”, trước khi đưa đi đấu tố ở xã), một hôm đứa con
gái tên là Trung nhảy lên bục, chân co chân duỗi, một tay chống nạnh, một tay
xỉa vào mặt cha mà hỏi:</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- “Mày biết tao là ai không? Gia đạo này nhờ ai mà có? Cái
mâm thau không đưa cho nông dân, mày để lại làm gì?”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cố Đạt run rẫy, miệng lắp bắp:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- “Tôi đâu quên chị. Gia đạo này nhờ nông dân mà có. Cái
mâm thau, hôm trước chị tới nói để lại nông dân cũng lấy mất, chị lấy đem về
nhà chị rồi”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">- Cố Đạt vừa nói xong, chị Trung thẳng
tay xỉa vào mặt cha, làm cố Đạt té ngửa trong khi đang bị trói thúc ké. Dưới
đấu trường giữa bãi đất trống, tiếng hô “đả đảo” lác đác yếu ớt... Tối hôm đó
cố Đạt tự kết liễu đời mình bằng sợi dây trói.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Vài năm sau, ngày giỗ cố Đạt, chị Trung làm mâm cỗ, cho đứa
con gánh tới nhà người anh cúng cha. Giữa đường, đứa con vấp ngã, mâm cỗ đổ
hết. Năm sau nữa, khi cố Đạt được trả lại thành phần Trung nông, đám giỗ mãn
tang rôm rả, trịnh trọng, chị Trung cũng làm một mâm cỗ, chồng và con gánh tới
ngõ nhà người anh thì đứt dây gánh, mâm cỗ đổ vỡ tan tành. Còn một bài văn tế,
chị Trung nhờ người làm, đọc lên nghe ngậm ngùi ai oán, trong bài có câu, ngụ ý
cố Đạt bị đấu tố xỉa xói mặt mũi bị sưng bầm:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Cảm cảnh nỗi nghĩa
sinh thành, mặt tê mày tái, hổ thẹn lòng son” / “Ngậm ngùi thay công dưỡng dục,
tay “cáy” chân sưng, cam đành dạ sắt</i>”. <span style="color: navy;">(tiếng địa
phương, cáy cũng là sưng). </span>Mấy năm sau nhà chị Trung bị cháy rụi. Hai
đứa con chết bất đắc kỳ tử, chị Trung cũng trầm mình chết ngoài sông. Một người
tên là Trinh, học cùng lớp với tôi, ông bà ngoại anh này tên thường gọi là cố
Mục, thông gia với ông bà nội tôi. Ông bà ngoại của Trinh bị quy thành phần địa
chủ, cụ ông bị bắt giam riêng, cụ bà bị bắt giữ tại nhà một bần cố nông, một
hôm đội văn nghệ thiếu nhi họp tại nhà người cố nông nơi đang giữ Bà cố Mục.
Trinh lại đá vào cái chõng tre bà ngoại đang nằm rũ rượi, cố nói lớn cho mọi
người cùng nghe: “Khưu, thì ra mày là địa chủ bóc lột nông </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.0pt;">42 </span></b><span style="font-family: "wingdings"; font-size: 10.0pt;"><span style="mso-char-type: symbol; mso-symbol-font-family: Wingdings;">v</span></span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.0pt;"> SONG NHỊ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></b><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "wingdings"; font-size: 10.0pt;"><span style="mso-char-type: symbol; mso-symbol-font-family: Wingdings;">§</span></span></b><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10.0pt;"> NỬA THẾ KỶ VIỆT NAM </span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">dân. Mày đền tội là phải...”. (Khưu là tên tục bà cụ). Hôm
đó tôi là người dạy múa, có mặt, chứng kiến hành vi này. Bà Ngoại Trinh nói lời
rên rỉ trầm thống:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">- “Trinh ơi, về mà hỏi mẹ mày. Để tao
chết cho mày sống”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Gia đình tôi sau khi bị tich thu tài
sản, em gái tôi năm đó mười ba tuổi, đi hái rau, bà chị dâu tôi lén cho một cái
lưỡi cuốc để xới đất, giấu dưới rổ lá rau lang, về giữa đường gặp Trinh, anh ta
chận lại xốc rổ rau lên và cướp cái lưỡi cuốc. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Mấy năm sau vợ anh này sinh một đứa con trai không thành
nhân. Thân hình như con ễnh ương, không có xương sống, mềm nhũn, không ngồi
đứng được, chỉ nằm bẹp giữa nền nhà, không biết nói, chỉ phát âm một tiếng la
duy nhất làm người nghe và đứng nhìn phải sợ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Bà chị dâu tôi nhiều lần bị đốc thúc lên đấu tố mẹ tôi. Bọn
nông dân cốt cán tay đẩy sau lưng chị tôi, miệng nói: “Chị làm dâu trong nhà nó
bao nhiêu năm, chị thấy tội ác của nó rồi, chị lên tố nó trước nông dân đi...!”
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Bà chị dâu tôi bước vài bước rồi quay
lại đứng chỗ cũ. Bố của chị dâu tôi có người con rể lúc đó là bộ đội, (sau năm
1975, cấp bậc Đại tá) cũng bị quy địa chủ, bị bắt giam, đấu tố, chết trong tù.
Người cậu ruột của chị dâu tôi là một lương y, không giàu lắm nhưng có lối sống
và “cách chơi” phong nhã hơn người, nhà cửa có cổng tam quan, cây</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> cảnh xum xuê, có ngựa cỡi. Bị quy
địa chủ, ông chạy vào núi trốn mấy ngày, ý định vượt biên sang Lào, nhưng không
được, trở về chạy loanh quanh như con thú bị săn đuổi, ngồi giữa ruộng lúa suốt
đêm, sáng ra bị phát hiện, du <span style="letter-spacing: -.2pt;">kích bắt về
giam. Sau đó đem ra đấu tố, kết án tử hình, bản án thi hành tại chỗ, xác lấp ở
một mương nước, mấy ngày sau chó moi lên, diều hâu, quạ bay đến xỉa xói xương
thịt ...</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong ngày đấu tố toàn xã, khi đến màn “tòa án nhân dân”
tuyên án xong, sau đó bản án được thi hành tại chỗ, người ta nghe tiếng súng từ
những đấu trường các làng xã bốn phía tiếp nhau, âm thanh như nghẹn lại giữa
bầu trời xám đục, sặc mùi tử khí. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tại xã
Phúc Ấm cạnh làng tôi, ông Hoàng Trị tên thường gọi là Cửu Hoan (cửu: chức cửu
phẩm triều đình ban) cũng bị xử bắn cùng ngày. <span style="letter-spacing: -.3pt;">Những địa chủ khác bị án tù và tất cả đều chết trên đường dẫn tới trại
giam hoặc chết trong trại, trong số này có cụ Thành, một danh y nổi tiếng, thân
thiết với gia đình bố mẹ tôi.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong số địa chủ bị đấu tố, bắt giam ở Hà Tĩnh có cụ Nghè
Nguyễn Mai, cháu bốn đời của thi hào Nguyễn Du. <span style="color: black;">Năm
1954, cụ </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Nguyễn Mai lúc đó đã 78 tuổi bị quy vào thành
phần phong kiến, địa chủ, bị kết án 15 năm tù và bị giam ở Trại Đâng, một địa
danh nước rất độc ở huyện Hương Khê, Hà Tĩnh và cụ đã chết mấy tháng sau khi
đến đó. (tạp chí Nguồn số 59, California
tháng 8/2016)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tình cảnh con đấu tố cha mẹ xảy ra khắp các địa phương ở
miền Bắc. Theo hồi chánh viên Nguyễn Văn Thân, kỹ sư thuộc Bộ Thủy Lợi miền
Bắc, trước kia đã từng tham gia nhiều vụ cải cách ruộng đất, cho biết một cuộc
đấu tố điển hình mà ông được dự là lần đấu tố ông Nguyễn Văn Đô, Bí thư huyện
ủy tại Ô Cầu Giấy, ngoại thành Hà Nội. Ông Thân cho biết: “Nạn nhân Nguyễn Văn
Đô là Bí thư Huyện ủy, rất có công với kháng chiến nhưng bị kết tội là cường
hào ác bá và có chân trong tổ chức Quốc Dân đảng. Chủ tịch đoàn nóirằng ông đã
lợi dụng chức vụ của đảng để hoạt động cho Quốc Dân đảng. Người đứng kể tội là
một nông dân trước kia đi chăn ngựa cho ông Đô. Một cụ già khác lên tố về việc
cướp đất ruộng nương, Và cô con gái của ông lên đấu tố là đã bị ông cưỡng hiếp
tất cả 177 lần”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Đến khi ông Đô được phép lên phát biểu ý kiến nhận tội,
ông đã cứng cỏi trả lời: Ông không phải là Quốc Dân đảng, ông chỉ làm việc cho
Bác, cho kháng chiến mà thôi. Ông trả lời cô con gái : “Thưa bà, bà còn quên
đấy, tôi đã hiếp cả mẹ bà để đẻ ra bà nữa”. Câu trả lời này làm mọi người phải
bật cười và làm đấu trường mất vẻ tôn nghiêm. Chủ tịch đoàn vội vàng hô khẩu
hiệu - Đả đảo tên Đô ngoan cố - để <span style="letter-spacing: -.1pt;">đàn áp và
che lấp tiếng nói của ông. Sau đó họ không cho ông nói tiếp. Họ nghị án và
quyết định xử tử ông ngay tại chỗ. Cuộc đấu tố này kéo dài từ 5g sáng tới 13g
trưa mới xong». (theo Cẩm Ninh, Cuộc nổi dậy ở Nghệ An năm 1956).</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-53717819003019339812018-01-24T17:05:00.001-08:002018-01-24T17:08:52.313-08:0065 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT - 1953 - 2018<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 14.0pt;">65 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 14.0pt;">1953 - 2018</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong suốt dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Nam Bắc
1955-1975) có hai biến cố làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, đó là cuộc CCRĐ và
Cuộc Thảm Sát mậu thân 1968.<br />
Theo bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 - 2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất
bản tại Hà Nội năm 2004, số người bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai
đoạn sửa sai xác định trong tổng số đó có đến 132.266 người bị oan.<span style="color: #333333; letter-spacing: -0.1pt;"></span></span></div>
<br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
</div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: #333333; font-family: "verdana"; font-size: 14.0pt; letter-spacing: -0.1pt;">CHƯƠNG
II</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: #333333; font-family: "verdana"; font-size: 14.0pt; letter-spacing: -0.1pt;">CÁC
GIAI ĐOẠN CẢI CÁCH RU</span><span style="font-family: "verdana"; font-size: 14.0pt;">Ộ<span style="color: #333333; letter-spacing: -0.1pt;">NG<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>Đ</span>ẤT</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgmsXqGbkn5PeFiisOUEi2Da0O6Okbf8h8N5WrPqK8aLxAtwG4ht4YIf440WhTAm2R8L5NLKxer5NCd877mJUs4cGn6PPc4aXgblemCMv4jtmBWJNXMxg0HJB_U8skLGuh4FMSIpP_NAf8/s1600/peoplecourt7.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="360" data-original-width="233" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgmsXqGbkn5PeFiisOUEi2Da0O6Okbf8h8N5WrPqK8aLxAtwG4ht4YIf440WhTAm2R8L5NLKxer5NCd877mJUs4cGn6PPc4aXgblemCMv4jtmBWJNXMxg0HJB_U8skLGuh4FMSIpP_NAf8/s320/peoplecourt7.jpg" width="206" /> </a></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt;">Tòa án nhân dân và cuộc
đấu tố địa chủ - Ảnh:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 10.5pt;">Nhiếp ảnh gia Liên Xô
Dmitri Baltermants (1912-1990) chụp 1955 tại Miền Bắc Việt Nam.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="mso-element-anchor-horizontal: column; mso-element-anchor-vertical: paragraph; mso-element-linespan: 2; mso-element-wrap: around; mso-element: dropcap-dropped; mso-height-rule: exactly;">
<table align="left" cellpadding="0" cellspacing="0" hspace="0" vspace="0">
<tbody>
<tr>
<td align="left" style="padding-bottom: 0in; padding-left: 0in; padding-right: 0in; padding-top: 0in;" valign="top"><div class="MsoNormal" style="line-height: 27.75pt; mso-element-anchor-horizontal: column; mso-element-anchor-vertical: paragraph; mso-element-linespan: 2; mso-element-wrap: around; mso-element: dropcap-dropped; mso-height-rule: exactly; mso-line-height-rule: exactly; page-break-after: avoid; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="color: #333333; font-size: 29.0pt;">B</span></div>
</td>
</tr>
</tbody></table>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">iến cố lịch sử trọng đại: cuộc chiến tranh Việt Pháp (1946
- 54) kết thúc đã không được đảng Lao động (tiền thân đảng CSVN) loan báo như
một tin mừng mà chỉ cho người dân biết, “Từ nay đồng bào không sợ máy bay Pháp
ném bom, bắn phá nữa, mọi người đi ra đường có thể mặc áo trắng, đội nón lá.
Chiến tranh đã chấm dứt...”</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hiệp định Genève ký kết ngày 20.7.1954 không được công bố.
Thời hạn 300 ngày được tự do di cư đổi vùng - từ ngày 20.7.1954 đến 30.10.1955
– người dân Nghệ-Tĩnh-Bình hoàn toàn không ai hay biết. Mọi khẩu hiệu tập trung
vào phong trào giảm tô và CCRĐ. Người ta xầm xì truyền miệng lén lút về việc di
cư vào Nam.
Một linh muc dẫn một nhóm giáo dân từ xứ đạo Thượng Bình (Hương Khê, Hà Tĩnh)
vào tới Quảng Bình, bị bắt về đem ra đấu tố.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cho tới nay đã có nhiều người viết về cuộc thanh trừng rùng
rợn này tại các vùng nông thôn, chủ yếu từ phía bắc vĩ tuyến 17 đến các tỉnh
thuộc miền đồng bằng và trung du Bắc bộ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuộc CCRĐ tiến hành từ năm 1953, tính đến nay, năm 2016 đã
63 năm, một số ít nạn nhân và nhân chứng còn sống sót, cùng một hai thế hệ con
cháu của họ vẫn chưa quên nổi cơn ác mộng kinh hoàng này. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hơn 60 năm sau cuộc diệt chủng kinh hoàng ấy,
đến nay đã có nhiều bài viết ghi lại, nhiều tài liệu được phổ biến. Là nạn nhân
và là nhân chứng, là người trong cuộc, từng chứng kiến những gì mắt thấy tai
nghe, khi tiếp cận với các tài liệu ấy, đặc biệt những ý kiến, những nhận định
đúc kết trên google - <span style="letter-spacing: -.1pt;">Bách Khoa Toàn</span></span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> <span style="color: black; letter-spacing: -0.1pt;">Thư – Wikipedia (Phụ lục tr. 514-513) chúng tôi thấy đây
là một tài liệu được trình bày tương đối khá đầy đủ với cái nhìn tổng quát và
khách quan của người biên soạn, theo đó:</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Cải cách ruộng đất ở Việt Nam từ năm 1953 đến 1956, được rập
khuôn theo chương trình Cải cách ruộng đất ở Trung quốc từ năm 1946 đến 1953.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">- Mục đích của chương trình cải cách
ruộng đất là để phá vỡ sức mạnh của các tầng lớp “thượng tầng xã hội” – Trí Địa
Phú Hào – trước nhất nhằm củng cố quyền lực giới lãnh đạo các cấp của đảng. Đây
cũng là một chính sách mị dân, nhắm vào thành phần đa số nông dân ở các nông
thôn, làng mạc với khẩu hiệu “Địa chủ hết thời, nông dân vạn đại”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- Chủ trương tịch thu tài sản “giai cấp bóc lột” trao cho
thành phần bần cố nông chủ đích là để triệt hạ giai cấp thượng tầng, để tạo ra
một giai cấp mới không có quyền tư hữu, một giai cấp mới tuyệt đối trung thành
với đảng. Thực tế sau CCRĐ lớp người nghèo khó trước kia, lại càng nghèo khó
hơn. Tài sản tịch thu của địa chủ chia cho nông dân chẳng có gì đáng giá, hầu
như con số không. Ruộng đất tập trung vào các Hợp Tác Xã, người nông dân trở
lại cảnh làm thuê cho một chủ nhân tập thể.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Mục tiêu của cuộc cách mạng cộng sản
qua CCRĐ, kết quả chỉ dẫn đến sự tan rã giềng mối lâu đời ở nông thôn. Nhiều
người </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">dân làng bị hành quyết, ruộng đất bị tịch thu, thậm chí với cả những
người nông dân nghèo, và những người láng giềng nổi trội. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 5.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Chúng tôi đã từng chứng kiến những vụ hành quyết hàng loạt.
Một số nguồn tin cho rằng khoảng 30% "địa chủ" bị hành quyết là những
đảng viên đảng cộng sản. Con số này, theo trải nghiệm tại chỗ của chúng tôi tại
địa phương trong CCRĐ là con số đáng tin cậy. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cựu quan chức chính phủ Bắc Việt, ông Nguyễn Minh Cần nói
với bộ phận Việt ngữ của đài RFA rằng: "Cuộc cải cách ruộng đất là một
cuộc tàn sát những người hiền lương, vô tội, và nếu sử dụng thuật ngữ hiện đại,
thì chúng ta phải nói <span style="color: black;">rằng đó là một cuộc diệt chủng,
gây ra bởi sự phân biệt giai cấp [wikipedia].<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>(Phụ lục tr.514)</span><span style="color: blue;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Khóa họp lần thứ Ba của Quốc Hội nước
VN.DCCH từ ngày 1 đến ngày 4 tháng 12 năm 1953, đã thảo luận và ban hành Luật
CCRĐ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hồ sơ chính thức đưa ra con số 172.008 "địa chủ"
bị hành quyết trong "cải cách ruộng đất", trong đó có 123.266
(71.66%) được xác nhận là do phân loại sai.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Các nạn nhân đã được báo cáo là bị bắn, bị
chặt đầu, và bị đánh đến chết. "Một số bị trói, bị ném vào một huyệt mộ và
bị ném đá cho đến khi họ tươm xác đến chết".<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Theo chúng tôi đuợc chứng kiến thì tại
Nghệ Tĩnh, hầu hết địa chủ đều bị bắn chết trước khi bị ném xuống hố, rất ít
trường hợp được đào huyệt chôn lấp.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpuwrBZbpPOEwQ1L88Ssw-RkooJ0T8aC9AjKrc5E008qJi3f4I5P31_eZqxG9W8NDC39o7TnVnjkII3GlCmaeat0PlutdASQb5jhXYH-7VMbvPAjCCshu3UTeuqDFCT8Zl_pOKSzRfzng/s1600/CCR%25C4%25902.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="480" data-original-width="335" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpuwrBZbpPOEwQ1L88Ssw-RkooJ0T8aC9AjKrc5E008qJi3f4I5P31_eZqxG9W8NDC39o7TnVnjkII3GlCmaeat0PlutdASQb5jhXYH-7VMbvPAjCCshu3UTeuqDFCT8Zl_pOKSzRfzng/s320/CCR%25C4%25902.jpg" width="223" /></a></div>
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngay từ năm 1949, cộng sản, từ thời Việt Minh đã phát động
CCRĐ, nhưng việc nầy chỉ tiến hành mạnh mẽ từ năm 1950 trở đi. Vào năm nầy, Hồ
Chí Minh qua Liên Xô xin viện trợ. Stalin thúc bách Hồ Chí Minh thực hiện ngay
hai việc: thứ nhất tái công khai đảng cộng sản và thứ hai đẩy mạnh CCRĐ theo
đường lối cộng sản.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuộc CCRĐ khởi đầu từ khi HCM ký 2 sắc luật Giảm Tô số
78/SL ngày 14/7/1949, và Sắc Luật 42/SL ngày 1/7/1951 về chính sách nông nghiệp
của chính quyền kháng chiến.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">“Mùa hè năm 1952 Mao Trạch Đông và
Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải thực hiện CCRĐ. Sau thấy không thể từ
chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ… Sau khi đi Trung quốc và
Liên xô về, bác chuẩn bị cho hội nghị cán bộ đầu năm 1953, quyết định CCRĐ.
Đoàn cố vấn CCRĐ do Kiều Hiếu Quang làm trưởng đoàn. Kiều là phó bí thư tỉnh ủy
Quảng Tây. Họ muốn qua CCRĐ để chỉnh đốn lại đảng ta. Thời gian từ lúc tiến
hành CCRĐ đến lúc dừng là 3 năm”.</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Hoàng Tùng, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân Dân
(1954-1982) kể lại trong “Bí mật HCM” </span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">(Đàn chim Việt online
ngày 4-7-2010)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ông Nguyễn Minh Cần, người được thành ủy Hà nội giao cho
trách nhiệm sửa sai trong CCRĐ ở ngoại thành Hà Nội đã kể lại: “Ngày <b style="mso-bidi-font-weight: normal;">4-12-1953</b>, <b style="mso-bidi-font-weight: normal;">Quốc hội nhất trí thông qua <span style="letter-spacing: .2pt;">luật CCRĐ</span></b><span style="letter-spacing: .2pt;">. Sau đó, chủ tịch HCM đã ra sắc lệnh ban hành </span>luật
CCRĐ. Từ đó, bắt đầu các đợt CCRĐ, mà đợt đầu tiến hành ở 47 xã, tỉnh Thái
Nguyên và 6 xã tỉnh Thanh Hoá, sau đó tràn lan trên khắp miền Bắc, trừ các vùng
miền núi... </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Theo chúng tôi - người viết ghi nhận
tại Hà Tĩnh năm 1954 - thì năm 1953 đảng CS ban hành chủ trương “Phóng tay phát
động phong trào truy tô”. Phong trào truy tô ráo riết tới cuối năm 1953, đầu
năm 54. Tiếp đó là phong trào cải cách ruộng đất, đến năm 55 là cao điểm.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tại hai tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh, sau chiến dịch Trung Lào năm
1950-1953, năm 1951 Việt Minh cho lập Ban Kiến điền và Ban Thu thuế, quy định
thuế nông nghiệp theo chủ trương mới, tận thu trên từng thửa ruộng do cán bộ
phỏng chừng, ước định và nông dân bình năng xuất. Trên lý thuyết quy định mỗi
hộ phải nạp 20% lúa khô khén, nhưng thực tế sản lượng lúa thu hoạch được không
đủ để đóng thuế, khiến thành phần có ruộng canh tác từ Trung nông trở lên khánh
kiệt, lâm vào tình trạng đói thiếu. Từng gia đình sau mùa gặt tập trung công
sức vào việc phơi khô, sảy sạch thóc, thuê người gánh đi nạp thuế, từ đó trong
nhà không còn thóc gạo, vài ba tháng sau ăn độn, những tháng tiếp theo là khoai
sắn canh rau. Chính sách thu thuế nông nghiệp ban hành năm 1947, quy định thu
27 kg lúa khô khén, sảy sạch đồng đều trên mỗi sào ruộng (dù ruộng tốt hay xấu)
do bất cứ thành phần nào <span style="letter-spacing: -.3pt;">(không phân biệt địa
chủ, phú nông hay bần cố nông) canh tác. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Với chủ trương người dân có bao nhiêu, nhà nước “tạm thu”
bấy nhiêu, nghĩa là lấy hết, lấy sạch, do đó xẩy ra hiện tượng có những người
rình rập tới giờ nấu ăn, chạy thẳng vào nhà bếp người khác, mở nắp vung nồi ra
kiểm tra. Nếu thấy chủ nhà nấu cơm tức là nhà này còn giấu lại thóc gạo, liền
đi báo cáo cho nhà chức trách. Chủ nhà sau đó bị gọi lên “làm việc” tra khảo...
Tình trạng đó làm cho giềng mối, tình nghĩa chòm xóm dần dà tan rã.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Giới địa chủ không còn đủ thóc lúa đóng thuế nên giao hẳn
ruộng đất cho nông dân tự cày cấy, thu hoạch, đóng thuế, địa chủ không thu tô,
nhưng nông dân không nhận. Địa chủ, phú nông lâm vào cảnh cùng kiệt nên làm
giấy cúng hiến ruộng đất cho nhà nước, nhưng chính quyền từ chối. Do đó nhiều
đồng ruộng đã phải bỏ hoang, đời sống người dân càng thêm sa sút.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thành phần “có máu mặt” ở nông thôn từ đó bị suy yếu từ thể
chất đến tinh thần. Đó là một biện pháp có chủ đích đề phòng, làm tê liệt sự đề
kháng như đã xẩy ra tại Bùi Chu - Phát Diệm trong phong trào Quỳnh Lưu (Nghệ
An), người dân nổi dậy chiếm các kho lúa thuế, thành lập lực lượng tự vệ, bắt
cán bộ chính quyền, công an, dân quân tự vệ giam giữ làm con tin.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tại huyện Hương Khê (Hà Tĩnh), các xứ đạo Thổ
Hoàng, Tây Hồ do LM Hồ Sĩ Huề lãnh đạo, giáo dân sắm giáo mác, cung tên tẩm
độc, công khai chống đối. Các giáo xứ khác như Ninh Cường, Thượng Bình, họ Trăm
Năm (Phú Gia) đồng loạt bất cộng tác với chính quyền. <span style="color: black;">[Theo
sách Lịch sử sự tích Phú Gia. Trần Kim Tần, 2001]. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Thời đó đã có lần tôi gặp LM Hồ Sĩ Huề khi LM đi làm lễ cho
một họ đạo dân chài ở xã Hưng Thịnh. LM Huề bị bắt, trong dân gian có một bài
vè do chính quyền phổ biến, tôi còn nhớ mấy câu: “Huề ơi đội lốt thầy tu làm
gì/ Khôn thời mày chết quách đi/ Sống mà như thế sống gì nhuốc nhơ..”.<span style="color: black;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Năm 1950, bước đầu chuẩn bị cho cuộc CCRĐ, nhiều diễn biến
làm đảo lộn nề nếp sinh hoạt truyền thống ở nông thôn, đã tạo nên một không khí
ngột ngạt cùng với tình trạng chiến tranh ác liệt, máy bay Pháp liên tục ném
bom, bắn phá bất cứ mục tiêu nào: bến sông ngòi, cầu đường, nhà ga, kho bãi,
hay bất cứ mục tiêu di động nào, dù chỉ là một con trâu hay một con người bị
phát hiện. Vùng Nghệ Tĩnh không một địa phương nào không bị bom đạn của máy bay
Pháp.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tình trạng chiến tranh lu mờ dần theo
năm tháng qua năm giai đoạn của cuộc CCRĐ, cho đến tháng 7-1954 khi chiến tranh
chấm dứt, cũng là lúc cuộc CCRĐ mở đầu giai đoạn quyết liệt. Thật ra Hồ Chí
Minh đã chuẩn bị cho cuộc CCRĐ từ mấy năm trước đó. Ngày 30/10/1952 Hồ Chí Minh
gửi Stalin bức thư thứ nhất:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Đồng chí Stalin kính mến</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tôi đã bắt đầu soạn thảo đề án cải cách ruộng đất của Đảng
Lao Động Việt Nam,
và sẽ giới thiệu với đồng chí trong thời gian tới. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tôi gửi tới đồng chí một số yêu cầu, và hi vọng sẽ nhận
được chỉ thị của đồng chí về những vấn đề này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">1. Cử một hoặc hai đồng chí Liên Xô
tới Việt Nam
để làm quen và tìm hiểu thực trạng ở đó. Nếu như các đồng chí đó biết tiếng Phá
đủ để có thể giao tiếp với nhiều người. Từ Bắc Kinh tới chỗ chúng tôi đi đường
mất khoảng 10 ngày.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 7.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">(Trích đoạn liên quan cuộc CCRĐ)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ngày 31/10/1952 Hồ Chí Minh gửi bức thư thứ hai báo cáo
tiến trình CCRĐ do ông thiết lập và xin chỉ thị của Stalin (tạm dịch):</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 8.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Đồng chí Stalin thân mến,</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Xin gửi ngài chương trình cải cách
ruộng đất của đảng Lao </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Động Việt Nam. Chương trình hành động được
lập bởi chính tôi dưới sự giúp đỡ của đồng chí Lưu Shao Shi, Văn Sha San. </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Đề nghị ngài xem xét và cho chỉ
dẫn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Gửi lời chào cộng sản.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hồ Chí Minh, 31/10/1952</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Ký tên</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: navy; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">-----------------</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">[Nguồn: Cục lưu trữ Quốc gia Nga:
http://www.rusarchi ves.ru/evants/ exh...tnam1/ 22.shtml ] - Phổ biến từ “From:
XUAN PHU NGUYEN <phuxuan2@verizon.net></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuộc CCRĐ diễn tiến trong năm giai đoạn kể từ
năm 1950, sau khi Hồ Chí Minh nhận lệnh Stalin. Cuộc cải cách lúc đầu khá ôn
hòa rồi trở nên mạnh mẽ và càng ngày càng ác liệt, từ năm 1955 đến 1956 là giai
đoạn sắt máu giết hại nhiều người nhất. Tài liệu do CSVN công bố chính thức có
172,008 </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">địa chủ, phú
nông bị bức hại, trong đó có đến 23,000 đảng viên trung kiên bị chết oan (*
tr52)<span style="color: black;"></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Hoàng Tùng, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân Dân
(1954-</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">1982) trong
chuyện “Bí mật HCM” viết:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>“Mùa hè năm
1952 Mao Trạch Đông và Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải thực hiện CCRĐ.
Sau thấy không thể từ chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Mùa hè năm 1952, sau khi đi Trung quốc và Liên xô về, bác
chuẩn bị cho hội nghị cán bộ đầu năm 1953, quyết định CCRĐ. Đoàn cố vấn CCRĐ do
Kiều Hiếu Quang, Phó bí thư tỉnh ủy Quảng Tây làm trưởng đoàn. Họ muốn qua CCRĐ
để chỉnh đốn lại đảng ta. Thời gian từ lúc tiến hành CCRĐ đến lúc dừng là 3
năm”. (Đàn chim Việt online ngày 4-7-2010)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Cuộc CCRĐ chia làm
năm giai đoạn:</span></b><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> bắt
đầu từ năm 1949 đến 1956. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Trong giai đoạn đầu trước năm 1954, cuộc CCRĐ chưa lên đến
cao điểm.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Nông dân ở miền Nam vĩ
tuyến 17 ít có kinh nghiệm về CCRĐ.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Ở
vài nơi Việt Minh gọi là vùng "tự do", do CS kiểm soát như Quảng Nam,
Quảng Ngãi, Bình Định có <span style="letter-spacing: .3pt;">diễn ra cảnh đấu tố.
Vào thời gian này, VM đang thương </span>thuyết trong cuộc hòa đàm ở Genève,
rồi đất nước bị chia hai, VM rút ra Bắc, các tỉnh miền nam vĩ tuyến 17 thoát
được các cuộc đấu tố. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">Tại miền Bắc, cuộc CCRĐ lúc đầu khá ôn
hòa, nhưng trở nên mạnh mẽ từ sau khi Hồ Chí Minh nhận lệnh Stalin năm 1950,
thì càng ngày càng khốc liệt, nhất là giai đoạn 5 từ 1955 đến 1956 là giai đoạn
sắt máu giết hại nhiều người nhất.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- GIAI ĐOẠN SƠ KHỞI:</span></b><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> Vào giữa năm 1949, khi sửa soạn
chuyển qua giai đoạn phản công quân sự, VM đã vững mạnh ở vùng nông thôn và
nhất là rừng núi Việt Bắc. Lúc đầu, VM thực hiện cuộc CCRĐ một cách nhẹ nhàng,
chỉ kiếm cách tăng gia sản lượng nông nghiệp nhắm cung ứng nhu cầu đội quân
càng ngày càng gia tăng. Để khuyến khích nông dân ra sức cày bừa, chính phủ VM
đã để cuộc CCRĐ được thi hành một cách nhẹ nhàng, chỉ kiếm cách tăng giasản
lượng nông nghiệp nhằm cung ứng nhu cầu đội quân càng ngày càng gia tăng. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- GIAI ĐOẠN THỨ NHÌ:</span></b><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> Trong năm 1950, một loạt sắc lệnh
nông nghiệp ra đời có tính cách mỵ dân, nhằm đẩy mạnh sản xuất, phục vụ công
cuộc kháng chiến. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Sắc lệnh số 20/SL ngày 12-2-1950 ban bố lệnh
tổng động viên toàn bộ "nguồn nhân lực [người], vật lực [gia súc, nông cụ]
và tài lực [tiền bạc] cho tổ quốc".</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Kế đó, Sắc lệnh số 89/FL ngày 22-5-1950 quyết
định xóa bỏ tất cả những hợp đồng vay nợ giữa tá điền với điền chủ ký kết trước
năm 1945, và xóa bỏ cả những hợp đồng ký kết sau năm 1945 nếu con nợ đã trả đủ
100% số tiền đã vay, hoặc con nợ đã từ trần vì sự nghiệp của VM thì gia đình
khỏi trả nợ. Cùng ngày 22-5-1950 Sắc lệnh số 90/FL, quốc hữu hóa tất cả những
đất đai đã bỏ hoang trong 5 năm liên tục để chia cho nông dân nghèo...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- GIAI ĐOẠN THỨ BA:</span></b><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> bắt đầu bằng sắc lệnh ngày 20-4-1953, đăng trên Công báo VM ngày
20-5-1953 đưa ra các quy định: -</span><span style="font-family: "calibri"; font-size: 11.5pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">giá thuê đất. - Cấm các chủ đất hủy bỏ những hợp
đồng cũ. - Huỷ bỏ hoàn toàn tiền nông dân vay nợ trước tháng 8-1945. - Tịch thu
tất cả những tài sản của "đế quốc" Pháp, "Việt gian" và
"địa chủ ác ôn". - Thành lập "Uỷ ban nông nghiệp" các cấp
từ trung ương đến địa phương.</span><span style="font-family: "calibri"; font-size: 11.5pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- GIAI ĐOẠN THỨ TƯ:</span></b><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> Vào cuối tháng 11 đầu tháng
12-1953, họp Đại hội Đại biểu đảng Lao Động với khẩu hiệu "Ruộng đất cho
người cày", quyết định thực hiện dần dần cuộc CCRĐ theo một kế hoạch được
soạn thảo kỹ lưỡng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">“Ngày 4-12-1953, Quốc hội nhất trí thông qua
luật CCRĐ.</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> Sau đó, chủ
tịch HCM đã ra sắc lệnh ban hành luật CCRĐ. Từ đó, bắt đầu các đợt CCRĐ, mà đợt
đầu tiến hành ở 47 xã tỉnh Thái Nguyên và 6 xã tỉnh Thanh Hoá, sau đó tràn lan
trên khắp miền Bắc, trừ các vùng miền núi…”</span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">(Người Việt ngày 4 đến 11-2-2006)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">- GIAI ĐOẠN THỨ NĂM:</span></b><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;"> Vào giữa năm 1954, sau Hiệp định
Genève ký kết ngày 20-7-1954, nước Việt Nam bị chia hai. Hồ Chí Minh ký sắc
luật về CCRĐ ngày 14-6-1955 quy định nhà nước tịch thu toàn bộ tài sản (đất
đai, nhà cửa, gia súc, nông cụ...) của những người "thực dân", địa
chủ gian ác, cường hào ác bá, "Việt gian" phản động; trưng thu không
bồi thường và thu mua đất đai, nông cụ, gia súc thuộc các nhân vật "tiến
bộ", các địa chủ đã tham gia kháng chiến, các địa chủ thuộc thành phần
thương gia hay kỹ nghệ gia; truất hữu đất đai của các tổ chức tôn giáo như
Thiên Chúa giáo, Phật giáo...<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: navy; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">-------------------</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">[Cuộc Cải Cách Ruộng Đất, Trần Gia Phụng, CET
by webmaster vietno February 10 - 12:35:58] (*tr56).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-42571357136570461932018-01-23T19:43:00.001-08:002018-01-24T16:54:57.590-08:0065 NĂM CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT 1953 - 2018<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--> <a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHXI-0UFQDIAcJxoF4FLEIL_0XofPd35ax3nplMi39nTqFp62mitPN6pa0QXxEsnk0JX8TFplYUBftjSrYPkekVRSUe5goz4yimPgr6j7CaSrKqsrdEEcB8lmNIcrmrCyUmfg_CDSC090/s1600/5124618507_9b13873628_b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="732" data-original-width="1024" height="228" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHXI-0UFQDIAcJxoF4FLEIL_0XofPd35ax3nplMi39nTqFp62mitPN6pa0QXxEsnk0JX8TFplYUBftjSrYPkekVRSUe5goz4yimPgr6j7CaSrKqsrdEEcB8lmNIcrmrCyUmfg_CDSC090/s320/5124618507_9b13873628_b.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 15.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana"; font-size: 18.0pt; letter-spacing: -0.2pt;">CHƯƠNG I</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana"; font-size: 18.0pt; letter-spacing: -0.2pt;">GIỮA MỘT QUÊ
HƯƠNG HIỀN HÒA<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 15.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: .3in;">
<br /></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: VNI-Aptima; letter-spacing: -.2pt;">***</span><span style="font-family: "arial" , "helvetica" , sans-serif;"> </span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial" , "helvetica" , sans-serif;">Trong suốt dọc dài lịch sử VN (ngoại trừ cuộc chiến Nam Bắc 1955-1975) có hai biến cố làm tổn hại nhân mạng nhiều nhất, đó là cuộc CCRĐ và
Cuộc Thảm Sát mậu thân 1968.<br /> Theo bộ “Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945 -
2000” do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản tại Hà Nội năm 2004, số người
bị đấu tố lên đến 172.008 người, và sau giai đoạn sửa sai xác định trong
tổng số đó có đến 132.266 người bị oan. </span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
</div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana"; font-size: 16.0pt; letter-spacing: -0.2pt;">TÔI SINH RA ĐỜI </span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana"; font-size: 16.0pt; letter-spacing: -0.2pt;">DƯỚI MỘT NGÔI SAO XẤU</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 18.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: .3in;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Tôi sinh ra và lớn
lên qua những giai đoạn đầy biến động của đất nước. Chế độ phong kiến lụi tàn.
Chiến tranh Việt Pháp bùng nổ dữ dội. Chủ nghĩa cộng sản lan tràn, xói mòn, đục
khoét, đầu độc, làm băng hoại tận gốc rễ nền tảng đạo lý, văn hóa và tình tự
dân tộc. Chủ trương kích động hận thù, đấu tranh giai cấp, biến đời sống thôn
làng đang hiền hòa, êm ả trở nên sôi sục, ngột ngạt oán thù.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">Tuổi
thơ của tôi trải qua trên đồng ruộng, ngồi trên lưng trâu, hai mùa lạnh buốt
thấu xương, nắng cháy da người. Tôi đã từng tung tăng trên sân trường, miệt
mài, hăm hở. Vừa bước chân vào năm đầu Trung học chưa được mấy tháng đã bị đuổi
học vì con cái thành phần địa chủ, “giai cấp bóc lột”. Sáu năm lêu bêu thất
học, sau định mệnh run rủi, tôi đã được trở lại mái trường trung học giữa Sài
Gòn hoa lệ như một phép lạ, tự do thênh thang, tình người thắm đậm. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Với
một phần đời thơ ấu khổ đau nhiều hơn hạnh phúc, tai họa thời thế cứ đổ dồn lên
gia đình tôi từng cơn bất hạnh. Khi qua khỏi bậc trung học, bước chân vào cổng
trường đại học, tôi biết tôi phải làm gì, phải chọn con đường nào, phải phấn
đấu ra sao</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;"> </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">để bù lại những thiệt thòi thua sút, để không phụ mọi ân tình. Điều trên
hết, tôi biết đâu là con đường ngay thẳng để đi; đâu là tà gian phải tránh. Tôi
đã chọn cho mình một lý tưởng. Nói khác đi, đã có một ý hướng để cho mình đi
theo và phụng sự. </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tôi
yêu đất nước, tôi yêu lịch sử dân tộc, tôi hãnh diện về một dân tộc quật cường
đánh đuổi mọi thế lực ngoại xâm, một dân tộc có những bậc vĩ nhân “lấy đại
nghĩa để thắng hung tàn, đem chí nhân mà thay cường bạo”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: 0.1pt;">Người
cộng sản Việt Nam, lấy chiêu bài giải phóng dân tộc, lợi dụng lòng yêu nước của
toàn dân đánh đuổi thực dân Pháp để du nhập vào quê hương một chủ nghĩa tham
tàn, tệ hại nhất trong lịch sử năm nghìn năm dựng nước và giữ nước. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 4.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Cho
đến hôm nay, sau gần nửa thế kỉ, kết thúc một thời kỳ kinh hoàng của chiến
tranh bom đạn, nhưng ý thức hệ Quốc Cộng còn đó. Bốn mươi năm chiến tranh kết
thúc, nhưng cuộc chiến vẫn còn âm ỉ, giằng dai. Đất nước tuy đã thống nhất lãnh
thổ nhưng tình tự dân tộc vẫn cách ngăn, chia rẽ, hận thù... lòng người ly tán.
Tất cả chỉ vì ý thức hệ cộng sản, một lý thuyết và thực tiễn đã bị lịch sử đào
thải, nhân loại quay lưng.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Xuất
phát từ hiện thực cuộc sống hay là một tiên tri, nhà văn Vũ Trọng Phụng đã
viết: “Tôi sinh ra đời dưới một ngôi sao xấu”. Cuộc đời ông ngắn ngủi, nhưng sự
nghiệp văn chương ông để lại cho hậu thế thì to lớn và tồn tại mãi với thời
gian. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Người ta ai cũng tin mỗi con người sinh ra dưới một ngôi sao hộ mạng.
Người phương Tây vốn “bẩm sinh” duy lý mà họ cũng tự đặt mình trong vòng chi
phối sinh mệnh, hên xui của những Hồ Cáp, Thiên Xứng, Nhân Mã...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Bản thân ngồi ngẫm lại đường đời, đếm những mùa xuân đi qua trên mái
tóc, từ thơ ấu đến giờ biết bao buồn vui, khổ hạnh khó quên và đáng nhớ... Rồi
chợt nhận ra rằng ngôi sao “chiếu mạng tận tình” trên sinh mệnh dân tộc Việt Nam
cho tới nay là ngôi sao vàng. Tôi sinh ra đời khi ngôi sao này đã xuất hiện
trên vòm trời quê tôi và trên vòm trời các vùng quê hẻo lánh khác.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Quê
tôi - Hà Tĩnh, phần đất cực nam của lãnh thổ Giao Chỉ - Đại Việt, trước khi bờ
cõi mở mang từ Quảng Bình vào tận Cà Mau. Hà Tĩnh, nơi vòng eo cơ thể mẹ Việt Nam,
vùng đất nhỏ hẹp cỗi cằn. Bề ngang so với chiều rộng Đông -Tây của lục địa Hoa
Kỳ thì chỉ là gang tấc. Con người từ nơi đây phải vươn lên mà sống, được hun
đúc, và do hoàn cảnh cơ cực với phong thổ ấy mà đã sản sinh ra những Nguyễn Du,
Nguyễn Công Trứ, Đặng Dung, Nguyễn Biểu, Phan Đình Phùng, Phan Bội Châu, Hải
Thượng Lãn ông, và những lớp văn võ sau này...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tôi
sinh ra và lớn lên giữa thời loạn lạc. Tuổi thơ tôi bắt đầu từ cuộc Thế Chiến
thứ Hai mở đầu đến kết thúc. Những năm tháng ấu thơ của tôi khét lẹt mùi thuốc
súng. Đoạn đời tiếp sau đó cũng lại loạn ly, bom đạn đuổi theo. Cuộc kháng
chiến mười năm của toàn dân (1945 - 1954), quê tôi hứng đầy đạn bom của máy bay
Pháp. Khi Tây thực dân cúi đầu sắp hàng về nước, cũng là lúc tôi chưa kịp quay
nhìn lại quá khứ ấu thơ của mình, thì tai họa ập đến. Cuộc Cải Cách Ruộng Đất </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">phủ trùm tang
tóc. Tôi mất hết tất cả, mất từ lời ru của mẹ đến tình máu mủ ruột thịt, tình
quê hương và nghĩa đồng bào. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tôi
có được một quãng đời ngắn ngủi mẹ tôi ru con bằng những câu ca dao, những bài
hát ví, những câu hò, những bài hát Dặm Nghệ Tĩnh. Bài học vỡ lòng cha tôi dạy:
“Lớn lên con đi đánh thằng Nhật, thằng Tây”. Trẻ em quê tôi tám tuổi đã phải ra
ngoài đồng ruộng, đã phải leo lên lưng trâu, mùa đông lạnh cắt da; </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.2pt;">mùa hè nắng
như lửa đốt. Tuổi thơ tôi qua dần trên lưng trâu, trên đồng ruộng khô cằn,
không thơ mộng như câu thơ, tiếng hát:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Ai
bảo chăn trâu là khổ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tôi
mơ màng nghe chim hót trên cao.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">(thơ
Giang Nam)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Hàng
hàng thế hệ nơi quê tôi vẫn lây lất trong nhục nhằn, thiếu thốn quanh năm, từ
vật chất đến tinh thần.... Thế mà lớn lên, mười lăm, mười bảy là đã “Tình lúa
duyên trăng”, đậm đà tình yêu – yêu nước, yêu nhà, “yêu quê hương qua từng
trang sách nhỏ”, từ trong mạch máu được ông cha truyền thụ. Tuổi thơ của tôi
như bông hoa vừa hứng ánh sáng mặt trời thì đã vội vàng héo úa đúng vào thời kỳ
sôi nổi đó của toàn dân. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Hiệp
định Genève 20-7-1954 chấm dứt chiến tranh, chia đôi đất nước, người Pháp quay
lưng, ôm nhục bại trận, bỏ lại tham vọng thực dân ra về, thì quê tôi cũng bắt
đầu một thời kỳ bất hạnh nhất, thê thảm nhất. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Đầu
óc trẻ thơ như trang giấy trắng, tôi khó quên được những cái Tết đầu đời, nối
tiếp buồn vui mà chẳng còn tìm lại được. Nhà thơ Tạ Hữu Thiện trong nhóm Nhân
Văn, Giai phẩm đã viết: </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">“Ai
lớn lên không từng yêu đương</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Ai
biết yêu không từng hò hẹn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Việc
ấy lẽ thường...”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">“Ai
lớn lên không từng yêu đương”, không từng đi qua những </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.3pt;">phần đời đầy
kỷ niệm buồn vui. Tình yêu nào không có những</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;"> mộng mơ; Tuổi thơ nào không có
những nôn nao mong đợi – mong mẹ đi chợ về, mong Tết đến, mong chiếc áo đẹp,
mong tiền lì xì.... Tuổi thơ của đám trẻ chúng tôi thời đó có nhiều thứ để nô
nức mong chờ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 12.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tháng
Chạp quê tôi mưa phùn, gió lạnh và mây xám đặc trời. Trong khung cảnh địa lý,
kinh tế và xã hội vùng quê, nhất là quê tôi – Nghê Tĩnh – đón xuân, ăn tết
không có hoa Anh đào Hà Nội, không có Mai vàng Sài Gòn nhưng lại có đủ lễ nghi
truyền thống dân tộc. Có cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh, bánh dày, bánh
tét, có hội hè lễ lạc, cờ xí trống chiêng – lễ rước thần làng, lễ Tống Cựu
Nghênh Tân, lễ bàn giao chìa khóa điện thờ Đức Thánh giữa tân và cựu Cố Đạo,
một vị chức sắc có quyền uy tinh thần “tối thượng”, được trọng vọng, kính nể
nhất của làng xã với nhiệm kỳ hai năm. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Chức
sắc này được các thân hào nhân sĩ trong làng bầu chọn rất trang trọng. Rồi tục
lệ “xông đất” sau Giao Thừa, một, hai giờ sáng. Quê tôi nghèo, nhưng người dân
“quê mùa” cần cù chân chất ấy cũng biết thụ hưởng thú vui tinh thần, làm thăng
hoa cuộc sống suốt cả “tháng Giêng ăn Tết ở nhà”. Tôi đã từng nô nức đi xem các
lễ hội đánh đu, đánh cờ người, hát trống cơm, hát dặm...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Và
hình ảnh rộn ràng của buổi sáng Mồng Một Tết, từng đám trẻ lên năm, lên mười,
quần áo mới đủ sắc màu vàng, xanh đỏ... kéo đến nhà các bô lão mừng tuổi đầu
năm để được lì xì. Ngày ấy tôi đã từng được lì xì những đồng tiền Thành Thái,
(tiền bằng đồng, hình tròn, giữa có lỗ hình vuông, trên mặt đồng tiền có khắc
bốn chữ Hán).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Năm
tôi đến tuổi vào lớp Bốn Tiểu Học, là cái Tết truyền thống cuối cùng của quê
tôi, và có lẽ của tất cả những vùng do Việt Minh kiểm soát. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Tôi
nhớ rõ có những người tá điền, có những người vần công giúp việc, những người
hàng bao thế hệ từng thân thiết, từng nhờ cậy lẫn nhau, sáng Mồng Một kéo thành
đoàn đến mừng tuổi bố mẹ tôi. Họ đã xin hẹn từ chiều hôm trước, từ sáng Ba Mươi
vì phải chờ có người “đạp đất” xong đã. Có người mang theo một cúc rượu trắng;
có người chỉ mang theo vài trái cam sành; có người một “cơi” trầu đã têm sẵn...
Những thứ </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: 0.1pt;">đó trong vườn, trong nhà tôi không thiếu, nhưng bố mẹ tôi </span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">rất quý, vì đó
là tấm lòng, là nghĩa tình qua lại. Họ đến như người thân, không màu mè khách
sáo, nói cười thoải mái, ăn uống no nê. Họ về, mang theo quà bánh, nếp, gạo, và
tiền lì xì cho con cái họ. Trên nét mặt mỗi người tỏa rạng vẻ vui tươi hồn
nhiên, tin cậy lẫn nhau, tình cảm đậm đà, hy vọng vào mùa màng và cuộc sống
sang năm sung túc...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt;">Đời sống thôn quê đã
bao đời trải qua như vậy. No đói, giàu nghèo đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau. Xóm làng
xôn xao, rộn rã ngày mùa, ngày hội, ngày Tết, những ngày lễ lạc trai gái hẹn
hò...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Cuộc
sống yên lành, xóm làng gắn bó, dù trong suốt cuộc chiến tranh chống Pháp. Tuổi
trẻ của tôi, của thanh thiếu niên quê tôi kế thừa từ đó, hăm hở, rộn ràng...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Thế
rồi Hiệp định Genève 1954 chia đôi đất nước. Giang sơn Việt Nam bị chia cắt thành hai. Mạch máu
Bắc Nam
đứt đoạn. Người dân quê tôi cùng một lúc hứng chịu hai vòng tai họa: cuộc đấu
tố Cải Cách Ruộng Đất, thanh trừng giai cấp và cuộc chiến Bắc Nam tiến hành sau
đó để “giải phóng” toàn dân thoát khỏi tự do no ấm, trở thành nghèo nàn, cùm
kẹp. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Khi tiếng súng của cuộc chiến vừa chấm
dứt, thì cuộc thanh trừng giai cấp bắt đầu. Những người tá điền, những người
vần công, giúp việc, những người chòm xóm mới hôm qua no đói, buồn vui, tối lửa
tắt đèn có nhau ấy, bỗng sau một đêm thức dậy họ trở thành những kẻ gian ngoa,
hung ác, mất hết tính người, sau khi được đội Cải Cách, những đảng viên cộng
sản trung kiên nhồi nhét vào đầu óc họ những giả trá, bịp lừa, hứa hẹn, răn đe
trong chính sách cướp của giết người lương thiện. Cả xóm làng, tỉnh, huyện,
khắp vòm trời quê tôi mùi tử khí bao trùm, ám khí bắt bớ, tra tấn, hành hình,
chết chóc ghê rợn bủa vây mỗi gia đình, mỗi con người. Người ta bàng hoàng
trước cơn đại họa như trên trời đổ xuống.</span><br />
<br />
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.5pt; letter-spacing: -0.1pt;">Song NHỊ </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 6.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
=</div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-73697632980088796792018-01-18T12:51:00.000-08:002018-01-18T12:57:29.057-08:00Kiều Chinh: - “Tôi đã làm gì nên tội?”<!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Bùi anh Trinh</span><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Thương nữ bất tri vong quốc hận</span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Cách giang do xướng hậu Đình hoa”<br />
</span></i><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"> <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>(Bạc Tần Hoài - Đỗ Mục</span><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">)</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxKjPYaee0PoVBRuOwEtd9ZtcI3qTwIhtgM2ERMXJnLhUqnfpFGaIQ3ZdPQZX0iEb41lnzXMNTHD4E4dEvF-obKWcSdc0UIfdb32zHumADbk0HnIslsA1GgvNQiyCBFBVVBM2olzgExQA/s1600/Kieu+Chinh+1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="318" data-original-width="250" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxKjPYaee0PoVBRuOwEtd9ZtcI3qTwIhtgM2ERMXJnLhUqnfpFGaIQ3ZdPQZX0iEb41lnzXMNTHD4E4dEvF-obKWcSdc0UIfdb32zHumADbk0HnIslsA1GgvNQiyCBFBVVBM2olzgExQA/s1600/Kieu+Chinh+1.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Báo</span></b><b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"> Orange County</span></b><b><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"> Register:</span></b><i><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"> “Kiều Chinh chuẩn bị bước lên khán đài
với bộ đồ màu sẫm và búi tóc trông rất đài các. Một lát sau, bà nói chuyện
trước đám đông trong một sân có cả ngàn chỗ đậu xe thuộc khu Little Sài Gòn.
Đây là lần đầu tiên bà xuất hiện tại Quận Cam sau khi bà dự lễ khởi công xây
dựng một ngôi trường thiện nguyện được bà tài trợ tại quê hương Việt Nam…</span></i><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Đèn truyền hình chiếu sáng khi Kiều Chinh rảo
bước qua khán đài được trang hoàng với các dải băng màu đỏ và vàng, màu của lá
cờ Nam Việt Nam
ngày xưa. Bà bước đến máy vi âm, chờ đợi tiếng vỗ tay”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Nhưng không một tiếng vỗ tay hoan hô.. Thay vào đó là những nét giận giữ không
hề phai trên khuôn mặt những người cùng thế hệ với bà… Một người đàn ông hét
lên một từ ngữ thóa mạ nặng nề nhất đối với người Việt tị nạn tại Little Sài
Gòn: “Cọng sản!”. </span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Tiếng hét này muốn chỉ về bà. Nhiều tiếng hét tiếp theo “Cọng sản! Cọng sản! đi
xuống”. Miệng của bà méo đi trong xúc động và bối rối, nhưng bà không thốt được
nên lời. Một người trong ban tổ chức đã dìu Kiều Chinh rời khỏi khán đài. Bà tự
hỏi trong nước mắt: “Tại sao tôi lại gặp cái cảnh này?! Tôi đã làm gì nên tội?”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Đó là năm 2000, một năm sau biến cố chính trị “Trần Trường” tại Quận Cam. Người
ta không chấp nhận Kiều Chinh đi ngược lại công cuộc đấu tranh của người Việt Nam.
Trong 53 ngày đêm biết bao nhiêu tiếng gào thét uất hận và biết bao nhiêu nước
mắt của người Việt đã đổ xuống trước sân tiệm Hitek của ông Trần Trường, người
ta dứt khoát đòi CSVN phải trả lại quyền làm người cho dân tộc Việt Nam.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Trong khi đó bà Kiều Chinh âm thầm trở về Việt Nam để cùng CSVN “xây dựng lại đất
nước”. Người ta coi đó là hành động phản bội, cũng giống như Jane Fonda đã tươi
cười ngồi lên chiếc ghế của một khẩu súng phòng không tại Hà Nội trong khi máu
của thanh niên Mỹ đang tuôn chảy tại chiến trường Việt Nam; rõ ràng là Jane
Fonda đã phản bội. Kiều Chinh cũng vậy, bà ta thật ngây thơ khi tự hỏi: “Tôi đã
làm gì nên tội?”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
<b>Chúng ta có thể tha thứ</b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;">Báo Orange County Register</b> đã viết
lên nhận xét của bà Kiều Chinh đối với những người Việt tị nạn như là ông Võ
Đại Vạn: “Ông ta là một sĩ quan Hải quân khi Sài Gòn sụp đổ, và ông ta không
thể quên nổi đau về việc đất nước của ông ta bị đánh bại. Và ông ta không thể
tha thứ ”. <b><span style="mso-bidi-font-style: italic;">Bà cho rằng giờ đây
những cựu quân nhân VNCH không chịu về VN bởi vì họ mang mặc cảm của những
người thua trận.</span></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Bà Kiều Chinh nói về cuốn phim “Catfish in
Black Bean Sauce” mà bà là diễn viên: “Đối với tôi, thông điệp của cuốn phim là
chúng ta là con người, chắc chắn có khi chúng ta phải phạm sai lầm. Tôi cho
rằng điều quan trọng mà chúng ta có thể làm là thông hiểu lẫn nhau. Chúng ta có
thể tha thứ và quên đi. Chúng ta chăm sóc và yêu thương lẫn nhau”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Người Việt Nam đã nghe những lời kêu gọi tương tự trong Kinh Chúa, Kinh Phật.
Có lẽ khi thốt lên những lời này thì trong thâm tâm Kiều Chinh nghĩ rằng bà đã
từ bi và bác ái đúng như lời dạy của các đấng cứu thế…(!). Nhưng trong trường
hợp này bà Kiều Chinh đã lầm. Cũng như trước đây minh tinh điện ảnh Jane Fonda
đã lầm.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Lúc đó Jane Fonda cũng đã dùng những lời yêu thương để kêu gọi hãy dẹp qua
chiến tranh. Tuy nhiên bà chỉ khơi động lòng yêu thương trong các con cái của
Jésus Christ nhưng vô tình bà lại ủng hộ bạo lực của những đệ tử của Stalin và
Mao Trạch Đông, chính họ là người chủ động gây ra chiến tranh, còn phía bên kia
chỉ là bị động. Nếu bà muốn kêu gọi chấm dứt chiến tranh thì hãy kêu gọi bên
chủ động tấn công hãy từ bỏ tham vọng chứ không phải kêu gọi những kẻ đang phải
chống trả để tự vệ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Các triết gia Tây Phương như Jean Paul Sart, André Gide cũng đã có một thời ủng
hộ bạo lực đẫm máu của Staline, Mao Trạch Đông, Tito…. Nhưng rồi đến năm 1979
thì chính Jean Paul Sart đã hô hào cho một chương trình quyên góp, thuê những
chiếc tàu đi vớt người Việt Nam tị nạn đang bị trôi dạt trên Biển Đông. Triết
gia đã gặp những người Việt Nam
tị nạn; và ông hiểu vì sao người ta phải tránh xa cái chế độ đó, kể cả bằng cái
giá là sự chết. Còn Adré Gide thì sống trong ân hận không nguôi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
<b>Cái sai, cái ác vẫn chưa qua</b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Bà Kiều Chinh cho rằng cái chế độ đó đã chấm dứt từ 25 năm về trước, bà cho
rằng nó đã qua. Nhưng hiện nay, ngay khi bà đang ngồi nói chuyện với cháu của
bà trong quán cà phê thì vẫn có 2 công an theo dõi bà. Vậy thì chuyện sẽ xảy ra
như thế nào cho những người nói xấu chế độ trong cái quán cà phê đó?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Chỉ vì lỡ nói xấu chế độ tại một quán cà phê mà cha của bà phải lãnh cái án 5
năm tù, và anh của bà đã bị 5 năm tù vì tội chơi nhạc chính trị ngoài luồng;
thì ngày nay Nguyễn Xuân Tụ bị tù vì tội nói xấu chế độ và Phạm Hồng Sơn cũng
vào tù vì tội dịch tài liệu nói về nhân quyền của Hoa Kỳ. Chứng tỏ bà Kiều
Chinh đã sai lầm khi bà cho rằng những chuyện đó đã qua.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Càng sai lầm hơn nữa là không những chuyện đó đang xảy ra trong hiện tại mà nó
sẽ diễn ra trong tương lai bất tận. Không phải là những chuyện oan khiên đơn
giản mà còn có biết bao nhiêu oan khiên còn thê thảm hơn vậy nữa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Nếu bà Kiều Chinh chịu khó xem tin tức hằng ngày tại Việt Nam thì bà sẽ biết hiện nay mỗi ngày có bao
nhiêu bé gái Việt Nam
bị bán sang nước ngoài để làm điếm. Hiện nay mỗi ngày có bao nhiêu người con
gái Việt Nam
cắn răng bước chân ra xứ lạ để làm vợ người ta với 9 rủi 1 may nhằm cứu vãn
kinh tế gia đình. Thỉnh thoảng báo chí loan tin có những cô gái Việt Nam
chịu nhục nhã, cởi quần áo cho khách buôn người xem xét như là xem xét một món
hàng?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Thế nhưng không có một ai lên tiếng chịu trách nhiệm về những thảm cảnh đó. Và
cũng không ai dám lên tiếng bắt ai đó phải chịu trách nhiệm. Trong khi mọi
người đều biết đây là trách nhiệm của những người cầm quyền. Nhưng rõ ràng
những kẻ đang nắm quyền hiện nay đã có thái độ vô tư với những chuyện đó. Họ
coi như nó không hề xảy ra trên cõi đời này. Thậm chí những nạn nhân đến cầu
cứu họ thì họ lại đứng về phe kẻ ác mà hăm họa bịt miệng các nạn nhân. Vậy thì
có nên truất phế cái chế độ vô nhân đó đi hay không?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
<b>Tha thứ cho kẻ cướp đã lấy những cái mà mình vứt bỏ?</b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Bà Kiều Chinh nói với phóng viên Orange County Register: “Tôi đã có một ngôi
nhà đẹp tại Hà Nội và tôi mất nó. Tôi cũng đã có một ngôi nhà đẹp tại Sài Gòn
và tôi cũng mất nó. Vì thế hiện nay tôi đang có một căn nhà khác, nhưng tôi sẽ
chẳng quan tâm nếu tôi lại mất nó”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Bà đã thản nhiên vứt bỏ những căn nhà của bà bởi vì bà kiếm ra nó dễ dàng quá,
nó chỉ là một góc sự sản của bà. Sau khi vứt bỏ căn nhà ở chỗ này thì bà lại có
một căn nhà khác tại chỗ kia to đẹp hơn, cho nên bà có thể bình thản khi nghĩ
tới những lần mất nhà.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Không thể so sánh với niềm đau mất nhà của những người khác, nhất là những phụ
nữ khác. Căn nhà của họ tuy không đáng giá là bao so với nhà của bà Kiều Chinh
nhưng nó là máu, là thịt của họ. Họ đã nhịn ăn nhịn mặc, bắt cả chồng con dè
xẻn để dồn vốn liếng mà tạo dựng lên căn nhà đó. Họ không đủ sức mua liền một
lúc như bà Kiều Chinh. Mà họ phải đi gom từng viên gạch, từng hòn đá để lần hồi
tạo dựng nên nó. Mới đầu chỉ là cái túp lều khiêm tốn, nhưng rồi với mồ hôi và
công sức mới trở nên một ngôi nhà khang trang.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Họ thuộc từng viên gạch trong nhà, họ nhớ xuất xứ của từng thanh sắt đổ sàn bê
tông và họ nhớ cả những lần điếng người lo chạy nợ để thanh toán tiền vật liệu
hay tiền mua đất. Nhưng họ vẫn vui vì căn nhà đã thành hình trong tiếng cười
của trẻ thơ, tiếng nô đùa hằng ngày của con trai, con gái của họ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Nhưng họ lại không mất nhà một cách đơn giản như bà Kiều Chinh. Nói cho đúng ra
là bà Kiều Chinh đã chủ động từ bỏ những ngôi nhà đó mà ra đi. Còn những người
phụ nữ khác lại không được như vậy, họ bị đuổi ra khỏi nhà vào nửa đêm với mỗi
người hai cái sách trên tay.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Họ ra khỏi nhà trong tiếng gào của mẹ già, trong tiếng khóc của con nhỏ, dưới
họng súng của quân ăn cướp. Nửa đêm mẹ con, bà cháu chợt hốt hoảng thấy mình bơ
vơ giữa gió lạnh, không biết đi về đâu, sống làm sao, trong khi không biết
người chồng có còn sống trong trại tù hay không; hay là đã bị chôn sống trong
một rừng hoang nào đó. Dĩ nhiên là những đứa bé cũng không thể nào quên.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Vậy thì ngày nay những người phụ nữ đó có nên trở về VN như bà Kiều Chinh hay
không? Về để nhìn lại căn nhà của mình đang bị quân ăn cướp chiếm ngụ? Về để
nhìn con cháu mình đang còng lưng cúi đầu làm trâu ngựa cho quân gian tà? Về để
thấy cảnh ăn chơi phè phỡn trên lưng của bà con thân thuộc của mình?!…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Bà Kiều Chinh mạnh miệng cho rằng con cháu sẽ phán xét giữa tinh thần tha thứ
của bà với tinh thần hận thù của những ông sĩ quan VNCH. Nhưng có lẽ không cần
đợi đến con cháu. Chỉ cần nghe những lời tuyên bố được lập đi lập lại của bà
Jane Fonda, rằng bà ta sẽ ân hận cho tới khi xuống mồ… thì đủ biết ai đúng ai
sai.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"><br />
Trước khi nói lên lời tha thứ cho CSVN thì bà Kiều Chinh đã có bao giờ nghĩ tới
chuyện nói lên lời cám ơn những người đã đổ máu ra vì tự do, hạnh phúc của dân
tộc Việt Nam
hay chưa? Và bà nghĩ bà có đủ tư cách để nói lên lời cám ơn họ hay không?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Bùi Anh Trinh</span><span style="color: black; font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-20580409873404265332018-01-16T15:04:00.000-08:002018-01-16T15:04:13.573-08:00HƯƠNG TÌNH HOÀI ĐIỆP - Thi Phẩm Mượt Mà Đằm Thắm Và Tha Thiết <!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkWgJIa77gfZAhqYk0x5h93Ytk7Ffzh45cGmRYa6ML8aYw6DSkkkA_81Lb9N1PUmuJ3cRe55lVhfleWTWGCf-8TOYtCETagl0Sgr8Uw4T5ruyv-2qDfu1jHNs67kojPrWQYcV26eXjg9M/s1600/huongtinh-hoaidiep.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1220" data-original-width="1600" height="244" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkWgJIa77gfZAhqYk0x5h93Ytk7Ffzh45cGmRYa6ML8aYw6DSkkkA_81Lb9N1PUmuJ3cRe55lVhfleWTWGCf-8TOYtCETagl0Sgr8Uw4T5ruyv-2qDfu1jHNs67kojPrWQYcV26eXjg9M/s320/huongtinh-hoaidiep.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma;"></span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thơ Văn là sản phẩm của tâm hồn và trí tuệ, chỉ có ở một số
người được gọi là năng khiếu “trời” ban cho, gọi là thiên phú. Theo cụ Bùi Kỷ,
trong nghề văn, chỗ cao siêu nhất thuộc về phần hình nhi thượng của tạo hóa.
Nhà thơ tùy khi cảm thụ cảnh vật êm đềm hay hành vi rung động mà thổ lộ hết nội
tại ra đầu ngọn bút..</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Họ là những nghệ sĩ tài hoa, khác với các nhà khoa học, các
nhà nghiên cứu phát minh, là những kẻ tài năng. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Đời nhà Đường bên Trung hoa nở rộ lên nhiều
nhà thơ danh tiếng vang dội trong văn học từ hàng ngàn năm nay như Vương Duy,
Lý Bạch, Đỗ Phủ, Thôi Hạo, Mạnh Hạo Nhiên, Thôi Hộ… </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Lý Thương Ẩn, trong bài Vô Đề “Tương kiến thời nan biệt
diệc nan” có hai câu triết lý về “nghiệp” thơ văn như sau:</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xuân tâm đáo tử ti phương tận</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Lạp chúc thành hôi lệ thủy can</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Dịch:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thác rồi tằm mới dứt tơ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tàn rồi ngọn nến mới khô lệ sầu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cao Bá Quát, một Nho sĩ nổi tiếng trong văn học sử Viêt
Nam, ở thế kỷ thứ 19, làm quân sư trong cuộc nổi dậy chống triều đình, bị án
tử, trước khi lên máy chém, nhà thơ họ Cao đã ngạo nghễ đọc hai câu thơ “cáo
tri” cùng thiên hạ về cái chết của mình:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Ba hồi trống giục đù cha kiếp</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Một nhát gươm đưa đéo mẹ đời!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nhà thơ, ở hoàn cảnh, tuổi tác nào cũng “Thác rồi tằm mới
dứt tơ”. “Nguyên lý” này vận vào mọi người mang tâm hồn thơ, trong số có Hoa
Văn, nhà thơ hôm nay của chúng ta. Ở vào lúc buổi chiều lấp lửng hoàng hôn, tác
giả thi phẩm mới nhất “Hương Tình<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Hoài
Điệp” vẫn tâm hồn dào dạt tuổi… Thơ. Thơ Không Có Tuổi! Nhà thơ vẫn “Xuân tâm
đáo tử ti phương tận” !!. Hẳn là có một động cơ nào đó, một nguồn cảm xúc nào
đó, một đối tượng nào đó…<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>khiến trái tim
thi sĩ rộn ràng rung động trước thế sự, cảnh vật và tình yêu. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Khi bạn cầm tập thơ trên tay hẳn nhiên bạn biết nội dung là
gì và tác giả đang thầm thì với ai.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thi phẩm gồm bảy mươi sáu bài thơ, tiếp theo “Dòng Thơ Cho
Em” gồm một trăm lẻ hai bài, ấn hành một năm trước. Trong hai năm Hoa Văn sáng
tác và ấn hành liên tiếp hai thi phẩm, quả là một “kỳ tích” hiếm thấy.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hương Hoài Điệp là một tập Thơ Tình thuần túy, gồm bảy mươi
sáu bài thơ, đủ thể loại: Lục Bát, Thất Ngôn Tứ Tuyệt, Ngũ Ngôn, Thơ Mới (tám
chữ)…. Dù ở thể loại nào, thơ cũng mượt mà đằm thắm và thiết tha. Điều đáng nói
những dòng thơ réo gọi trong thi phẩm của hai kẻ ở hai đầu dòng sông của cuộc
tình – “Chưa một lần gặp gỡ mấy lần mong”. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Đó là hai nhân dáng, hai hình bóng có thật nhưng chỉ là
trong mộng, trong cơn viễn mơ của tâm hồn và trái tim thi sĩ… Đọc thơ thấy hai
bóng dáng ở thật cách xa nhau, chưa một lần tương ngộ, nhưng đã gắn bó, như
quấn quýt, chờ đợi một phép lạ thần tiên để hòa nhập ở một kiếp nào...<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nhưng thương chỉ để nhớ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Và yêu chỉ để yêu </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Em xa anh ngàn dặm</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Còn đâu tình cuối chiều</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Dẫu cuộc tình có nồng nàn, dẫu gặp thiên duyên hạnh ngộ,
nhưng người trong cuộc thú nhận hoa thơ chỉ nở giữa mùa tình lá rụng… một mùa
tình thanh khiết với những trang thơ trên tờ giấy trắng:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tình dẫu cạn nụ thơ vàng vẫn nở</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Gặp em vui góp chữ cũng chia mùa</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chọn vần nào cũng lỡ tuổi trong mơ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xin được viết tình em trên tờ trắng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Và sau cùng là một lời an ủi:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tình mình có lẽ là hư ảo</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Có có không không cũng thế thôi</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Thực thực hư hư trong cõi mộng</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Là thơ là nhạc viết cho đời </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Còn nhiều lắm, nhiều tình tiết tác giả thổ lộ, trút tâm sự
tràn lên trên hơn hai trăm trang giấy, xin mời quý bạn lật tiếp đến trang cuối
sách thưởng thức và chia sẻ cùng thi nhân…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">SONG NHỊ</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">San Jose</span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"> 12/2017</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-34429783518827598192018-01-14T09:20:00.001-08:002018-01-14T09:21:48.124-08:00"TRÀ HOA NỮ" VIỆT<!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">HÀ BẮC</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Theo lịch sử Điện Ảnh Việt Nam từ thời người Pháp thành lập
IFEC (Indochine Films Et Cinémas) hôm 11/9/1923, phim Trà Hoa Nữ (La Dame Aux
Camélias) đã từng được trình chiếu ở châu Âu; ban đầu dưới dạng phim câm (film
muet) hồi 1907 đầu tiên ở Đan-mạch rồi kế đến 1911 ở Pháp. Mãi đến 1934 câu
chuyện phim này mới xuất hiện có lời Pháp và được trình chiếu ở Đông Dương sau
đó. Trong khi điện ảnh miền bắc chuyên về đề tài giết chóc, tuyên truyền chính
trị mác-xít và chỉ đóng phim này ở miền nam sau khi Liên-xô sụp đổ năm 1991, điện
ảnh nhân bản miền nam của Việt Nam Cộng Hòa dù chưa phát huy hết năng lực để kịp
đóng phim Trà Hoa Nữ trong thời chiến cũng đã có cơ hội đóng phim này sau khi
công dân di tản sang Mỹ. Đó là phim "Trà Hoa Nữ" của "Ánh Hoa Điện
Ảnh" do trung tâm Thanh Lan phát hành năm 1984.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trà Hoa Nữ là tiểu thuyết của Alexandre Dumas (fils
1824-1895) sáng tác hồi ông mới 23 tuổi; xuất bản lần đầu năm 1848. Tác phẩm
thuộc dạng bán-hồi-kí miêu tả mối tình ngắn ngủi có thật giữa tác giả và kẻ
"ăn sương" Marie Duplessis. Chuyện kể bởi nhân vật nam tên Armand
Duval với một nhân vật nam khác không rõ tên về nàng kỹ nữ nổi tiếng Marguerite
Gautier ở Paris hồi thế kỷ XIX sau khi nàng qua đời vì bệnh
"consumption" (tuberculosis - lao phổi) và có lẽ là
"syphilis" (lậu-giang mai) mà hồi thế kỷ 19 y khoa chưa khám phá vi
trùng các bệnh này nên chưa có tên. Trong khi dưỡng bệnh tại một khu nghỉ mát,
nàng được một công tước già giàu có nhận làm con nuôi. Sau khi hồi phục và trở
lại kinh đô ánh sáng, nàng gặp Armand, con trai tơ của một bá hộ. Họ yêu nhau
chân tình và cùng giã từ chốn phồn hoa đô hội để về sống hạnh phúc nơi thôn dã
xa xôi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh-edHtsz3AL73oVQ0Ja5cIWuAtobdZCa98oKz9W0BVuA8365ZFFzbq0pvU8G7AYung5Yi3zcwmt414Cei7jDp1xRv-inKBbhPNvTuj5US6pUC1PLSIPCJP3-v636bbBaOr5vXvCsvpmZE/s1600/Alexander+Duma-1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="403" data-original-width="286" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh-edHtsz3AL73oVQ0Ja5cIWuAtobdZCa98oKz9W0BVuA8365ZFFzbq0pvU8G7AYung5Yi3zcwmt414Cei7jDp1xRv-inKBbhPNvTuj5US6pUC1PLSIPCJP3-v636bbBaOr5vXvCsvpmZE/s320/Alexander+Duma-1.jpg" width="227" /></a><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> </span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"></span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"></span>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">(văn hào Alexandre Dumas Fils)</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Mái ấm hạnh phúc thật cao thượng nhưng ngắn ngủi vì vấp phải
sự can thiệp quyết liệt của ông bố của chàng; lúc đó mới khám phá ra sự cách biệt
về giai cấp và nhất là quá khứ của người phụ nữ. Lấy cớ vợ bệnh nặng sắp chết
và con gái sắp lấy chồng, ông hăm dọa, tranh luận rồi năn nỉ và đã được nàng hứa
buông tha để Armand lập lại cuộc đời mới ngay từ hôm gặp ông. Armand tưởng nàng
phản bội vì "ngựa quen đường cũ" nên đã trả đũa bằng thói ăn chơi
trác táng để Marguerite chứng kiến mà phải đau khổ. Nay bệnh lao ngày càng trầm
trọng và không còn được công tước già nào đeo đuổi và chu cấp nữa, Marguerite
bèn xin gặp chàng để kể rõ nỗi lòng và tình huống cay nghiệt. Đang định đi du
ngoạn ở phương Đông thì hay tin Marguerite hấp hối, chàng vội quay trở lại Paris thăm nàng nhưng vô
phương cứu vãn. Trong bối cảnh các chủ nợ đến nhà trọ xâu xé và trong cơn hấp hối,
chàng thấy nàng thều thào gọi tên chàng không dứt và chết trong cô quạnh.</span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tiểu thuyết được dịch ra nhiều ngôn ngữ và biên soạn thành
nhiều nhạc kịch, tuồng hát và phim truyện; đóng bởi nhiều tài tử trứ danh mà
đáng kể là Eugénie Donche, người đã diễn đến hơn 500 lần mà khán giả vẫn không
biết chán! Khúc cuối khi Marguete hấp hối, Donche khiến ai cũng phải mủi lòng
rơi lệ không thua các tuồng cải lương Việt ở miền nam VN. Tiểu thuyết ban đầu
được Giuseppe Verdi dựng thành tuồng "La Traviata" năm 1983; diễn ở rạp
Vaudeville, Paris;
trong đó, nhân vật Marguerite Gautier được đổi thành Violetta Valéry. Năm 1921,
Rudolph Valentino đã soạn tiểu thuyết này thành phim câm phụ đề Pháp ngữ cùng với
Alla Nazimova. Đây là một trong nhiều phim câm khác xuất hiện từ 1907, 1911,
1915, 1917, 1920, 1921, 1925, 1926. Phim câm Anh ngữ "Camille" do
Clara Kimball Young đóng xuất hiện năm 1915 và Theda Bara đóng năm 1917.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Các phim "La Dame Aux Camélias" có lời (Pháp ngữ)
lần đầu xuất hiện năm 1934 với Yvonne Printemps, năm 1953 với Micheline, năm
1981 với Isabelle Huppert trong vai Marguerete. Greta Garbo đóng vai Marguete
trong phim "Camille" có lời (Anh ngữ) đầu tiên xuất hiện năm 1936.
Phim lời Anh ngữ cùng tên của Charles Ludlam ra năm 1973. "Camille"
cũng được viết bằng nhiều ngôn ngữ khác; trong đó có Spanish trong
"Camelia" năm 1944 và 1954. Phim tên "Camille" (câm và có lời)
được đóng nhiều nhất trong nhiều năm từ 1915, 1917, 1921, 1926, 1936, 1969 và
1984.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Ngoài ra phim còn được đóng tại nhiều nước với các tên theo
ngôn ngữ bản xứ như "<i>Kameliadamen</i>" ở Denmark 1907 với Oda
Alstrup, "<i>La Signora delle Camelie</i>" ở Ý năm 1915, "<i>Arme
Violetta</i>" ở Đức năm 1920, "<i>La Mujer de las Camelias</i>" ở
Argentina năm 1954, "<i>Kamelyah Kadn</i>" ở Turkey năm 1957, Kate
Nelligan thủ vai chính trong "<i>The</i> <i>Lady of The Camellias</i>"
ở Anh năm 1976. "<i>Dama Kameliowa</i>" ở Poland năm 1994. "<i>Moulin
Rouge</i>" năm 2001 với Nicole Kidman vai chính. Tiểu thuyết này được
Frédéric Chopin biến thành ca vũ nhạc kịch; thường trình diễn qua vũ điệu
ballet tại các đại hí viện ở Pháp; tại Staatstheater ở Stuttgart 1978, Raymond
Kravis Center ở Florida 1994, Amore Theatre ở Athens, Hy-lạp năm 1999 và nhiều
nơi khác nữa. Tuồng "<i>Marguerete</i>" hồi 2008 cũng được ghép trong
bối cảnh lịch sử nước Pháp năm 1944 dưới thời quốc xã Đức. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Truyện "<i>Trà Hoa Nữ</i>" chưa hề được chế độ cộng
sản "Stalinist" Hà Nội cho tái bản hay đóng thành phim trước khi cái
nôi cộng sản chủ nghĩa này bị sụp đổ. Mãi đến năm 1994 với Kim Cương (nghệ sĩ
miền nam) thủ vai chính và Trần Phương đạo diễn, phim mới được ra lò lần đầu
trong lịch sử điện ảnh XHCN. Phim được lồng trong bối cảnh xã hội Saigon XHCN
thời "mở cửa" (tức bất đắc dĩ phải chấm dứt chính sách "bế môn tỏa
cảng" để cứu vãn sự tồn vong của chế độ vốn bị cạn kiệt kinh tế từ cả hai
nguồn viện trợ Liên-xô và Trung Cộng). Đào chính Kim Cương hơi "quá lứa"
so với kép chính Thương Tín và kỹ thuật thì quá kém cỏi không thể chối cãi. Các
vai phụ gồm Kiều Phượng Loan, Nhật Uyển, Mai Lan, Hải Yến, Diễm Kiều, Long Hải,
Quốc Dũng và Tám Vân vốn phần lớn xuất thân từ nghệ thuật cải lương. Tuy nhiên,
ngoài màn khiêu vũ trình diễn chuyên nghiệp, phim còn có diễn viên đóng vai bố
của Armand Duval khá xuất sắc (mặc áo dài đen khăn đóng cổ truyền rất chững chạc,
cử chỉ vứt bó tiền xuống đất bắt mụ tú bà phải cúi xuống mà nhặt rất sắc xảo)
và lời lẽ viết cho vai này có phần thâm thúy; thích hợp với cổ phong của Việt
Nam như sau:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">1/ Thái độ thách đố, viết khá sát nghĩa với nguyên văn Pháp
ngữ; như: "<i>Ai cho phép cô dùng đồng tiền bất chánh để nuôi thằng con
lương thiện của tôi? ... đây là cuốn gia phả của nhà họ Hoàng có chấm son của
Chúa Xã chứng nhận ... con trai thì trung hiếu, gái thì tiết hạnh ... cô có giỏi
cứ giẫm lên đó mà đi ... cô không dám hả; vậy thì cô hãy buông tha thằng Tuấn
... những định kiến của xã hội càng không cho phép hạng người như cô yêu nó ...
ngoài tình yêu còn có gia đình, có bổn phận ...".</i> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">2/ Quan niệm "trọng nam khinh nữ" của Nho giáo,
khá sát nghĩa như: "<i>Sau tuổi thanh xuân nồng nhiệt thì người đàn
ông<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>còn phải được kính trọng, nể vì. Liệu
tình yêu của cháu có bù đắp được cho nó hay không? Mẹ nó đang hấp hối trên giường
bệnh vì sự hư hỏng bê tha của nó. Đám cưới em gái nó có nguy cơ đổ vỡ vì đàng
trai họ dọa từ hôn. Muốn cứu vãn những cái đó chỉ còn có một cách ... biết yêu
thì phải biết hy sinh ... cả gia đình bác trông cậy vào tấm lòng cao cả của
cháu. Cháu hãy cứu lấy má thằng Tuấn; cứu em gái nó; cứu cả gia đình họ Hoàng.
Bác lạy cháu</i> (diễn viên tay cầm cuốn gia phả quỳ gối toan vái lạy). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">3/ Lời đối đáp của Trà Hoa Nữ cũng không kém hùng hồn trước
khi chịu "hy sinh": "<i>Tại sao vậy bác? Tại sao xã hội lại bất
công với con như vậy? Tại sao cái định kiến lại tàn nhẫn, lại vô lí với con như
vậy?</i>". Và rồi định kiến xã hội ấy đã thắng với lời cảm tạ và cáo biệt
không kém phần mưu mẹo và văn hoa gọt dũa của ông bố chàng: "... <i>cháu
thật là cao thượng. Cả gia đình bác sẽ không bao giờ quên ơn cháu. Cháu đừng
cho thằng Tuấn biết chuyện này nghe cháu ... bác về nghe cháu!".</i></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">May thay, phim "<i>Trà Hoa Nữ</i>" đã được công
dân VNCH di tản năm 1975 hình thành năm 1984 với nghệ sĩ Ánh Hoa, giám đốc
"<i>Ánh Hoa Điện Ảnh</i>" kiêm vai chính Marguerite Gautier đóng với
kép tài hoa La Thoại Tân trong vai Armand Duval. Bối cảnh tuyệt đẹp miền quê California với căn nhà nhỏ trang trí kiểu phương Đông và
ngay cả vũ trường cũng không khác các vũ trường ở Saigon
thời VNCH là bao. Cặp đào kép vai chính thật xứng đôi vừa lứa và khá chuyên
nghiệp. Các vai phụ cũng đạt trong tình huống cuộc sống tỵ nạn cộng sản mới vừa
tạm ổn định. Và họ cũng từng nổi tiếng ở Saigon; vai thảo như Hùng Cường, Mai
Khanh; vai hài như Trần Hoàn, Duy Anh, Huy Khanh; đặc biệt vai ác như Thảo
Sương và Tony Hiếu đóng rất xuất sắc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Kịch bản có lời tâm sự của Trà Hoa Nữ (Ánh Hoa) với Tuấn (La
Thoại Tân); nặng phần triết lí cao sâu: "... <i>họ xem em như con bướm, một
loài hoa đẹp mà hoa thì có ngày tàn ... anh nhìn em trong gương ... bôi đi lớp
phấn son giả tạo, em không còn sức hấp mà cách đây vài phút đã làm cho cả</i> <i>ngàn</i>
(?) <i>người khen ngợi ... em chẳng hãnh diện gì về những lời khen ngợi giống
như loại phấn son giả tạo này ... ông trời thật oái oăm, trớ trêu ... suốt đời
em đi tìm một chân hạnh phúc</i> ...". </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Và lời cảnh cáo mụ tú bà (Thảo Sương) bất lương; tuy lễ phép
chừng mực nhưng cũng không kém "gáo nước lạnh" của Trà Hoa Nữ tạt vào
mặt người nghe : "<i>Em chán cảnh ngồi cạnh những lão già đáng tuổi cha;
vòi móc túi lấy của họ làm của mình ... em như miếng mồi ngon của một bầy dã
thú đang chờ một bàn tay giải thoát ... em khóc vì sẽ không còn phải làm cây cổ
thụ của loài tầm gửi ăn bám ... bữa nào em phải làm lễ khai tử cái tên đoạn trường
đó. Bây giờ em là bà Tuấn, vợ của giáo sư toán, giáo sư trường công lập Thanh
Lam ... em xin chị lịch sự đừng xúc phạm đến hạnh phúc của vợ chồng em. Sống tầm
thường như vậy mà em ngước mặt nhìn đời không thấy ngượng. Buổi sáng soi gương,
em không thấy hổ thẹn với lương tâm. Ngồi trên đống bạc ai lại không thích hả
chị, nhưng đám ruồi nhặng chung quanh bốc mùi tanh tưởi thì xin lỗi chị, đời chỉ
vỗ tay trước mặt mà nhổ nước miếng sau lưng đấy chị ...".</i></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trà Hoa Nữ cũng đã dùng triết lí thời thượng hiện đại của
chàng để đối đầu với triết lí phong kiến của ông bố chàng:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>"... <i>ảnh còn nói danh giá đôi khi chỉ
là lớp sơn hào nhoáng bên ngoài tấm gỗ mục nát bên trong, hay tấm màn che những
đau khổ khắc khoải ... ảnh còn nói danh giá thật của người giàu cũng giá trị
ngang với người nghèo ... cháu thương ảnh có nhiêu đó</i>". Và rồi kẻ
phong kiến đã phải lùi một bước: "<i>Danh bất hư truyền; nhan sắc lại thêm
tài ăn nói lịch lãm chắc ông Tuấn say đắm lắm</i>"; để tiến lên hai bước:
"... <i>hoa có nhiều loại nhưng thằng con tôi nó không nhặt đóa hoa dại
bên đường mà lại nhặt đóa hoa dầy hương sắc nhưng lại qua tay quá nhiều người.
Bây giờ chắc cô đã hiểu nghĩa của hai chữ 'danh giá' là gì phải không?</i>".
Và rốt cuộc chỉ còn lại tiếng than van của kẻ vị tha trước cảnh chiến bại:
"... <i>lại có thứ danh giá của người này phải hy sinh để bảo vệ danh giá
của người kia!".</i></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Trong nguyên bản Pháp ngữ, chàng Armand Duval đã được
Marguerite Gautier kể lại biến cố bố anh đến nhà như sau: "<i>Anh vừa ra
khỏi nhà chừng một giờ thì bố anh đến nhà em ... bộ mặt nghiêm khắc của bố anh
gây cho em ấn tượng ... bố anh hấp thụ đầy những lí thuyết lỗi thời cho rằng
gái giang hồ chỉ là kẻ bất nhân không biết trọng lẽ phải ... bố anh đã viết cho
em bức thư rất lịch sự nên em mới chịu tiếp ông ... lời lẽ khá kiêu kỳ, xấc xược
và dọa dẫm ... nhưng rốt cuộc bố anh cũng phải nhận chân sự thực; chìa tay cho
em bắt và xin lỗi em ... bố anh nói tiếp ... con đừng chấp những lời bác sắp
nói ra đây ... con tốt bụng và quảng đại vốn là đức tính mà phụ nữ khác không
có ... con còn trẻ đẹp lại cao thượng thế nên dấu ấn của một hành vi tốt sẽ chuộc
lại nhiều điều quá khứ của con ... sẵn đây bác cũng nói luôn thể vì sao bác lên
Paris chuyến này. Bác có đứa con gái trẻ đẹp và trong trắng như thiên thần ...
con gái bác sắp lấy chồng ... sắp làm dâu một gia đình danh giá vốn muốn gia
đình bác tất cũng phải danh giá. Gia đình chú rể tuyên bố sẽ bãi hôn nếu Armand
cứ tiếp tục lối sống này. Tương lai của một đứa vốn chẳng hề khiến con phật
lòng ... hiện nằm gọn trong tay con ... liệu con cậy quyền và nỡ lòng nào cả
gan phá nát cái tương lai ấy? Marguerite ạ, bác xin con ban cho bác cái hạnh
phúc của con gái bác; nhân danh tình yêu và lòng hối cải của con</i>."
(vous étiez parti depuis une heure quand votre père se présenta ... de
l'impression que me causa son visage sévère ... votre père était imbu des
vieilles théories qui veulent que toute courtisane soit un être sans coeur,
sans raison ... votre père m'avait écrit une lettre très convenable pour que je
consentisse à le recevoir ... il y eut assez de hauteur, d'impertinence et même
de menaces ... et il finit par se rendre à l'évidence et me tendre la main, en
me demandant pardon ... votre père ... continua ... mon enfant, ne prenez pas
en mauvaise part ce que je vais vous dire ... vous êtes bonne et votre âme a
des générosités inconnues à bien des femmes ... vous êtes jeune, vous êtes
belle ... vous êtes noble et le souvenir d'une bonne action rachètera pour vous
bien des choses passées ... enfin, mon enfant, sachez tout car je ne vous ai
pas tout dit, sachez donc ce qui m'amenait à Paris. J'ai une fille ... jeune,
belle, pure comme un ange ... ma fille va se marier ... elle entre dans une
famille honorable qui veut que tout soit honorable dans la mienne. La famille
de l'homme ... m'a déclaré reprendre sa parole si Armand continuait cette vie.
L'avenir d'une enfant qui ne vous a rien fait ... est entre vos mains. Avez
vous le droit et vous sentez-vous la force de le briser? Au nom de votre amour
et de votre repentir, Marguerite, accordez-moi le bonheur de ma fille).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Triết lí "danh giá" cổ thời đông tây đã được mô tả
rõ rệt qua đối thoại sắc bén giữa các nhân vật chính trong truyện; được các
biên tập gia và đạo diễn bản xứ lấy đại </span><span dir="RTL"></span><span dir="RTL" lang="HE" style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><span dir="RTL"></span></span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">ý từ nguyên văn cốt truyện mà trau chuốt cho thêm
phần phù hợp với văn hóa Việt và cho thêm phần nhuận sắc. Với tác phẩm trứ danh
bất tử "La Dame Aux Camélias", văn hào Alexandre Dumas (fils - con)
đã chứng tỏ tinh thần cao quí ẩn tàng trong những con người vốn luôn bị xã hội
đương thời ấy (và cả hiện thời) khinh thị một cách đầy thành kiến sai trái và đầy
bất công. Tác phẩm ấy khiến giới bình luận gia văn học thế giới đánh giá tài
năng của tác giả còn vĩ đại hơn cả Alexandre Dumas (Père - Cha); cũng là một
văn hào Pháp.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Lịch sử là bằng chứng cho thấy trong chế
độ VNCH nhân bản trọng văn hóa của miền Nam Việt Nam, văn chương và điện ảnh
luôn song hành trên con đường nghệ thuật sánh ngang vai với nghệ thuật quốc tế
để nhân văn được phát huy, nhân quần xã hội được thưởng lãm và triết lí nhân
sinh được thể hiện qua kiệt tác; bất chấp hoàn cảnh chiến tranh tàn khốc điêu
linh kéo dài. Trên bước đường tỵ nạn gian khổ; dù chỉ mới tạm ổn định và hội nhập
nơi xứ người khắp nơi chưa được một thập niên, người Việt gốc VNCH miền Nam vẫn
không quên thể hiện tầm vóc của trí tuệ và chiều sâu của nhân vị qua sinh hoạt
văn hóa nói chung, điện ảnh nói riêng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2xf7PcyLyfjVrg_S-9ZkOc6nJTzUKMCjtbJuPmOTE5ouvDXJaj4RJ2scA5Sh2_tjysGSXEGQJDMhQ69XxPnhmy8Fi-W6YUGb57qJfdt06Aud4GlHZoIxJYW0kmoukyHv5gzBk5bYECvY/s1600/Dame+aux+Camelia-1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="421" data-original-width="281" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2xf7PcyLyfjVrg_S-9ZkOc6nJTzUKMCjtbJuPmOTE5ouvDXJaj4RJ2scA5Sh2_tjysGSXEGQJDMhQ69XxPnhmy8Fi-W6YUGb57qJfdt06Aud4GlHZoIxJYW0kmoukyHv5gzBk5bYECvY/s320/Dame+aux+Camelia-1.jpg" width="213" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">(Trà Hoa Nữ Ánh Hoa và Armand Duval La
Thoại Tân)</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Phim "Trà Hoa Nữ" do Ánh Hoa
Điện Ảnh sản xuất năm 1984 tại thủ đô tỵ nạn Little Saigon ở Nam California là
điểm son sáng ngời đáng khích lệ; đồng thời cũng là nỗ lực về văn hóa vượt bậc
đáng ca ngợi. Nghệ sĩ La Thoại Tân (vai Armand Duval) định cư năm 1975 vốn nổi
tiếng qua nhiều phim xuất sắc đóng trước 1975 cũng là tác giả của nhiều video,
CD phim bi, hài kịch ở hải ngoại. Ông là nghệ sĩ tài hoa với lập trường quốc
gia hoàn toàn không lay chuyển. Một trong những tác phẩm hài chế diễu bản chất
chế độ cộng sản ba hoa khoác lác là một CD phát hành cuối thập niên 1970 ở quận
Orange; qua đó, ý nhị nhất là mục "cán ngố" khoe ở miền Bắc XHCN
"<i>cái gì cũng có</i>": TV, frigidaire "<i>chạy đầy đường</i>",
món cà-rem "<i>ăn không hết phải đem phơi khô</i>"; và khôi hài nhất
là món "<i>cà chớn</i>" thì "<i>khắp miền bắc đều nhan nhản</i>"!
Chín năm (1975-1984) chưa hẳn đã là thời điểm của sự ổn định đối với ông và các
diễn viên khác đóng trong phim vì con cái họ vẫn chưa trưởng thành. Thậm chí
nghệ sĩ Hùng Cường khi đóng phim "Trà Hoa Nữ" này cũng chỉ mới chân ướt
chân ráo từ trại tỵ nạn Pulau Bidong (Malaysia) đến định cư năm trước đó
1983!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Tiếc thay, phim "<i>Trà Hoa Nữ</i>"
dạng video tape của <i>Ánh Hoa Điện Ảnh</i> do trung tâm <i>Thanh Lan</i> phát
hành năm 1984 đã bị tuyệt bản trước khi kịp chuyển sang dạng DVD thịnh hành sau
này; và trước khi làn sóng công dân VNCH tỵ nạn tiếp tục sang các nước tự do
dân chủ định cư qua các chương trình HO, ODP, con lai ... kịp có dịp thưởng ngoạn.
Một số diễn viên đã trở thành người thiên cổ. Lễ tưởng niệm của họ khá trang trọng
và được tường thuật khá đầy đủ trên internet. Các diễn viên phụ khác chắc đã về
hưu sau khi đóng thêm một số phim kịch khác; nhưng nhân vật chính <i>Ánh Hoa</i>
(vai Marguerite Gautier) kiêm giám đốc trung tâm thì nay không rõ trôi dạt
phương nao??</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">HÀ BẮC</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">(tham khảo tài liệu video, DVD của AHĐA
và VPV; của Bernard Raffalli và internet) </span><span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-82153740353912781442018-01-13T12:09:00.000-08:002018-01-13T12:09:25.991-08:00HOÀNG PHỦ NGỌC PHAN ĐAO PHỦ MẬU THÂN HUẾ 1968<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5iMyUNwstMGrPxuPTWD5nw4Ywkda4PEqAPabiOvkpaLVRCUIGbiYpoTNOHsSE0VAG89smb7YuF3ZglpsTqaG3heoxMqqF3Mo00yXgy8Myxg7AaNGtUVMriu7eDxJjq07l_evC86yxrGw/s1600/hoang+phu+ngoc+phan+.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="235" data-original-width="265" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5iMyUNwstMGrPxuPTWD5nw4Ywkda4PEqAPabiOvkpaLVRCUIGbiYpoTNOHsSE0VAG89smb7YuF3ZglpsTqaG3heoxMqqF3Mo00yXgy8Myxg7AaNGtUVMriu7eDxJjq07l_evC86yxrGw/s1600/hoang+phu+ngoc+phan+.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: left;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;"><span style="font-size: x-small;">Ảnh: Hoàng Phủ Ngọc Phan, đao phủ thủ Mậu thân, Huế 1968 </span> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">** </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">NGUYỄN THỊ THÁI HÒA</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tường Thuật của Nhân Chứng Sống Thứ Nhất</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">“Tôi xin tường thuật lại chi tiết những cái chết đau thương
của ông nội tôi, ba người anh, cùng một người bạn của họ, như là một nhân chứng
còn sống sót sau Tết Mậu Thân, như là tiếng kêu oan cho gia đình tôi, cho linh
hồn của những người thân trong gia đình, gia tộc tôi cách riêng, và cho những
người dân Huế nói chung, thay cho tất cả những ai bị sát hại trong Tết Mậu Thân
1968 bây giờ còn kẹt lại VN không có cơ hội để nói lên những oan khiên mà họ đã
gánh chịu bởi đảng Cộng Sản Việt Gian và bè lũ tay sai khát máu giết hại dân
lành vô tội như anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Thị
Đoan Trinh...</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">**</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Năm 1968, tôi đang là sinh viên năm thứ nhất trường Cán Sự
Điều Dưỡng Huế. Ngoài những giờ học lý thuyết chung tại trường, bọn sinh viên
chúng tôi được chia thành nhiều toán. Mỗi toán từ 8 đến 10 người, luân phiên
thực tập ở các trại bệnh trong BV Trung Ương Huế.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Có những trại bệnh sinh viên thực tập theo giờ hành chánh.
Có một vài nơi, như phòng cấp cứu, phòng bệnh nội thương… thì giờ thực tập được
chia làm ba ca: sáng, chiều và đêm …</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ca sáng từ 7giờ đến 2 giờ chiều, ca chiều từ 2 giờ đến 9 giờ
tối, và ca đêm từ 9 giờ tối cho đến 7giờ sáng hôm sau. Mỗi một nơi chúng tôi
được thực tập từ 2 đến 3 tuần lễ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hai tuần trước Tết, toán của tôi được chia phiên thực tập ở
phòng cấp cứu. Ngày mồng hai, tôi và hai anh bạn vào ca đêm. Tết năm đó ba tôi
bận đi hành quân xa không về kịp ăn Tết.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Thường thì mấy anh em tôi năm nào cũng vậy, đều phải về nhà
ông bà nội từ trước ngày 30 Tết, ở luôn cho hết ngày mồng một, rồi sau đó mới
được tự do đi chơi, thăm viếng bạn bè…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Sau bữa cơm tối mồng một Tết, khoảng 8 giờ 30 anh Hải lấy xe
Honda của anh đưa tôi tới BV, và nói sáng mai anh sẽ đến đón. Tối mồng một Tết
phòng cấp cứu hơi vắng, chúng tôi, mấy anh sinh viên y khoa và hai người nhân
viên phòng cấp cứu nói đùa với nhau rằng hôm nay tụi mình… hên! Chúng tôi mang
một ít mứt bánh ra vừa ăn vừa nói chuyện, vừa thay nhau thăm chừng những bệnh
nhân mới nhập viện từ đêm qua chưa được chuyển trại.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Nhưng qua nửa đêm thì bắt đầu nghe có tiếng súng. Tiếng súng
lớn, nhỏ, từ xa rồi mỗi lúc một gần. Chúng tôi thốt giựt mình, băn khoăn nhìn
nhau, hoang mang lo sợ. Bầu không khí bắt đầu căng thẳng, mấy anh sinh viên y
khoa thì nghe ngóng bàn tán, thắc mắc không biết tiếng súng từ đâu vọng lại...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Lúc đầu chúng tôi tưởng là thành phố Huế và BV bị pháo kích,
nhưng không ngờ, chừng 3, 4 giờ sáng, bất thần không biết tứ ngõ ngách nào có
chừng mười mấy người tràn vào phòng cấp cứu, họ xưng chúng tôi là quân giải
phóng. Đa số mặc áo quần đen, súng mang vai, bị rết ngang hông. Họ bắt tất cả
chúng tôi băng bó cho một số người bị thương, đồng thời hò hét chia nhau lục
soát, vơ vét, và lấy đi một số thuốc men, bông băng, dụng cụ y khoa v.v… Họ lấy
sạch không chừa lại một món nào, kể cả những bánh mứt chúng tôi để trong phòng
trực.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trong lúc bọn họ đang tranh nhau lục lọi, thì ầm một cái,
một tiếng nổ rớt rất gần, đâu đó trong BV, rồi tiếng thứ hai, thứ ba… rớt ngay
con đường phía trước cổng chính BV, kề phòng cấp cứu… Điện trong phòng cấp cứu
vụt tắt. Thừa lúc bọn chúng nhốn nháo kéo nhau đi, chúng tôi mạnh ai nấy tìm
đường chạy thoát thân.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ra khỏi phòng cấp cứu tôi cắm đầu chạy, tôi không định hướng
được là mình đang chạy đi đâu. Súng nổ tứ bề, cứ nằm xuống trốn đạn, rồi đứng
lên chạy, cứ thế mà chạy. Chạy bất kể tả hữu. Cho tới khi tôi đâm sầm vào một
người, định thần ngó lại mới biết đó là cha Trung, tuyên úy của BV. Cha từ phía
một trại bệnh nào đó tình cờ chạy về phía tôi. Nét mặt cha cũng thất thần, đầy
vẻ lo âu, nhận ra tôi, cha hỏi “con ở mô chạy lại đây?” </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi nói “từ phòng cấp cứu”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Vừa nói vừa theo cha, chạy về phía nhà nguyện của BV và cũng
là chỗ ở thường ngày của cha. Đến đó thì đã có hai bà sơ dòng Áo Trắng và vài
người nữa không biết từ trại bệnh nào cũng chạy lại đây. Tôi nhận ra trong số
đó có sơ giám thị suốt trong sáu năm tôi nội trú tại trường trung học Jeanne
d’Arc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Cha Trung quen biết ông nội và ba mạ tôi, thỉnh thoảng ngài
có ghé đến thăm ông nội nhà ở đường Hàm Nghi, nên ngài biết tôi. Không biết
chạy đi đâu nữa tôi ở lại đó với cha hai bà sơ, và mấy người nữa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Bốn năm ngày liền chúng tôi chui rúc trong nhà nguyện, không
dám chạy ra ngoài và cũng không liên lạc được với một ai từ những trại bệnh
khác. Súng nổ tư bề nên ai ở thì cứ đâu ở đó.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Sau khi đám người xưng là “quân giải phóng” ở Cấp Cứu kéo
nhau đi chúng tôi không gặp, không thấy bọn VC nào nữa, hay chúng đang lẫn trốn
trong những trại bệnh khác thì tôi không biết.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tới ngày thứ năm, ruột gan như lửa đốt, không biết ông bà
nội, mạ và mấy anh em tôi trên đường Hàm Nghi ra sao. Tôi nói với cha Trung,
cha ơi con muốn muốn về nhà. Cha bảo, không được, súng đạn tư bề, nguy hiểm
lắm, cứ ở đây với cha và mấy sơ đi đã, khi mô có lính mình xuất hiện thì mới đi
được. Tôi hỏi, khi mô thì lính mình mới tới, cha nói không sớm thì muộn họ cũng
sẽ phản công thôi, cha nói như để trấn an tôi và mọi người thôi chứ trên mặt
cha thì vẫn đầy vẻ lo âu…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Không biết nghe tin từ đâu mà một người trong nhóm nói người
ta chạy vô ở trong nhà thờ Phủ Cam đông lắm. Tôi nghe càng nóng lòng muốn chạy
về nhà. Muốn đi phần vì sốt ruột muốn gặp mạ với mấy anh em tôi, phần vì đói.
Đã mấy ngày không có gì ăn ngoài mấy ổ bánh mì cứng còng của Caritas còn sót
lại ở nhà nguyện chúng tôi chia nhau gặm… cầm hơi!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi quyết định chạy về tìm gia đình. Tôi liều. Trên người
tôi chỉ có bộ đồ đồng phục dính đầy máu, tôi chạy ra phía sau cổng BV, tìm
đường về nhà. Vừa chạy vừa lo, ngó tới, ngó lui không một bóng người, nhưng
tiếng súng thì nghe rất gần. Không biết mấy lần vấp, tôi té xuống. Té rồi lồm
cồm bò dậy, vài bước lại vấp té. Tôi lạnh run, hai hàm răng đánh bò cạp, nhìn
cảnh tượng xác người nằm đây đó, máu me đóng vũng. Không biết họ bị thương đâu
đó ở bên ngoài chạy vào gục chết ở đây. Quá sợ hải, tôi định chạy trở lại nhà
nguyện thì bất thần thấy anh Văn hớt ha hớt hãi từ cổng sau BV chạy vô.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Văn là bạn của anh Hải, anh kế tôi, hai người cùng học ở Văn
Khoa. Nhà Văn ở miệt trên, gần dòng Thiên An. Mặt mày Văn xanh xao, hai mắt
thất thần, trủm lơ, gặp tôi Văn lắp bắp, nói không ra hơi. Ti ơi, thằng Hải bị
bắn chết rồi. Hắn bị bắn ở bên Văn Khoa. Toàn thân run rẫy, tôi khuỵu xuống.
Văn đỡ tôi đứng lên. Lại có tiếng nổ rất gần. Văn hoảng hốt kéo tôi chạy lại
ngồi xuống bên trong bức tường sát cánh cổng sau BV. Hai đứa tôi run rẫy ngồi
sát vào nhau. Lát sau, tiếng được tiếng mất, anh lắp bắp kể. Văn nói, mấy đêm
rồi Văn với mấy người anh của tôi trốn đạn trong nhà thờ Chánh Tòa (nhà thờ Phủ
Cam), nhưng rồi đêm qua có mấy sinh viên của mình dắt một toán VC vô nhà thờ
đọc một lô danh sách, họ lùa người đi đông lắm, không biết họ đưa đi đâu. Văn
kể một hơi mấy tên “sinh viên của mình” nhưng bây giờ tôi không còn nhớ nổi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Khi đám người bị lùa đi, thân nhân của họ khóc la thảm
thiết. Sau đó Văn, anh Hải cùng mấy người bạn rủ nhau trốn ra khỏi nhà thờ và
mạnh ai nấy tìm đường trốn. Ra khỏi nhà thờ, không biết trốn chui, trốn nhủi,
chạy quanh, chạy co, làm sao mà Văn với anh Hải lại tới được trường y khoa. Anh
Lộc, anh Kính đi lạc hướng nào không biết. Hai anh hè nhau chui vô phòng thí
nghiêm trốn thì thấy có vài người đã bị bắn chết từ bao giờ mà những vũng máu
đọng dưới họ còn tươi lắm. Văn, anh Hải hoảng hồn chạy trở ra.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Chưa ra khỏi cửa thì gặp Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn thị
Đoan Trinh cùng mấy sinh viên khác nữa Văn không biết tên, chỉ biết họ đồng bọn
với Hoàng Phủ Ngọc Phan. Văn biết mặt Phan là vì Văn có người anh học y khoa
cùng lớp với Phan.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Gặp Văn, Phan nạt nộ: tụi mi chạy trốn đi mô? Khôn hồn thì
chạy qua bên Văn Khoa tập trung ở đó để đi tải thương! Hải và Văn biết không
thể nào thoát khỏi sự kiểm soát của bọn Hoàng Phủ Ngọc Phan nên vội vàng chạy
bộ xuống Văn Khoa, hy vọng bị bắt đi tải thương chứ không bị giết.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Bọn Trinh, Phan chạy xe Honda nên họ tới trước, và cũng đã
bắn trước một số người khác rồi. Hải, Văn không biết nên lúc thúc chạy đến. Anh
Hải chạy vô trước, nghĩ là sẽ gặp được một số bạn bè khác, cùng đi tải thương
với nhau như lời Hoàng Phủ Ngọc Phan nói.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Vừa vô tới giảng đường thì anh Hải bị Hoàng Phủ Ngọc Phan
bắn gục ngay. Văn mắc đi cầu, tìm chổ phóng uế nên chạy vô sau anh Hải. Mới tới
cửa thì nghe tiếng súng, tiếng hét của anh Hải, Văn quay đầu bỏ chạy. Chưa kịp
rượt theo Văn thì bỗng ầm, một tiếng nổ đâu đó, trong sân trường đại học, khiến
Hoàng Phủ Ngọc Phan và đồng bọn hoảng hốt leo lên xe Honda tháo chạy.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Văn thoát chết, chạy như điên, như khùng, chạy vô BV, và
tình cờ gặp tôi trong đó.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Nghe anh Hải
bị bắn trong sân đại học Văn khoa, tôi bỏ ý định về nhà, tôi muốn chạy qua Văn
khoa tìm anh tôi, hy vọng anh chưa chết, tôi nghĩ sẽ tìm cách đưa anh vô BV cấp
cứu. Tôi khóc nói với Văn, em tới chỗ anh Hải. Văn can, Ti đừng đi, tụi nó có
thể trở lại. Tôi mặc kệ Văn ngồi đó, vùa khóc vừa chạy. Một lát nghe tiếng chân
Văn sau lưng, miệng thì nói, Ti ơi, vô BV trốn đi, Hải nó chết thiệt rồi, mà
chân vẫn bước theo tôi. Tôi như người mất hồn, vừa đi, vừa chạy, vừa khóc. Trời
ơi, thật là khủng khiếp, chỉ một đoạn đường từ cổng sau BV tới sân trường VK mà
không biết bao nhiêu là xác người, áo quần vung vãi khắp nơi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Chúng tôi chạy mới tới trường trung học Jeane d’Arc, thì gặp
bọn Hoàng Phủ Ngọc Phan lấp ló trước cổng trường với một nhóm bộ đội Bắc Việt.
Người nào mặt mày cũng đằng đằng sát khí. Gặp lại Phan, Văn run rẩy, Phan chưa
kịp nói thì Văn đã lắp bắp phân trần, em qua BV kiếm con Ti chớ em không có
trốn mô, và xin xỏ, anh cho em với con Ti đem xác thằng Hải về nhà rồi em trở
lại đi…tải thương!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Phan không trả lời Văn, hắn nhìn tôi ác độc: mi về nhà kêu
thằng Lộc, thằng Kính xuống đây mà đem thằng Hải về.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tôi líu lưỡi, em không biết hai anh em ở mô
mà kêu. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trước đây tôi không hề biết mặt Hoàng Phủ Ngọc Phan, mà cũng
chưa hề nghe nói tới tên người này vì trước năm 68 tôi còn là học sinh trung
học. Có thể các người anh của tôi thì biết, vì họ là những lớp sinh viên đàn
anh, đã từng qua những khó khăn đối đầu với đám sinh viên theo phe “tranh đấu,
lên đường xuống đường” của những năm trước.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hoàng Phủ Ngọc Phan to nhỏ gì với những người đồng bọn rồi
quay lại ra lệnh cho tôi với anh Văn đem xác anh Hải về nhà. Chưa biết nghĩ
cách nào để đem xác anh Hải về thì Văn thấy một chiếc xích lô của ai bị bể bánh
xe sau, nằm chơ vơ cạnh vách tường trường Jeanne d’Arc. Văn gọi tôi theo anh.
Chúng tôi đẩy chiếc xích lô sứt cọng gẫy càng về phía Văn khoa. Có chừng 10 xác
người trong đó. Tôi không dám nhìn lâu. Chúng tôi hè hụi khiêng Hải bỏ lên xích
lô. Xác anh đã cứng. Đùm ruột lòi ra ngoài trông rất khủng khiếp. Hai mắt vẫn
còn mở trừng. Miệng vẫn còn há ra.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hoàng Phủ Ngọc Phan vừa đánh anh Văn bằng báng súng vừa
chửi: Chuyến ni mi trốn nữa, mi gặp lại tau là mi chết! Văn run rẫy lắp bắp: dạ
lạy anh, em không dám nữa mô. Rồi chúng tôi hè hụi đẩy chiếc xích lô mang xác
người anh xấu số của tôi nhắm hướng cầu Kho Rèn đi lên. Nhà tôi ở trên đường Hàm
Nghi. Qua khỏi cầu một chút. Suốt quảng đường từ đó về đến nhà, có rất nhiều
đám lính bộ đội Bắc Việt đứng tụm năm, tụm ba. Chúng tôi không bị bắt giữ lại
vì có Hoàng Phủ Ngọc Phan chạy đi trước ra dấu cho họ để cho chúng tôi đi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Khúc đường ngang trường Thiên Hựu cũng có rất nhiều xác
người nằm rải rác. Nhiều vũng máu cũng như xác người bị ruồi bu đen. Đã mấy
ngày không có gì trong bụng, tôi vừa đi vừa ói khan. Văn cũng vậy. Chúng tôi
rán sức đẩy chíếc xích lô, trong lúc Hoàng Phủ Ngọc Phan cùng hai người đàn bà
nữa cứ chạy xe đảo tới, đảo lui hối chúng tôi mau lên. Tôi nghe chúng nó hỏi
nhau, bên Lý Thường Kiệt, Nguyễn Huệ còn ai nữa không? Có mấy chiếc xe Honda
chở gạo, bánh tét, đã tịch thu của nhà ai đó chạy thẳng vô trường Thiên Hựu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Lúc đó bỗng dưng có mấy chiếc trực thăng xuất hiện trên trời
nhả đạn xuống, Văn nói như reo bên tai tôi, Ti ơi, máy bay của mình. Mừng chưa
kịp no, thì trời ơi, từ những cửa sổ trên lầu của trường Thiên Hựu những họng
súng lớn nhỏ nhả đạn, nhắm hai chiếc trực thăng mà bắn, lúc đó chúng tôi mới
biết là VC đang ở trong trường Thiên Hựu quá nhiều.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hoảng hồn tôi, Văn chạy lại ngồi sụp xuống bên tường rào của
trường tránh đạn.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Phan và đồng bọn biến
đâu mất. Tụi nó như ma, khi ẩn, khi hiện. Nhưng chỉ được một lát, hai chiếc trực
thang bay đâu mất. Chúng tôi thất vọng, khi thấy Phan với đồng bọn xuất hiện
hối chúng tôi đi. Lên tới cầu Kho Rèn, thấy một đám người, đàn ông, đàn bà, con
nít bị bắt trói chung với nhau ngồi trên đầu cầu. Họ ngồi gục đầu xuống hai đầu
gối. Tiếng con nít khóc, tiếng mấy bà mẹ dỗ con: nín đi con ơi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Đi ngang qua họ mà chúng tôi không dám nhìn. Có tiếng người
trong đám gọi tôi Ti ơi, quay lại tôi nhận ra chị giúp việc của mẹ tôi và vợ
của một chú cùng đơn vị với ba tôi ở tiểu đoàn 12 Pháo Binh Phú Bài. Tôi đoán
họ là những người từ trên Phủ Cam, chung quanh cầu Kho Rèn, Hàm Nghi và những
con đường chung quanh đó chạy xuống tìm đường trốn lên Phú Lương thì bị bắt
giữ. Tôi định dừng lại hỏi thăm thì Hoàng Phủ Ngọc Phan trờ xe tới nạt nộ: “đi
mau, ngó chi!”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trên đoạn đường từ Văn Khoa ngang qua trường Thiên Hựu, cầu
Kho Rèn, lên tới nhà nội chúng tôi thấy nhiều người bị trói dính chùm vào với
nhau đi trước mấy người mặc đồ đen đi dép râu, mang súng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Súng nổ tư bề mà sao không thấy bóng dáng lính mình ở đâu
cả. Chỉ thấy lính bộ dội Bắc Việt khắp nơi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trên đường Hàm Nghi, Nguyễn Thị Đoan Trinh chạy ngang nhà
nào mà y thị gật đầu là y như rằng trong nhà đó có người bị bắt đem ra, người
thì bị bắn tại trước nhà, người thì bị dắt đi, mấy ông bà cụ trong nhà chạy
theo nằm lăn ra đường khóc la thảm thiết... Bọn lính Bắc thì cứ chửi thề luôn
miệng -“đéo mẹ câm mồm, ông bắn bỏ mẹ bây giờ...”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hai chúng tôi cứ nghiến răng, cúi mặt, lầm lủi đẩy chiếc
xích lô mang xác Hải đi tới.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Khi gần tới
nhà tôi ở số 24 đường Hàm Nghi thì Hoàng Phủ Ngọc Phan và con hồ ly Trinh rà xe
lại gần bảo tôi: không được đẩy vô nhà mi. Đẩy lên trên tê!<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Đẩy lên trên tê, tôi hiểu đây là đẩy lên nhà
ông bà nội tôi. Cũng trên đường Hàm Nghi nhưng nhà nội tôi ở trên dốc, hướng đi
lên Phủ Cam. Nhà ba mạ tôi thì ở gần cầu Kho Rèn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi cũng không hề biết mặt Nguyễn Thị Đoan Trinh trước đó.
Trong hoàn cảnh này tôi mới biết mặt y thị là nhờ anh Văn nói. Tội nghiệp anh
Văn, cứ tưởng khi Hoàng Phủ Ngọc Phan biểu cùng tôi đẩy xác anh Hải về là được
tha chết. Anh Văn và tôi cũng không ngờ rằng đoạn đường từ Văn Khoa lên tới nhà
nội trên đường Hàm Nghi là đoạn đường sau cùng chúng tôi đi chung với nhau
trong cuộc đời này. Lên tới nhà nội, chúng tôi đẩy Hải vô bên trong hàng rào
chè tàu, bỏ Hải ngoài sân, tôi với Văn chạy vào nhà, nhà vắng ngắt, đi từ trước
ra sau bếp gọi ông ơi, mệ ơi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Nghe tiếng ông nội yếu ớt từ trong buồng vọng ra, ai đó, đứa
mô đó? Con đây, ông nội. Nghe tiếng tôi, ông tôi hấp tấp chạy ra, bước chân
xiêu xiêu, ông tôi chạy lại ôm tôi, ông khóc, ông nói, lạy Chúa lạy Mẹ cháu tui
con sống. Tôi không khóc được, tôi run rẫy trong tay ông nội. Ông tưởng tôi sợ
nên an ủi, con còn sống mà về được đây là phúc lắm rồi, ở đây với ông nội,
không can chi mô! Nghe nói mạ mi đưa ba thằng em mi chạy lên Phú Lương rồi,
không biết đi tới mô rồi, có thoát được không? Lạy Chúa, lạy Mẹ phù hộ. Tôi
không nói vì quá mệt, kéo tay ông nội ra ngoài, thấy Văn ngồi bệt dưới nền nhà,
ông hỏi, đứa mô giống thằng Văn rứa bây?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Văn oà khóc, tôi khóc theo, kéo ông nội ra sân. Nhìn thấy
xác Hải ông nội tôi khuỵu xuống, miệng thì kêu trời ơi, trời ơi, răng mà ra
nông nỗi ni...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Chúng tôi đem Hải vào nhà, đặt anh trên divan. Ông nội lấy
mền đắp lên xác Hải. Hai người anh tôi đang trốn trên trần nhà đòi xuống nhìn
mặt Hải. Ông nội không cho. Anh Lộc giở nắp trần nhà sát góc tường, thò đầu
xuống vừa<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>khóc vừa nói, Ti, đẩy cái ghế
đẩu qua cho anh. Tôi nghe lời ra đằng sau bếp lấy cái ghế đẩu mang lên để ngay
góc phòng cho anh Lộc nhảy xuống. Ông nội ngó lên, quơ quơ hai tay, giọng ông
lạc đi, đừng xuống, ông nội lạy con, đừng xuống, ở trên đó đi mà… Anh Kính đang
ở trên đó, cũng đang khóc. Lộc chưa kịp nhẩy xuống thì nghe tiếng nói, tiếng
chân người ngoài sân. Anh vội vàng đóng miếng ván lại thì bọn Hoàng Phủ Ngọc
Phan cũng vừa vào đến.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Thấy Phan bước vô, mặt Văn biến sắc, anh lắp bắp nói với ông
nội, anh Phan cho tụi con đem xác về đó ông ơi. Ông nội đứng im không nói. Hai
mắt cú vọ của nó ngó ông nội hỏi: thằng Lộc, thằng Kính ở mô?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ông nội nói tui không biết. Phan gằn giọng: ông thiệt không
biết tụi hắn ở mô? Tụi hắn năm mô cũng về ăn Tết ở đây mà ông không biết răng
được?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ông nội nói, ba ngày tư ngày Tết, ăn xong thì tụi hắn đi
chơi, đi thăm bà con họ hàng chứ chẳng lẻ ở nhà hoài răng? Chừ thì tui biết tụi
hắn ở nhà mô mà chỉ!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Mắt Phan ngó láo liên khắp nơi, chợt thấy cái ghế đẩu ngay
góc phòng, nó cười khan một tiếng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi đứng núp sau lưng ông nội, Hoàng Phủ Ngọc Phan hung hăng
bước tới, xô ông nội qua một bên, nó nắm lấy tóc tôi kéo tôi ra về phía hắn.
Ngó lên trần nhà la lớn: Lộc, Kính, Hiệp, tụi mày không xuống tau bắn con Ti!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Nó vừa nói, vừa xoáy mái tóc dài của tôi trong tay, nó đẩy
tới, đẩy lui. Tôi đau điếng, tôi sợ, tôi run lẩy bẩy, nước mắt ứa ra nhưng
không dám la thành tiếng. Ông nội tôi chấp tay lạy nó như tế sao: tui lạy anh
tha cháu tui, con gái con lứa, hắn biết chi mô.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Thằng Phan càng la lớn: tau biết tụi mi trên đó, có xuống
không thì nói, tau bắn con Ti.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Phan xô tôi té xuống, lấy chân đạp lên lưng. Chĩa mũi súng
lên đầu tôi hô một, hai, ba…Lập tức anh Lộc mở nắp trần nhà thò đầu xuống la
to: đừng, đừng bắn em tau, tau xuống, để tau xuống…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ông nội tôi chạy lại giữ cái ghế cho anh bước xuống, hai
chân ông run, ông té sấp, đang lúc anh Lộc tìm cách tuột xuống, thò hai chân
xuống trước, hai tay còn vịn trần nhà, khi đôi chân vừa chạm chiếc ghế đẩu thì
Hoàng PHủ Ngọc Phan đã nổ súng, đạn trúng ngay chính giữa cổ, máu phọt ra, Lộc
lăn xuống sàn nhà toàn thân anh dẫy dụa mấy cái rồi nằm im.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Mặc ông nội tôi la hét thất thanh, Phan chĩa súng bắn lên
trần nhà, nghe tiếng anh Kính lăn tới đâu, nó bắn tới đó, bắn nát trần nhà, hết
đạn nó giành lấy cây súng của một thằng khác bắn tiếp, cho tới khi anh Kính tôi
rớt xuống theo mấy miếng ván.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Anh Văn ngồi bệt xuống đất, nhắm mắt, bịt tai, run lẩy bẩy,
ngồi kề bên cạnh anh người tôi tê cóng, đái ỉa ra cả quần, ông nội tôi nhào tới
ôm anh Kính, hai mắt trợn trừng, anh đang thều thào những lời sau cùng, ông
khóc, ông chửi rủa thằng Phan, nó say máu, bắn luôn ông nội tôi. Ông tôi đổ
xuống bên cạnh anh Kính.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Bắn ông tôi xong chúng kéo nhau đi bắt anh Văn theo. Còn lại
một mình, tôi bò lại ôm lấy ông nội, tôi khóc không ra tiếng, tôi thở không ra
hơi, hai bàn tay tôi ướt đẫm máu, máu của ông nội tôi, tôi bò sang anh Lộc, bò
sang anh Kính, tôi lay, tôi gọi, tôi gào, không ai nghe tôi hết, anh tôi không
trả lời tôi, hai con mắt, bốn con mắt, sáu con mắt đều mở trừng, ông nội tôi
nằm im, máu trong ngực ông vẫn tuôn ra từng vòi. Tôi gục đầu xuống xác ông lịm
đi. Không biết bao lâu thì tôi tỉnh lại, nhưng không ngồi dậy nổi. Cứ nằm ôm
lấy xác ông nội. Tóc tôi bết đầy máu, toàn thân tôi, máu, phân và nước tiểu đẫm
ướt. Tôi không còn sức để ngồi lên. Không biết tôi nằm bên cạnh xác ông tôi với
ba người anh như vậy là bao lâu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Khi tỉnh dậy thì thấy hai vợ chồng bác Hậu, vài người lối
xóm nữa của với ông nội đang ở trong nhà.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Họ dọn dẹp, khiêng bộ ngựa trong nhà bếp ra trước phòng
khách, đặt xác ông nội cùng với ba người anh tôi nằm chung với nhau. Hai bác
gái đem tôi vào phòng tắm, phụ nhau tắm rửa cho tôi như một đứa con nít, bác
Hậu lấy áo quần của bác mặc cho tôi. Tâm trí tôi hoàn toàn tê liệt. Tôi không
còn khóc được, không còn mở miệng nói được câu nào. Ngày cũng như đêm ngồi rũ
rượi bên cạnh xác của ông tôi, các anh tôi. Tôi không còn sợ chết. Nhưng sao
tụi nó không giết luôn tôi? Trời hỡi, trời ơi!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Nhìn thấy tôi tiều tụy, mỗi ngày bác Hậu gái khuấy cho tôi
vài muỗng bột bích chi ép tôi uống. Thiệt ra nhà nội cũng chẳng còn chi. Gạo
cơm, bánh mứt thì bị tụi nó khiêng đi hết rồi. Bác Hậu còn giấu được ít gạo, ít
than nấu cháo uống cầm hơi với nhau.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ngày hôm sau thằng Phan trở lại. Bác Hậu xin phép được chôn
ông tôi và mấy người anh sau vườn nhà nhưng nó không cho, nó nói cứ để đó.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Đã hơn bảy ngày, xác đã bắt đầu sình lên và nặng mùi. Mà
Phan không trở lại.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Một buổi tối tụi bộ đội Bắc Việt đến lục lọi kiếm gạo. Bác
Hậu xin chúng nó đào huyệt sau nhà để chôn ông nội và ba người anh tôi. Chúng
nó bảo ừ thối quá rồi thì chôn đi, nhưng chỉ được đào một lỗ huyệt.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Vợ chồng bác Hậu khóc lóc năn nỉ: mấy anh ơi, người chết rồi
biết chi, anh cho tụi tui đào 4 huyệt. Chúng không cho. Chúng nó phụ bác Hậu
đào huyệt. Bảo đem cả bốn người bỏ xuống chung một lỗ. Lấp lẹ đi, thối quá. Bác
Hậu với mấy người trong nhà không ai muốn làm, ngó nhau mà khóc…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Chiều tối hôm đó Văn trở lại với Phan và mấy thằng bộ đội.
Chúng nó bắt Văn phụ với mấy thằng bộ đội khiêng từng người ra bỏ xuống huyệt.
Hai vợ chồng bác Hậu theo ra vườn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi kiệt sức nằm vùi một chỗ nhưng tai tôi vẫn nghe rõ những
lời đối thoại trong nhà. Tôi không đủ can đảm theo ra vườn chứng kiến cảnh vùi
lấp những người thân yêu của tôi. Nằm trong buồng ông bà nội nhưng tôi nghe rõ
từng tiếng cuổng xẻng đang đào đất. Tâm trí tôi quay cuồng, ruột gan tôi đòi
đoạn. Trời ở đâu, đất ở đâu? Tôi gọi ông tôi, gọi anh Lộc, anh Kính, anh Hải,
không ai nghe tôi heat...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Khi bốn cái xác người được bỏ xuống, miệng lỗ chưa được lấp,
thì tôi nghe tiếng súng nổ, tiếng kêu gào của vợ chồng bác Hậu, nhưng không
nghe tiếng của Văn. Tiếng bác Hậu kêu Văn ơi, Văn ơi giọng bác đòi đoạn, thì
tôi biết chuyện gì đã xảy ra cho Văn. Toàn thân tôi lẩy bẩy, tôi cảm thấy khó
thở, một lần nữa phân và nước tiểu trong người tôi túa ra.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi nghe tiếng mấy thằng bộ đội hò hét bảo lấp đất lại. Bác
Hậu và những người hàng xóm của nội tôi đành phải làm theo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Khi tụi bộ đội VC bỏ đi, bác Hậu chạy vào buồng vò đầu, bức
tai, giọng tức tưởi: thằng Văn nằm chung với ba thằng anh mi rồi con ơi! Trời
ơi, là trời ơi. Bác Hậu đấm ngực: không biết thằng Văn đã chết chưa mà hắn bắt
tui lấp. Văn ơi là Văn ơi, con tha tội cho bác, trời ơi người mô mà ác như
rứa...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Tôi lặng người, nghe bác Hậu khóc anh Văn. Sau lần đó không
đứa nào trong bọn chúng trở lại, kể cả tụi bộ đội. Chắc nhà ông tôi chẳng còn
người để mà giết, chẳng còn của cải chi để mà cướp nữa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hơn hai mươi ngày, tôi nằm liệt lào trong nhà nội. Bên ngoài
súng đạn vẫn tư bề.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hai vợ chồng bác Hậu không nỡ bỏ tôi lại một mình, trong lúc
bác nghe ngóng và biết đa số dân Phủ Cam đã tìm đường chạy thoát được xuống Phú
Lương. Bác năn nỉ tôi: rán ăn uống thêm một chút để có sức mà chạy, không lẽ
con nằm đây chờ chết? Con không muốn tìm mạ con răng?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Hôm sau nữa tôi theo gia đình bác Hậu tìm đường chạy lên Phú
Lương vì nghe nói lính Mỹ, lính mình đã thấy xuất hiện chung quanh đây rồi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Đi xuống ngã cầu Kho Rèn thì cầu đã bị sập, bác theo đoàn
người đi hướng khác, tôi đi theo như người mất hồn, họ đi đâu tôi theo đó, tôi
không còn nhớ là mình đã đi qua được những nơi đâu. Có điều tôi lấy làm lạ,
trên đường chạy giặc, mỗi khi đạn pháo bắn khắp nơi mà người ta cứ gồng gánh
nhau mà đi, không ai chịu dừng lại kiếm chỗ tránh đạn, người ta nói với nhau:
khi mô mà có mọc chê hay đạn pháo chi đó thì bọn VC chui vô nhà dân để trốn
đạn, chúng nó không ra đường để chặn bắt dân lại, vì vậy người ta cứ chạy bất
kể, dưới lằn mưa đạn người ta càng chạy đi đông hơn. Ôi những người dân tội
nghiệp của xứ Huế thà chết dưới bom đạn còn hơn để bị lọt vô tay quân sát nhân
ác độc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Cuối cùng thì tôi cũng về đến được Phú Lương gặp mạ và ba
đứa em trai của tôi. Quá đau khổ, Mạ tôi bị phát điên khi hay tin cái chết của
ba người anh và ông nội.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ít lâu sau ba tôi trở về sau một đợt hành quân nào đó của
tiểu đoàn 12 Pháo Binh Phú Bài. Thấy mạ tôi như vậy, biết không thể trở lại
đường Hàm Nghi ông mướn nhà ở tạm tại Phú Lương.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">***</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Sau khi Huế được giải thoát. Ba tôi nhờ bà con lối xóm cải
táng Văn, ba người anh, và ông nội tôi, tang lễ được cử hành tại nhà thờ Phủ
Cam do cha Nguyễn Phùng Tuệ chủ tế.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Gia
đình anh Văn đồng ý cho anh Văn được nằm lại trong miếng vườn nhà ông nội tôi
cùng với ba người anh của tôi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Ba tôi được giải ngũ khoảng giữa
năm 69. Mạ tôi vẫn trong cơn điên loạn <span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">không
thuyên giảm. Ba tôi quyết định bỏ Huế đem hết gia đình vào Long Khánh sinh
sống. Nhà nội giao lại nhờ hai bác Hậu coi chừng. Nhà ở 24 Hàm Nghi (gần dường
rầy xe lửa) thì bán cho ai đó tôi không rõ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Tôi
sẵn sàng ra làm nhân chứng trước tòa án quốc tế, cũng như xuất hiện trước các
phương tiện truyền thông khi cần thiết.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Xin
trình tên tuổi ông nội tôi, và của ba người anh bị sát hại:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Tên
ông nội:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">-
Nguyễn Tín, 70 tuổi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Ba
người anh:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">-
Nguyễn Xuân Kính, sinh viên Y khoa, sinh năm 1942.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">-
Nguyễn Xuân Lộc, sinh viên Luật, sinh năm 1946.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">-
Nguyễn Thanh Hải, sinh viên Văn Khoa, sinh năm 1949.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: black; font-family: Arial; font-size: 11.0pt; letter-spacing: -.2pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Và
Lê Tuấn Văn, sinh viên Văn Khoa, bạn của anh Hải tôi.”]</span></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-90270035074369768602018-01-11T15:23:00.005-08:002018-01-11T15:24:37.458-08:00HUẾ - 50 NĂM (1968 -2018) CUỘC THẢM SÁT MẬU THÂN <!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgxkEoHhM8XdlUtWIyeUMafwoM-tk7ixMXGBtbbV-88PaOtHchhdRGoI-N_sog5F973rXci09LYaRFI4gGN0pXEcl3M9v1lr2XpSKkPniz26paXDN8LFfhpQA4kYOHSZEHQmGToAFVRrpU/s1600/NGUON+64+.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="872" data-original-width="580" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgxkEoHhM8XdlUtWIyeUMafwoM-tk7ixMXGBtbbV-88PaOtHchhdRGoI-N_sog5F973rXci09LYaRFI4gGN0pXEcl3M9v1lr2XpSKkPniz26paXDN8LFfhpQA4kYOHSZEHQmGToAFVRrpU/s320/NGUON+64+.jpg" width="212" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Biến cố cuộc thảm sát Mậu Thân 1968 với hơn 6.500 người dân
vô tội bị hành quyết trong 27 ngày cộng sản chiếm giữ cố đô Huế đến nay đã 50
năm, nhưng cho dù bao lâu nữa, những người sống sót, những nhân chứng hiện cư
ngụ trong nước và hải ngoại, những phim ảnh, những trang sách, những câu chuyện
kể... kho tài liệu sống hầu như vô tận, còn mãi mãi ám ảnh nỗi kinh hoàng nhiều
thế hệ, dù họ không trải nghiệm cuộc chiến, kể cả cuộc tắm máu mùa xuân năm
1968.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Đến nay xuýt xoát đã nửa thế kỷ, mỗi lần đọc lại tội ác của
cộng sản, người ta không khỏi rùng mình, liên tưởng tới những hành động máu
lạnh man rợ, không còn nhân tính, còn tàn bạo hơn cả nhà nước Hồi giáo ISIS ở
Trung Đông 50 năm sau. Người ta tự hỏi đảng cộng sản VN đã tuyên truyền tẩy não
bằng cách nào để có thể khiến những cán binh của họ giết người vô tội một cách
vô cảm, phi nhân tính, thi hành chủ trương diệt chủng đối với chính đồng bào
chung dòng máu, chung thành phố, cùng địa phương với mình, chỉ vì không cùng
chính kiến, một cách dã man như vậy.</span></div>
<a name='more'></a><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Với kho tài liệu sống đầy dẫy ghi lại chi tiết kèm hình ảnh
trung thực, có thể tìm thấy để đọc, để xem ở bất cứ nơi đâu – các thư viện đại
học và thư viện nhà nước trên toàn thế giới, các nhà sách, các viện bảo tàng,
các trang mạng xã hội v.v.. Bất cứ ai, vào thời gian nào, ở bất cứ nơi đâu cũng
có thể tìm đọc để tự nghiên cứu, tìm hiểu một biến cố đã bị chính quyền Hà Nội
giữ kín và những kẻ tội phạm xuyên tạc để chối tội suốt gần nửa thế kỷ qua.</span>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Năm mươi năm, đã nửa thế kỷ, với biết bao nhiêu những thăng
trầm của đất nước cùng nỗi bất hạnh của hàng trăm ngàn gia đình trôi qua theo
dòng thế sự, ngày nay số người trong cuộc, những người từng chứng kiến biến cố,
các nhân chứng và những nạn nhân vẫn còn là những nhân chứng sống cư ngụ ngay
trên cố đô Huế và các địa phương khác ở miền Nam, cũng không ít nạn nhân và
nhân chứng Mậu Thân đang định cư tại hải ngoại.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Đặc biệt, trong số nạn nhân và nhân chứng Mậu Thân 1968 có
những nhà văn, nhà thơ, nhà báo... sau năm 1975 sống tại các nước thuộc thế
giới Tự Do. Nhờ đó, giới cầm bút đã cung cấp cho lịch sử và văn học nhiều tác
phẩm văn chương chứng thực qua các bài thơ, bản nhạc, bài viết, hồi ký, tiểu
thuyết, tự truyện...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Một số lớn nạn nhân may mắn sống sót sau thảm kịch Tết Mậu
Thân Huế 1968, đã quả quyết thủ phạm chính cuộc tàn sát dã man lúc đó là những
thành phần trong mặt trận Liên Minh Dân Tộc Hòa Giải do Hà Nội dựng lên tại Huế
vào ngày mồng ba tết Mậu Thân (1-2-1968) gồm Lê Văn Hảo, Hoàng Phủ ngọc Tường,
Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn đắc Xuân, Nguyễn Đoá, Đào Thị Xuân Yến, Hoàng
Phương Thảo...<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Với “những người con Huế
đã lớn khôn này” (nhạc TCS) nhân cơ hội VC chiếm giữ Huế (chỉ trong 27 ngày) đã
biến Huế trở thành chiến trường tàn khốc nhất, dai dẳng nhất.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Huế Mậu Thân 1968 là Huế của một pháp trường với hàng ngàn
người bị giết theo kiểu hành quyết thời Trung cổ. Người dân Huế bừng dậy hoảng
hốt trong cơn ác mộng do chính đồng bào đồng loại của mình, không hề có chút
hận thù ân oán; với những kẻ hôm qua hôm trước còn đi bên nhau, nhìn nhau ra
chiều thân thiện. Người dân Huế rũ rượi, bàng hoàng, tê điếng khi nhận ra hàng
ngàn người chỉ sau mấy ngày đã trở thành những cái xác chết thối rữa trong các
mồ chôn tập thể, trong đó có chồng con của mình!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Trong mùi tanh tưởi từ máu thịt đồng bào, đồng hương, Trịnh
Công Sơn, một nghệ sĩ, nhạc sĩ phản chiến đã phải thốt lên “<i style="mso-bidi-font-style: normal;">chiều đi lên Bãi Dâu/ hát trên những xác
người</i>.”<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Chiều nay không có
em/ Mưa non cao về dưới ngàn/ Đàn con nay lớn khôn/ Mang gươm đao vào xóm làng/
Chiều nay không có em/ Xác phơi trên mái lầu</span></i><span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbJx5G3Q_pjq9RPlAEqlejhnTs4GPLJ5ka8gnIMGEqjaY4_Qi5ZKqdJqXZ5ju37or4V-Yq0LXz0I-qRrYGjnptFdwm0drHGSYz2Rwp7nvpbJy_GmX3WhXn655AwdQBPYkGDspyWUMaTQM/s1600/hoang+phu+ngoc+phan+.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="235" data-original-width="265" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbJx5G3Q_pjq9RPlAEqlejhnTs4GPLJ5ka8gnIMGEqjaY4_Qi5ZKqdJqXZ5ju37or4V-Yq0LXz0I-qRrYGjnptFdwm0drHGSYz2Rwp7nvpbJy_GmX3WhXn655AwdQBPYkGDspyWUMaTQM/s1600/hoang+phu+ngoc+phan+.jpg" /></a><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj9tP58ywTlwPAgEpUoWRzFtt4qRdyEB1TEEYJJnrkaAG6x-yT7HDmRMc7kE_n0lJIMO7pOeEWYjmCVD-93fHkrphKnxtqVBLAEieY-vLMbFVvtWFM52Hj4hk0ibewIcChwOxBKjFfG2C8/s1600/Mauthan-Vietnam+Bulletin+1x++%25282%2529.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="643" data-original-width="600" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj9tP58ywTlwPAgEpUoWRzFtt4qRdyEB1TEEYJJnrkaAG6x-yT7HDmRMc7kE_n0lJIMO7pOeEWYjmCVD-93fHkrphKnxtqVBLAEieY-vLMbFVvtWFM52Hj4hk0ibewIcChwOxBKjFfG2C8/s320/Mauthan-Vietnam+Bulletin+1x++%25282%2529.jpg" width="298" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgDvkdZwc3I4_q0KqliFCRS6_4kl6qsWnHh3eyfGZhEpaoR3DmX691_TaKKk_7DRy6tsBF-Egv9_bBdwuxPbl5NjFNu2tPP9RpB0Ep1BFfctKIVcJg6OAWoxGuj7q2rrXeTO5Kksm1x8BU/s1600/Hue_1425229975.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="358" data-original-width="658" height="173" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgDvkdZwc3I4_q0KqliFCRS6_4kl6qsWnHh3eyfGZhEpaoR3DmX691_TaKKk_7DRy6tsBF-Egv9_bBdwuxPbl5NjFNu2tPP9RpB0Ep1BFfctKIVcJg6OAWoxGuj7q2rrXeTO5Kksm1x8BU/s320/Hue_1425229975.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgZXNadI7VKBRwqR04LdXh0Myy4MdgBPlLNWD4FiEFDiY5au5_naJmcxt3Qhues2d_d3iHMvWSUAxIHnF6RIvwtzKYSZR6fUz2Bmx3t6pRqqsTgEwyCSqQfBE7rYvs1oNQgOlY1NWq9iPY/s1600/482399_564943540184198_914383106_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="593" data-original-width="800" height="237" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgZXNadI7VKBRwqR04LdXh0Myy4MdgBPlLNWD4FiEFDiY5au5_naJmcxt3Qhues2d_d3iHMvWSUAxIHnF6RIvwtzKYSZR6fUz2Bmx3t6pRqqsTgEwyCSqQfBE7rYvs1oNQgOlY1NWq9iPY/s320/482399_564943540184198_914383106_n.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Và từ sau cuộc thảm sát này, lịch sử nhân loại ghi thêm một
trang đen tối tang tóc xẩy ra trên mảnh đất Thần kinh cổ kính của Việt Nam. Văn học sử
thêm nhiều tác phẩm văn chương ghi lại một thời kỳ bi thảm của dân tộc Việt
bằng máu và nước mắt.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Xin cảm ơn các tác giả đã đóng góp bài viết cho chủ đề và
xin cảm ơn các tác giả có bài viết trên số 64 mà chúng tôi chưa liên lạc được.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Sau hết, xin cảm ơn bạn đọc và quý ân nhân đã
bền bỉ yểm trợ và chọn Nguồn là người bạn tinh thần để cùng gởi gắm và chia
sẻ...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Trách nhiệm thuộc về ai? (Trích phóng sự của Thiện Giao)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Người dân Huế quan tâm hơn đến câu hỏi: Ai đã giết, ai đã
chết, ai sẽ chịu trách nhiệm những gì xảy ra trong gần 4 tuần lễ kinh hoàng của
Huế?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Học giả Douglas Pike, thuộc Phòng Thông Tin Hoa Kỳ, trong
bản báo cáo hoàn tất vào ngày 1 tháng Hai năm 1970 tại Sài Gòn, đã viết, chỉ
trong một trận Mậu Thân tại Huế, gần 4,800 thường dân đã chết và mất tích. Ông
Pike kết thúc lời mở đầu của báo cáo bằng một khẳng định:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Nếu báo cáo của tôi là một bản án đối với thái độ của
người Cộng Sản, thì </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">thật sự nó là như vậy đấy. Đơn giản vì thái độ ấy đáng bị
lên án.”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Có lẽ, không ai, xin nhấn mạnh, không có bất cứ ai, có đủ
tư cách và thẩm quyền để trả lời câu hỏi: Ai đã giết người dân Huế? Chỉ có
thành phố Huế và người dân Huế, những nạn nhân trực tiếp của cuộc thàm sát, và
những người trực tiếp tham gia công tác truy tìm, mai táng xác nạn nhân mới có
thẩm quyền trả lời, và cả thẩm quyền để lên án.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Những nhân chứng của 40 năm trước hồi tưởng: “Theo những
báo cáo của các cuộc cảnh sát các xã thuộc 13 quận của thành phố Huế và tỉnh
Thừa Thiên, do các xã báo cáo, khoảng 5,300 nạn nhân bị chôn sống tại tỉnh Thừa
Thiên.”, (Nguyễn Phúc Liên Thành, Phó Trưởng Ty Cảnh Sát Đặc Biệt Lực Lượng
Cảnh Sát Quốc Gia tại Thừa Thiên).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Và hôm nay, người dân Huế thế hệ Mậu Thân, đang sống tại
Huế, nói gì?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Gió Nam
thì vỗ về gió Nam,
gió Nồm thì vỗ về gió Nồm. Ngã mô cũng khổ. Không theo thì chết. Không theo thì
chôn...”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Nó xô xuống, nó dập, khổ lắm. Ở Huế đây chết nhiều cái thê
thảm!”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">“Toàn dân không à. Mà họ nói là ác ôn, ri khác. Ai chết thì
chết. Tui chừ tui cũng sợ, tui không dám về làng.”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">40 năm qua là 40 năm người dân Huế đón Xuân cùng lễ giỗ.
Bốn mươi năm nhưng vết thương chưa lành. Năm nay, người dân Huế ở hải ngoại lại
tổ chức lễ tưởng niệm 40 năm thảm sát Mậu Thân. Ở trong nước, giới chính quyền,
giới quân sự thì tổ chức hội thảo khoa học về chiến dịch Xuân Mậu Thân 1968.
Một trong các hội thảo được tổ chức tại Huế.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Đến nay, đứng trước những cáo buộc suốt 40 năm của những
Việt Nam Cộng Hoà cũ, và của cả giới nghiên cứu quốc tế, nhất là Hoa Kỳ, Hà Nội
vẫn chưa bao giờ có câu trả lời chính thức: Ai, bằng cách nào, và tại sao, đã
giết hàng ngàn người Huế, trong đó có cả sinh viên, thanh niên, học sinh và phụ
nữ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 11.0pt;">Ban Biên Tập Nguồn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-33227642969983134552017-12-02T14:37:00.000-08:002017-12-02T14:37:24.027-08:00HÀ BẮC - CHẾ ĐỘ THÂN TÀU Ở CHÂU PHI SỤP ĐỔ <!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"></span></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLq3EMlLwEGG31wnjWLTxqweNW-8hTmqMFPHE9q9N1tn0_Jj4apGG5GR137a8KQCK9G7HXJePdScQ4Q4pBe5pUE2gGngFYRm_-n8aEe8iX49ORR8IcO-JMxxvGThAIo73Ll5_zsaOtFVM/s1600/Robert+Mugabe%252C+his+wife+Grace%252C+and+their+eldest+child+Bona+Mugabe+Credit+ROSLAN+RAHMANAFPGetty+Images+.jpeg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="500" data-original-width="800" height="200" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLq3EMlLwEGG31wnjWLTxqweNW-8hTmqMFPHE9q9N1tn0_Jj4apGG5GR137a8KQCK9G7HXJePdScQ4Q4pBe5pUE2gGngFYRm_-n8aEe8iX49ORR8IcO-JMxxvGThAIo73Ll5_zsaOtFVM/s320/Robert+Mugabe%252C+his+wife+Grace%252C+and+their+eldest+child+Bona+Mugabe+Credit+ROSLAN+RAHMANAFPGetty+Images+.jpeg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5tm_bUMp6Z0nAJCJtOzuOR0_H9TLUICS71rwydhjjNQ25gv40zGJEn3y2cj-6yx0jGn6ZefIbS2TZVxHoxF_hn0MeQhZF_fS_fj7za_pFT6H-4wYw-ioayJ6hwXhySdanWhv_tzR8D2o/s1600/news_bRobert-Mugabe-006.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="276" data-original-width="460" height="192" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5tm_bUMp6Z0nAJCJtOzuOR0_H9TLUICS71rwydhjjNQ25gv40zGJEn3y2cj-6yx0jGn6ZefIbS2TZVxHoxF_hn0MeQhZF_fS_fj7za_pFT6H-4wYw-ioayJ6hwXhySdanWhv_tzR8D2o/s320/news_bRobert-Mugabe-006.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><br /></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chế độ độc tài, tham nhũng thối nát và thân Tàu - giống Cộng
Hòa XHCN Việt Nam - của TT Robert Grabriel Mugabe ở Zimbabwe, châu Phi vừa sụp
đổ hôm 21/11/2017 sau một cuộc đảo chính quân sự không đổ máu của quân đội; dưới
quyền Tướng Constantino Chiwenga, Tham Mưu Trưởng quân đội Cộng Hòa Zimbabwe.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Đại Cương Lịch Sử:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Republic</span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"> of Zimbabwe</span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"> là tên sau cùng được quốc tế công
nhận sau cuộc bầu cử tháng 2/1980 và được đại diện Vương quốc Anh là Thái tử
Charles đích thân trao văn bản trao trả độc lập hồi tháng 4/1980. Trước đó, nó
có tên "Zombabwe Rhodesia" năm 1979, "Rhodesia" năm 1965 và
"Southern Rhodesia" hồi 1898. Chữ "<i>Zambabwe</i>" bắt nguồn
từ tiếng Shona (mà 70% sắc tộc này đang dùng ngày nay) đọc trại từ
"dzimba-dza-mabwe" (dzimba = số nhiều của "imba" nghĩa là <i>nhà</i>;
mabwe = số nhiều của "bwe" nghĩa là <i>đá</i>) nghiã là nhà làm bằng
đá. Nhưng theo nhà khảo cổ Peter Garlake, nó đã được gọi tắt là
"dzimba-bwe" rồi cuối cùng là Zimbabwe như hiện nay có nghĩa là nhà
hoặc mồ mả đáng tôn kính. Tên Rhodesia
bắt nguồn từ họ của Cecil Rhodes, thương gia Anh khám phá ra mảnh đất này hồi
thập niên 1890s.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Từ thập niên đó, Zimbabwe
trải qua các thời điểm quan trọng: Anh quốc công nhận là vùng tự trị 1923 (tên
Southern Rhodesia); chính phủ da trắng tuyên bố độc lập 1965 (tên nước Rhodesia); chiến tranh giành đất "Bush
War" 1964-1979 (tên nước Zimbabwe-Rhodesia) và từ tháng 4/1980 độc lập với
tên gọi Zimbabwe.
Quốc gia này hiện có diện tích 390,757km2; dân số hơn 16 triệu. Đa số 80% theo
Thiên Chúa Giáo với 63% Tin Lành, 17% Công giáo. Đạo thờ tổ tiên tựa như người
Việt chiếm 17% và dùng song song với các đạo khác. Riêng đạo Hồi chưa tới 1%
nên đã không có nạn khủng bố tại đây. Ngôn ngữ chính là Anh ngữ (dùng trong nhà
trường và tòa án), Shona và Ndebele (2 sắc tộc đa số).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Sau khi Soviet và Đông Âu sụp đổ, Tàu Cộng mặc sức hoàng
hành ở Zimbabwe với sự đồng lõa của chế độ độc đảng và tham nhũng của Mugabe (tựa
Việt Cộng) cho nên nhân quyền và kinh tế suy sụp trầm trọng. Chế độ Mugabe vi phạm
chính hiến pháp 15/5/2013 mà chế độ đã tu chính. BBC và CNN bị đuổi hồi 1998. Hồi
2011 thợ mỏ khám phá ra 640 xác tại mỏ Monkey William ở Chibondo; nhiều xác còn
da, thịt, áo (mà chế độ đổ thừa cho hậu quả của Bush War - chiến tranh da đen
giành đất của da trắng). Hàng ngàn xác khác được tìm thấy tại 2 tỉnh
Matabeleland và Midlands. Vô số vi phạm nhân
quyền và dân chủ của chế độ Mugabe (tựa ở Việt Nam)
khiến TTK/LHQ Ban Ki-moon, EU và US phải lên án hồi thập niên 2000s.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Do đó, kinh tế Zimbabwe cũng phá sản theo tỷ lệ thuận khiến
đồng Zimbabwe Dollar (ZD) bị ngưng dùng kể từ ngày 12/4/2009 (90% dân nước này
có học nên không níu kéo tờ giấy lộn ZD như VC níu kéo tiền Hồ để giữ thể diện)
sau khi nạn lạm phát lên đến 11,200,000% (mười một triệu hai trăm ngàn phần
trăm) và Ngân Hàng Quốc Gia Zimbabwe đã phát hành giấy bạc $100,000,000,000 ZD
(một trăm tỷ ZD) hồi tháng 8/2008! Nền kinh tế Zimbabwe hiện nay chỉ bằng 1/2 hồi
thập niên 2000s. Nhiều ngân hàng thiếu tiền mặt đến độ chỉ có thể cho mỗi khách
hàng rút $20 sau cả ngày xếp hàng chờ đến lượt mình. Hồi tháng 7/2016 bộ trưởng
tài chính của Mugabe tuyên bố ngân khố trống rỗng! Mugabe thay vì đuổi tài phiệt
Tàu để cứu nước lại đổ thừa mọi thất bại cho các "thế lực thù địch"
trong và ngoài nước! (học sách VC?).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Núp bóng danh nghĩa chống thực dân và người da trắng Anh, đảng
Zimbabwe African National Union - Patriotic Front (ZANU-PF) thân Tàu Cộng của
Mugabe và đảng Zimbabwe African People's Union (ZAPU) thân Soviet của Joshua
Nkomo đã thắng thế đối với đảng Zimbabwe National Party (ZNP) độc lập của
Michael Mawama và đảng Rhodesian Front (RF) thân Anh quốc chống Cộng của Ian
Smith trong các cuộc bầu cử hồi thập niên 1960s sau khi Ian Smith kí vào tuyên
ngôn độc lập hôm 11/11/1965.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Phe Mugabe
thân Tàu ngày càng thắng thế sau khi Soviet yếu dần và sụp đổ trong cuộc cách mạng
dân chủ 1989 ở châu Âu khiến ZAPU thất bại theo. Phe quốc gia RF và ZNP có nguồn
gốc dân chủ và chính danh (tựa Quốc Gia Việt Nam của Bảo Đại và Việt Nam Cộng
Hòa của Ngô Đình Diệm) đã mất thế lực trước hai phe thân Cộng ZANU và ZAPU.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Nguyên nhân cuộc đảo chính vào tháng 11/2017 bắt nguồn từ việc
Mugabe sa thải vị phó tổng thống hợp pháp Emmerson Mnangagwa để dành chỗ cho bà
vợ trẻ Grace Mugabe 52 tuổi lên thay thế chức vụ này; hầu dọn đường cho bà ta
làm tổng thống bất cứ lúc nào Mugabe 93 tuổi đi đoàn tụ với Mao. TTX Reuters
qua thu thập tin tình báo từ Central Intelligence Organization (CIO) của
Zimbabwe hồi tháng 9/2017 cho thấy, PTT Emmerson Mnangagwa được quân đội hậu
thuẫn đã dự tính cải tổ lại nền kinh tế lụn bại đang ngày càng suy sụp vì bị
Tàu phù đục khoét tận xương tủy; chưa kể thói quen tiêu tiền xa hoa phung phí
kiểu "hoàng hậu Marie Antoinette" (vợ vua Pháp Louis XVI) của các mẹ
con bà Grace, đệ nhất phu nhân Zimbabuwe. Grace Mugabe xa hoa đến độ còn có biệt
danh là "Gucci Grace" do dân chúng trong nước châm biếm đặt ra. Dự
tính này của quân đội chờ thực hiện sau khi Mugabe qua đời.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tuy nhiên Grace và nhóm đảng viên đảng cầm quyền ZANU-PF thân
Grace gọi tắt là G-40 (tựa B-40?) của bà ta đã ra tay trước với việc phế thải
PTT Emmerson Mnangagwa trong cuộc họp giữa Mugabe và hội đồng tướng lãnh hôm
16/11. Hôm ấy Mugabe sai tướng Chiwenga sao y bản hiến pháp đem đến cho ông ta
đọc; trong đó Mugabe viện cớ có đoạn qui định tổng thống là tổng tư lệnh quân đội
rồi qui cho quân đội là nguyên nhân gây rối loạn chính trị thay vì là bà vợ cưng
trẻ đẹp của ông. Các sĩ quan cao cấp của CIO từng công khai cảnh cáo Mugabe
ngay từ 2009 rằng quân đội không chấp nhận Grace làm tổng thống và rằng sẽ có nội
chiến nếu việc ấy xảy ra. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Tài liệu hôm 30/10 của Reuters cho thấy Mugabe bất mãn việc
tướng Chiwenga chẳng những không trung thành với ông lại còn cấu kết với PTT
Emmerson Mnangagwa để chống lại Grace (thế lực thù địch trong nước?). Từ đó
Mugabe bất an và lo sợ đảo chính cho đến ngày nó xảy ra hôm 21/11. Mugabe từng
đe dọa Chiwenga rằng ai chống lại vợ ông ta sẽ phải lãnh cái chết "đau đớn"
và đòi tướng này phải thề trung thành với vợ ông và nhóm G-40 trong cuộc họp
30/10 ấy. Nhưng vị tướng này đã tự trọng, yêu nước và can đảm từ chối.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Sau một cuộc họp căng thẳng khác tương tự hôm 5/11; thấy
không xong và không muốn bị đầu độc như PTT Emmerson Mnangagwa, tướng Chiwenga đã
rời thủ đô Harare trên chuyến bay định trước đi China, nước lũng đoạn và đầu tư
mạnh nhất vào Zimbabwe - và cũng đút lót cho Mugabe không ít. Hôm sau 6/11
Mugabe phế thải PTT Emmerson Mnangagwa cả chức PTT lẫn chức đảng viên đảng cầm
quyền ZANU-PF mà vị PTT từng gia nhập và hoạt động hăng say chống thực dân da
trắng từ hồi còn trẻ; thời mà Mnangagwa có lần xém bị thực dân Anh hành quyết
do bị bắt gặp gài bom trên xe lửa. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">PTT Emmerson Mnangagwa từng là bạn thân, công thần lập quốc
và chỉ huy mật vụ của Mugabe qua nhiều thập niên. Ông lo sợ cho tánh mạng sau
khi bị bãi chức hôm 6/11; tư gia bị rút lính canh. Ông từng định lánh nạn sang
Nam Phi ngay sau khi bị đầu độc xém chết hồi tháng 8; may nhờ máy bay chở đi bệnh
viện cấp cứu ở South Africa
kịp thời. Ông không dám tố cáo kẻ đầu độc nhưng mọi người đều biết thủ phạm là
ai! Sau khi than phiền hôm 21/11 về nguy cơ bị ám sát, ông trốn sang Mozambique rồi lấy chuyến bay đi China để gặp
Chiwenga. Điều này khiến Mugabe la làng rằng cả hai đang chỉ huy lật đổ ông từ China (thế lực
thù địch bên ngoài?). Có nguồn tình báo cho biết cả Tập và Putin đều chán
Mugabe; lo ngại tương lai hợp tác bất định tính từng ngày của họ với lão già 93
tuổi này nên đều ngầm ủng hộ các tướng lãnh (?). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Bộ ngoại giao China nói việc tướng Chiwenga đến Beijing gặp
BTQP Chang Wanquan hôm 10/11 là chuyến đi hữu nghị thông thường được cả hai nước
lên kế hoạch. Chiwenga yêu cầu China
không can thiệp vụ đảo chính và đã được Chang hứa bảo đảm. Phe TT Mugabe -
Grace nghe tin này bèn ra lệnh cho chỉ huy trưởng cảnh sát (vẫn còn trung thành)
Augustine Chihuri và chỉ huy phó Innocent Matibiri đem khoảng 100 cảnh sát trực
sẵn ở sân bay chờ Chiwenga về để bắt giữ. Âm mưu này bị (gián điệp Tàu?) tiết lộ
nên từ Beijing, Chiwenga bí mật cho lực lượng binh sĩ bên nhà đông gấp đôi đối
thủ lảng vảng gần phi cơ; một số giả làm phi hành đoàn, phu khuân vác và thợ
máy cố tình để súng lấp ló trong áo khoác nhằm đe dọa. Thấy phe địch đông gấp
đôi lại trang bị vũ khí cũng gấp bội nên Chihuri bèn cho rút êm. Tướng Chiwenga
xuống máy bay bình an vô sự!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Cuộc Đảo Chính:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hai hôm sau khi về từ China, tướng Chiwenga đòi gặp
Mugabe tại dinh State House về vụ sa thải PTT Mnangagwa. Ông đòi Mugabe phải chận
đứng sự lộng hành của bà vợ và nhóm G-40 để tránh gây chia rẽ quân đội. Mấy giờ
sau, tướng Chiwenga họp báo tại tổng hành dinh gần thủ đô; đọc cảnh cáo từ
tuyên bố soạn sẵn: "<i>We must remind those behind the current treacherous
shenanihans that; when it comes to matters of protecting our revolution, the
military will not hesitate to step in</i>" (Chúng tôi nhắc nhở những ai đứng
sau trò chơi khăm phản phé này rằng; đã đến lúc phải bảo vệ cuộc cách mạng của
chúng ta, quân đội sẽ không ngần ngại để can thiệp). Chiều hôm sau, 6 xe bọc
thép tiến về bộ chỉ huy lữ đoàn phòng vệ phủ tổng thống ở ngoại ô thủ đô Harare.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Khoảng 6 giờ chiều 14/11, đoàn xe của TT Mugabe về đến tư
dinh "Blue Roof" của TT Mugabe ở phía bắc ngoại ô Borrowdale. Bà
Grace gọi một bộ trưởng nội các (giấu tên vì lí do an ninh) hồi 7PM yêu cầu ngắt
WhatsApp và Twitter. Vị này bảo đó là trách nhiệm của Kembo Mohadi, bộ trưởng
an ninh nội địa. Trong khi đó giọng già nua của Mugabe cũng run rẩy vang lên
cùng đường dây: "<i>As you have heard from Amai</i> (ngôn ngữ Zimbabwe có
nghĩa là "Mẹ" - tựa HCM cũng trạc tuổi Grace; hồi 1940s đã buộc các cụ
60, 70, 80, 90 ở BV phải gọi mình là "bác"), <i>is there anything
that can be done?"</i> (các ngươi đã nghe Mẹ nói đó, có gì xảy ra đâu
nào?). Sau khi vị bộ trưởng lập lại rằng đó là nhiệm vụ của Kembo Mohadi bộ trưởng
an ninh nội địa, đường dây điện thoại bị cắt.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Hai giờ sau, thêm 2 xe bọc thép nữa tiến vào đài truyền
hình quốc gia Zimbabwe Broadcasting Corporation (ZBC) nằm trong BCH ở Pocket
Hill. Vài tiểu đội binh sĩ xông vào đài bắt nhân viên; tịch thu cellphones và
ngưng chương trình đang phát. Thay vào đó là videos nhạc Pop non-stop! Phe G-40
chẳng ai biết rõ chuyện gì đang xảy ra: Bộ trưởng thông tin Simon Khaya Moyo gọi
bộ trưởng quốc phòng Sydney Sekeramayi hỏi có biết gì về tin đảo chính không.
Sekeramayi nói không và gọi tướng Chiwenga để hỏi thì vị tướng chỉ hứa sẽ gọi lại
nhưng liền đổi sang họ "Hứa" luôn từ lúc đó! Mayo chờ lâu quá thấy lạnh
gáy bèn phải đi trốn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Trong khi phe G-40 đang bối rối, binh sĩ đến bao vây tư
dinh của Mugabe. Albert Ngulube (tên cũng ngu và lú), giám đốc CIO và mật vụ của
Mugabe từ tư dinh của Mugabe ra về lúc 9:30 tối. Vừa ra đến đường Borrowdale
Brooke đầu ngõ, y liền đụng toán binh sĩ. Ông ta phách lối hăm bắn họ liền bị họ
đánh u đầu và bầm mặt. Ngulube bị bắt nhưng được thả sau đó. Toán binh sĩ khác
cũng bắt các thành viên khác của nhóm G-40. Bộ trưởng tài chính Ignatius Chombo
bị đánh bầm tay, chân và lưng; giam trước đó một tuần rồi được thả. Ông ta sợ
quá bèn về trốn trong cầu tiêu tại tư gia; hôm 24/11 lại bị tóm gọn. Cửa sắt
nhà của Jonathan Moyo (thủ lãnh nhóm G-40) bị binh sĩ phá bởi chất nổ. Binh sĩ
cũng tràn vào cổng nhà của Saviour Kasukuwere, viên lãnh đạo G-40 ở địa phương,
đồng minh của "Mẹ". Moyo và Kasukuwere toan trốn vào tư dinh của
Mugabe hôm 15/11 để cầu cứu nhưng bất thành. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">TT Mugabe rất già nhưng không bị lẫn và cương quyết không từ
chức. Với lời khuyến cáo của linh mục CG Fidelis Mukonori bạn thân, tuyên bố trục
xuất của đảng ZANU-PF của chính ông và tiến trình Quốc Hội đang làm thủ tục truất
phế ông vào thứ ba tuần sau (QH không làm việc ngày thứ hai) 21/11, ông đành phải
từ chức. Trong thư từ chức có đoạn "... <i>concern for the welfare of the
people of Zimbabwe</i>"
(quan tâm về phúc lợi của nhân dân Zimbabwe). Trên chính trường thế giới,
ông là nhà cầm quyền tại chức có tuổi già nhất 93 tuổi và lâu nhất 37 năm cho đến
nay. Vì nhận hối lộ của bọn con cháu Mao xếnh xáng, ông đã để bọn này hoành
hành tan hoang đất nước cựu thuộc địa Anh này chỉ sau vài thập niên. Ngoài việc
ăn hối lộ, ông còn để Grace, bà vợ sau và đàn con cháu moi tiền công quỹ chi
tiêu như hoàng hậu, hoàng gia triều đình phong kiến khiến quân đội và dân chúng
bất mãn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;"><img height="300" src="file:///C:\Users\SONGNH~1\AppData\Local\Temp\msohtml1\01\clip_image003.jpg" width="480" /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">(photo: Bona, Mugabe và Grace)</span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Gia Đình và Tham Nhũng:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Grace là vợ sau của Mugabe; trẻ hơn ông 41 tuổi. Bà tiêu
xài thả dàn bằng công quỹ quốc gia; đến độ được dân chúng gọi một cách miệt thị
là "<i>Gucci Grace</i>" do dùng toàn đồ hiệu Gucci của Ý các loại. Bà
grace nói như thách thức vụ đảo chính: "<i>No one will stand for a coup.
It cannot happen</i>" (chẳng ai dám đảo chính. Chuyện đó không thể xảy
ra). Theo báo The Herald của chính quyền, bà Grace đã từng "<i>belittled
him</i> (Vice President Emmerson Mnangagwa) <i>as nothing but an employee of
her husband</i>" (coi ông ta không gì khác hơn là kẻ làm mướn cho chồng
bà).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Chatunga Bellarmine Mugabe 21 tuổi, con trai út trong 3 người
con của Robert Mugabe với Grace. Cậu út hay đến South Africa ăn chơi thường xuyên;
khoe khoang các chuyến chơi đêm và mua hàng đắt tiền trên trương mục riêng của
Instagram, Facebook và Snapchat. Hồi đầu tháng 11 này, cậu ta khoe tấm hình chụp
chiếc đồng hồ mới mua với hàng chữ <i>"$60,000 on the wrist when your
daddy run the whole country ya know</i>" ($60,000 trên cổ tay khi bố bạn
điều hành cả nước như bạn biết). Vài giờ sau, cậu ta posted trên Snapchat một
video cậu dìm đồng hồ ấy vào ly rượu champagne hiệu Armand de Brignac giá 200
Ls (Pound, bảng Anh) một chai! Hôm chủ nhật sau đó trên Facebook, cậu ta posted
để bênh vực ông bố: "<i>You can't fire a Revolutionary leader! Zanu PF is
nothing without President Mugabe</i>" (Ngươi không thể đuổi một nhà lãnh đạo
cách mạng. (đảng) Zanu Pf chẳng là gì nếu không có TT Mugabe). Và "<i>Gushungo
will always remain the champion of champions! Proud of you Gushungo, proud of
Dad. Gushungo always forever to death!</i>" (Gushungo [biệt danh dân gọi
TT Mugabe] sẽ luôn là nhà vô địch trong các nhà quán quân! Hãnh diện về
Gushungo, hãnh diện về bố. Gushungo luôn vĩnh cửu cho đến khi lìa đời).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Robert Mugabe Jr. 25 tuổi là con trai cả của TT Mugabe với
Grace; cũng đang cư ngụ ở South Africa với em trai Chatunga khi bố họ bị quân đội
lật đổ hôm 21/11. Họ có lẽ đang ẩn náu trong khu nhà giàu Johannesburg ở thủ đô nước này. Cậu này ít xuất
hiện trên truyền thông đại chúng. Hồi tháng 5/2017, cậu này posted lời nhắn dài
chửi kẻ đảo chánh bố cậu ta như sau: "<i>It is tough to be the first son
of the President of Zimbabwe,
Robert Mugabe. I have had people inboxing me on Facebook saying my mum is a
b___ and that my father is a dictator, but whatever you say or think, it would
be complete madness to think that I will stop loving my parents ... I love and
respect my father. He is the best dad in the entire world and I thank God I
still have him. For those who wish him bad heath and death, shame on you!"</i>
(Thật gay cấn khi làm trưởng nam của tổng thống Zimbabwe là Robert Mugabe. Tôi bị
người ta nhắn trên Facebook rằng mẹ tôi là b____ (bitch=con chó cái dữ tợn) và
bố tôi là nhà độc tài; nhưng bất kể ngươi nói hay nghĩ thế nào, thật là điên rồ
nếu nghĩ rằng tôi sẽ thôi yêu bố mẹ tôi ... tôi yêu và kính trọng bố tôi. Ông ấy
là người cha tốt nhất trên toàn thế giới và cảm ơn trời tôi vẫn còn có ông ấy.
Đối với ai trù ẻo ông ấy bệnh hay chết, kẻ ấy đáng xấu hổ!).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Bona Mugabe 27 tuổi là con gái cả của TT Mugabe và Grace; dễ
mến hơn hai cậu em trai. Không thấy cô này có trương mục trên Twitter hay
Instagram. Tuy nhiên cô là khuôn mặt gây tranh cãi ở Zimbabwe hồi 2009. Khi có tin cô ta
đang du học tại Hong Kong, các sinh viên University of Zimbabwe
biểu tình phản đối; đòi cô ta phải về nước học với cùng tiện nghi như họ. Cuộc
biểu tình khiến 30 sinh viên bị thương cần điều trị. Cũng giống bà mẹ Grace, cô
Bona cũng bị đồn đãi rằng đang được "huấn luyện" để thay cha cầm quyền.
Hồi 2015, có tin Bona đang cai quản cơ sở kinh doanh Gushungo Dairies của gia
đình vốn bị nợ nần ngập đầu. Hồi tháng 5/2017, Bona được chỉ định vào ban giám
đốc cơ quan kiểm duyệt quốc gia. Có kẻ ví cô quyền lực như Ivanke Trump. Đám cưới
của Bona với Simba Chikore năm 2014 được chiếu trên TV quốc gia chẳng khác nào
dành cho một công chúa. Bona cũng bị chỉ trích dữ dội hồi 2016 vì đã không sanh
tại bảo sanh viện quốc gia như bao sản phụ khác mà lại bay qua Singapore để
sanh!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Russell Goreraza 33 tuổi, con riêng của Grace với chồng trước
Stanley Goreraza - cũng được mô tả là ăn tiêu quá trớn. Anh ta bị chỉ trích hồi
tháng 9/2017 sau khi nhập cảng 2 chiếc Rolls-Royce trị giá 4 triệu Ls (bảng
Anh) vào xứ Zimbabwe
nổi tiếng nghèo. Hồi 2015, Goreraza bị buộc tội gần như cố sát khi lái xe đụng
chết một bộ hành. Thế mà Goreraza chỉ bị phạt nhẹ với lí so "<i>shown
remorse</i>" (có thể hiện sự hối hận) chứ không bị tù giam ngày nào như những
trường hợp tương tự. Tư dinh trị giá 2.3 triệu bảng Anh mà TT Mugabe và
Chatunga đang ở chính là tiền của hãng mà Goreraza làm chủ đài thọ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Michael Nhamodzenyika sinh năm 1963 là con trai cả của TT
Mugabe với bà vợ trước Sally Mugabe. Nhamodzenyika chết vì sốt xuất huyết não bộ
năm lên ba tuổi 1966; lúc đó ông bố Robert Mugabe vẫn còn nằm khám thực dân Anh
như một tù nhân chính trị. Bà vợ trước Sally Mugabe qua đời vì bệnh suy thận
năm 1992; lúc Robert Mugabe đang là tổng thống.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Ưu/Khuyết/Nhược điểm của Republic of Zimbabwe:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Xem ra các con của cựu TT Mugabe vẫn còn thua xa "con
cháu các cậu cả" ở Cộng Hòa XHCN Việt Nam. Đứa duy nhất là con tổng thống
mà chỉ có 2 xe Rolls-Royce; trong khi chỉ cần là con bí thư tỉnh huyện ở
CH.XHCN.VN cũng đã có dư khả năng mua hơn 2 chiếc như thế! Goreraza con ghẻ của
tổng thống mà cũng phải ra tòa khi gây án; trong khi con cháu bí thư xã, huyện
của CHXHCNVN gây án thì chẳng bao giờ sợ ra tòa vì đã có đứa bị tù thay; cũng
chẳng phải bồi thường đồng nào vì thiếu bằng cớ! Goreraza con ghẻ tổng thống mà
còn phải bỏ tiền túi mua nhà cho bố thì quá dở! Ở CHXGCNVN, bí thư xã, huyện, tỉnh
chẳng tốn một xu vẫn có biệt thự; thậm chí chuỗi biệt phủ! Bona qua Singapore sanh
là quá tiết kiệm. Con cháu bí thư huyện, tỉnh ở CHXHCNVN qua Úc, Mỹ, Pháp, Đức,
Anh để sanh! Bona học ở Hong Kong có gì mà phải
phản đối! Con cháu cán bộ cấp nào ở CHXHCNVN cũng có thừa tài chính cho con
cháu du học Úc, Mỹ, Pháp, Đức, Anh là các nước tư bản chủ nghĩa đang giẫy chết;
ai thèm Hong Kong của Tàu Cộng!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">Robert Mugabe hơn HCM ở chỗ lúc nào cũng chỉ một vợ và điều
độ nên sống thọ hơn. Đó vừa là ưu điểm lại cũng là nhược điểm khiến ông phải từ
chức để tránh bị Quốc Hội truất chức. Vì thế ông thua xa HCM vể thủ đoạn để
tránh trách nhiệm. Sau lần lấy vợ chính thức ở bên Tàu, HCM bỏ cả vợ lẫn con; để
cho Mao nuôi là xong chuyện. Những lần khác không chính thức ở Nga, Pháp, Hong
Kong ... cứ lấy họ "Sở" khi làm giá thú như bác thì ai biết đâu mà
đòi tiền child supports; giấy tờ bác họ "Hồ" cơ mà! Mỗi lần ngủ xong với
"hộ ní</span><span dir="RTL"></span><span dir="RTL" lang="HE" style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; mso-bidi-language: HE;"><span dir="RTL"></span></span><span dir="LTR"></span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt; mso-bidi-language: HE;"><span dir="LTR"></span>"; </span><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">bất kể bầu hay không bầu, HCM cho trượt chân "chết đuối"
dưới suối (không bị tiết lộ vì hồi đó chưa có đảng viên nào hồi chánh) hoặc cho
gặp "tai nạn xe" (bị tiết lộ bởi cha con Vũ Thư Hiên phản tỉnh) như
Nông Thị Xuân, một trong các cán bộ hộ lí của "bác". Dân Zimbabwe chỉ gọi
TT Mugabe là "Gushungo" chứ chưa được là "bác" của cả nước.
Dân Zimbabwe gọi lén bà Grace là "bitch" liền bị chỉ trích chứ dân Việt
lén gọi vợ các đấng ở trung ương đảng CSVN cũng là "bích" (bích, ngọc
xanh dùng thay hột xoàn?) thì có ai bị đưa vào đồn công an tự tử bao giờ đâu. Lời
vàng thước ngọc (bích) của TBT Trọng đã chả bảo "Việt Nam (CHXHCNVN) dân
chủ đến thế là cùng" đấy thôi! Việt Nam đang cần một quân đội như quân
đội Zambabwe của Tướng Chiwenga hơn bao giờ hết!!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">HÀ BẮC</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Tahoma; font-size: 11.0pt;">(tham khảo tài liệu và photo của McDonald Dzirutwe, Joe
Brock, Ed Cropley và Philimon Bulawayo
của TTX Reuters và các tài liệu cập nhật khác của Newsmax, Daily Wire,
Moneynews)</span></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-45411157740926572972017-11-25T08:31:00.000-08:002017-11-25T08:36:31.619-08:00Phạm Đình Liên - HẸN MỘT NGÀY VỀ <!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJKwtcX9CUGoCiZTFFVRNguX4dItd-VCGxaNr2wLa0Dp6qGzsGX0Usr6VFgHklGZcG2nYHhSo45yAWdmSsjq68QHz21_GSDZwNDQfJQ5ksuCSnuQtLM6vaddiu7NsDawNysPEJ1Zep-90/s1600/05.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="411" data-original-width="640" height="205" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJKwtcX9CUGoCiZTFFVRNguX4dItd-VCGxaNr2wLa0Dp6qGzsGX0Usr6VFgHklGZcG2nYHhSo45yAWdmSsjq68QHz21_GSDZwNDQfJQ5ksuCSnuQtLM6vaddiu7NsDawNysPEJ1Zep-90/s320/05.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEidyZFCuJuKJ6nVPuB-6PCMiT6IkSLOD74sH_s5XJ_vOy5ZfASlAwuRzELVh_NsSwBzQDaQoIhB8lvZ_GTvjKVwX9KBFCveJqGFr9-ik51pBhY0SJV6e1RhTvA250_v-Ao-cVifGqCBclg/s1600/04-+Nha+Tho+Do+Binh.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="480" data-original-width="640" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEidyZFCuJuKJ6nVPuB-6PCMiT6IkSLOD74sH_s5XJ_vOy5ZfASlAwuRzELVh_NsSwBzQDaQoIhB8lvZ_GTvjKVwX9KBFCveJqGFr9-ik51pBhY0SJV6e1RhTvA250_v-Ao-cVifGqCBclg/s320/04-+Nha+Tho+Do+Binh.JPG" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: left;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"> <span style="mso-spacerun: yes;"></span>* Đỗ Bình</span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Từ những thế kỷ trước Người Việt đã có mặt trên đất Pháp vì
nhiều lý do. Dù cách quê hương hàng vạn dặm, xa lạ với văn hóa mới nhưng họ đã
thích ứng hội nhập vào đời sống văn hóa bản xứ. Nỗi lòng người tha hương vẫn
trăn trở, hy vọng có một ngày mang những kiến thức trí tuệ học hỏi được ở xứ
người về phục vụ xứ sở quê hương. Những ước mơ đó đã trải qua nhiều thế hệ tiếp
nối nhau đến ngày nay vẫn không thành, người Việt vẫn bỏ nước ra đi nhiều hơn
trở về! </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Paris thủ đô
ánh sáng, nơi giao lưu nhiều nền văn hóa của thế giới nên đã tiếp nhận nhiều
sắc dân trong đó có một số người Việt đến ồ ạt từ sau biến cố năm 1975. Những
sinh hoạt của cộng đồng người Việt rất sống động nhộn nhịp kéo dài mãi đến hôm
nay nhất là mặt văn hóa văn nghệ, như: hội thảo chuyên đề, ra mắt tác phẩm,
triển lãm tranh, trình diễn nhạc thính phòng, văn nghệ giải trí, lễ hội v.v…Trong
những buổi sinh hoạt đó xuất hiện một đôi nghệ sĩ là Phạm Đình Liên & Minh
Cầm từ Grenoble về Paris định cư vào năam 1999. Trong cuốn Những Khuôn Mặt Văn
Hóa Việt Nam Paris do Câu Lạc Bộ Văn Hóa VN Paris thực hiện năm 2017 ở trang
407 có giới thiệu một khuôn mặt văn hóa là GS TS Phạm Đình Liên. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Vài Nét Về Tiểu Sử và Sinh Hoạt của Phạm Đình Liên: Ông sinh năm 1935 tại Huế
(Trung Việt), trúng tuyển kỳ thi Học bổng Quốc-Trưởng Toàn quốc vào tháng 7 năm
1954 và được Chính-phủ gửi sang Pháp du học tại Paris bắt đầu từ niên-khóa
1954-1955. Đỗ bằng Tiến sĩ Đệ tam cấp (Doctorat 3e cycle) về Vật lý Hạt nhân và
bằng Tiến sĩ Quốc gia Khoa học Vật lý (Doctorat d'Etat ès Sciences Physiques).
Nguyên giáo sư tại Đại Học Minnesota
(Hoa-kỳ) và tại Đại học Grenoble Pháp). Với 60 publications scientifiques có
giá trị, Phạm Đình Liên được mời làm Hội-viên của Hội "Association Américaine
pour le Progrès de la Science", một hội rất tiếng tăm ở Mỹ, do các Prix
Nobel de Physique.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Những sáng tác :</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
-"Hẹn Một Ngày Về" Tác phẩm đầu tay ra đời năm 1957 tại Paris để tặng người vợ
tương lai lúc đó còn ở quê nhà. <br />
- Tuyển Tập Nhạc<br />
- CD Việt Nam Mến Yêu 1, thực hiện và ra mắt 2004 Paris.<br />
- CD Việt Nam Mến Yêu2, thực hiện và ra mắt 2005 Paris.<br />
-CD 10 Tình Khúc Phạm Đình Liên, thực hiện và ra mắt 2012 Paris.<br />
Ngoài ra năm 2010, CD "Tình Khúc Tha Hương" đã được ra mắt tại Paris do sự cộng tác của
ba nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên, Phạm Đình Liên và Đỗ Bình.<br style="mso-special-character: line-break;" />
<br style="mso-special-character: line-break;" />
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Từ năm 1999, giáo sư Phạm Đình Liên về hưu và cùng với
phu-nhân Minh-Cầm và bốn con sống tại Paris.
Làng văn nghệ Paris
chào đón những tâm hồn đồng điệu. Năm 1999, do lời mời của Nữ nghệ sĩ GS Bích
Thuận tại tư gia đã giới thiệu, tôi hân hạnh được quen biết ông bà GS Phạm Đình
Liên và đã mời đến tham dự buổi sinh hoạt văn học nghệ thuật do CLB Văn Hóa VN
Paris tổ chức. Thoạt đầu tôi không hề biết ông bà còn là nghệ sĩ mà chỉ biết
ngoài dạy học ông còn viết những bài nghiên cứu khoa học. Tôi đã mời ông bà
tham gia vào CLB Văn Hóa VN Paris, ông bà nhận lời và từ đó trở thành những
thành viên tích cực. Gần gũi thân thiết nhau anh chị Phạm Đình Liên & Minh
Cầm không còn e dè, thỉnh thoảng góp mặt trong những sinh hoạt văn học nghệ
thuật bằng tiếng hát của Minh Cầm qua ngón đàn điêu luyện của nhạc sĩ Phạm Đình
Liên, hoặc những màn biểu dễn độc tấu Tây ban Cầm nhạc cổ điển Tây Phương. Được
biết anh đã theo học biểu-diễn Tây ban Cầm (độc tấu cổ điển, đệm đàn hòa âm)
cùng với sáng tác nhạc trong nhiều năm với hai Giáo sư nổi tiếng ở Pháp: Romain
Worschech và Ida Presti (Tây ban Cầm thứ nhì trên Thế giới sau Andrés Ségorra).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Nghệ sĩ, mỗi người chọn cho mình một con đường để đi nhưng tất cả vẫn có
chung sự đồng điệu là cùng yêu văn học nghệ thuật và thiết tha với ‘chân thiện
mỹ’. Chúng tôi: GSTS Lê Mộng Nguyên tác giả nhạc phẩm tiền chiến nổi tiếng:
Trăng Mờ Bên Suối, GS TS Phạm Đình Liên và tôi Đỗ Bình dù đã từ lâu sống chung
một vòm trời Pháp Quốc nhưng mỗi người một phương nay có duyên hạnh ngộ gặp
nhau trên xứ người lại hợp nhau về tư tưởng, tâm tính, thi ca và âm nhạc nên đã
kết tình làm «Anh Em», mượn thi ca và âm nhạc ghi lại kỷ niệm đánh dấu sự cộng
hưởng nên ra chung một CD «Tình Khúc Tha Hương» vào năm 2010 và ra mắt tại
Paris năm 2012. Riêng nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên vào năm 2008 đã đi cùng tôi qua Washington
DC để ra mắt CD Lê Mộng Nguyên, đồng thời giới thiệu tác phẩm Mùa Xưa Vỗ Cánh
của tôi được Hội Văn Bút và Cộng Đồng Người Việt ở Washington DC tổ chức ra mắt
sách. <br />
Nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên và Phạm Đình Liên rất trân trọng nghệ sĩ, vì theo hai
anh: Nghệ sĩ là ‘sáng tạo’nền tảng của mỹ học nên hai anh thích các bạn gọi là
nhạc sĩ hơn là giáo sư! Từ đó giới khoa bảng của ngưởi Việt ở Paris làm nghệ thuật thích được gọi danh nghệ
hơn học vị. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Nhạc sĩ Phạm Đình Liên dáng người cao lớn, da trắng, mũi cao, khuôn mặt rạng rỡ
đẹp lão, thoạt trông như người bản xứ. Vào những thập niêm 50, 60 của thế kỷ
trước người Việt ở Paris
rất ít nên ngôn ngữ sử dụng hàng ngày là tiếng bản xứ. Dù xa quê hương hơn 60
năm anh vẫn không quên tiếng mẹ đẻ, vẫn giọng Huế chay, bản tính hiền hòa đôn
hậu. Anh hay cười ít nói nhưng rất cương quyết. Cả một đời đứng trên bục giảng,
tận tụy với văn hóa văn nghệ, đến lúc tuổi đời cao, sức yếu bệnh tật, Nhạc sĩ
viết đôi dòng tâm sự khi ngã bệnh: </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">«Tôi luôn
luôn theo dõi và ước mong CLB Văn Hóa Việt Nam
tại Paris được sáng ngời hoài để gieo sáng cho
nền Văn Hóa Việt Nam».<br />
(Viết tại Paris,
mùa Thu năm Ất Mùi 2015 GSTS kiêm NS Phạm Đình Liên.)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Minh Cầm thuộc hoàng phái bên mẹ, có năng khiếu ca hát và được học dương cầm từ
lúc còn nhỏ nhưng vì thuở ấy cô sinh viên tài sắc vừa tốt nghiệp Đại học Sư
Phạm Huế 1959, mới được bổ nhiệm đi dạy học dù có thích ca hát cũng đâu dám cất
tiếng hát lời ca trong một thành phổ nhỏ đầy truyền thống cổ kính! Mãi đến khi
Minh Cầm theo chồng là GSTS Phạm Đình Liên sang Pháp định cư 1964. Ở Grenoble
Minh Cầm đã theo học Solfege tại nhạc viện, nhưng vì bận với những công việc
giảng dạy và gia đình nên tiếng đàn, tiếng hát loãng theo dòng thời gian. Cho
đến năm 1999 giáo sư Phạm Đình Liên hưu trí, anh chị về lại Paris, lúc đó mới
có cơ hội tiếp xúc với đông đảo người đồng hương khiến máu văn nghệ bừng lên,
anh tập lại đàn và chị theo học thêm đàn dương cầm của một vài nhạc sĩ Jazz làm
niềm vui.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Năm 2004 Câu Lạc bộ Văn Hóa VN Paris đã tổ chức tại Trung Tâm Văn
Hóa Quốc Tế FIAP một buổi văn học nghệ thuật về đề tài Hán Nôm do học giả
Đỗ Thông Minh từ Tokyo sang diễn thuyết, đồng thời ra mắt CD lần đầu là: Việt
Nam Mến Yêu với tiếng hát Minh Cầm và phần nhạc đệm của nhạc sĩ Phạm Đình Liên.
Buổi sinh hoạt quy tụ hơn 400 khách mời trong giới văn học nghệ thuật. Tiếp Năm
2005 Minh Cầm cho ra đời thêm Việt Nam Mến Yêu 2. Với hai CD đủ để thỏa ước
vọng của người yêu tiếng hát điệu nhạc. Trong âm nhạc có những dấu luyến, láy,
dấu ngân thì cũng có dấu lặng. Ca sĩ Minh Cầm cũng thế, từ chất giọng soprano tiếng
hát trong trẻo vút cao như con chim sơn ca líu lo hát cho đời thêm hân
hoan, Tiếng hát đang vút cao thì nhạc sĩ Phạm Đình Liên bị bệnh hiểm nghèo 2013
nên Minh Cầm đã giã từ sân khấu và không còn hát nữa! </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Để trân trọng Tình Yêu, kỷ niệm vàng của thuở còn đi học, lúc tâm hồn còn xanh
chất ngất nhhiều khát vọng đã tạo nguồn cảm hứng cho chàng sinh viên xa nhà trở
thành nhạc sĩ có thể soạn lên ca khúc đầu tay vào năm 1957 tại Paris để tặng
người yêu là Minh Cầm. Dù tuổi đời cao có những lần trình bày nhạc phẩm này
Phạm Đình Liên đã không che dấu được cảm xúc, để lộ tình cảm say đắm của thời
trai trẻ trước một số ít người thân quen khiến người nghe xúc động. Như một tri
âm tri kỷ Phạm Đình Liên đã cho tôi xem những lá thư tình, những bài thơ mà anh
viết cho người yêu Minh Cầm vào những năm 57, 58, đây là một tâm hồn đầy lãng
mạn. Có nhiều lần tôi muốn anh sáng tác thơ văn lại nhưng anh chỉ dượt đàn và
viết thêm một số ca khúc và phổ thơ của Phương Du, Quỳnh Liên, Phạm Quang
Minh…Anh nói: «Bao năm làm khoa học chất lãng mạn giảm đi, cảm hứng viết nhạc
thì còn, chứ thả hồn theo con chữ khó quá!»</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Anh lại miệt mài sáng tác nhạc, có lẽ anh muốn có tác phẩm
mới trình làng mỗi lần họp mặt Câu lạc bộvới các bạn. Các anh Lê Mộng Nguyên,
Lê Trạch Lựu, Trịnh Hưng (Lối Về Xóm Nhỏ, Tôi Yêu…), Mạnh Bích (Thôn Trăng), và
Anh Việt Thanh (Bụi Đời) vẫn sáng tác đều tay. Chỉ có nhạc sĩ Xuân Lôi (Nhạt
Nắng) là ngừng hẳn! Riêng nhạc sĩ Lê Trach Lựu tác giả nhạc phẩm Em Tôi
sáng tác chậm lại vì mộng ước thực hiện một CD hoàn hảo ở bên Mỹ bất thành!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Khi viết những dòng tâm tình về anh chị Phạm Đình Liên tôi giở lại những lá thư
cũ và bài thơ của anh Phạm Đình Liên photo gởi cho tôi đã lâu, ngày đó anh muốn
cho tôi biết thuở còn đi học anh cũng biết làm thơ, viết tùy bút. Vào dịp đó
trong một buổi họp thân mật của CLB Văn Hóa VN Paris, nhạc sĩ Lê Trạch Lựu kể
lại chuyện tình và gọi tên người thiếu nữ trong nhạc phẩm tiền chiến EM Tôi,
(sau này các nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên, Trịnh Hưng, Phan Anh Dũng có viết những
bài về chuyện tình trong nhạc phẩm Em Tôi của Lê Trạch Lựu), nhạc sĩ Trịnh Hưng
kể về mối tình đầu đơn phương qua nhạc phẩm Tìm Quên. Nhạc sĩ Phạm Đình Liên kể
chuyện tình của mình với Minh Cầm trong nhạc phẩm Hẹn Một Ngày Về. Còn nhạc sĩ
Lê Mộng Nguyên chỉ cười mà không kể người tình trong Trăng Mờ Bên Suối. Riêng
nhạc sĩ Xuân Lôi lớn tuổi nhất, Cụ giữ im lặng và sau này chỉ kể cho tôi khi
nhờ tôi thực hiện cuốn Hồi Ký Xuân Lôi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Chuyện tình của nhạc sĩ Phạm Đình Liên &Minh Cầm là chuyện tình đẹp như thơ
của hai kẻ đang yêu người ở quê nhà còn người ở Paris. Lòng tin và sự chờ đợi trong 7 năm
giúp họ gắn kết, sau đó được chung sống với nhau hạnh phúc trọn đời. Lòng chân
thật đã minh chứng một tình yêu tuyệt đối. Đọc lại những dòng thư cũ, tôi đã
phôn hỏi chị Minh Cầm để xin phép được trích đoạn đưa vào bài viết tưởng nhớ
anh. Chị Minh Cầm vui vẻ bằng lòng, chị còn đọc thuộc lòng những lá thư và
những bài thơ của anh Phạm Đình Liên làm tôi xúc động. Sự thủy chung đó không
bút mực nào diễn tả được hết ý nghĩa thâm sâu của tình yêu. Trích đoạn thư: «Em
đã nói với anh qua muôn ngàn cây số những lời thật dài và đầy yêu đưuơng làm
lòng anh hồi hộp sung sướng.… Anh sung sướng nhất đời em ạ, vì Cầm là của anh,
của anh vĩnh viễn…».</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Phạm Đình Liên, Antony
1958</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;"><br />
Em là Bài thơ tình sướt mướt bộc bạch những thầm kín những nỗi niềm thương nhớ
người yêu. Đó là nguồn an ủi sưởi bớt nỗi cô đơn giá lạnh xứ người. Đó cũng là
động lực thúc đẩy anh cố gắng học hành. Tình yêu quả là liều thuốc tuyệt diệu
nhất đã nối liền hai mảnh hồn cách nhau ngàn trùng cùng gõ chung nhịp đập con
tim. Phạm Đình Liên đã tả người yêu của mình và bài thơ tự nó nói lên nỗi lòng
diệu vợi của tình yêu, tôi xin chép:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">EM<br />
« Em đẹp như đóa hoa hồng mới nở<br />
Như vầng trăng bỡ ngỡ một đêm mơ<br />
Như nước hồ thu thấp thoáng mơ hồ<br />
Như rặng liễu xanh lờ mờ rủ bóng.<br />
Em đẹp hơn ánh sao đêm trầm lặng<br />
Môi em cười tranh thắm kém xa tươi<br />
Tóc em xanh hơn cả áng mây trời<br />
Tiếng em nói ru lòng người đau khổ.<br />
Em là cả nguồn thơ trên vũ trụ<br />
Em là cung đàn phổ tiếng tiêu dao<br />
Em là hoa đẹp nhất cả rừng đào<br />
Mà Lưu Nguyễn năm xưa vào lạc lối. »<br />
Paris juin 1958</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Nhạc sĩ Phạm Đình Liên rất thương vợ, anh muốn gắn bó chia
sẻ cùng ‘người thương’ qua lãnh vực âm nhạc nên chỉ muốn mình đàn cho vợ hát để
làm chỗ dựa tinh thần trước ánh đèn sân khấu. Anh đàn hay nhưng không phải ca
khúc nào của anh cũng phù hợp với loại đàn guitare, hay piano! Ttrong lãnh vực
ca hát ngoài âm thanh, ánh sáng, sân khấu, tiếng hát tuyệt vời phải thích hợp
với ca khúc, ca sĩ nếu được một ban nhạc hay với hòa âm phối khí bài bản thì
tiếng hát đó sẽ hòa điệu tạo thêm truyền cảm vọng xa hơn. Trong suốt nhiều năm
dài ở Paris cặp
Minh Cầm & Phạm Đình Liên trở thành biểu tượng của tình yêu là đôi uyên
ương khắng khít trong nghệ thuật, giá trị ý nghĩa thủy chung của vợ chồng. Khi
anh Phạm Đình Liên nằm nhà thương anh phôn nói chuyện với tôi, anh không muốn
bằng hữu vào thăm nhìn thấy hình hài người bệnh, anh chỉ muốn còn chút thời
gian để gần vợ con. Anh nhắn với tôi đọc cho anh bài phúng điếu ngày đưa tiễn
anh. Đây là đoặn thư anh viết năm 1958 lúc còn đang học ở Paris cho Minh Cầm về ý nghĩa tình yêu và sự
ra đi: «.... Cầm và anh mỗi đứa mình chỉ sống trên đời này có một lần thôi và
sau đó em hãy nhắm mắt lại để thử tưởng tượng… Khi chúng mình chết đi là hết,
trên đời này cho mãi mãi đến ngày thật xa xôi mà vũ trụ không còn nữa, chúng
mình đâu còn sống mà biết trên thế gian có những chuyện gì… thế mà anh lại gặp
được em để cùng nhau sống cho trọn một đời…»<br />
GS TS nhạc sĩ Phạm Đình Liên đã vĩnh viễn ra đi năm 2016!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "arial"; font-size: 11.0pt;">Đỗ Bình, Paris
16/11/2017</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-5215697741451473382017-11-17T12:04:00.000-08:002017-11-17T12:04:08.837-08:00THÔNG CÁO GIẢI TRUYỆN NGẮN TẠP CHÍ NGUỒN<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjY96hZLy2AGSmrDZrbe58i9uJElORAFaQYeu2dBr7pbuEptMipAL86Iu9vBbBQOXN7GaCjDK8pKzkjnOFQkEkLfqetaDwLHtluQZTuMSom7zVJFVEoSpNWmOCNjvekN4T9SREZA6nNCcU/s1600/truyenngan-cover+final++.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="695" data-original-width="990" height="224" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjY96hZLy2AGSmrDZrbe58i9uJElORAFaQYeu2dBr7pbuEptMipAL86Iu9vBbBQOXN7GaCjDK8pKzkjnOFQkEkLfqetaDwLHtluQZTuMSom7zVJFVEoSpNWmOCNjvekN4T9SREZA6nNCcU/s320/truyenngan-cover+final++.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">THÔNG CÁO </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">GIẢI TRUYỆN NGẮN TẠP CHÍ NGUỒN</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ban điều hành Cơ Sở Thi Văn Cội Nguồn xin thông báo cùng quý
vị Giám Khảo và bạn đọc:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Ngày công bố kết quả Giải Truyện Ngắn Tạp Chí Nguồn và lễ
trao giải đuợc dời lại vào đấu năm 2018.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">- Kết quả sẽ công bố vào ngày 15 tháng 1 - 2018 trên các
phương tiện truyền thông hải ngoại.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">- Lễ trao giải vào ngày tổ chức kỷ niệm 23 năm sinh hoạt của
Cơ Sở Thi Văn Cội Nguồn</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">(1995 - 2018) - ngày 4 tháng 2-2018, tại nhà hàng Phú Lâm
Restaurant, Thành phố San José.
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">- Ban Điều hành CSTV Cội Nguồn sẽ có thông cáo và thư mời
đến quý vị Giám Khảo, quý ân nhân bảo trợ, thân hữu Cội Nguồn và bạn đọc TT
Nguồn...<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>cùng thư riêng đến các tác giả.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">- Ban Điều hành Cội Nguồn và Ban biên tập Nguồn Magazine hân
hạnh được đón tiếp toàn thể qúy liệt vị trong ngày hội sinh hoạt văn học ý
nghĩa này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Trân trọng,</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">TM Ban Điều Hành</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Arial; font-size: 11.0pt;">Song Nhị/ Lê Văn Hải</span></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-29824104119768303282017-11-13T15:45:00.000-08:002017-11-13T15:46:19.119-08:00THƠ Ngô Minh Hằng<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<b><span style="font-family: "tahoma"; font-weight: normal;">THÁNG MƯỜI</span></b><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "tahoma";">
</span></b><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "arial";"></span></b></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<br /></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";"></span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tháng Mười, những
chiều mưa nhẹ</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Gió về, đời bỗng
lạnh căm</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Từ khi sẩy đàn tan
nghé</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tha hương vắng bóng
trăng rằm </span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";"> *
</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tháng Mười, những
ngày hiếm nắng</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Chập chùng mây phủ
chân mây</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Bầu trời cô đơn im
vắng</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Lá buồn mắt
ướt trên cây</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";"> *
</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tháng Mười, có hôm
lắm gió</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Những cơn gió loạn
gió cuồng</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Lá cam, lá vàng, lá
đỏ</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Lá bay, lá cũng
đoạn trường !...</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";"> *</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tháng Mười, đôi khi
có nắng</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Nắng không đủ ấm
lòng
trời
</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tiếng chân ai đi thầm
lặng</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Vang từng âm điệu đơn
côi …</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";"> *</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tháng Mười, những
ngày im gió</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Chim trời xoải cánh
về Nam</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Tiếng ai nghẹn ngào
hát nhỏ</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma";">Lời sầu vong quốc
mênh mang …</span><span style="font-family: "arial";"></span></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<br /></div>
<div class="m-4311189189782684691msonospacing" style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in;">
<span style="font-family: "tahoma"; font-size: 10pt;">Ngô
Minh Hằng</span><span style="color: #004080; font-family: "arial"; font-size: 10.0pt;"></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2905169084200050393.post-10716645822753588422017-11-11T14:23:00.001-08:002017-11-11T14:38:57.233-08:00Vĩnh Biệt Giáo Sư Tiến Sĩ Cao Thế Dung<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if !mso]><img src="https://img1.blogblog.com/img/video_object.png" style="background-color: #b2b2b2; " class="BLOGGER-object-element tr_noresize tr_placeholder" id="ieooui" data-original-id="ieooui" />
<style>
st1\:*{behavior:url(#ieooui) }
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12pt; text-align: center;">
Hôm nay 11 tháng 11 năm 2017
gia đình tang chủ</div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12pt; text-align: center;">
Tiễn Đưa Linh Cữu </div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12pt; text-align: center;">
GIÁO SƯ TIếN SĨ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>CAO THế DUNG </div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12pt; text-align: center;">
Về nơi an nghĩ Vĩnh Hằng, </div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12pt; text-align: center;">
Chúng tôi xin Thành Kính tưởng
nhớ và tri ân những đóng góp của GS cho văn chương hải ngoại và Văn học nước nhà.
<span style="mso-spacerun: yes;"> </span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12.0pt;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjo6lAMF1j7Ys-1gtHrJf6eGEXkvxljQ6eyQVnyFt-IAf6awAQRh-Ckpgz5bVpbaHro3NZ4JUsX1n9UbUGuR90I891zWaa67o3jgqcJaSZbmwQFrmdN7hWEEFTSg76QBcKkfu-gLgDBBVA/s1600/Cao+The+Dung+xx.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="254" data-original-width="205" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjo6lAMF1j7Ys-1gtHrJf6eGEXkvxljQ6eyQVnyFt-IAf6awAQRh-Ckpgz5bVpbaHro3NZ4JUsX1n9UbUGuR90I891zWaa67o3jgqcJaSZbmwQFrmdN7hWEEFTSg76QBcKkfu-gLgDBBVA/s1600/Cao+The+Dung+xx.jpg" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_sF1mI_NL9qrMeHfekAaooAfgWXxXdJooN0CTpw7qQNkRUP4OkKevCp5AgL5I0p0mv720yEhHRhFTHGidZW2Wgrsk35xpml1ibLIJO1LoKx0KvCkIrIBHUT99UCs_8dRo95Yh9AjNAd8/s1600/3261_03+-+Copy.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="100" data-original-width="104" height="307" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_sF1mI_NL9qrMeHfekAaooAfgWXxXdJooN0CTpw7qQNkRUP4OkKevCp5AgL5I0p0mv720yEhHRhFTHGidZW2Wgrsk35xpml1ibLIJO1LoKx0KvCkIrIBHUT99UCs_8dRo95Yh9AjNAd8/s320/3261_03+-+Copy.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgSjlS50notF-goYZjI1JPo6yS3aowrqBgQfDuJ1jEALfBMXDUuLhPlDaHXPnl0Ule5Aqb3IlFY9uyYKR1VZUxy1seGxlcigYsEggfDRN_lqnrTbgRyzk6PcTWLxchK8T-EgVGhGrAVaRQ/s1600/NTKVN+1++.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1024" data-original-width="662" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgSjlS50notF-goYZjI1JPo6yS3aowrqBgQfDuJ1jEALfBMXDUuLhPlDaHXPnl0Ule5Aqb3IlFY9uyYKR1VZUxy1seGxlcigYsEggfDRN_lqnrTbgRyzk6PcTWLxchK8T-EgVGhGrAVaRQ/s320/NTKVN+1++.jpg" width="206" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEij11-xKM9PiGvff41QuA5mw99wGfK7AkBwsCINYj7-rtDwxWlrMQV6ik4I4z8VCfyowk8O-Q-qEa_Yiy21c3nNE4JzMXynmocsvA-0m19j1Z1Ji1weCtns0JY-hyWHVUepRvkmMbVd6d0/s1600/NTKVN+2++%25281%2529.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1024" data-original-width="670" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEij11-xKM9PiGvff41QuA5mw99wGfK7AkBwsCINYj7-rtDwxWlrMQV6ik4I4z8VCfyowk8O-Q-qEa_Yiy21c3nNE4JzMXynmocsvA-0m19j1Z1Ji1weCtns0JY-hyWHVUepRvkmMbVd6d0/s320/NTKVN+2++%25281%2529.jpg" width="209" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12pt; text-align: center;">
TIỂU SỬ</div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12.0pt;">
GS Cao Tiến Sĩ Thế Dung Sinh
ngày 28 tháng 11 năm 1933 tại huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định </div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 12.0pt;">
Từ trần ngày 31 tháng 10
năm 2017 tại Silver Spring, Maryland, USA.<br />
Hưởng Thọ 85 tuổi.<br />
<br />
<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Giáo sư cũng là nhà biên khảo với các
bút hiệu Cao Vị Hoàng, Cao Đan Hồ, Hà Nhân Văn<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Trước năm 1975 trong ngành giáo dục. là giáo chức lâu năm
của hệ thống giáo dục Lasan Taberd Sài Gòn, từng giữ chức Phụ Tá Viện Trưởng
Viện Khoa Học Giáo Dục Sài Gòn, nguyên Phó Khoa Trường Đại Học Bách Khoa Nông
Nghiệp Viện Đại Học HH tại Sài Gòn.<br />
<br />
Năm 1973, Giáo Sư Dung làm Tổng Quản Trị Hiệp Hội Nông Dân Trung Ương thuộc Bộ
Canh Nông, một tổ hợp nông doanh lớn của Việt Nam Cộng Hòa.<br />
<br />
Theo tiểu sử Giáo sư phổ biến nhiều năm trước, vào lúc ấn hành một số sách, GS
Cao Thế Dung di tản qua Mỹ năm 1975.<br />
<br />
Ông từng đuợc Cơ Quan Văn Hóa The Ford Foundation cấp cho học bổng toàn thì
(Research Fellownship) để nghiên cứu thị trường lúa gạo (1975-1977), đồng thời
trở lại trường theo học tại Đại Học Georgetown, Columbia. Sau khi tốt nghiệp văn bằng Tiến Sĩ
(Ph.D), Giáo Sư Dung trở thành chuyên gia phân tích thị trường, chuyên biệt về
phó sản và gạo lúa...<br />
<br />
Về văn nghệ và báo chí: 1959 Giáo Sư Dung cùng với Nhà Văn Thế Phong thành lập
nhóm Đại Nam Văn Hiến. Từ 1966, ông trở thành một trong mấy cây viết trụ cột
của nhật báo Chính Luận. Cùng với Nhà Thơ Nguyên Sa, phụ trách mục ‘’Một Bông
Hồng Cho Văn Nghệ’’ trên báo Sống của Nhà Văn Chu Tử. Chủ bút tạp chí tranh đấu
Quần Chúng (SG 1968-1970), Thư Ký tòa soạn tạp chí Giáo Dục (Viện Khoa Học Giáo
Dục Sài Gòn 1970-1972), Chủ Nhiệm, Chủ Bút tạp chí Hành Trình (Hoa Kỳ
1978-1979)<br />
Nhật báo Thời Báo Bắc California từ năm 1996 đến năm 2015</div>
<div class="MsoNormal">
Tạp chí Văn học NGUỒN San Jose, California từ 1997 đến 2015<br />
GS Cao Thế Dung có nhiều tác phẩm ấn hành trước và sau 1975.<br />
<br style="mso-special-character: line-break;" /></div>
Song Nhihttp://www.blogger.com/profile/10387926035188855850noreply@blogger.com0