Saturday, December 31, 2016

BÂNG KHUÂNG NGÀY MỚI - THƠ DUY NĂNG (1935-2002)

bài thơ viết ngày đầu đến Mỹ

Tôi đến đây, trời sắp vào xuân
Những lá vàng thưa đã rụng dần
Đã thấy trên cành trơ, nụ sớm
Nhú mầm trẩy lộc, búp non xanh.

Bầy sẻ quen người ríu rít ca
Con chim sáo sậu rất ôn hòa
Vào trong hiên cửa nhìn âu yếm
Một khách đường xa chưa nhận ra

Tôi đến đây khác hẳn ... phương trời
Mới vừa tay vẫy, khuất mây trôi
Một phương quê cũ buồn vui lẫn
Nước mắt vòng quanh, tiếng nói cười

Tôi đến đây xa nẻo thâm tình
Xa niềm thống khổ\, nỗi điêu linh
Xa em , xa chị, niềm xa xứ
Xa một trời thương những chiến chinh

Xa được ngày đêm , nỗi xốn xang
Xa rồi ngàn tính , vạn lo toan
Bao nhiêu khắc khoải âm thầm đến
Lặng lẽ đi trong cuộc héo mòn

Tôi đến đây , lạ cảnh lạ người
Xóm giềng hàng xóm , lạ tăm hơi
Vầng trăng gieo vận chưa tìm thấy
Chỉ thấy giòng xe , đuôi nối đuôi

Chẳng rõ lòng riêng có hẹp hòi
Như lời thiên hạ tiếng đầy vơi
Chỉ nghe ngày tháng xuân vừa nở
Trên khắp cành đang nhú lộc đời

Chắc hẳn vừa qua những đoạn trường
Những niềm u uẩn tự quê hương
Nên trong phơi phới khung trời lạ
Chợt thấy hồn dâng những dị thường

Phổi hít từng hơi thở tự do
Máu trong tim đổi tự bao giờ
Mà nghe huyết quản nồng hương phấn
Vừa kịp mùa xuân nhập hội thơ

Tôi đến đây vừa tiết tháng ba
Bên đồi xanh cỏ , ửng trăm hoa
Như con chim nhỏ ra lồng hẹp
Cuộc sống trào dâng tiếng hót ca

Ôi cuộc mười lăm năm biển dâu
Đã tan xiêm áo , nát công hầu
Từ đây xin mãi niềm thanh thoát
Thơ với em và ta có nhau .

Duy Năng, Hayward, Bắc Cali/ 3-90


No comments:

Post a Comment