Wednesday, October 18, 2017

THƠ LÊ MAI





Chẻ Đá Núi Sầm

Vác cái thanh xuân lên núi
Đổ bừa xuống vực khe
Mặc sau thiên hạ nuối
Dung nhan thời cập kê

Trải gan mềm con gái
Lót núi dày trêu trăng
Ghẹo ông Tơ bà Nguyệt
Se duyên được gì chăng?


Ngần năm trời đi kiếm
Bốn cõi người trung nhân
Thắp nhang mà mặc niệm
Mối hoài cảm duyên trần

Đe đá đánh chai tay
Không có ai mà giận
Nện đá nát tháng ngày
Vác lưng trời chi bận!
*Lê Mai

**

Nhiều Khi
Không Muốn Nói Giọng Người

Phải chi không biết tiếng người
Mặc thây thiên hạ khóc-cười giả-chân
Ở trong cuộc sống dương trần
Ngán thay thế sự xoay vần dở-hay!

Buồn buồn chán-chán ngây-ngây
Phải chi bỏ được nơi này mà đi
Lên rừng giả thử phải chi
Thà như con khỉ ngồi nhi răng cười
Ôi chao cuộc sống làm người
Cây đa cục đá một đời có hơn?
*Lê Mai

**
Tháng Năm Rừng Núi Công Trường (I)

Mai đi khuân đất lưng đèo
Vai gầy khôn xiết bọt bèo mong manh
Mai xa thành phố xa anh
Rồi anh bỏ phố nữa đành xa nhau
Nắng lên chiều xế ngang đầu
Tóc bay lồng lộng tương cầu duyên ơi!
Ngày mai - lạ một môi cười
Ven lề Quốc lộ xe - người dửng dưng!
*Lê Mai

**
Tháng Năm Rừng Núi Công Trường (II)

Ta xa rồi phố phường ơi!
Mưa bay trắng mịt giữa trời gieo neo
Đọ đời vách đá lưng đèo
Tóc thanh xuân chợt như bèo mây xanh

Ta xa gởi phố lại anh
Rừng xa cách phố có thành xa nhau?
Ngóng ai tựa bóng chân cầu
Ở rừng môi mắt một màu vàng phai

Gió đi cuốn mộng ngày dài
Hết nghe núi dội vọng tai một mình./
*Lê Mai

Bây Giờ

Bay giờ lỡ một bước về
Đàn rưng rức khóc bên lề ly tan
Nhiều khi trong giấc mơ màng
Tưởng còn vang dấy mộng vàng son xưa

Gió bay bụi phấn tro thừa
Trầm ngâm đứng đón chiều đưa qua đời
Man man câu chúc tiếng cười
Âm thầm gió cuốn khuất lời buồn tênh

Bỗng dưng lòng trổ thác ghềnh
Giam ta chết giữa mấy đền cô đơn
Tháng năm xếp lớp ven đường
Bàn tay quấn quýt giữ vườn xuân xanh

Xin cho một giấc mơ lành
Dù sương khói sẽ tan tành ngày mai
Bây giờ lỡ mộng tương lai
Nằm ôm dĩ vãng thở dài mà thôi

Bây giờ lỡ một môi cười
Sắt se tim nhỏ dấu đời phôi pha
Ta về riêng mỗi mình ta
Lắng nghe thơ trẻ chết già từ lâu

Dẫu cho còn chỉ nỗi sầu
Vẫn xin trở lại buổi đầu bình yên.
Lê Mai

No comments:

Post a Comment