Monday, January 9, 2017

THƠ CUNG DIỄM












Nim Đau Không Nói Đươc

Niềm đau không nói được
Sài Gòn, Sài Gòn ơi
Cơ trời hay vận nước
Tháng Tư buồn Ba mươi!

Phải đâu là Hạng Tịch
Với niềm đau Ô giang
Nỉ non không tiếng địch
Cớ sao quân tan hàng ?

Không là thành Cai Hạ
Sao chồn vó Ô truy
Cho tan vàng nát đá
Ngơ ngác bóng quân kỳ!


Niềm đau không nói được
Hòn ngọc Viễn đông ơi
Cơ trời hay vận nước
Ta đã mất em rồi!

Cung Diễm


NHỚ

Tiễn biệt từ cay chén rượu nồng
Lòng vương một nỗi nhớ mông lung
Quê hương vạn dặm trời xa cách
Mà nhớ chao ôi nhớ lạ lùng!
Nhớ nắng đầu Xuân mưa tháng Hạ
Trăng mùa Thu sáng rét khi Đông
Tháng Giêng sân trước vàng hoa cải
Cho dập dìu bay những cánh ong
Mưa nắng bốn mùa thơm luống rạ
Đường cày vẫn giữ nghiệp cha ông
Rập rờn trải biếc dâu xanh bãi
Ngan ngát gây hương lúa ngập đồng
Nắng nhạt chiều nghiêng phai nắng lụa
Hiên nhà vàng nõn nén tơ hong
Thương người con gái hong tơ ấy
Để mối tơ vương rối cả lòng
Bao mối chờ mong bao mối đợi
Mối nào cho lụa đẹp trên khung
Sông Thu thổn thức đôi bờ sóng
Thương nhớ riêng chi kẻ cuối dòng!
Ngày nhạt chiều nghiêng phai nắng lụa
Nhớ ơi là nhớ, nhớ mênh mông!


Cung Diễm

No comments:

Post a Comment