Ta lại rời xứ sở ra đi
mang nỗi đau không đường lựa chọn
Ô hô!
cuộc thế mênh mang
đời người hữu hạn
Bao năm mấy giấc mộng dài
nhiệt huyết đã mềm cơn gió mỏng
mắt mờ tóc đốm bạc
lòng vẫn đầy bao khát khao
Tuổi trẻ âm vang. thời hò hẹn
sự nghiệp tay không. rồi đắp xây
lưu vong nơi xứ người tỵ nạn
non nước nhìn về giọt lệ cay
Tứ trụ quế hòe trăng cuối núi
đèn khuya vòi vọi bóng canh dài
ta đi bước
tiếp đời lưu lạc
thắng bại mất còn ai biết ai
Buổi ấy ra đi thời thơ dại
Đau thương cay đắng cửa nhà tan
Sục sôi cải cách (1) nhòa máu lệ
Miền Bắc dân lành ngập trái oan
Trên đỉnh Trường Sơn
chưa mờ dấu chân (2)
Nỗi hãi hùng còn đó
Hồn cao chất ngất ngọn Giăng Màn (3)
Ta đi chân trần áo vá
Nguyện ước hề!
lòng nặng cưu mang
Xin cảm ơn xứ Lào
Một lần đời dung thân tỵ nạn
Một phần đời tiếp nối đến ngày sau
Ta đứng đây từ mênh mông vĩ đại
Tự do ơi mong đợi tháng năm dài
San Jose ngày nắng vàng rực
rỡ
trải tầm nhìn về dĩ vãng tương
lai…
San Jose 3-1993
(1) Cải
cách ruộng đất
(2) Năm
1956 vượt Trường Sơn qua Lào
(3) Dãy
núi cao thứ hai sau Hoàng Liên Sơn, phía
Tây huyện
Hương Khê (Hà Tĩnh), giáp ranh Lào.
No comments:
Post a Comment