Người Thiếu
Phụ
Buồn Không
Nói
Xếp vào
đây, thôi nhé,
Ngăn ký ức
thời gian
Bao chặng
đường gió bão
Gió Tháng Tư!... ngỡ ngàng!
Lại mấy
dòng tản mạn
Giữa đất
trời hỗn mang
Lòng dâng
tràn cảm xúc!
Nhớ Việt Nam
vô vàn...
Bốn hai năm
(42) vút cánh
Dòng sông
buồn chia nhánh
Ai hỏi trạm
thời gian
Đếm bao mùa Tuyết lạnh,
Quê Hương
trong dư ảnh
Thơ tịch
mịch buồn tênh!
Có ai trải
tâm tình
Sóng ngoài khơi vẫn động...
Biển Đỏ!
Sóng dâng trào!
Tiếng Hờn!
Vang trong gió
Tiếng Uất
nghẹn vực sâu!
Tiếng Trẻ Thơ! Hỏi Mẹ?
Mẹ ơi! mình
về đâu?
Thiếu Phụ
Buồn Không Nói
Không Nhà!
biết về đâu!
Mẹ Ôm Con! Câm Lặng!
Thầm hỏi
mình về đâu?
Lòng phong
ba... Mưa lũ!...
Không Nhà!
Biết Về Đâu!
Lệ rơi hay
Tuyết đổ...
Trời Đất Mang Mang... Sầu!!!
Oregon Tháng Tư, 2017
No comments:
Post a Comment