Sunday, June 25, 2017

THƠ TUỆ NGA










 

Hạt Sương Trên Lá
Một ngày nào Chị đi xa
Không còn mỗi sáng gọi Thoa chuyện Khào!
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Thì chiêm bao hãy thả vào quãng không,
Như Mây, Mây Trắng bềnh bồng...
Chuyện mình, chuyện Gió thả trong chiều vàng,
Trong chiều tĩnh lặng mênh mang
Còn bao nhiêu chuyện... nhân gian, Cuộc Đời...

Cười, Cười... Là Lãi em ơi,
Bình minh nắng sớm ta Cười với Thơ...
Chiêm bao, Hoa Nở trong Mơ,
Sáng ra tỉnh giấc ngẩn ngơ! Cười hoài!
Cười Là Lãi, đấy em ơi...
Trả nhân gian hết chuyện người, chuyện ta,
Sáng ra vườn sớm Thăm Hoa
Hạt Sương Trên Lá đón ta Mỉm Cười...
Cuộc Đời Đẹp Biết mấy Mươi,
Lại Vần Tản Mạn... Ta Cười Với Thơ.
Tuệ Nga
Oregon Mùa Phật Đản 2017

***
Tôi Vẫn Chờ - Thơ Tuệ Nga
Sáng mở máy vi tính
Đọc tin nhắn nghe vui    
Hồi âm Bạn vài chữ,
Con Chữ, như đang Cười ...
Ngoài vườn tươi nắng sớm
Lá cỏ còn mướt sương
Ai kể chuyện đời thường
Gió nhẹ êm thanh thản
Ai ngược dòng ký vãng,
Nhớ chuyện thời xa xưa
Hà- Nội đã trong mơ !
Sài- Gòn, Ơi kỷ niệm ...
Thuyền, từ xa lìa bến !
Thơ, hoài niệm ... ngàn trang
Con Chữ nào lang thang
Trong nguồn sầu bất tận ...
Con Chữ nào lận đận !
Thao thức đáy Biển khơi
Con Chữ nào chơi vơi ...
Trong mưa chiều Tuyết đổ ...
Gió có hờn nức nở
Đàn trầm khúc bi ai ...
Tôi lặng thầm ! hỏi tôi !
Bao năm rồi lữ thứ,
Lạc loài quê quán ai !
Sóng vẫn nổi ngoài khơi
Thơ âm thầm... Tuyết rơi ...
Ôi ngậm ngùi Con Chữ !
Mây Tím giăng ... Mầu Nhớ !
Tôi Thả Nhớ Về Trời
Con Chữ lặng lờ trôi ...
Ước Mơ, sớm tinh khôi
Chữ Thanh Bình rạng rỡ
Chữ Yêu Thương ... Tình Người ...
Mầu Nhiệm Ngày nắng Mới,
Hiển Hiện Giữa Đời Thường
Nắng Hồng trên Đất Mẹ
Ơi Con Chữ Yêu Thương
Sáng ngời non nước Việt ...
Quê Hương xa biền biệt  !
Tôi Vẫn Đợi Vẫn Chờ,
Con Chữ Vui ... Reo Vui ...
Ngày Việt Nam Nắng Mới
Xuân Hồng Quê Hương Tôi ...
Con Chữ Vui ... Reo Vui ...
Thật Đầm Ấm ... Tình Người ...

Tuệ Nga
Oregon, Mùa Phật Đản 2017



No comments:

Post a Comment