Thơ Văn là sản phẩm của tâm hồn và trí tuệ, chỉ có ở một số
người được gọi là năng khiếu “trời” ban cho, gọi là thiên phú. Theo cụ Bùi Kỷ,
trong nghề văn, chỗ cao siêu nhất thuộc về phần hình nhi thượng của tạo hóa.
Nhà thơ tùy khi cảm thụ cảnh vật êm đềm hay hành vi rung động mà thổ lộ hết nội
tại ra đầu ngọn bút..
Họ là những nghệ sĩ tài hoa, khác với các nhà khoa học, các
nhà nghiên cứu phát minh, là những kẻ tài năng. Đời nhà Đường bên Trung hoa nở rộ lên nhiều
nhà thơ danh tiếng vang dội trong văn học từ hàng ngàn năm nay như Vương Duy,
Lý Bạch, Đỗ Phủ, Thôi Hạo, Mạnh Hạo Nhiên, Thôi Hộ…
Lý Thương Ẩn, trong bài Vô Đề “Tương kiến thời nan biệt
diệc nan” có hai câu triết lý về “nghiệp” thơ văn như sau:
Xuân tâm đáo tử ti phương tận
Lạp chúc thành hôi lệ thủy can
Dịch:
Thác rồi tằm mới dứt tơ
Tàn rồi ngọn nến mới khô lệ sầu.
Cao Bá Quát, một Nho sĩ nổi tiếng trong văn học sử Viêt
Nam, ở thế kỷ thứ 19, làm quân sư trong cuộc nổi dậy chống triều đình, bị án
tử, trước khi lên máy chém, nhà thơ họ Cao đã ngạo nghễ đọc hai câu thơ “cáo
tri” cùng thiên hạ về cái chết của mình:
Ba hồi trống giục đù cha kiếp
Một nhát gươm đưa đéo mẹ đời!
Nhà thơ, ở hoàn cảnh, tuổi tác nào cũng “Thác rồi tằm mới
dứt tơ”. “Nguyên lý” này vận vào mọi người mang tâm hồn thơ, trong số có Hoa
Văn, nhà thơ hôm nay của chúng ta. Ở vào lúc buổi chiều lấp lửng hoàng hôn, tác
giả thi phẩm mới nhất “Hương Tình Hoài
Điệp” vẫn tâm hồn dào dạt tuổi… Thơ. Thơ Không Có Tuổi! Nhà thơ vẫn “Xuân tâm
đáo tử ti phương tận” !!. Hẳn là có một động cơ nào đó, một nguồn cảm xúc nào
đó, một đối tượng nào đó… khiến trái tim
thi sĩ rộn ràng rung động trước thế sự, cảnh vật và tình yêu.
Khi bạn cầm tập thơ trên tay hẳn nhiên bạn biết nội dung là
gì và tác giả đang thầm thì với ai.
Thi phẩm gồm bảy mươi sáu bài thơ, tiếp theo “Dòng Thơ Cho
Em” gồm một trăm lẻ hai bài, ấn hành một năm trước. Trong hai năm Hoa Văn sáng
tác và ấn hành liên tiếp hai thi phẩm, quả là một “kỳ tích” hiếm thấy.
Hương Hoài Điệp là một tập Thơ Tình thuần túy, gồm bảy mươi
sáu bài thơ, đủ thể loại: Lục Bát, Thất Ngôn Tứ Tuyệt, Ngũ Ngôn, Thơ Mới (tám
chữ)…. Dù ở thể loại nào, thơ cũng mượt mà đằm thắm và thiết tha. Điều đáng nói
những dòng thơ réo gọi trong thi phẩm của hai kẻ ở hai đầu dòng sông của cuộc
tình – “Chưa một lần gặp gỡ mấy lần mong”.
Đó là hai nhân dáng, hai hình bóng có thật nhưng chỉ là
trong mộng, trong cơn viễn mơ của tâm hồn và trái tim thi sĩ… Đọc thơ thấy hai
bóng dáng ở thật cách xa nhau, chưa một lần tương ngộ, nhưng đã gắn bó, như
quấn quýt, chờ đợi một phép lạ thần tiên để hòa nhập ở một kiếp nào...
Nhưng thương chỉ để nhớ
Và yêu chỉ để yêu
Em xa anh ngàn dặm
Còn đâu tình cuối chiều
Dẫu cuộc tình có nồng nàn, dẫu gặp thiên duyên hạnh ngộ,
nhưng người trong cuộc thú nhận hoa thơ chỉ nở giữa mùa tình lá rụng… một mùa
tình thanh khiết với những trang thơ trên tờ giấy trắng:
Tình dẫu cạn nụ thơ vàng vẫn nở
Gặp em vui góp chữ cũng chia mùa
Chọn vần nào cũng lỡ tuổi trong mơ
Xin được viết tình em trên tờ trắng.
Và sau cùng là một lời an ủi:
Tình mình có lẽ là hư ảo
Có có không không cũng thế thôi
Thực thực hư hư trong cõi mộng
Là thơ là nhạc viết cho đời
Còn nhiều lắm, nhiều tình tiết tác giả thổ lộ, trút tâm sự
tràn lên trên hơn hai trăm trang giấy, xin mời quý bạn lật tiếp đến trang cuối
sách thưởng thức và chia sẻ cùng thi nhân…
SONG NHỊ
San Jose 12/2017
No comments:
Post a Comment