HÀ THƯỢNG NHÂN (*)
Ông Song Nhị làm ăn khá lắm
Giữa José dám cắm ngọn cờ
Mở đầu bằng một tập thơ
Khi mất nước có Hờn Chiến Mã (*)
Buông súng rồi bút đã cầm tay
Thì ra trong cuộc chiến này
Dân còn gục mặt đắng cay đợi
chờ
Bọn nón cối lơ ngơ còn đó
Lũ tham tàn nhờ gió bẻ măng
Lẽ nào mình chịu cắn răng
Núi sông phó mặc mấy thằng
lưu manh?
Nhờ bịp bợm mà thành cứu quốc
Nghĩ càng thêm nhơ nhuốc bi
thương
Trót sinh vào buổi nhiễu
nhương
May còn chút vốn văn chương
góp vào
Lấy tự do đề cao chính nghĩa
Nhắm tham ô mà chĩa mũi dùi
Trước sau ta chẳng chịu lùi
Phong trần đã nếm đủ mùi đắng
cay
Gom bè bạn nắm tay quyết liệt
Không hổ cùng hào kiệt anh
thư
Lưu vong từ độ di cư
Có đi thì phải coi như có về
Phải nhớ kỹ lời thề sông núi
May mình không dấp dúi bìa
rừng
Cuố năm xin có lời mừng
Nhớ nguồn nhớ cội xin đừng
quên nhau./
Hà Thượng Nhân
12-2004
(*) Nhà thơ Hà Thượng Nhân,
nguyên Tr/tá CTCT,
Chủ nhiệm nhật báo Tiền
Tuyến/ Quân đội VNCH
No comments:
Post a Comment