Hoàng tử Nguyễn Phúc Bảo Ân
Cuộc họp đồng thanh đề cử Hoàng tử Bảo Ân đứng đầu tổ chức,
nhưng Bảo Ân nói rằng: “Tôi không thể nhận lãnh bất cứ một chức vụ và trách nhiệm
nào khi hiện tại cha tôi còn ở Paris
bên Pháp. Xin quý vị cho tôi được từ chối, đừng bắt tôi phải làm một điều mà tôi
không được phép…” Buổi họp kết thúc sau bữa tiệc thân mật do ban tổ chức khoản đãi.
Từ sau đó chúng tôi không gặp lại Hoàng tử Bảo Ân lần nào nữa. Cảm kích trước
phong cách mềm mỏng thân mật của Bảo Ân, tôi làm baì thơ này tặng ông.
Phố Xưa
Đốt Pháo Đón
Giao Thừa
Kính tặng Hoàng Tử Bảo Ân/ Cuộc phó hội tại San Jose 1997
Thì lại một năm. Qua một năm
Tiếng buồn đồng vọng thuở xa xăm
Câu thơ ước lệ mà rưng lệ
Xuân xứ người - Xuân giá lạnh căm
Bốn chục năm - Đời bao ngã rẽ
Biển dâu đã mấy biển dâu qua
Vẫn như chưa hết thời oan nghiệt
Vẫn cứ miên man chuyện nước nhà
Nhớ thuở xuân xanh. Vàng lá rụng
Có người gác kiếm hát rong chơi
Có người hẹn biển thề non ấy
Giữa cuộc gặp nhau nghẹn khóc cười!
Nhớ buổi nước nhà cơn đại loạn
Nhớ thời chìm nổi giữa binh đao
Nhớ đêm trở giấc Hoàng Lương mộng
Chợt cả tâm can máu lệ trào
Nhớ thuở tung hoành dong ruỗi ấy
Nhớ thời quằn quại chốn rừng hoang
Ngày đị Ngày đến. Ngày về lại
Vẫn hẹn. Vẫn mong. Dẫu trễ tràng
Xin hẹn với nhau cùng lượt nhé
Quê hương xứ sở đón ta về
Cờ bay rợp nắng Mùa Xuân mới
Người lại gặp người nỗi hả hê
Xin hẹn. Xin chờ nhau ở đó
Phố xưa đốt pháo đón Giao Thừa
Cây nêu dựng lại trên thành cổ
Trên những triều đình tự cổ xưa.
*Song Nhị
No comments:
Post a Comment