Trần Kiêm Đoàn
Chào anh Nguyễn Đắc Xuân và thưa quý Anh Chị trong list
emails nầy,
Bây giờ ở California là 2:33 sáng, tôi vẫn chưa ngủ và tình
cờ nhận được email của anh Nguyễn Đắc Xuân viết đề nghị với nhà cầm quyền Việt
Nam về sự "Minh oan cho những người đã chết vì sự sai lầm trong chiến
tranh Mậu Thân 1968."
Tuy trong số quý Anh Chị có người tôi quen biết và cũng có
vị tôi chưa được hân hạnh biết; nhưng tôi tin rằng, tất cả chúng ta đều ở trong
một hoàn cảnh chứng nhân lịch sử và có đủ sự khách quan, công bằng để nắm bắt
và biện giải sự phê phán của lịch sử về chiến tranh Việt Nam và cuộc chiến Mậu
Thân 1968 mà cao điểm là tại Huế.
Riêng với quan điểm cá nhân tôi thì Cuộc Chiến Mậu Thân tại
Huế là một TỘI ÁC CHIẾN TRANH. Phòng hơi ngạt của Đức Quốc Xã tàn sát dân Do
Thái là một tội ác diệt chủng nhưng còn lý giải được vì xương sống của vấn đề
là sự kỳ thị chủng tộc thâm căn cố đế được hỗ trợ bởi chính trị và quân sự.
Nhưng cuộc tàn sát Mậu Thân ở Huế là tội ác giết người mặt đối mặt với đồng bào
nạn nhân mà thủ phạm giết người là kẻ nhân danh đi giải phóng.
Trong chiến tranh, hiện tượng giết oan, ta bắn nhầm mình,
bom rơi đạn lạc... là chuyện thường xảy ra. Nhưng trong trường hợp Mậu Thân Huế
thì sự giết người hàng loạt bằng những hình thức chôn sống, đánh đập nát thây
nạn nhân rồi vùi nông chạy trốn bởi đội ngũ những tên giết người máu lạnh như
thế thì không thể nhắm mắt quy vào "tai nạn hay sai lầm chiến tranh"
một cách chung chung được. Đó là một cuộc tàn sát có chỉ đạo và tính toán vì nó
xảy ra tại nhiều điểm trọng yếu chứ không phải riêng một nơi "đột
xuất" nào cả.
Nhưng "sự cố đã thành cố sự". Không ai quay ngược
được thời gian. Chẳng thể nào kêu ngững oan hồn thành người trở lại. Nhưng quan
trọng nhất là hiện tại.
Suốt 43 năm qua, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam từ đầu chí
cuối, từ cấp trung ương đến cấp địa phương, hằng năm vẫn tổ chức ăn mừng
"chiến thắng Mậu Thân", không một lời đề cập đến hàng nghìn nạn nhân
đã bị bàn tay đẫm máu của họ biến thành những oan hồn uổng tử.
Ai là thủ phạm? Đã 50 năm, những tiếng hoan hô bầy đàn chỉ
càng làm cho những vết thương còn tươi rói lỡ loét, thê lương hơn mà thôi!
Thưa anh Nguyễn Đắc Xuân, một nhà nghiên cứu có sở học như
anh mà cũng mong Đảng Cộng sản và chính quyền của anh dẹp bớt đi sự tung hô
điên loạn, hạ băng cờ biểu ngữ để nhận sai lầm và xin lỗi nạn nhân trong thời
điểm này chăng?
Thưa các Anh chị,
Bảy năm trước, tôi có viết một bài nhan đề là “Oan khuất Mậu
Thân cần một lời xin lỗi” với ý hướng rằng: Những người nạn nhân bị thảm sát
Tết Mậu Thân, đa số bị oan ức, trong một biến cố hết sức đau thương và oan trái
cần phải được minh oan và có kẻ công khai chịu lỗi.
Nếu có chút thời giờ mời các quý Anh Chị đọc sơ qua bài viết
của tôi bằng cách mở Link dưới đây:
http://www.trankiemdoan.net/…/khoahoc-…/oankhuatmauthan.html
Phía chịu trách nhiệm là người chủ động gây nên cuộc chiến
từ phía Hà Nội.
Thế lực chủ động cần phải có một lời xin lỗi. Sự xin lỗi này
phải ở mức độ QUỐC GIA và lãnh đạo của đất nước xin lỗi nạn nhân. Đó là “STATE
APOLOGY” (Quốc Gia Tạ Lỗi). Đây là lời nhận lỗi và xin lỗi ở tầm mức quốc gia
như chính phủ Đức chính thức xin lỗi người Do Thái đã bị tàn sát dưới thời
Hitler hay chính phủ Hoa Kỳ đã chính thức xin lỗi những người dân Nhật Bản đã
bị đưa vào trại tập trung trong thời đệ nhị thế chiến. Xin đừng hiểu và diễn
đạt ngang tầm với lời xin lỗi kiểu “Excuse - Sorry” theo khái niệm đời thường.
Theo công pháp quốc tế thì công hàm xin lỗi từ phía nguyên thủ quốc gia là một
thông điệp cao nhất mang tính chất ngoại giao và danh dự của cả nước chứ không
phải là lời xin lỗi như những chuyện đời thường.
Tiếc thay, tôi đã bị diễn dịch sai hay hiểu lầm bởi nhóm chữ
"xin lỗi" ! Có nhiều người cực đoan đã chụp mũ tôi là “bênh vực chế
độ cộng sản” và còn bịa chuyện là tôi ra sân bay đón anh Xuân mời vế nhà ở Mỹ
và cả hàng loạt những chuyện bịa đặt chụp mũ tôi "thân cộng" như thế
bởi vì tên tuổi của anh Nguyễn Đắc Xuân có sự dính mắc quá nghiệt ngã với biến
cố thảm sát Mậu Thân mà tôi lại viết về Mậu Thân... cần lời xin lỗi! Cũng theo
tâm lý đời thường thì oan trái Mậu Thân ở Huế cần phải giải quyết ở mức độ máu
đổi máu, xương đổi xương, mạng sống đổi mạng sống mới công bằng và ngang tầm
“cục đất quăng đi, hòn chì ném lại” chứ không thể nào chỉ có lời xin lỗi được.
Lịch sử chỉ sang trang mà chưa đổi quyển. Chiến tranh Việt
Nam là một sự thắng cuộc của phía CSVN miền Bắc và có tác dụng cùng ảnh hưởng
chính trị, kinh tế hàng trăm năm; nhưng biến cố Mậu Thân là một vết chàm thất
bại ghê khiếp vế mặt tâm lý, xã hội và nhân văn của chế độ Hà Nội không biết
tới mấy nghìn năm sau trong tâm tư người Việt Nam và xứ Huế đối với các thế hệ
tương lai.
Xin có đôi lời hồi âm như thế.
Trước thềm năm mới xin kính chúc tất cả quý Anh Chị cùng gia
đình sức khỏe và an vui.
Trần Kiêm Đoàn
No comments:
Post a Comment